Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Hai mặt đại đệ tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hệ thống vẫn còn yêu nghề lắm, thấy phản ứng của ký chủ như vậy cũng không nản, hăng hái tiếp tục rao bán đa cấp.

[Chỉ với 100 tinh thạch hạ phẩm! Chỉ với 100 tinh thạch hạ phẩm! Cậu sẽ có được toàn bộ ký ức của nguyên chủ, chỉ với 100 tinh thạch hạ phẩm, cậu sẽ có ký ức của nguyên chủ từ lúc còn bú sữa mẹ cho đến khi mọc răng đầy đủ! Quá rẻ phải không?  Quá rẻ phải không? Vậy còn không mau nhanh tay nạp Vip để có được những trải nghiệm người dùng thú vị hơn!!!]

“...” Ủa cái hệ thống này, mày bị đa cấp à?

Hơn nữa, Quách Khiếu Thiên cuối cùng phát hiện ra một sự thật kinh hoàng, kinh hãi nói: [Những thứ này không phải hệ thống phải chuẩn bị sẵn cho ký chủ sao? Sao ngươi không chém chết ta luôn đi, cái thứ số liệu gian thương này!!!”

... Đừng tưởng hắn không biết mọi sự ngu si đều phải trả giá bằng tiền mặt, moi tiền một kẻ nghèo khổ như hắn không dễ dàng chút nào đâu.

Đúng vậy, Quách Khiếu Thiên tuy mang tiếng là con của một chiến thần và y tiên uy danh đỉnh đỉnh, nhưng thật ra hắn rất nghèo, vô cùng nghèo, còn khố rách áo ôm hơn cả hắn trước khi xuyên đến đây.

[Ký chủ định không làm mà đòi có ăn à? Bộ ký chủ tưởng năng lượng để ta truyền tống ngươi đến thế giới này là free sao? Vậy hệ thống xin thông báo với ký chú, số dư tài chính của ký chủ hiện tại là số âm, nếu muốn kiểm tra lịch sử giao dịch, thỉnh nói muốn hệ thống mở lịch sử giao dịch.”

Quách Khiếu Thiên không hiểu sao vừa mới sống lại đã nợ ngập đầu hệ thống một số tiền lớn, há hốc mồm kinh hãi quát: “... Hệ thống, thỉnh mở lịch sử giao dịch!”

[ Tít... Tít, hệ thống đang tải lịch sử giao dịch, ký chủ vui lòng chờ... Tít! Tải hoàn tất!

Tên ký chủ: Quách Khiếu Thiên, giới tính: nam, tuổi: 28.

Số dư tài chính: -1000 linh thạch trung hạ phẩm.

Lịch sử giao dịch: Thực hiện truyền tống đến thế giới cấp S: -1000 linh thạch trung hạ phẩm (Thỉnh ký chủ mau chóng bán thân trả nợ, nếu không phải chịu thiên diệt làm trừng phạt!)

“...!”

[Đang tải hợp đồng bán thân, xin ký chủ đọc qua quyền lợi rồi nhanh chóng ký hợp đồng!]

“Mày có cho tao lựa chọn không?” Quách Khiếu Thiên muốn phun tào hệ thống.

[Có, Bác ta đã nói rồi, mọi người sinh ra đều có quyền tự do và mưu cầu hạnh phúc, ký chủ có quyền lựa chọn một trong bốn đáp án sau đây:

A.    Chắc chắn ký!

B.    Nhất định ký!

C.    Miễn cưỡng ký!

D.    Làm quái gì có lựa chọn thằng ngu, ký!]

“... Ta chọn C, chờ đó hệ thống, đợi khi nào ta đủ lớn mạnh rồi sẽ quay về diệt ngươi!”

Con giun xéo lắm cũng quằn, Quách Khiếu Thiên nghĩ ngày đó đến sẽ không còn xa nữa đâu.

Nhưng mà chưa được mấy phút sau, hắn đã hoàn toàn khuất phục trước tiền tài!

Dù sao thì sỉ khí cũng không ăn được! Tầm sắp cạp đất mà ăn còn sỉ diện cái cốc khô gì!

[Hệ thống, tao có thể thiếu nợ được bao nhiêu?]

[Tối đa là -2000 linh thạch trung hạ phẩm, đây là ưu đãi dành riêng cho ký chủ mới, giai đoạn sau sẽ không cho thiếu nữa, quá xui xẻo, mới mở cửa làm ăn chưa chi đã gặp khách hãm.]

“...” Gắt vậy?

[Bất quá, ký chủ có thể tạo thẻ tín dụng chuyên dụng của hệ thống, chỉ với lãi suất 5%, ký chủ có thể vay tối đa 3000 linh thạch trung hạ phẩm! Lãi suất chỉ 5%! Còn không mau nhanh tay làm thẻ, cam đoan uy tín, cam đoan điểm 10 cho chất lượng!]

Đừng có chửi khách xong rồi lại quay xe đa cấp! Hệ thống, chơi vậy chơi không bền đâu nha!

Da mặt Quách Khiếu Thiên giật giật, cắn răng: “Vậy thì hệ thống, giúp ta truyền tống toàn bộ ký ức của nguyên chủ!”

[Tít! Giao dịch thành công! Chân thành cảm ơn ký chủ đã sử dụng dịch vụ của hệ thống! Nếu hài lòng với dịch vụ này xin hãy rate 5 sao!]

