Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 1: căn bệnh kì lạ

Vào một buổi trưa, Lâm Vỹ Dạ vừa ngồi đọc một tài liệu gì đó vừa nhâm nhi li trà trong phòng làm việc của nàng thì nghe tiếng gõ cửa, như phản xạ nàng liền ngước nhìn về phía cánh cửa đang mở thì đập vào mắt nàng là một cô gái cao ráo như người mẫu, mặc bộ vest đen nhìn rất sang trọng, toát lên vẻ lạnh lùng quyền quý. Khi nhìn vào cô nàng bỗng giật mình, da gà nàng nổi lên. Nàng nghĩ thầm"ai đây?"

Dù nàng hơi sốc với khí chất của cô, nàng liền nở một nụ cười thân thiện hỏi :" Cô là ..." nàng chưa kịp dứt câu hỏi thì cô gái kia liền lên tiếng với một giọng trầm đầy quyến rũ nhưng pha thêm một chút lạnh lùng trong đó:"Tôi Ninh Dương Lan Ngọc, tôi có hẹn với bác sĩ về căn bệnh của tôi" dứt lời, cô lấy kính râm của mình xuống để lộ đôi mắt lạnh lẽo, sâu, lông mi dài cong của mình khiến cho ai kia đứng hình mất 5 giây trước vẻ đẹp đến rùng mình.

Nàng giật mình nói:"À, Ninh tổng xin lỗi tôi quên mất mời cô ngồi." Nàng chĩa tay vào ghế đối diện bàn làm việc của nàng. Vì Ninh tổng rất nổi tiếng, ai ai cũng biết huống chi là nàng. Nàng nghĩ thầm "ko nghĩ Ninh tổng ngoài đời lại đẹp đến vậy, ko những vậy cô ta thật đáng sợ như lời đồn".

Nàng giới thiệu sơ lượt về mình rồi bắt đầu với câu hỏi như bao bác sĩ thường hỏi:" Ninh tổng có thể kể sơ lượt về căn bệnh của cô đk, vì trong hồ sơ cô không nói nhìu về bệnh tình của cô nên tôi rất cần thêm thông tin."

Nàng vừa dứt lời thì Ninh tổng nhíu mày lại như không muốn kể nhưng vì muốn hết căn bệnh oái oăm này cô nói:"Tôi không biết tại sao tôi không thể đụng chạm bất kỳ nam hay nữ, mỗi lần tôi chạm vào ai, hay ai chạm vào tôi, cơ thể tôi liền khó chịu, muốn nôn."

Nàng vừa uống một ngụm trà vừa nghe cô nói xong thì nàng bỗng muốn phun nước ra khỏi miệng nàng khi nghe đến căn bệnh kỳ lạ đó. Nàng liền che miệng lại, ráng nuốt hết ngụm nước đó rồi lấy khăn giấy chấm lên môi mình vì nàng đã từng thấy và nghe khá nhìu căn bệnh lạ về tâm lí như bệnh sạch sẽ, còn về phía dị ứng lạ thì nàng cũng có biết sơ sơ như dị ứng nước, nắng, lạnh và dị ứng lạ nhất mà nàng từng nghe là dị ứng tinh trùng :))) chứ nàng chưa bao h nghe hay đọc về căn bệnh này, nghe như truyện tranh vậy.

Nàng liền nhịn xuống ko cười nhìn về phía Ninh tổng, thì nàng bị tia mắt lạnh đầy nghiêm túc, có chút khó chịu với hành động lúc nãy của Dạ khiến nàng giật thót và lấy lại nghiêm túc của mình.

Nàng hỏi cô:" Thế cô ko đụng hay chạm vào bất cứ ai kể cả gia đình cô?" Ngọc im lặng vài giây rồi gật đầu. Nàng nhìn cô một hồi, suy nghĩ rồi đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình về phía cô nói:" Tôi nghĩ căn bệnh của cô có liên quan đến tâm lí, ko bằng ta thử bắt tay nhau xem căn bệnh đó tệ đến cỡ nào." Ngọc nhíu mày lại và hơi do dự với ý kiến của nàng rồi nàng nói thêm:" Nếu cô không thử làm sao tôi có thể giúp cô chữa trị đc." Nàng nói với một giọng đầy dịu dàng, ấm áp nàng nở một nụ cười để lộ hàm răng trắng đẹp của mình khiến cho Ngọc lung lay, cô cảm thấy người con gái này thật đẹp, ko nàng rất đẹp nhưng đẹp nhất là khi nàng cười khiến cho trái tim cô đập mạnh hơn.

Cô đã để ý nàng khi bước vô phòng làm việc của nàng, căn phòng được sơn bởi màu trắng nhẹ nhàng, giấy, hồ sơ được sắp xếp ngăn nắp, một mùi thơm tự nhiên ko phải nước hoa, từ người cô gái này khiến lòng cô có một chút nôn nóng và hào hứng đến lạ thường. Trước đó, cô khá thất vọng và khó chịu khi nàng làm hành động vô lễ khi nghe đến căn bệnh của cô nhưng bây giờ tim cô lại đập nhanh trước nụ cười đầy ấm áp nhẹ nhàng của nàng.

Cô như bị cuốn hút vào con mắt to tròn và nụ cười của nàng nên cô liền giơ tay bắt lấy tay nhỏ nhắn của nàng. Kì lạ hơn khi cô cảm nhận được bàn tay ấm áp của nàng mà không cảm thấy khó chịu hay buồn nôn. Cô đang phân vân giữa sự kì lạ này thì nàng bỗng lên tiếng hỏi:" Có bị khó chịu ko hay cảm thấy buồn nôn ko?" Cô liền nhìn thẳng vào mắt nàng khiến nàng giật thót và nói:"bác sĩ có thể đứng trc mặt tôi một chút ko?" Nàng nghe vậy liền đứng dậy đứng trc mặt cô. Đột nhiên cô ôm chặt lấy nàng khiến nàng giật mình " Này !!!"

Cô ôm nàng thật chặt vào lòng khiến nàng có thể ngửi thấy mùi nước hoa đầy quyến rũ của cô, khuôn mặt nàng đỏ ửng vì sự bất ngờ của cô, nàng đánh vào vai cô nói:" Này, thả ra". Cô vì lâu quá chưa đụng hay chạm vào ai nên khi ôm nàng vào lòng, Ngọc như cảm thấy đc hơi ấm và mùi hương nhẹ nhàng của nàng khiến cô ôm chặt hơn.

Vì ôm quá chặt khiến Dạ ko thở được nên nàng phải đánh mạnh hơn vào vai vào lưng của cô khiến cô giật mình thả nàng ra.

End chap 1 nha ~~

Vì lần đầu ad viết truyện cho nên có sai sót j mong mọi người góp ý

Nếu ad rảnh hơn thì ad sẽ cố viết thêm chap 2 nếu ko thì phải đợi cuối tuần sau ad mới viết đc.

Mong mọi ng ủng hộ 🙆‍♀️🙆‍♀️🙆‍♀️ ĐỪNG coi chùa nha !!!! Tội nghiệp ad với mấy au khác lắm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top