Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TỚ KHÔNG MUỐN CẬU BỊ THƯƠNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì chưa được beta xử lý nên có lỗi ở đâu các bạn nhắc mình với nhé?

______________

Concert kết thúc, các thành viên EXO bây giờ mới lộ rõ vẻ mệt mỏi mà đi xuống dưới sân khấu. Tuy cực nhọc như vậy, nhưng trên gương mặt họ luôn tràn đầy niềm hạnh phúc. Phải rồi, họ rất vui, vì một lần nữa có thể gần gũi với fan của mình - những người yêu thương họ hơn bất cứ thứ gì.

"Kyungja, được đóng giả cậu thật vui!" Baekhyun hớn hở đùa người bạn của mình. Do Kyungsoo tâm trạng cũng rất tốt, thấy cậu lên tiếng trêu liền không tức giận mà cũng cười theo. Nhìn hai đứa trẻ mãi không lớn, những mệt mỏi của các thành viên còn lại như xua tan hết, thay vào đó là những tiếng cười giòn rã tràn đầy sức sống.

"Nhìn các chú thoải mái thế này thật tốt." Kim Jun Myeon lên tiếng: "Nhưng trên sân khấu thoải mái đến đâu cũng phải để ý một chút. Baekhyun, em đến cả tuột dây giày cũng không biết, may mà có Chanyeol phát hiện buộc lại cho em không thì chả biết chuyện gì sẽ sảy ra đâu."

"Dạ... Em sẽ chú ý hơn." Cậu nhanh nhảu trả lời.

""

Về khách sạn để nghỉ ngơi, anh quản lý đã rất chu đáo mà thuê 5 phòng đôi cho cả 10 người, vì biết mối quan hệ giữa Chanyeol và Baekhyun, anh đặc biệt để cho hai đứa chung một phòng. Có lẽ sau buổi concert lần này, cậu nhóc nhỏ nhắn kia sẽ thắc mắc nhiều thứ với người tình của mình lắm.

Sự thật đã chứng minh, suy nghĩ của anh quản lý là hoàn toàn chính xác.

"Chanyeol, sao cậu lại làm vậy?"

"Chẳng lẽ tớ lại để người yêu của mình cứ chạy nhảy trên sân khấu một cách không an toàn thế sao?"

"Ý tớ không phải vậy." Baekhyun thở dài, ngẩng khuôn mặt đỏ bừng vì vừa tắm xong lên cong môi giải thích: "Về việc dây giày tớ tuột, cậu có thể nhắc tớ để tớ tự cột lại được mà."

Nghe Baekhyun nói vậy, Chanyeol cười khẽ, khuôn mặt của anh toát ra sự hiền lành đến ấm áp cõi lòng làm cho cậu cảm thấy an toàn,anh cất giọng ôn nhu: "Tớ đã nói rồi, mà cậu không nghe được thôi."

"Nếu cứ tiếp tục giữ khoảng cách trên sân khấu mà truyền đạt từng câu như vậy, cậu chắc chắn sẽ không thể nghe được. Vậy nên, tớ liền đến bên cạnh, chính tay mình cột lại thật chắc cho cậu."

Park Chanyeol xoa đầu người yêu nhỏ bé đang ngồi trên giường, đôi môi của anh nhẹ nhàng chạm vào gò má nộn thịt như trẻ con ấy, cất giọng ngọt ngào: "Cậu là bảo bối của tớ, đấy là lí do tớ không muốn cậu bị thương."

Đúng vậy, Park Chanyeol chính là muốn tận tâm bao bọc lấy Byun Baekhyun, một vết thương chính là hoàn toàn không đáng có.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top