Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Hiền trở mình, nắng từ bên ngoài xuyên qua cửa sổ làm chói mắt. Cậu liền đưa tay che mắt lại

Giữ nguyên tư thế như vậy suốt 15 phút, cuối cùng cũng có thể mở mắt ra. Cậu quơ lấy điện thoại trên tủ đầu giường để xem giờ

- Chết mất !

9 giờ 30 phút ! Cậu vội vàng bật dậy chạy ra khỏi phòng. Trễ rồi, trễ giờ học của Nine rồi. Cậu thật sự không tin mình đã ngủ quên. Trước giờ dù có mệt mỏi cỡ nào cũng không ngủ sâu đến như vậy

Phòng khách trống trơn, cậu liền mở cửa phòng Nine. Không lẽ thằng bé cũng ngủ quên giống cậu luôn sao ? Nhưng kết quả mở cửa ra thì không có thằng bé ở trong phòng

* Cạch * Tiếng đóng cửa vang đồng thời lên, Bạch Hiền bước ra ngoài. Phác Xán Liệt hai tay xách hai túi lớn bước vào, anh nhìn cậu

- Em dậy rồi ?

- Anh...anh....

- Thấy em ngủ ngon quá nên anh không gọi. Anh đưa Nine đi học rồi

-....

- Cho thằng bé ăn tạm mì gói, được chứ ?

- À được được !

- Anh vừa ghé siêu thị mua ít đồ nữa. Để sẵn trong tủ lạnh, buổi tối có thèm ăn vặt thì lấy ra ăn

Bạch Hiền có chút tiếp thu không kịp. Cậu với Phác Xán Liệt tiến đến bước này là quá nhanh rồi ! Cậu phi thẳng vào nhà vệ sinh, đem nước hất lên mặt cho tỉnh táo lại. Nhìn bản thân mình trong gương, đầu tóc bù xù, mặt còn sưng lên một chút, vừa ngơ vừa ngốc, không nhịn được mà bật cười một tiếng

Cũng may Phác Xán Liệt không nghe thấy, nếu không anh nghĩ cậu là bị điên mất

Bạch Hiền sau khi vệ sinh cá nhân xong, cậu bước vào bếp. Trên bàn ăn đã có sẵn bát mì nóng hổi

- Em ăn đỡ đi

- Cảm ơn

- Chậc, khách sáo cái gì chứ

Ờ ha, cậu tại sao lại nói chuyện xa cách như vậy ? Cứ bình thường thôi, trước kia Phác Xán Liệt cũng thường nấu đồ ăn cho cậu ăn mà

- Anh ở nhà em suốt đêm hả ?

- Ừm. Anh thấy em có vẻ mệt, sợ Nine thức dậy nửa đêm lại quấy rầy em

- Anh ăn sáng chưa ?

- Lúc sáng cùng Nine ăn rồi

- À

- Em có biết lúc sáng thằng bé cùng anh nói chuyện gì không ?

- Chuyện gì ?

Phác Xán Liệt vừa chất đồ vào tủ lạnh vừa cười nói

- Thằng bé hỏi anh tại sao lại ở đây

- Anh trả lời thế nào ?

- Thì nói là ở nhờ một đêm. Sau đấy thằng bé lại hỏi anh vì sao lại ôm ba nó

Có lẽ là tối qua giật mình tỉnh dậy vô tình nhìn thấy đi

- Anh hỏi lại nó có muốn có thêm một người ba không ?

* Phụt * Bạch Hiền vừa hóp một ngụm nước, chưa kịp nuốt đã phun sạch ra ngoài. Phác Xán Liệt bật cười thành tiếng. Anh biết thế nào cậu cũng phản ứng dữ dội như vậy mà

Rút miếng khăn giấy trên bàn đưa cho cậu, anh nói tiếp

- Em biết thằng bé trả lời thế nào không ?

- ?

- Nó bảo tại sao phải có hai người ba ?

-...

- Anh liền nói vì có hai người ba sẽ bảo vệ cho thằng bé thật tốt, không sợ người khác bắt nạt

-...

- Và anh sẽ là người ba thứ hai của thằng bé

-....

- Nine ngẫm một lúc rồi gật đầu đồng ý

Chậc, con trai cậu quá dễ dãi rồi

- Em nói xem, con trai em cũng chấp nhận anh rồi đấy !

- Là do anh dụ nó

- Anh đâu có ! Anh chỉ hỏi thôi, là do thằng bé cũng muốn mà

Bạch Hiền bĩu môi một cái không đáp lại. Phác Xán Liệt giúp cậu dọn bát ở trên bàn, cười cười nói

- Anh đủ tiêu chuẩn để làm ba của con em không ?

- Này ! Anh bắt đầu biết trêu ghẹo người khác từ bao giờ thế ?

- Trước giờ anh vẫn vậy mà

- Không giống, hoàn toàn không giống

Phác Xán Liệt mà cậu biết là một tảng đá biết di chuyển, nghiêm túc đến nhàm chán

Phác Xán Liệt chậc lưỡi vài cái, hai tay chống vào bàn ăn, cúi thấp người. Dùng mũi của mình cọ cọ lên mũi cậu

- Sau này anh dọn đến sống cùng em với con nhé ?

- Nhưng....

- Nhà thì bán đi, cũng cũ rồi

- Bán đi thật sao ?

- Ừm

- Vậy còn công việc của anh ở nước ngoài ?

- Không ảnh hưởng, anh có thể đi đi về về

- Như vậy thực vất vả - Bạch Hiền đưa tay vuốt má anh

- Không vất vả. Còn muốn tiện hơn nữa thì chuyển công ty về Bắc Kinh

- Không được ! Như vậy càng bất tiện hơn

Ở nước ngoài thì tất nhiên sự phát triển sẽ lớn mạnh hơn ở trong nước rồi. Chuyển về vừa mất công sắp xếp lại công việc, vừa mất công tìm nhân viên mới. Phác Xán Liệt đâu thể bắt nhân viên của mình từ bên đó chuyển qua đây sống được

- Vậy thì cứ đi lại giữa hai nước vậy

Bạch Hiền gật gật đầu. Tóc mềm mại vì cử động của cậu mà cọ vào mặt anh. Mùi hương thoang thoảng cực kì dễ chịu

Phác Xán Liệt giữ đầu cậu lại, đặt môi mình lên môi cậu

- Tóc thực thơm, môi cũng ngọt nữa

Hai tai Bạch Hiền liền đỏ ửng lên, vội vàng cúi đầu né tránh nhưng không thoát khỏi tay Phác Xán Liệt

- Yên nào, anh hôn một chút !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top