Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Kurosawa... của em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa bước ra khỏi thang máy, “Chào tiền bối Adachi!”, lại là Rokkaku. “Tiền bối gì chứ?” Rokkaku vắt tay lên vai Adachi “Dạo này anh ta và Kurosawa cứ lén lút sau lưng mình.” Adachi hết hồn, mắt chữ A mồm chữ O quay lại nhìn Rokkaku “Sao vậy?” “Không, đâu có gì.” Rokkaku tiếp tục vắt tay lên vai Adachi suy luận “Hai người họ có phải định để mình ra rìa không? Phải rồi, lần trước mình có ý muốn qua nhà anh Adachi chơi thì bị Kurosawa ngăn lại... Vả lại, họ thân thiết với nhau ghê, tính ra Kurosawa soán ngôi mình trong lòng anh Adachi mất rồi.” Adachi thầm nghĩ “Soán ngôi cái gì chứ?” , “KHÔNG ĐƯỢC! MÌNH NHẤT ĐỊNH SẼ LẤY LẠI VỊ TRÍ CỦA BẢN THÂN TRONG LÒNG ANH ADACHI!”, Rokkaku ơi là Rokkaku “Cậu ta định làm gì nữa đây?”.
---
Gần đến văn phòng, Rokkaku đứng dí sát vào Adachi, cố tình để Kurosawa nhìn thấy, ánh mắt cậu ta xiên xỏ như đang muốn nói “Nhìn đây này!”, Kurosawa đến chỗ Adachi ngay lập tức “Tài liệu hôm qua tôi gửi vào file cho cậu rồi.” “Cảm ơn nhé!” Adachi cười với Kurosawa, tít mắt, khóe môi cuốn lên, tỏa nắng thiệt đó.
“Phải, chính là cái nụ cười này... Đúng là từ trước tới giờ anh ấy chỉ cười với Kurosawa như vậy.”
Kurosawa cười nhẹ một cái với Adachi, sau đó bằng cặp mắt sắc lẻm dòm cậu “Thấy chưa, nhìn đây này!”
Đến giờ ăn trưa, Kurosawa ngồi ăn với Adachi, đương nhiên cũng có sự góp mặt của Rokkaku trong đó.
“Này, hai người có người yêu chưa?”
Adachi và Kurosawa im lặng hồi lâu, sau đó đồng thanh:
“Có rồi!”
“Thật sao, vậy mà hai người chẳng nói với em.”
“Thật đó.”
“Aiz, là ai có diễm phúc trở thành người yêu của hai người vậy?”
“Nhiều chuyện quá đó Rokkaku.”
“Không nói với anh Adachi nữa, Kurosawa, người yêu của anh chắc là dễ thương lắm nhỉ?”
Kurosawa ngó nghiêng suy nghĩ...
“Ừm, rất dễ thương.”
“Thật muốn biết người yêu của Kurosawa trông như thế nào đó.”
“Còn Adachi, người yêu của anh thì sao, em tò mò lắm đó... Hình như trước giờ anh chưa từng hẹn hò với ai mà phải không?”
“Ban nãy vừa nói không nói chuyện với tôi nữa mà...”
“Người ta là quan tâm tiền bối đó nha, nói đi anh, người đó ra sao vậy?”
“Rất giỏi, rất hoàn hảo.”
“Rất hoàn hảo sao?”
“Đúng vậy.”
Kurosawa mỉm cười thì thầm “Làm gì tới mức đó chứ.”
“Anh nói gì vậy Kurosawa? Không lẽ...”
“Ơ? Không không phải.”
“Nói đi, anh...”
Kurosawa lắp ba lắp bắp, nhanh vậy cậu ta đã biết rồi sao?
“Không...”
“Anh được gặp người yêu của Adachi rồi đúng không?”
Làm người ta hết hồn.
“Phải, phải rồi!”
“Adachi cũng phải cho em gặp đó nhe!”
“Ừa vậy đi!”
Phù, nói chuyện với Rokkaku là vậy, bệnh tim chắc có mà chết quá.
Tan ca rồi, về nhà thôi!
Nay Rokkaku đòi ngủ lại nhà của Adachi, cậu ta moi được vụ Kurosawa ở lại nhà của Adachi rồi nên lại càng quyết tâm hơn nữa. Nhưng Adachi cũng không vì thế mà chiều cậu, lắp ba lắp bắp một hồi, Adachi và Rokkaku quyết định ngày mai mới cho cậu ngủ lại nhà với lý do chưa chuẩn bị chỗ ngủ chu đáo.
--
Về đến nhà rồi.
“Adachi tắm trước đi, sau đó tới anh, nhé!”
“Ừm!”
Hai người tắm xong thì cùng nhau xem TV trên sofa... Khoảng cách có hơi xa nên Kurosawa chủ động tiến gần một chút.
“Adachi à!”
“Hả?”
Adachi quay lại nhìn Kurosawa, hai người chạm mắt nhau, ánh mắt của Adachi trong veo, lấp lánh... Từng chút một tiến gần, Kurosawa khẽ vào tai nói với Adachi “Adachi cứ dễ thương thế này, anh sợ mình không kiềm chế nổi.” Adachi nuốt nước bọt cái ực, như đang hiểu ngầm ra một điều gì đó...
“Anh nói vậy thôi, Adachi còn phải chuẩn bị nữa mà!”
Kurosawa đến giường ngủ, nằm xuống giường giang tay ra, chủ động nói với Adachi.
“Đến đây!”
Adachi nghe lời, đến nép vào lòng Kurosawa. Kurosawa dùng cả hai tay ôm cậu vào lòng. Lần đầu tiên Adachi cảm thấy ấm áp đến như vậy... Kurosawa hôn vào tóc cậu.
“Adachi này!”
“Vâng...”
“Adachi, Adachi của anh.”
Kurosawa ôm Adachi thật chặt, rồi nở nụ cười của hạnh phúc.
“Ada, Adachi ~”
“Kurosawa...”
“Anh ngủ ngon nhé, Kurosawa của em.”
Kurosawa cúi xuống nhìn Adachi.
“Adachi mới nói gì vậy? Nói lại lần nữa được không?”
“Ngủ ngon nhé!”
“Vế sau nữa kìa!”
“Kurosawa... Của em.”
Kurosawa ngại ngùng.
“Ngủ nào, Adachi!”
Thế là Adachi ngoan ngoãn nằm trong vòng tay ấm áp của Kurosawa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top