Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 31 - End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thế giới ý thức này uy hiếp ta, nếu như tiếp tục nhúng tay vào chuyện giữa các ngươi, nó sẽ bẩm báo với Chủ Thần." Ngữ khí của Thần nghe qua ngập tràn khinh thường.

Quả nhiên, còn chưa đợi Đinh Trình Hâm mở miệng, hắn liền tiếp tục nói "Một cái Thế giới ý thức nhỏ nhoi muốn dựa vào biện pháp bỉ ổi để đổi lấy năng lượng hòng thăng cấp, lấy cái tự tin gì mà tới uy hiếp ta."

"Cho nên nó muốn ra tay từ chỗ tôi?" Đinh Trình Hâm bế tắc thở dài.

Câu trả lời của Thần lại càng sáng tỏ hơn, "Cũng không ngốc. Vạn vật thế gian có quy luật, năng lực của thiên đạo này cũng không tính là mạnh, nhưng lại bị ràng buộc, ta đương nhiên cũng không thể sử dụng toàn bộ năng lực. Ngươi là người giao dịch với ta ở thế giới này, nếu như muốn đuổi ta đi, phương pháp tốt nhất chính là diệt trừ ngươi."

"Cho nên nó bây giờ là muốn...."

"—Sử dụng phương pháp lần trước, đẩy thời điểm tử vong của người ngươi quan tâm lên sớm, dẫn dụ ngươi ra ngoài." Không chờ Đinh Trình Hâm nói xong, Thần liền khẳng định suy nghĩ của hắn.

Trầm mặc một lúc lâu, Đinh Trình Hâm mới tiếp tục mở miệng, "Điều người vừa nói, phương pháp bỉ ổi và thăng cấp, có nghĩa là gì?"

Nghe thấy Đinh Trình Hâm hỏi như vậy, ngữ khí của Thần thế mà lại đột nhiên mang theo chút nghi hoặc, "Ta chưa nói với ngươi sao? Trong vũ trụ có ba nghìn đại thế giới, chia nhỏ ra là vô vàn thế giới nhỏ khác nhau. Khi năng lượng của một thế giới không đủ, liền sẽ sản sinh ra Thế giới ý thức. Nếu như năng lượng của Thế giới ý thức đủ mạnh, nó liền có thể chạm vào những chuyện ngoài quy luật."

"Vậy thì làm thế nào để nhận được năng lượng? Những chuyện đó thì có liên quan gì đến chúng tôi?" Đinh Trình Hâm nghe Thần giải thích xong, lập tức hỏi.

"Nó dựa vào việc thu hoạch giá trị cảm xúc để tăng năng lượng của mình, các ngươi chính là một trong những người bất hạnh được chọn. Cảm xúc của các ngươi, cảm xúc của những người ở thế giới khác được thu hoạch thông qua cảm xúc của các ngươi, đều là nguồn năng lượng của nó."

".....Thế giới khác?" Đinh Trình Hâm kinh ngạc.

"Có nghĩa là, nó sẽ dùng phương thức khác để chiếu ra những chuyện xảy ra với các ngươi tại thế giới khác, thông qua thu hoạch cảm xúc của mọi người ở các thế giới để đạt được càng nhiều giá trị năng lượng hơn." Dừng lại một chút, Thần dùng cách nói mà Đinh Trình Hâm có thể hiểu được bổ sung, "Tương tự như coi các ngươi trở thành nhân vật chính trong tiểu thuyết, truyện tranh, anime."

"Nói như vậy thì tất cả những kết cục không công bằng đều đã sớm có tính toán trước? Cho nên chúng tôi chỉ là công cụ để thế giới này đổi lấy năng lượng?" Đinh Trình Hâm có chút không thể tin nổi nhìn Thần.

Thần vẫn bình đạm nhìn Đinh Trình Hâm, nhìn không ra một chút cảm xúc lên xuống, "Nói như vậy cũng không sai, thế giới là của nó, ngẫu nhiên áp dụng một chút thủ đoạn đặc biệt, cũng không có ai để tâm. Nhưng mà đừng lo lắng, ta không phải đã đáp ứng với ngươi sẽ cứu người ngươi quan tâm hay sao?"

