Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3.Câu trả lời, thổ lộ và thách thức.


Người ta nói rằng thật sự rất khó xử khi mà người bạn thân bấy lâu nay của bạn bất ngờ hôn lên môi bạn.

Chanyeol và Kyungsoo chỉ có thể nhìn nhau sau khi tai nạn không mong muốn xảy ra.

Chúng nhanh chóng vứt bỏ lớp kẹo cao su từ môi chúng ra.
Kyungsoo đã có ý định đi về nhưng Chanyeol lại giữ tay cậu lại và bảo rằng hãy ở lại chỉ một đêm thôi.

Kyungsoo nhìn vào môi Chanyeol, vẫn còn một chút kẹo cao su dính lên đó.

Cậu phủi sạch tay để lau đi chỗ kẹo còn lại khỏi môi Chanyeol.
Tình thế rất lãng mạn và chúng vừa có nụ hôn đầu đời của mình.

Những cặp đôi thì thường làm những việc hơn thế nữa, nhưng chúng đâu phải là một cặp đôi, chúng chỉ là bạn thân của nhau.

Chúng sẽ không làm bất cứ thứ gì hơn thế.
Và rồi đêm đó cũng kết thúc với chiếc mũi của Chanyeol liên tục chạm vào mũi Kyungsoo, hai đôi môi chỉ cách nhau khoảng 1 inch, rồi những tiếng ngáy nhè nhẹ cũng phát lên.

Chúng chắc chắn chỉ là bạn thân, không gì vượt quá giới hạn đó.

Chanyeol luôn tự hỏi rằng tại sao cậu không thích những cô gái đẹp.

Có cả tấn những cô gái xinh xắn trong trường cậu.
“Boo!”
Chanyeol bỗng giật mình bởi sự hiện diện bất ngờ của Kyungsoo.

Kyungsoo cười phá lên khi nhìn thấy vẻ mặt của Chanyeol.
“Cậu đang nghĩ gì thế? Ừm…?”

Kyungsoo ngồi phịch xuống bên cạnh Chanyeol và đặt đầu mình lên vai cậu.
Chanyeol nhìn xuống để thấy được rõ khuôn mặt của Kyungsoo.

“Để tớ nhìn cậu nào.”
Kyungsoo nhìn lên và cười tươi khi cậu bắt gặp ánh mắt của Chanyeol.

“Sao thế? Cậu nhớ tớ đến như thế ư?”
Trái tim Chanyeol bỗng ngừng một nhịp.

Cậu đã có câu trả lời cho riêng mình.

Và câu trả lời chính là Kyungsoo. Kyungsoo của cậu.

Khi chúng bước vào trường phổ thông, Kyungsoo không còn là cậu trai bé nhỏ nữa.

Bây giờ cậu đã cao 170cm và có một thân hình khá chuẩn, ít nhất là cậu nghĩ thế.

Cậu đợi Chanyeol tắm xong để chúng có thể đến trường phổ thông cùng nhau.
Cậu ngắm kĩ lại mình trong gương.

Đúng rồi, cậu đã trở nên giống một người đàn ông hơn rồi.

Lông mày dày, cặp mắt to, mũi đẹp và đôi môi đầy đặn.
“Sao môi mình cứ phồng ra thế nhỉ?”

Cậu tự cắn môi mình để chúng trông xẹp hơn.

“Kyungsoo à ~ Ta đa!”
Chanyeol bước ra khỏi phòng tắm và đang mặc bộ đồng phục mới.

182 cm? Cậu ấy cao một cách không thể tin nổi.
“Trông tớ ổn chứ?”

Chanyeol đẩy Kyungsoo khỏi chiếc gương để cậu có thể ngắm bản thân mình ở đó.
Chanyeol phát triển rất rốt. Không chỉ là về chiều vao, mà cả về khuôn mặt, hình thể, tất cả mọi thứ.

