Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phác Xán Liệt nói liền làm, cũng không hỏi ý kiến Bạch Hiền thêm lần nào nữa. Anh bán căn nhà cũ ở chung cư mình đang sống, đem tiền chuyển vào thẻ đưa chưa cậu. Lúc Bạch Hiền nghe anh nói cũng hết hồn. Cậu hỏi anh vì sao không bàn lại, suy nghĩ kĩ một chút nhưng anh thấy vẫn là bán đi thì tốt hơn. Chung cư đó cũng sắp xuống cấp rồi, chất lượng không còn tốt như ban đầu. Bây giờ bán đi xem ra vẫn còn được, để sau này không chừng lúc bán còn thua lỗ

Anh dọn vào nhà hiện tại cậu đang sống cùng Nine. Lúc chỉ có cậu và thằng bé, xem còn rộng lắm. Lúc Phác Xán Liệt chuyển vào nữa, cậu lại thấy không gian không đủ. Cậu bàn bạc lại với anh, nói muốn bán luôn căn nhà này, mua nhà dưới đất sống, không ở chung cư nữa. Phác Xán Liệt cũng tôn trọng quyết định của cậu

Thông qua môi giới nhà đất, hai người chọn được một căn nhà không cách xa trung tâm lắm. Một trệt một lầu và gác mái. Bên dưới là phòng khách, nhà bếp và nhà vệ sinh. Trên lầu có hai phòng, một của anh và cậu, phòng còn lại của Nine, mỗi phòng đều có nhà vệ sinh riêng. Gác mái thì tận dùng làm phòng cho khách. Vô cùng tiện lợi

Tính đến nay cũng hơn ba tháng. Ban đầu có một số việc còn chưa sắp xếp được nhưng bây giờ cũng ổn thỏa cả. Hai người thay phiên nhau làm việc nhà và chăm sóc Nine. Còn có một điều đặt biệt hơn nữa là.....

- Ba lớn !!

Điều đặc biệt anh muốn nói đến, chính là chuyện này. Thằng bé đã dần chấp nhận anh

Nine ôm cổ Phác Xán Liệt, đưa bài kiểm tra được 100 điểm cho anh xem. Phác Xán Liệt cười, hai mắt nhìn thằng bé đầy sự tự hào

- Con trai giỏi quá !

- Con muốn khoe với ba nhỏ nữa

- Được, chúng ta đi đón ba nhỏ của con

- Dạ !

Anh bế thằng bé lên xe, cài đai an toàn cho nó xong rồi trở về vị trí ghế lái của mình. Phác Xán Liệt cho xe khởi động, hướng đến đường đi tới bệnh viện Bạch Hiền làm việc

Ở trên xe, Nine thuần thục kéo ngăn để đồ trước mặt. Phác Xán Liệt thường chuẩn bị cho thằng bé ăn mỗi khi nó đi học về. Mỗi lần thấy gần hết là mua để thêm vào, thành ra lúc nào cũng tràn ngập bánh kẹo

- Con ăn một cục kẹo nhé ?

- Ăn đi, đừng ăn nhiều quá, một lát còn ăn cơm

- Con biết rồi !

- Nghỉ hè sắp tới, có muốn đi biển không ?

- Dạ có ! Con muốn tắm biển !

- Để ba hỏi ý ba nhỏ của con. Nếu có thể, chúng ta đến Tam Á chơi nhé ?

- Dạ !

Nghe nói được đi biển, tâm trạng thằng bé liền hưng phấn hơn. Ngồi trong xe vừa ăn kẹo vừa ngâm nga mấy bài hát vui tai

Phác Xán Liệt đỗ xe trước cổng bệnh viện, hạ cửa kính xuống nhìn ra ngoài quan sát. Bạch Hiền từ bên trong đi ra, nhìn thấy anh liền bước nhanh hơn

- Hai người đến lâu chưa ?

