Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đồn cảnh sát,

JeongHan chống cằm nhai kẹo, hờ hững nhìn Yoon Seo In đang ghi bản tường trình.

Câu nhàn nhã đảo mắt, hất cằm:
"Sau khi ra khỏi đây nhớ đền máy mới cho em đấy"

"Não mày úng à, chuyện cỏn con thế này mà dám dắt nhau lên đây, để bố mẹ biết coi mày nói thế nào"

"Vậy em đập đồ của chị nhé, sau đó hất một ca nước nóng lên người chị?"

JeongHan cười khẩy, gõ gõ bàn chậm rãi:
"Đừng có chuyện gì cũng lấy bố mẹ ra, vì họ cưng chiều chị quá thể nên bây giờ trông chị như một con điên chua ngoa ảo tưởng chị có biết không? Đừng nói là Choi SeungCheol, đến con ông chặt thịt heo cũng chẳng thèm chị đâu"

"Mày câm đi"

"Được thôi, đền máy tính rồi xin lỗi em là được"
JeongHan nhún vai

"Mày nghĩ mày là ai đấy?"

"Ờ, vậy để em gọi bố mẹ nói con gái 23 tuổi của bọn họ tới Seoul gây sự đến vào đồn , sẵn tiện gọi chồng sắp cưới của chị đến luôn. Anh ấy giàu nhỉ, thay chị đền cho em? Hay là gọi thêm phóng viên, viết một bài, tựa đề là gì được nhỉ. Chị gái ngu ngốc đập máy tính của em trai phải vào đồn cảnh sát?"

JeongHan ngả ngớn cười, hoàn toàn đem mặt mũo Yoon Seo In giẫm nát.

"Im đi. Mày hù ai đấy, mày nghĩ bố mẹ sẽ nghe mày hay nghe tao?"

"Ờ, vậy thôi không gọi bố mẹ"

JeongHan mở điện thoại, tìm số Choi SeungCheol, vừa nói vừa liếc người đối diện

"Anh SeungCheol à, đang ở Seoul nhỉ, có thể ghé đồn cảnh sát một chuyến không, vợ sắp cưới của anh đập đồ của tôi không chịu đền. Cô ấy nghĩ rằng anh rất sẵn lòng chống lưng cho cổ đấy, đến nhanh nhé"

JeongHan quyết phải mạnh tay với mụ điên này, để sau này gặp cậu biết đường mà im. Bắt nạt cậu mãi thế, phải phản kháng thôi. Tưởng JeongHan này hiền à.

Choi SeungCheol lật đật bắt taxi qua đồn cảnh sát, cứ tưởng cậu ẩu đả gì đó nghiêm trọng.

Đến nơi thấy JeongHan nhàn nhã rung đùi xem phim, còn Yoon Seo In liếc cậu muốn cháy mặt

Cô ta vừa thấy anh, xen lên nói trước.

"Anh SeungCheol, JeongHan nổi điên đấy, phiền anh quá, em vốn đến định thăm nó mà nào ngờ lại kéo em vào đây. Anh SeungCheol đừng để ý, bình thường nó vẫn luôn như vậy, không tỉnh táo lắm"

JeongHan vẫn không ư hử gì, mắt dán chặt vào điện thoại, vờ trề môi đánh giá

"Ôi trời, diễn cái gì vậy, thế mà cũng không biết phải diễn thế nào cho hay nữa, kém quá đi mất"

Nói ai thì người đó tự chột dạ

Yoon Seo In nghiến răng, trừng đôi mắt đanh đá với cậu.

SeungCheol hỏi anh cảnh sát vụ gì vậy, mới biết cô ta đập hỏng đồ của JeongHan.

Anh ngồi xuống bên cạnh cậu, lướt ngang người Yoon Seo In

"Cô Yoon, làm hỏng đồ của người khác phải đền chứ nhỉ. Ra ngoài nên thu liễm tính cách lại một chút, cứ chửi đổng như thế nhìn có vấn đề lắm. Hơn nữa tôi cũng nói rõ rồi, nếu cô muốn kết hôn xin mời tiến vào lễ đường một mình. Cô Yoon đây không phải kiểu người có thể làm vợ tôi đâu, đặc biệt, tôi cực kỳ ghét người không biết điều. Vậy nên sau này phiền cô Yoon đừng bêu rếu là vợ sắp cưới của tôi, tôi rất mất mặt. Nếu tôi còn nghe lần nữa, nói với bố mẹ cô sẽ không bao giờ qua lại được với các dự án công ty tôi nữa đâu

Yoon Seo In tái mặt, vội kéo áo anh giải thích:

"Anh...anh SeungCheol đừng hiểu lầm, em không phải người như thế, chỉ là dạy dỗ JeongHan chút thôi, nó không được ngoan"

SeungCheol đá lưỡi:
"Ồ dạy dỗ của cô là gây thương tích, đập phá đồ đạc, chửi mắng sao? Tôi không nghĩ đây là hành động của một người có học thức"

Choi SeungCheol rõ ràng đang chửi Seo In là đồ ngu, chỉ biết thể hiện tính xấu của mình ra ngoài

Cô ta hoảng sợ , Choi SeungCheol lúc này nghiêm khắc chỉ trích, hoàn toàn không có chút độ ấm

"Em ...em sẽ sửa đổi mà anh SeungCheol"

"Cho dù cô có đổi thành người phụ nữ hiền thục thì cũng không tới lượt ngồi vô vị trí con dâu nhà tôi đâu. Mẹ tôi chẳng qua là vì nể tình nghĩa của ông nội năm xưa, thấy cô dễ nhìn ăn học đàng hoàng. Đừng đánh giá mình cao quá, JeongHan còn biết ý tứ hơn cô đấy"

SeungCheol nhân tiện hôm nay phân rõ luôn giới hạn với Yoon Seo In, tránh để cô ta mang danh vợ sắp cưới làm xấu mặt anh và bắt nạt JeongHan.

Anh quay sang hỏi JeongHan:
"Tôi đưa cậu về nhé?"

"Ừ, đi về thôi"

Lúc sắp ra khỏi cửa, còn không quên quay đầu lại nhắc:

"Nhớ chuyển tiền laptop trong ngày mai, em phải làm bài tập. Còn không em dán giấy đòi nợ khắp Suwon"

Seungcheol đưa cậu về trường, xoa đầu:

"Yoon Seo In còn bắt nạt cậu không, nếu cô ta còn quậy đến tìm tôi"

Cậu bật cười:
"Tôi chỉ gọi anh đến để chị ấy tắt dây cót thôi. Vì tôi biết chị ấy nóng lòng cưới anh lắm rồi. Sau này chắc không dám nổi điên nữa đâu. Cảm ơn anh nhé, tôi về ký túc xá đây, buồn ngủ chết mất"

"Ừ đi đi, 2 tuần nữa tôi vào thăm cậu, chiều nay phải về luôn rồi"

SeungCheol nhìn cậu đi hẳn vào trường mới quay  người lên taxi, có hơi tiếc nuối vì chỉ gặp JeongHan được hai ngày.

So với cô chị ngu đần, JeongHan lanh và biết điều hơn nhiều. Tính cách của cậu làm anh cảm thấy thoải mái và tự nhiên đối diện. Nếu phải kết hôn trong năm nay, JeongHan cũng không tệ, ngoại trừ hơi nhỏ nhỉ?

SeungCheol thầm nghĩ, cũng không biết mình có chút nào thích cậu không. Nhưng quả thật lúc ở Suwon thỉnh thoảng rất nhớ mấy lúc đi chơi tán gẫu với JeongHan.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top