Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3: tìm hiểu

Lâm Vỹ Dạ là bác sĩ tâm lí vì thế những chuyện buồn, hay bức xúc của bệnh nhân thường không ảnh hưởng nhiều đến cảm xúc của nàng, nhưng lạ thay cảm xúc của nàng bây giờ rất khó chịu, trong đầu nàng bây giờ chỉ xuất hiện khuôn mặt buồn bã, cô đơn của Lan Ngọc khiến Dạ không thể nào tập trung vào tài liệu mà nàng đang đọc dở dang. Nàng liền dừng lại, dựa vào ghế rồi xoa xoa mắt để thư giản. Rồi nàng nhìn lên trần nhà suy nghĩ gì đó rồi nhìn lại bàn làm việc, nàng mở laptop của mình rồi gõ tên Ninh Dương Lan Ngọc.

Vì Ngọc nằm trong top 20 người giàu nhất thế giới cho nên tìm kiếm tên cô trên mạng cũng rất dễ. Dạ lướt từng thông tin rồi đọc tiểu sử về Ngọc nhưng vì Ngọc không thích bị người khác tìm hiểu về đời tư cũng mình quá nhìu nên thông tin của Ngọc rất ít. Dạ thở dài vì lượng thông tin ít ỏi đó không giúp gì được cho nàng, chợt một tia sáng lóe lên trong đầu Dạ " A, đúng rồi người đó!!" Nàng liền cầm lên điện thoại, gọi " Alo"

"Alo, chị Dạ hả, gọi em có gì không?" Một giọng nam trầm ấm, nhẹ nhàng hỏi 
" À, cũng không có gì to tát lắm nhưng mà S.T bây giờ có rảnh không, hai ta uống cà phê." Dạ nói với giọng vui vẻ.

S.T ( Sơn Thạch ) là chủ tịch công ty đài truyền hình, trong giới giải trí, ai ai cũng biết anh, anh còn là bạn thanh mai trúc mã của Ninh Dương Lan Ngọc và cũng là người đã giới thiệu Dạ cho Ngọc để kiểm tra về bệnh kì quái của cô. Do Dạ nổi tiếng về tâm lí, S.T thường mời Dạ vô talk show hoặc những chương trình liên quan đến tâm lí nên hai người cũng khá thân với nhau.

S.T có vẻ chần chừ trước lời mời của Dạ nên im lặng. Dạ như hiểu ý nói:" Nếu giờ em không rảnh thì sáng mai được không?" S.T đáp lại:"Sáng mai em rảnh, vậy chị nhắn thời gian qua cho em nha." Nói rồi anh tắt máy, Dạ nghĩ chắc hắn đang bận lắm mới vội vội vàng vàng đến vậy. Gọi được cho S.T như trút bớt gánh nặng, nàng thở dài tiếp tục làm việc của mình.

Nhưng Dạ đâu biết rằng lí do S.T không thể tới gặp Dạ là vì Lan Ngọc đang ngồi đối diện anh, họ đang nói chuyện về công việc thì Dạ gọi đến, Ngọc ngồi im lặng và uống ngụm nước đợi S.T trả lời xong điện thoại rồi họ tiếp tục. Chợt cô nghe đầu máy bên kia là giọng nói quen thuộc, vì căn phòng im lặng nên cô có thể nghe rõ được giọng nói của Dạ qua điện thoại của S.T. Ngọc nhíu mày nhìn anh đang mỉm cười trả lời điện thoại rồi nghĩ "Dạ gọi cho S.T để làm gì?" S.T cảm nhận được một luồn sát khí từ đâu đó trước mặt anh khiến anh giật mình rồi vội vội vàng vàng tắt máy.

"Ai đấy?" Lan ngọc hỏi vờ như không nghe gì cả nhưng giọng của cô trầm xuống, lạnh lẽo đến sởn gai óc người đối diện "À, bác sĩ Lâm Vỹ Dạ mà S.T giới thiệu cho Ngọc đấy, chị ấy hẹn S.T uống cà phê." S.T trả lời một cách thản nhiên rồi nhìn điện thoại, S.T không sợ Ngọc vì họ đã thân với nhau quá lâu nên đối với anh giọng lạnh trầm đó là quá bình thường, lâu lâu nghe nổi da gà nhưng không làm anh sợ như những người khác. S.T mỉm cười cầm ly nước lên rồi nói: "chả biết gặp để làm gì nhưng chắc là chuyện quan trọng" rồi anh uống ngụm nước rồi họ tiếp tục công việc.