- Vừa tới thôi, lên xe rồi nói

Nine nhìn thấy cậu liền an phận tháo đai an toàn rồi leo ra phía sau. Bạch Hiền ngồi vào vị trí phó lái, Nine đã đem bài kiểm tra ra khoe với cậu

- Ba nhỏ, con được 100 điểm này !

- Giỏi quá đi !

- Ba thưởng cho con nhé ?

- Con muốn thưởng cái gì ?

- Ưmmm...

Thằng bé đăm chiêu suy nghĩ. Phác Xán Liệt đang lái xe cũng bồi thêm một câu

- Hè này cho thằng bé đi biển đi

- A ! Phải phải ! Con muốn đi biển !

- Vậy.....để ba sắp xếp công việc ở bệnh viện

- Yeah !

- Ba không hứa nhé ! Chỉ là nếu sắp xếp được, sẽ đưa con đi chơi

Cậu cũng muốn dành thời gian cho thằng bé lắm. Nhưng công việc lại bận quá. Nhìn thằng bé hào hứng như vậy, cũng hi vọng có thể sắp xếp thuận lợi để đưa thằng bé đi

- À Xán Liệt !

- Hửm ?

- Hôm nay chúng ta không nấu cơm

- Làm sao vậy ?

- Anh nhớ chị Giai Giai không ?

- Giai Giai ?

Phác Xán Liệt lục lọi trong trí nhớ của mình. Cái tên có chút quen

- Chị Giai Giai ở trường cấp ba của chúng ta

- A, anh nhớ rồi

- Chị ấy mời chúng ta đi ăn

- Lâu như vậy rồi, hai người vẫn còn liên lạc à ?

- Ừm, không thường xuyên lắm. Vài ba tháng mới gặp một lần

- Vậy hai bọn em hẹn nhau ở đâu ?

- Là nhà hàng này này

Bạch Hiền đem điện thoại đưa anh xem. Là nhà hàng Sushi mà cậu và Giai Giai thường đến. Nhà hàng này, Phác Xán Liệt cũng từng đến qua một lần để gặp đối tác. Vừa liếc sơ qua đã nhận ra ngay

- Nơi này đồ ăn rất ngon

- Phải, anh từng đến đó một lần

- Bọn em thì rất thường đến. Hầu như mỗi lần gặp mặt đều là ăn ở đây

- Có lẽ hợp khẩu vị của cô ấy

- Cũng hợp cả khẩu vị của Nine nữa

Anh liếc nhìn thằng bé qua gương chiếu hậu. Nine đang bám vào cửa sổ ngắm nhà cao tầng ở bên ngoài, nó nhìn rất lâu. Sau đó nhìn thấy cái gì đó liền đập đập vào cửa mấy cái rồi nói

- Ba nhìn xem, ở tấm bảng kia có hình của ba lớn kìa !

-...

- Oaaa ! Ba lớn thật ngầu !

Bạch Hiền cũng quay đầu nhìn ra cửa sổ. Quả thực trên một tấm bảng của một công ty có hình Phác Xán Liệt cùng một người khác

- Là anh thật á ?

- Chứ em nghĩ là ai ?

- Công ty đối tác sao ?

- Ừm

- Còn treo hình như vậy, khoa trương thật nha !

- Haha

- Nhưng mà...hình đẹp lắm !

Bạch Hiền nghiêng đầu một chút nhìn anh

- Thật tự hào - Sau đó cậu nhỏ giọng một chút, chỉ đủ cho hai người nghe - " Chồng " em thực giỏi

Phác Xán Liệt không kìm được mà bật cười lớn

Bây giờ anh mới nhớ, đường đến nhà hàng Sushi kia nằm cùng đường với công ty mà anh hợp tác. Nhưng mà không nghĩ bọn họ lại đem hình treo lên bảng như thế kia. Đó là tấm hình Phác Xán Liệt đang bắt tay với ông chủ công ty. Trên tay còn cầm bản hợp đồng nữa. Trông cứ buồn cười thế nào ấy, giống như đang quảng cáo cho một nhãn hàng. Vậy mà không ngờ " vợ " với con trai anh lại hứng thú với nó như vậy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top