Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6

Thượng Hải sầm uất không thiếu những kẻ lắm tiền nhiều tật. Phác Tu Kiệt cũng không ngoại lệ, tuy nhiên ông ta biết điểm dừng. Một Lưu Thiến Thiến đã là sai lầm quá lớn trong cuộc đời hoàn hảo của Phác Tu Kiệt. Mọi người nói như vậy, bản thân ông ta cũng công nhận như vậy

- Xán Liệt, ăn mặc chỉnh tề vào, đừng khiến Phác gia mất mặt

- Ba nghĩ con là thằng con riêng không biết điều kia sao ? Mấy chuyện này còn nhắc nhở ?

- Đủ rồi, đừng mở miệng một tiếng con riêng, hai tiếng con riêng. Dù sao nó cũng là em con

- Ba chắc chưa ?

- Lập Tân có thể đặt chân vào Phác gia, con nghĩ thế nào ?

Phác Xán Liệt nhìn ông, khóe môi khẽ nhếch lên. Quả nhiên, không phải tự nhiên mà người đàn ông này đạt đến đỉnh cao của danh vọng, người người kính nể. Sự thông minh của Phác Xán Liệt cũng được di truyền từ ông ấy

Anh phất tay, không muốn nói nữa. Phác Tu Kiệt cũng chẳng muốn nói thêm. Hai người im lặng chú tâm vào việc của mình

Hôm nay Phác Tu Kiệt muốn anh cùng ông tham gia tiệc sinh nhật 50 tuổi của một khách hàng. Phác Xán Liệt nghe được vị khách hàng này cũng khá có tiếng tăm, chịu đầu tư mạnh tay vào các dự án

Xe của Phác gia dừng trước cửa biệt thự xa hoa lộng lẫy. Nhìn quy mô bữa tiệc cũng đủ biết quan hệ nhà họ Biện như thế nào. Không ít thương nhân nước ngoài tay quà cáp nặng trĩu đến chúc mừng. Phác Xán Liệt đảo mắt nhìn một vòng, chậc, anh không thích mấy chỗ như thế này. Gặp nhau không bàn hợp đồng cũng là tìm dịp mai mối hai bên trai gái của mấy gia đình môn đăng hộ đối. Mấy năm trước Phác Xán Liệt cũng tránh không khỏi, thành ra cực kì ghét. Sau này lên nắm quyền Phác thị, nhất định anh sẽ tránh những buổi tiệc như này. Chỉ muốn làm người bình thường, sáng đến công ty, chiều về nhà ngủ, yêu đương kết hôn gì đó, không cần bàn tới. Nhu cầu không cần thiết nhất cả đời này của Phác Xán Liệt chắc là nói đến chuyện yêu đương

Anh theo sau Phác Tu Kiệt tiến vào trong sảnh lớn. Biện Bác Văn vừa nhìn thấy người, đã niềm nở mang rượu đến kính

- Chủ tịch Phác đến rồi, đến rồi !

- Ừm, tôi có chút quà, gửi cho Biện tổng

Biện Bác Văn nhận lấy quà, khách sáo nói mấy tiếng cảm ơn, sau đó nhanh tay truyền qua cho trợ lý ở bên cạnh. Ông giơ tay gọi đứa con gái nhỏ của mình đến, tự hào giới thiệu

- Đây là Giai Nghiên, con gái tôi

- Đứa nhỏ nhà ông lớn lên thật xinh đẹp

- Haha, ai cũng nói thế. Chào chủ tịch Phác với Phác thiếu đi con

Cô nũng nịu gọi một tiếng - Chủ tịch Phác, Phác thiếu

Chẳng biết là do trong nhà không có chị em gái hay bản chất từ nhỏ đã không muốn tiếp xúc với con gái mà tiếng gọi này Phác Xán Liệt nghe chẳng lọt tai. Cau mày khó chịu, thậm chí còn không có ý định đáp lại. Cho đến khi Phác Tu Kiệt huých nhẹ tay anh, anh mới khách sáo gật đầu một cái

Chỉ một cái gật đầu thôi cũng đủ khiến Biện Giai Nghiên sướng điên người. Phác Xán Liệt nổi tiếng lạnh lùng cao ngạo không đặt ai vào mắt, cái gật đầu này có được tính là cũng có một chút để ý đến cô không ?

Phác Xán Liệt mà biết người con gái trước mắt nghĩ như thế này, chắc chắn sẽ nổi giận đùng đùng mà mắng một câu " Ảo tưởng ! "

- Tiểu Nghiên nhà chúng tôi năm sau vừa đủ tuổi lên trung học

- Đã hướng đến học trường nào chưa ?

- Tất nhiên là trường của Xán Liệt đang theo học rồi. Tuy không phải trường trọng điểm nhưng môi trường khá tốt

- Đúng đúng !

