Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- À à tôi biết rồi

....

- Được, không cần phải gấp. Cứ theo quy trình mà làm

Phác Xán Liệt ngắt điện thoại. Từ trong túi quần lấy ra một bao thuốc, chọn một điếu đưa lên miệng

Còn nhớ hồi Bạch Hiền hút thuốc anh kịch liệt phản đối. Còn lên mạng học rất nhiều cách cai thuốc lá. Mỗi ngày đều không quên bỏ kẹo vào balo cho cậu. Vì đọc được ở đâu đó, ăn kẹo cũng có thể cai được thuốc lá

Vậy mà bản thân anh cũng không ngờ, có ngày mình lại động đến thứ thuốc lá độc hại này. Trước kia không hiểu sao mỗi lần tâm tình cậu không tốt, cậu lại hút thuốc. Nhưng bây giờ thì hiểu rồi, hút thuốc lá sẽ khiến tâm trạng thoải mái hơn

Phác Xán Liệt nhún đầu thuốc còn lại trên tay vào cái gạc nằm ngay cửa sổ. Sau đó đi vào trong nhà mở máy tính lên

Hình nền máy tính là ảnh tốt nghiệp của anh và cậu. Bao nhiêu năm nay, tấm hình này vẫn luôn nằm một góc trong máy anh, dù có đổi máy tính hay điện thoại, xóa biết bao nhiêu thứ nhưng vẫn không xóa nó đi

Làm sao mà xóa được ? Nó là kỉ niệm đẹp đẽ nhất trong cuộc đời này của Phác Xán Liệt. Có lần anh mang máy tính đến tiệm sửa, người kia vô ý làm sao xóa đi tấm ảnh này. Anh đã nổi điên một trận khiến người kia hoảng hồn. Cũng may là còn có thể khôi phục lại

Tay lướt nhẹ trên màn hình, thở dài rồi lại thở dài. Lời muốn nói với cậu, biết bao lâu mới có thể mở miệng nói ra được đây ?

- Phác Xán Liệt !!

Hứa Nhất Sinh ở bên ngoài đập cửa mạnh một tiếng. Phác Xán Liệt chau mày bước ra. Vừa mở ra đã thấy Hứa Nhất Sinh hai tay xách túi nhỏ túi lớn bước vào trong nhà

- Nào, nào, nào. Hôm nay chúng ta ăn bữa lớn

- Hôm nay cậu không đến bệnh viện ?

- Ừ, tôi hôm nay có việc khác. Mà nè, đầu óc của cậu đừng có gửi ở bệnh viện nữa

Ý sâu xa Hứa Nhất Sinh muốn nói là đừng có suốt ngày chỉ biết nghĩ đến Bạch Hiền

Phác Xán Liệt không đáp, ngồi xuống sofa bật tivi xem

Hứa Nhất Sinh chấp tay sau lưng đi một vòng quanh nhà. Đây là lần đầu tiên đến nhà Phác Xán Liệt ấy. Lúc quen biết Phác Xán Liệt là ở bên Pháp. Sau đó anh trở về nước, còn Phác Xán Liệt thì đây là lần đầu tiên trở về Bắc Kinh lại sau một thời gian dài

Với tính của Phác Xán Liệt, nhà rất gọn ràng là chuyện hiển nhiên. Hơn nữa, thiết kế hay màu sắc của các vật dụng trang trí trong nhà đều tối giản

Hứa Nhất Sinh đi một vòng, cả nhà vệ sinh cũng xem qua rồi cảm thán một câu

- Nhà cậu mua hay thuê vậy ?

- Mua

- Đúng là nhà mới, quá xịn

- Cũng không mới lắm

- Hả ? - Hứa Nhất Sinh ngờ nghệch ra

- Nhà này lâu rồi

Cũng hơn chục năm có lẻ

- À, vậy là mới sửa sang lại ?

Phác Xán Liệt gật đầu " Ừ " một tiếng

Nhất Sinh lại đi thêm mấy vòng nửa. Sau đó dừng lại ở phòng ngủ của Phác Xán Liệt

- Tôi xem bên trong được không ?

- Ừ. Muốn xem cái gì thì tùy ý

Được anh cho phép mới dám đẩy cửa nhìn xem. Căn phòng thật sự rất nhàm chán, nhàm chán như con người Phác Xán Liệt vậy. Mọi thứ đều mang tông màu trắng - đen, không thì cũng là màu tối. Hứa Nhất Sinh chuyển hướng sang một căn phòng khác cũng đóng chặt cửa rồi đẩy vào

Căn phòng này khiến Hứa Nhất Sinh một phen bất ngờ. Giống như cửa thần kì của Doraemon ấy. Mở cánh cửa ra, bên trong chính là một thế giới hoàn toàn khác biệt. Thần kì ghê !

Căn phòng tông màu trắng, ga trải giường màu xanh biển nhạt. Những bức tranh hay những chai lọ trên kệ sách đều mang đủ màu sắc sinh động. Còn có vài bức tượng con vật nhỏ nhắn đáng yêu

- Ấy, Phác Xán Liệt

Anh nghe gọi mình thì từ trên ghế sofa đứng dậy tiến về chỗ Hứa Nhất Sinh

- Có chuyện gì ?

- Phòng này tuyệt quá ! Mà có điều hơi lệch tông với nhà của cậu

Hứa Nhất Sinh nhìn qua bàn học, một chồng sách ôn luyện thi đại học đặt trên đó. Bên cạnh còn có đầy đủ bút viết, tập vở

- Đây là em hay cháu cậu ở phòng này thế ? Chăm học ghê

Tay Hứa Nhất Sinh chạm vào quyển đề ôn. Định nhất lên xem. Phác Xán Liệt từ lúc nào đã đứng bên cạnh, anh đưa tay ngăn Hứa Nhất Sinh

- Đừng có động vào !

- Làm cái gì gắt vậy

- Đồ của cậu ấy...đừng có động vào

- Của cậu ấy ? Của ai ? Bạch Hiền ?

Hứa Nhất Sinh ngạc nhiên quay đầu nhìn Phác Xán Liệt. Anh gật đầu. Lúc này Hứa Nhất Sinh mới biết, đây là căn nhà trước kia Phác Xán Liệt kể từng sống với Bạch Hiền

- Cậu, lâu vậy rồi vẫn còn giữ đồ của cậu ấy ?

- Ừ

- Còn tưởng nhà cậu nói bán lâu rồi

- Không có bán

Phác Xán Liệt lười giải thích. Nói qua loa một câu rồi kéo Hứa Nhất Sinh ra ngoài

- Tôi chỉ sửa sang lại một chút nên nhìn mới. Đồ của cậu ấy lúc đi như thế nào, trước giờ đều để nguyên như vậy

-....

- Tôi không muốn ai động vào những thứ đó

Lần trở về, mọi thứ bám đầy bụi bẩn. Phác Xán Liệt chỉ lau dọn, sơn lại tường. Còn những thứ khác nằm ở vị trí như nào anh để như nấy, không hề có thay đổi

Hứa Nhất Sinh ở bên cạnh chậc lưỡi một cái

- Chắc tôi nên gọi cậu là Phác chung tình

- Bớt lảm nhảm !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top