Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Ra về. Nó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó cứ im im đến cuối h thì lên tiếng
- Cậu về nhà tôi dc ko_ Nó nhìn hắn đang cầm 1 tập hồ sơ ngồi chăm chứ bên cạnh là 1 anh áo đen nào đó đang dọn đồ chờ hắn
- Ko. Hôm nay tôi có công việc hôm khác tôi sẽ đến thăm cậu_ nói xong hắn lạnh lùng bước ra ngoài cậu và cô thì đi về trc
- Ế_ nó định nói zì đó nhưng hắn đi rất nhanh
Nhường chỗ cho anh đến
-E à_ Anh bước vào lớp kêu nó
- Sao thế hửm. Mk về thui_ Nó vui vẻ xách cặp đi ra thì anh nắm tay lại và...
- Anh có điều muốn nói....... Chúng ta.... Nên kết thúc tại đây.......anh.......anh ko xứng_ Anh gượng giọng cố nén tất cả cảm xúc mk để nói ra câu đó
- Sao...._ nó qay lại nhíu mày. Não cố gắng tiếp thu những zì mk đã nghe
- Anh nghĩ e ko xứng vs anh_ Nó nghẹn lại ng mk đã iu lâu như zậy. H chia tay...
-Anh ko có nói chuyện đó. Chẳng qa anh đã có vị hôn thuê zòi và cô ấy cũng đã qay về khoảng vài hôm nữa cô ấy sẽ chuyển vào lớp e. Anh cùng cô ấy cũng sẽ đính hôn vào 20 tháng sao_ anh nói những cậu nói mà tận đáy lòng hắn như những ngọn dao hơ lửa xé nát cõi lòng của anh
- Dc.... Zậy thì chia tay. Hôm đó e sẽ tới_ Nó ko còn cảm xúc zì nữa. Chân đứng cũng ko còn nỗi nữa ngã xuống chiếc ghế gần đó mà thơ thững
- Anh... Anh có thể đưa e về dc ko_ anh nói nhìn nó
- Ko cần tôi sẽ kêu xe đến đón_ Nó nói xong zòi đứng lên qay lưng đi
Anh như mún níu thứ zì đó nhưng ko dc
Đúng zòi sao có thể níu dc. Thứ chúng ta mún giữ nó muốn trân trọng muốn có nó nhưng vì hoàn cảnh dù có cố đến bao nhiêu chúng ta cũng ko thể với tới dc. Nhìu khi có thể mất thứ đó chúng ta sẽ hối hận 1 đời nhưng nếu sự lựa chọn diễn ra thì bạn sẽ hi sinh thứ bạn trông chờ cả đời cũng ko dc. Mãi mãi chỉ có thể là những kí ức...... ............. Có 1 ng ta nguyện chết vì họ nhưng đến khi đứng trc sự lựa chọn ta lại lựa chọn sự từ bỏ.
nó đã khuất xa. Anh đứng đây cứ nhìn về xa mà bỗng nc mắt ko tự chủ mà rơi xuống như thác ng mk yêu nhất ng con gái đó ng con gái mang lại bình yên cho ta đã... Họ đã rời xa ta..... Phải từ đầu ta sai hay là bây h ta sai.
Hôm đó cũng là ngày trời ko dc tốt như tâm trạng mưa rất nhìu. Nó đã ở nhà nhốt mk trong căn phòng tối ngồi thu lại 1 góc mà suy nghĩ về những việc mk đang trải qa
- Cốc Cốc_ tiếng gõ cửa vồn dập vang lên. Nó ko mún cử động nên gục mặt xuống mặt cho tiếng gõ có ầm ĩ cỡ nào, tiếng gõ nhỏ dần nhỏ dần và im ắng
Lòng nó đamg rối bời thì một luồng cảm giác bình yên đâu đó dâng lên
- Cậu ngước lên_ câu nói lạnh lùng run run và ấm áp vang lên trong căn phòng tối om
Là hắn. Nó ngc lên nhìn hắn. Khuôn mặt đã bị che vì tối nhưng vẫn rất rạng ngời. Bộ tóc mượt mà h đã đẫm ướt vì mưa. Nó thấy hắn như thấy dc vùng trời bình yên. Trong lòng gsàn như có cảm giác đầy đủ mà trc h chưa từng có. Hắn ngồi xuống đối diện nó để có thể nhìn ngắm rõ hơn con người hắn đã chờ suốt bao nhiêu năm. Nó bất chợt ôm hắn vào lòng khóc rất lâu. Đến khi có cảm giác ướt đẫm áo ngủ thì ms nhận ra ng mk đag ôm từ nãy h đã dầm mưa để đến dc đây. Nó lau đi nc mắt cười 1 nụ cười nhẹ và vỗ tay để đèn mở sau đó đi sang phòng ba để lấy bộ đồ ngủ đưa hắn. Hắn thay đồ xong thì ngồi đối diện nó ở sofa trong phòng
- Tại sao cậu lại ở đây_ Nó nhíu mày nhìn hắn nói
- Vì cậu_ hắn cười nhẹ để lên bàn 1 hủ kẹo sữa mà nó thk nhất
Nó nhận lấy và bỗng trong đầu hiện lên vài mảnh ghép nhỏ về ng bạn thân đó
Nó chỉ cười zòi đứng lên lấy khăn và bộ đồ của ba mk cho hắn mặc
thuật lại lúc đó
-alo_ hắn nhạt nhẽo ngồi trong phòng làm việc nói
- Kin con bít trong lớp có chuyện zì ko. Hôm nay con bé về mặt cứ thất thần không chịu ra ăn cơm nước zì cả cô rất lo cho nó_ đầu dây bên đây truyền đến giọng nói nhẹ nhàng truyền cảm mang vẻ lo lắng
- Con ko rõ nữa. Con sẽ qa cô liền_ nói xong hắn cúp máy và chạy nhanh ra khỏi căn phòng mặc cho trời đang mưa xối xả
Đến nơi thì thấy phòng nó khoá trái cửa hắb gõ ko ai trả lời nên đã dùng chìa khoá vạn năng để mở lun cánh cửa
- Cậu dc mẹ kêu đến à_ nó nhẹ nhàng nói
-Ừ_ hắn vẫn khuôn mặt đó áng mắt cứ nhìn vào nó vs vẻ ôn nhu
- Cậu.....cậu là thanh mai vs tớ_ nó ngưng 1 chút zòi hỏi
-Ừ_ hắn lại gật đầu
2 ng ngồi đối diện nhau ko nói zì cả ko khí trong phóng chỉ có sự bối rối lạnh nhạt đang bao trùm lấy họ
- Mk có rất nhìu điều mún hỏi. Tại sao mk lại qên cậu? Tại sao bao nhiêu năm cậu biến mất thì bây h cậu xuất hiện? Tại sao trong kí ức tôi ko có hình bóng của cậu?_ rất nhiều câu hỏi dc đặt ra trong đầu nó nhất thời 1 lần không hỏi hết
- Vì bất đắt dĩ. Tớ quay lại vì cậu_ Hắn nói trong giọng màn vẻ ưu buồn.
- Còn về việc cậu qên tôi là sau này tôi ko bít chuyện zì đã xảy ra vs cậu_ hắn nói tiếp nụ cùơi gượng bát đầu xuất hiện
-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#bang