- Chúng ta không nên tạo quá nhiều áp lực cho con trẻ

- Cứ để chúng tự mình phát triển, thuận theo tự nhiên

Biện Bác Văn đẩy Biện Giai Nghiên lên, lời nói đầy ý tứ

- Tiểu Nghiên, con với Phác thiếu tìm chỗ nói chuyện làm quen một chút đi ha

Cô ngượng ngùng lùi một bước, tìm chỗ nấp sau lưng ông. Phác Xán Liệt liền nhìn ra ý đồ của ông ấy, nội tâm thúc giục mạnh mẽ hãy mau trốn đi. Ánh mắt đặt trên người Mike

- Tôi muốn đi vệ sinh

- A, cái đó...

- Nhà vệ sinh ở tầng 1 - Biện Bác Văn nói

Phác Xán Liệt gật đầu, không thèm đặt nhẹ một ánh mắt nào trên người Biện Giai Nghiên. Giống như nhìn thấy thứ gì không vừa mắt. Anh kéo theo Mike, hướng lên tầng 1 mà đi thẳng

Dọc hành lang nhà họ Biện treo rất nhiều ảnh. Kèm theo đó còn có cả thời gian, địa điểm chụp ảnh. Cách lưu trữ này hiện tại không mấy người dùng đến nữa. Chẳng qua biệt thự Biện gia rộng lớn, có treo kín tường vẫn đủ chỗ treo thêm. Mà hầu như các bức ảnh đều là những sự kiện quan trọng đáng nhớ nhất. Điển hình như bức ảnh đứa trẻ sơ sinh được đặt ngay chính giữa dảnh chính mà lúc nãy anh lướt qua kèm dòng chữ " Biện Hi Thành - ngày X tháng X năm XXXX " hay bức ảnh cưới của Biện Bác Văn và người vợ quá cố,...

- Biện Hi Thành là con cả nhà họ Biện ?

Biết Phác Xán Liệt hỏi mình, Mike liền gật đầu - Vâng, cậu nhóc cũng trạc tuổi cậu chủ

- Sao từ nãy đến giờ tôi chưa từng gặp qua ?

- Trước ba tuổi đã qua đời do tai nạn rồi ạ

- À

Đứa trẻ xinh đẹp, nhưng lại xấu số

Những bức ảnh đó nhất thời thu hút sự chú ý của Phác Xán Liệt trong lúc buồn chán. Ý định đi vệ sinh chỉ là cái cớ. Anh nhắm vào một chỗ vắng người, đi dọc hành lang hướng về ban công để hóng gió, cũng chưa từng rời mắt khỏi những bức ảnh trên đường đi. Đột ngột Phác Xán Liệt dừng lại, nhíu mày soi kĩ một bức ảnh trắng đen

- Mike, anh nhìn người đàn ông này

Phác Xán Liệt nhíu chặt mày lại

- Anh có nghĩ đến chuyện người giống người không ?

Mike nhìn theo hướng tay Phác Xán Liệt, khom người về phía trước một chút. Anh đang chỉ vào một người thanh niên cao lớn đứng giữa ảnh bên cạnh Biện Bác Văn

- Người đàn ông này...hình như tôi từng gặp ở đâu đó

-...

- Anh có biết những người này không ?

- Cậu chủ, tôi không biết. Tấm ảnh này khoảng 30 năm trước rồi

Mike chỉ vào mốc thời gian được ghi bên gốc trái bên dưới

- Nó có khi còn lớn hơn cả tuổi của tôi

Phác Xán Liệt nghe cũng có lý. Thực sự thì Mike mới làm cho Phác gia khoảng 10 năm trở lại đây. Anh ta cũng không tính là lớn tuổi, mấy tháng nữa mới qua ba mươi. Phác Xán Liệt hỏi về mấy thứ này thì không hợp tình hợp lý cho lắm. Nhưng người đàn ông đó, gương mặt đó thật sự rất quen mắt. Giống như đã gặp qua, rồi khắc vào trí nhớ của anh vậy

Phác Xán Liệt nhìn mãi một lúc, móc điện thoại ra chụp lại tấm ảnh kia, cuối cùng cũng chịu dời tầm mắt đi. Anh di chuyển ra phía ban công, nhìn xuống bữa tiệc buffet đứng đang diễn ra ở khu vực hồ bơi. Phác Tu Kiệt được rất nhiều người đến mời rượu, có lẽ sang ngày mai sẽ có rất nhiều hợp đồng mới đến tay. Thói quen của ông ấy, chắc chắn sẽ gửi quà thay vì những bữa tiệc nhỏ phiền phức như thế này. Quả nhiên không phải khi không đến đây mà không vì mục đích nào khác. Biện gia quan hệ tương đối rộng, so với Phác gia chỉ thấp hơn một bậc, là miếng mồi ngon để Phác Tu Kiệt nắm lấy

Phác Xán Liệt khẽ lẩm bẩm tên "Biện Bác Văn ". Được một lúc trong đầu chợt lóe lên cái tên khác

- Biện Bạch Hiền ?

Anh móc điện thoại, nhập một dãy số rồi bấm gọi. Bên kia rất nhanh đã bắt máy, không biết đáp cái gì, chỉ biết Phác Xán Liệt nói chuyện với người kia tương đối lễ phép

- Anh giúp em điều tra một chút chuyện được không ?

....

- Ừm, em gửi ảnh cho anh

....

- Biện Bạch Hiền

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top