Dù Ngọc không hỏi anh nhìu nhưng trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu và trong đầu đặt ra rất nhìu câu hỏi "tại sao lại muốn gặp S.T, Dạ cần gì ở cậu ta mà gấp gáp đến vậy?" Những câu hỏi đó làm cho Ngọc không còn đầu óc gì cho công việc nữa, lông mày cô cau lại nói:" thôi công việc tới đây thôi, khi nào cần Ngọc gọi cho S.T, giờ cũng muộn rồi S.T về đi." Nói xong Ngọc phủi tay đuổi S.T về khiến anh khó hiểu nhưng vẫn phải đứng dậy ra ngoài. Vài phút sau đó, cô cũng đứng dậy sắp xếp lại bàn làm việc rồi sải bước đi xuống nhà xe để về thì ngay lúc ấy, thư kí của cô vừa kịp đưa cho cô một tệp giấy rồi nói:" thưa Ninh tổng, thông tin của bác sĩ Lâm Vỹ Dạ đây ạ" Ngọc nhíu mày nhìn tệp giấy nói:"Ừ anh về đi" rồi bước vô xe đóng cửa lại.

Tối đó, Ngọc mặc váy ngủ mỏng manh, khoác lên áo khoác len ngồi nhìn ra cửa kính, vì cô ở một mình nên cô mua một căn hộ chung cư cao cấp sang trọng, đối diện là sông và trung tâm thành phố. Vừa ngắm cảnh vừa cầm ly rượu lắc lắc rồi nhăm nhi thưởng thức. Cô nhìn vào tệp giấy thông tin của Dạ rồi mở ra đọc kĩ từng câu từng chữ, cô không bỏ sót một chữ. Thì ra nhà Lâm Vỹ Dạ giàu hơn cô tưởng tượng, bố nàng là nhà nghiên cứu khoa học còn mẹ nàng là bác sĩ phẫu thuật và nàng có một cô em gái nữa đang theo nghành của mẹ nàng vì thế bố mẹ nàng rất khắc khe và nghiêm túc với nàng, Dạ không muốn theo bác sĩ phẫu thuật hay nhà nghiên cứu vì thế mà bố mẹ không thương nàng như cô em út. Vì quá áp lực nên Dạ đã phải tự lập sớm từ 18t cô đã bước ra khỏi căn nhà đó và bắt đầu mọi thứ từ một bàn tay trắng, nàng phải chịu và trải qua rất nhìu thứ trong xã hội thì nàng mới có thể ngước mặt mà nhìn đời như ngày hôm nay. Cho dù nàng có bị đánh đập hành hạ hay bị đối xử tệ bạc đi chăng nữa, bố mẹ nàng cũng không bao che hay giúp đỡ, một chút cũng không gần như đối với họ, nàng không phải là con họ.

Đọc tới đó, tim Ngọc như ai đó bóp chặt lại, cô tức đến nỗi muốn bóp nát ly rượu. Cô nhếch môi cười rồi nhìn ra cửa kính, cô nghĩ "thì ra cô không phải là đứa trẻ bất hạnh nhất thế giới này" cô cứ tưởng rằng trên đời này cô là người bất hạnh nhất, nhưng cô đã sai.

Về phía Dạ, nàng đang thay đồ chuẩn bị đi tắm thì chợt nàng ngửi thấy một mùi nước hoa quyến rũ quen thuộc nào đó nằm trên áo nàng. Dạ cau mày khó hiểu vì nàng rất ít khi dùng nước hoa, nàng chỉ dùng khi tham gia bữa tiệc hay lên show còn làm việc hay gặp gỡ bệnh nhân thì nàng chưa bao giờ dùng. Dạ liền ngửi lại mùi hương thì nàng chợt nhớ đến chuyện hồi sáng, mặt nàng bắt đầu nóng đỏ lên, thì ra nước hoa quyến rũ này là của Ninh tổng. Cô ôm nàng quá chặt đến nỗi mùi nước hoa của cô dính lên áo của nàng.

Dạ lắc lắc đầu nhìn vào gương, chỉ là cái ôm giữa nữ với nữ bình thường thôi mà, đâu có gì phải xấu hổ chứ. Rồi nàng vô tắm. Dù nàng suy nghĩ vậy nhưng cái ôm đó đã hành nàng thức suốt cả đêm, nàng không tài nào ngủ được, mỗi lần nàng nhắm mắt là hình ảnh ấy cứ hiện ra khiến nàng cứ đỏ mặt suốt thôi. Cho đến gần sáng nàng mới chợp mắt được một chút thì điện thoại nàng reo lên báo thức. Nàng ủ rũ ngồi dậy rồi bước vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân, nhìn vào gương, mắt nàng giờ chẳng khác gì con gấu trúc.

Nàng rất muốn ngủ thêm nhưng do nàng lỡ hẹn với S.T nên nàng phải ráng dậy.

Hết chap 3 ~~~

Vì mấy chap đầu cho nên ad sẽ giới thiệu hoàn cảnh nhân vật khá nhìu, mong mọi ng thông cảm 🙏🙏🙏

Dạ nhà ta nhạy cảm ghê, có cái ôm mà đã mất ngủ, không biết Ninh tổng đi xa hơn nữa thì chắc bã nhập viện lun chứ chẳng đùa 😂😂😂

[ KHÔNG ĐƯỢC XEM CHÙA, VÌ SẼ RẤT TỘI CHO AD VÀ CÁC AU KHÁC🙏🙏🙏 ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top