Đinh Trình Hâm không nói gì, cậu không biết phải hình dung cảm xúc lúc này của mình thế nào.

Loại cảm giác này rất phức tạp.

Kết cục mà cậu nỗ lực lâu như vậy vì nó, thế giới mà bọn họ sống bao nhiêu năm nay, bây giờ nhìn lại vậy mà lại quá hoang đường buồn cười.

"Chúng tôi thì sao? Chúng tôi cũng là một bộ phận của thế giới này mà?" Đinh Trình Hâm lẩm bẩm tự nói.

"Mọi thứ trên thế giới này đều do nó điều khiển, không phải các ngươi thì cũng sẽ là người khác." Thần vẫn trả lời đơn giản như vậy, chỉ là một câu ngắn ngủn liền khiến Đinh Trình Hâm sởn tóc gáy.

"....Nó có thể tiêu diệt không?" Trầm mặc một lúc, Đinh Trình Hâm hít một hơi sâu hỏi.

"Theo lý luận thì có thể, nhưng ngươi không có năng lực ấy." Lời nói của Thần không chút lưu tình, vô cùng thẳng thắn.

"Nếu tôi kiên trì thì sao?" Đinh Trình Hâm kiên định hỏi.

"Ngươi có thể trả giá bằng linh hồn." Thần tiếp tục lạnh nhạt nói.

"Tôi cần phải làm thế nào?"

Thần trầm mặc nửa ngày mới đáp, "Dùng linh hồn giao dịch với ta, đạt được một bộ phận năng lượng của ta. Đồng dạng, ngươi sẽ không thể chuyển sinh, hồn phách cuối cùng sẽ rơi vào hư vô."

"Nghe thì có chút đáng sợ." Đinh Trình Hâm giương khéo miệng lên như cũ cười với Thần, "Nhưng tôi muốn làm."

"Vì sao?" Ngữ khí của Thần nghe qua vô cùng nghi hoặc, "Ta đáp ứng với ngươi sẽ giúp ngươi cứu hai người cuối cùng, ngươi còn có thể còn thời gian năm năm sống cùng bọn họ, trong năm năm này ngươi vẫn còn có thể làm được không ít chuyện. Vì sao phải lựa chọn trả giá bằng linh hồn?"

"Bởi vì....."

Đinh Trình Hâm ngẩng đầu nhìn về phương xa, ánh mắt phảng phất như xuyên thấu quá tầng tầng lớp lớp sương mù, nhìn thấy được phương xa.

"Giống như người nói, không phải là chúng tôi thì cũng sẽ là người khác. Còn nhớ lần đầu tiên, tôi thay đổi kết cục của A Tống. Nhưng 165 người bước lên máy bay kia toàn bộ phải theo kết cục sắp đặt của hệ thống, chết oan chết uổng." Vừa nói, thanh âm của Đinh Trình Hâm dần trở nên bi thương.

"Mỗi một lần, nó vì để chúng tôi hợp lý mà chết, đều sẽ sắp xếp hết chuyện này đến chuyện khác xảy ra. Cũng may có người, chúng tôi tránh được. Nhưng những người mất đi trong sự cố đó thì sao? Bọn họ vốn phải chết sao? Người nhà bọn họ sẽ nghĩ thế nào? Người rất mạnh, nó không cách nào thắng được sự ngăn trở của người. Nếu như tiếp theo đây nó vẫn vì để thu hoạch cảm xúc mà tạo ra bi kịch thì sao? Nếu như nó lại chọn nhân vật chính trong thế giới này nữa thì sao? Có lẽ không có ai sẽ may mắn giống như tôi, ai có thể ngăn cản nó đây." Đinh Trình Hâm nói xong, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Thần cũng rơi vào trầm mặc, không trả lời.

Đây là lần trùng sinh thứ hai của Đinh Trình Hâm, cũng là lần trùng sinh này cậu mới nhận thức được, thì ra thế giới cũng vô tình như vậy.