Cậu ấy trông thật hoàn hảo với Kyungsoo.
“Cậu trông tuyệt đấy. Nhưng tớ thì tuyệt hơn.”

Kyungsoo đẩy Chanyeol ra một chút để cậu cũng có thể ngắm mình trong gương.

Chanyeol cười thầm rồi nhường chỗ cho Kyungsoo.
“Chẳng phải tay cậu đang định đặt ở đây chứ?”

Kyungsoo nắm lấy cổ tay Chanyeol rồi vòng nó qua vai mình.
“Đừng quên mỉm cười nhé, Kyungsoo.”
Chúng vừa cười vừa nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương.
“Hoàn hảo rồi. Đi thôi.”

Chúng gặp Sehun và Kai ở trường của chúng.

Kyungsoo kéo mạnh Chanyeol về phía mình và thầm thì điều gì đó.

“Sehun lại nhìn chằm chằm vào cậu kìa.”
Chanyeol đảo mắt xung quanh để tìm Sehun, cậu ta đang nhìn trừng trừng vào cậu rất giận dữ trong vài giây rồi lại nhìn về phía trước.
“Lạ thật đấy.”

“Chính xác.”

Không chỉ mình Sehun trở lên kỳ lạ, Kai cũng thế.

Cậu ta thật sự rất thích việc giằng lấy Chanyeol từ tay Kyungsoo.

Kyungsoo thực sự rất ghét Kai.

Bởi vì Chanyeol chẳng bao giờ từ chối cậu ta cả.

“Chanyeol, hình mẫu con gái lí tưởng của cậu là gì?”

“Con gái á?”

“Tất nhiên, cậu không định nói là con trai đấy chứ?”

Kai cười mỉm với Chanyeol.
“Không. Không hề.”

“Thế hình mẫu lí tưởng của cậu là gì ? Tớ đã nói cho cậu biết hình mẫu của tớ. Không công bằng chút nào.”

Chanyeol gật đầu.
“Được rồi.. Được rồi.. Trước tiên, cô ấy phải thấp hơn tớ.”

“Thật là nực cười, Chanyeol à. Cậu cứ như người khổng lồ ấy. Chả có đứa con gái nào có thể cao hơn cậu được.”

Chanyeol cười toe.
“Lông mày cô ấy phải dày, tớ sẽ rất thích nếu cô ấy có cặp mắt to, và môi cô ấy phải mềm và đầy đặn.”

“Hết…chưa?”

“Tớ nghĩ thế là đủ rồi?”

“Có thế thôi ư? Còn về tính cách thì sao?”

“Tính cách á? Thì ghen nhanh, thích tớ trong mọi hoàn cảnh, ngại gần gũi nhưng rất tuyệt sau khi hôn?”

“Cái quái gì vậy Chanyeol? Chả có cô gái nào như thế đâu. Khẩu vị của cậu lạ thật.”

Chanyeol nhún vai.

“Kyungsoo?”

Kyungsoo quay đầu lại để xem ai vừa gọi cậu.
Đó là Sehun.
“Sao?”

Sehun bỗng mỉm cười.
“Tớ ngồi đây được chứ?”

“Không.”

Sehun cau mày.
“Sao vậy? Nó trống mà, phải chứ?”

Kyungsoo vì khó chịu mà trở nên giận dữ.
“Được thôi. Cậu có thể ngồi đây.”

Sehun lại cười tươi nhưng trở nên khó chịu ngay lập tức khi cậu thấy Kyungsoo đứng dậy.
“Cậu đang định đi đâu vậy?”

Sehun nắm lấy cánh tay Kyungsoo.

Kyungsoo chỉ nhìn chằm chằm đầy hoài nghi về phía Sehun và rồi nhìn bàn tay của Sehun đang nắm chặt cánh tay cậu.
“Tớ xin lỗi.”

Sehun thả tay Kyungsoo ra.

Kyungsoo nhún vai rồi quay lưng bước đi.