“Một sao, không nói nhiều.” Quách Khiếu Thiên cuối cùng cũng cho hệ thống mất dịch biết thế nào là lễ hội.

[...]

Trong đầu Quách Thiếu Khiên lập tức chảy qua một dòng nước ấm, theo đó, ký ức xa lạ tựa như bài sơn hải đảo nhanh chóng ùa về, lấp đầy khoảng trống trong tâm trí của hắn.

Mở mắt ra lần nữa, cuối cùng hắn cũng xác định được lão gia râu tóc bạc phơ đang nhìn chằm chằm mình với vẻ mặt lo lắng sốt vó đó là ai, đừng nhìn bộ dáng hắn già khụm mà hiểu lầm, thì ra hắn là một trong những trưởng lão nắm giữ địa vị cao nhất Thanh Hư tông ---- Hàn trưởng lão, nhưng cũng có thể gọi hắn với những nickname thân mật khác như: Hàn ba ba, Hàn bảo mẫu!

“Đại đệ tử Lý Mộng Ngư, tham kiến Hàn chưởng lão.”

Hàn trưởng lão nhìn thấy Lý Mộng Ngư đến, nết nhăn trên làn da già lọng khọng lúc này mới có dấu hiệu thả lỏng xuống, biểu tình hòa hoảng, lão vuốt chòm râu có hơi xồm xoàng của mình rồi thở ra một hơi: “Mộng Ngư, thật may là con đến rồi, hiện tại ta còn đang có việc gấp, con giúp ta ở đây trông coi sư tôn của con, ta sẽ trở lại ngay!”

Đệ tử trông côi? Sư tôn? – Các ngươi có bị đánh tráo khái niệm quá không vậy, Quách Khiếu Thiên giả bộ suy yếu nằm ở trên giường, một bộ dáng sống chết mặc bay, nhưng kỳ thực ở một góc không ai thấy... âm thầm tức giận trợn trắng mắt.

Lý Mộng Ngư mỉm cười, chấp tay thoáng hành lễ: “Hàn trưởng lão đi mạnh khỏe.”

Hàn trưởng lão mỉm cười, lúc đi ngang qua người Lý Mộng Ngư, không khỏi vỗ lên vai hắn một cái, hòa ái nói: “Tiểu bối tốt, cực khổ ngươi rồi.”

Đợi cho Hàn trưởng lão đi rồi, trong phòng chỉ còn có hai người bọn họ. Để tránh bị nghi ngờ, Quách Khiếu Thiên giả vờ suy yếu, nhìn ra bên ngoài cửa sổ có những chiếc lá mùa thu đang rụng như mưa rơi, cười khổ: “Mộng Ngư, con giúp ta nhìn xem.. khi nào chiếc lá cuối cùng trên cành cây kia rớt xuống, thì có lẽ cũng là lúc mà số ta đã tận... Ta hiểu con muốn nói gì, nhưng người sinh tử có số, lúc đó... dù cho xảy ra chuyện gì, con cũng đừng quá bi thương.”

Hắn còn chưa kịp dứt lời, Lý Mộng Ngư đã lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tay phất ra một đạo kình phong hướng bên ngoài cửa sổ, chiếc lá đáng thương còn chưa kịp nhìn thấy mùa đông đã lắc la lắc lẻo vệt ra một độ cung ưu mỹ rồi rơi xuống đất.

Thật là một mùa thu thê lương...

Gió đìu hiu nước sông Dịch lạnh lùng ghê...

Tráng sĩ một đi không trở lại...

Lý Mộng Ngư chơi ác xong còn quay lại cười lạnh: “Chết chưa? Sao còn chưa chết?”

“...” Sai kịch bản rồi cha nội!

Quách Khiếu Thiên gào thét, trong đầu âm thầm làm dữ với hệ thống!

“Có cái loại đồ đệ mất dịch vậy luôn sao? Hèn chi nguyên chủ phản nghịch như vậy! Trục xuất sư môn, nhất định phải trục xuất sư môn!”

[Ký chủ, tâm tình Lý Mộng Ngư đang không tốt, thỉnh ngài đừng cố chọc điên hắn. Còn nữa, người ta đúng ra là không tình nguyện làm đồ đệ của ngươi. Lý Mộng Ngư bị người của Thanh Hư tông dùng thủ đoạn lừa gạt nên mới nhận ngươi làm sư, nói trắng ra là bị cha người lừa, chứ người bình thường chẳng ai làm vậy, thỉnh ký chủ tham khảo thông tin nhân vật để biết thêm chi tiết. Nhớ xem kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi nhờn!

Nhân vật: Lý Mộng Ngư.

Tuổi: 20.

Giới tính: Nam

Thân phận: Đại đệ tử Thanh Hư tông.

Vai trò: Một trong ba đứa con thiên đạo của thế giới này, thỉnh ký chủ mau chạy đến ôm đùi hắn nếu vẫn còn thấy trẻ khỏe và yêu đời! Khỏi cảm ơn vì hệ thống hồng nhan tri kỉ đã hảo tâm nhắc nhở!]

“....” Quách Khiếu Thiên hai mắt tối thui: Rồi trong chuyện này rốt cuộc còn có bao nhiêu người bị hại nữa?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top