"Nếu như, khiến nó bị tiêu diệt, có lẽ thế giới này cũng sẽ tự nhiên khôi phục lại bình thường." Đinh Trình Hâm đột nhiên mở hai mắt ra, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía Thần.

Thần vẫn không nói gì, mà chỉ lẳng lặng nhìn Đinh Trình Hâm.

"Chủ Thần sẽ gửi xuống một Thế giới ý thức mới." Thần trả lời, thanh âm nguyên bản không có chút cảm tình nào của hắn cũng trở nên có chút phức tạp.

"Ngươi chắc chắn muốn làm như vậy? Một khi hồn phách của ngươi rơi vào hư vô, trên thế giới này sẽ không còn tồn tại vết tích của ngươi nữa." Mặc dù nói như vậy, nhưng Thần cũng không cảm thấy những lời này có thể ngăn cản Đinh Trình Hâm.

"Tôi chắc chắn." Đinh Trình Hâm kiên định gật đầu.

.....


"Anh, anh muốn nghỉ ngơi thì không cần quay về, như thế nào cũng được. Anh nói chuyện với em có được không? Anh, cầu xin anh...." Thanh âm Lưu Diệu Văn lộ rõ sự cầu xin tha thiết.

"Anh, em thích anh.... Để ý đến em đi, có được không." Câu cuối cùng nói xong, Lưu Diệu Văn đã khóc không thành tiếng.

"Ừ."

Đầu dây bên kia truyền đến thanh âm quen thuộc, chỉ một chữ, Lưu Diệu Văn liền xác định người nói là Đinh Trình Hâm.

"Anh? Anh cuối cùng cũng để ý đến em rồi!" Thanh âm hưng phấn của Lưu Diệu Văn xuyên qua điện thoại có chút lạc đi.

Đinh Trình Hâm than nhẹ một tiếng.

"Em nhớ anh."

"Anh biết."

"Mấy hôm nay ở bên ngoài có lạnh không? Vết thương có đau không?"

"Không lạnh, không đau."

"Anh đi làm gì vậy? Vì sao không quay lại thăm em?"

"Anh, đi giải cứu thế giới."

.....

Ngủ một giấc dậy, Lưu Diệu Văn lấy di động ra nhanh chóng mở nhóm chat của sáu người.

"Gặp quỷ rồi cả nhà ơi. Em có ngoại vụ ở Tứ Xuyên sao? Sao vừa ngủ một giấc đã ở khách sạn ở Tứ Xuyên rồi?"

"Mau quay về đi. Mã ca và Trương ca sốt ruột muốn chết rồi đây."

"Lầu hai của chúng ta từ khi nào có một phòng để đồ vậy? Căn bản không mở được cửa."

"Ở đâu vậy? Em cũng không để ý."

"Hạo Tường! Lúc về nhớ mua đồ ăn sáng. Trong nhà có mỗi Mã ca biết nấu cơm, mà anh ấy đã không muốn vào bếp nữa rồi."

Thoát khỏi nhóm chat, Lưu Diệu Văn vô thức lật qua lật lại mục ghim ở đầu, hắn cảm thấy bản thân đã quên gì đó, nhưng dường như mọi chuyện vẫn tiếp diễn bình thường.

.....


Ngao Tử Dật nhìn căn nhà nhỏ vừa xa lạ vừa quen thuộc, nhịn không được nhắm mắt lại tự hỏi.

Không phải căn nhà theo kiến trúc phương tây mình yêu thích nhất, không nằm ở thành phố mà hắn làm việc, không phải giá nhà hợp lý nhất ở địa phương, cũng không phải quê hắn.

Căn nhà này – mua kiểu gì vậy.

.....


Cậu cuối cùng ngoảnh đầu nhìn về phía nhà, sau đó cong khóe miệng.

Thật tốt, mọi chuyện đều kết thúc rồi.

Chính văn kết thúc rồi nha, chúng ta còn một chương phiên ngoại nữa là hoàn thành bộ này 😁

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top