“Chanyeol à, Sehun lạ thật đấy.”

“Đúng vậy, cậu ấy cứ nhìn chằm chằm vào cậu.”

“Tớ ư?”

“Ừ.”

“Cậu có chắc lần này không phải cậu chứ?”

“Cậu ấy đang nhìn chằm chằm vào cậu.”
Kyungsoo nhìn vào Sehun, bỗng nhiên cậu ta nở một nụ cười về phía cậu.
“Cậu ấy lạ quá. Sao cậu ấy lại cười với cậu như vậy?”

“Tớ chịu. Cậu ấy đã cố để ngồi cạnh tớ sáng nay.”

“Gì cơ? Tớ sẽ không bao giờ bỏ cậu một mình một lần nữa.”

“Tốt nhất là vậy.”

Kyungsoo nghĩ rằng cậu thực sự thích Sehun.

Thứ nhất, cậu ta là người làm cậu gặp được Chanyeol.

Và cậu ta cũng chính là người làm cậu trở thành bạn của Chanyeol.

Và bây giờ cậu ta chính là lí do vì sao Chanyeol cứ dính chặt vào cậu.

Chanyeol thậm chí còn khước từ lời mời nói chuyện của Kai.

Kyungsoo nở nụ cười chiến thắng khi thấy Kai bước ra khỏi cậu và Chanyeol.

“Kyungsoo…”

“Hử?”
“Kyungsoo…”

“Có chuyện gì vậy Chanyeol?”

Kyungsoo rời mắt khỏi quyển sách cậu đang đọc để nhìn khuôn mặt của Chanyeol.
“Tớ hôn cậu được không?”

“Sao cậu lại hỏi vậy? Cậu luôn làm vậy khi tớ đang ngủ.”
“Cậu biết á?”

“Hiển nhiên rồi Chanyeol. Môi của tớ luôn phồng ra vào mỗi buổi sáng.”
Chanyeol lấy tay che mặt mình lại.

Cậu vừa bị bắt quả tang hôn trộm cậu bạn thân khi cậu ấy đang ngủ.
“Sao cậu lại thích hôn tớ đến mức vậy?”

“Bởi vì…tớ thích đôi môi của cậu.” Cậu dừng lại một chút.”Có lẽ thế.”

Kyungsoo khịt mũi.
“Có lẽ á?”

“Tớ không chắc là tớ có thích nó hay không. Đó là vì sao tớ muốn làm cho ra nhẽ. Thế nên tớ đã hôn cậu.”

“Nhưng cậu hôn tớ mỗi ngày luôn ấy.”

“Xin lỗi nha.”
Kyungsoo thở dài.

Cậu gấp quyển sách lại và từ từ nằm xuống.
“Lại đây.”
Chanyeol leo qua người Kyungsoo, giữ cậu giữa tay và chân của mình.

Chanyeol nhìn vào Kyungsoo cũng đang nhìn vào cậu, mỉm cười.

Kyungsoo với tới cặp má của Chanyeol và vuốt ve chúng.
“Cảm ơn cậu vì là bạn của tớ, Chanyeol.”

“Thật là vinh hạnh khi làm bạn của cậu, Kyungsoo.”

Chúng đều cười rạng rỡ.

“Giờ thì tớ hôn cậu được chưa?”

“Không. Cậu có thể hôn tớ sau khi tớ ngủ.”
Chanyeol bắt đầu cằn nhằn.
“Chanyeol, đừng cằn nhằn nữa. Cậu quá lớn để cằn nhằn như vậy rồi đấy.”

“Thế thì hãy để tớ hôn cậu bây giờ đi.”

“Không.”

Kyungsoo ngọ nguậy, cố để thoát khỏi cái vị trí ngay bên dưới cậu bạn cao kểu khi mà Chanyeol bắt đầu cù cậu.

“Không.”
“Hôn tớ đi.”

Kyungsoo bắt đầu cười một cách điên loạn khi mà Chanyeol cố gắng hôn cậu với cái bĩu môi.
“KHÔNGGGG…”

“Tớ thắng rồi. Tớ cần nụ hôn của tớ.”

Kyungsoo vẫn cười khi Chanyeol bắt đầu trườn xuống và chiếm gọn được môi cậu.

Đôi môi của Chanyeol cảm thấy có chút khác lạ.

Sehun thổ lộ với Kyungsoo vào năm thứ hai phổ thông.

Kyungsoo đã từ chối chỉ trong vỏn vẹn có 5 giây.
“Tôi không thích cậu. Xin lỗi.”
Kyungsoo luôn nghĩ rằng cậu thích Sehun.

Nhưng cậu lại không muốn Sehun là của cậu.
Cậu quay bước thẳng tới chỗ Chanyeol.
“Cậu ấy vừa nói gì thế?”

“Cậu ta nói rằng đã thích tớ từ hồi học trung học.”

“Đó có phải lí do vì sao cậu ấy cứ thích nhìn chằm chằm vào cậu?”
Kyungsoo gật đầu.
“Và hồi học tiểu học thì cậu ấy thích tớ?”
Cả hai đều nhìn nhau khó hiểu.

“Tại sao cậu lại từ chối Sehun? Tớ tưởng cậu cũng thích cậu ấy chứ.”
Đó là một lần ngủ qua đêm khác tại nhà Kyungsoo.

Chúng đều đang nằm trên ngực của nhau, mặt đối mặt.
“À thì, tớ cũng đã tưởng vậy. Nhưng mà khi cậu ấy hỏi tớ thì tớ nhận ra rằng tớ không muốn là của cậu ấy.”

“Ừm…Khá là lạ đấy. Cậu thích cậu ấy nhưng cậu lại không muốn là của cậu ấy.”
Chanyeol xoay người lại để Kyungsoo có thể nằm lên lưng cậu.

Kyungsoo tiến lại gần hơn để nghịch ngợm mái tóc của Chanyeol.
“Kyungsoo này.”

“Hử?”

Kyungsoo hạ cái nhìn chằm chằm của mình xuống để thấy một cái nhìn như vậy từ Chanyeol.
“Nếu tớ thổ lộ với cậu như Sehun đã làm, cậu có muốn là của tớ chứ?”

“Ừm…nghe khá là ổn với tớ.”
“Nhưng đó lại không phải lựa chọn của cậu.”

Kyungsoo gõ vào trán Chanyeol.

“Tại sao không?”
“Bởi vì cậu vốn đã là của tớ rồi.”

Chanyeol cười đầy tự hào.
Kyungsoo bắt đầu khó chịu.

“Ai nói tớ muốn là của cậu?”

“Cậu đã nói rằng nó khá ổn chỉ vài phút trước đây.”

“Không có nghĩa là tớ muốn là của cậu.”
“Thật chứ?”

Chanyeol ấn đầu Kyungsoo xuống để mặt Kyungsoo chỉ cách mặt cậy tầm 1 inch.

“Tớ sẽ làm cho cậu muốn là của tớ.”

Kyungsoo cười tự mãn.

“Thách cậu đấy.”
Kyungsoo trườn xuống và bắt gặp đôi môi của Chanyeol.

Chúng lại cho nhau một nụ hôn vô hại khác.

Chúng đều nhận thức được rằng nụ hôn lần này có chút khác lạ.

Nhưng chúng lại nhanh chóng gạt cái suy nghĩ ấy ra.

Bởi vì chúng là bạn thân của nhau.

Ổn thôi nếu bạn hôn người bạn thân của bạn, phải chứ?

Chỉ cần nó vẫn vô họi và không dẫn tới những hệ luỵ khác.

Nhưng, nụ hôn của chúng không còn vô hại như thế nữa.

Sẽ ổn thôi, phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top