Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17 : Muốn cùng hắn xem phim

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Hà dành cả tiết để suy nghĩ, thực sự là không hiểu nổi người thầy này của mình. Hẳn là có vấn đề về não bộ đi? Sao có thể ngày ngày lên lớp hành hạ mình rồi đến khi nghe mình bị thương lại lập tức chạy đi tìm như thế? Lúc nhìn thấy hắn cùng Từ Minh Hi một chỗ, Lâm Hà biết trong mắt Vương Chiêu có bao nhiêu là tức giận. Thật không thể hiểu nổi con người này tột cùng đang nghĩ gì !

Hôm nay thành thực nộp bài đúng hạn, cũng không bị gọi lên bảng giải bài khó nữa. Lâm Hà thực trong người cảm thấy hơi thiếu thốn a. Không được, không được, phải nên thoải mái mới đúng! 

Mang một tâm trạng hết sức cao hứng đi tới phòng học môn tiếp theo. Môn này Lâm Hà học cùng Mạc Nhất Quân, vừa vào lớp đã đập vào mắt hình ảnh vui vẻ của Trạch Lam thành công bị Mạc Nhất Quân chọc cười. 

Lâm Hà ngồi xuống dãy bàn bên cạnh, vốn không định xen vào để chào hỏi gì, lặng lẽ nhìn một chút. Kết quả là bị giật mình. Bởi góc mặt này của Trạch Lam thực quá giống Từ Minh Hi đi? Có chắc là hai người này không có quan hệ họ hàng với nhau không?

Lắc lắc đầu gạt ra suy nghĩ vớ vẩn ấy, bởi Lâm Hà chơi với Từ Minh Hi từ khi cậu 10 tuổi, luôn biết cậu chẳng có họ hàng nào ngoài đằng ngoại. Nhưng phải công nhận thật giống nhau, đến nỗi khiến người ta giật mình. 

Tiết học cuối của buổi sáng rất nhanh đã kết thúc. Mạc Nhất Quân như thường ngày, đưa Trạch Lam về nhà. 

Khi hắn về đến nhà cũng là lúc Từ Minh Hi đi bộ tới cổng. Từ Minh Hi mỉm cười với hắn, mở cổng bước vào, tiện đứng giữ cổng chờ hắn đi xe vào mới từ từ đóng cổng. 

Dì Uông đang lục tục chuẩn bị đồ ăn trong bếp. Từ Minh Hi vừa đi học về đã chạy vào tươi cười xắn tay đòi giúp đỡ. Dì Uông vui vẻ cảm ơn cậu một tiếng, rồi tiếp tục nấu ăn. 

Mạc Nhất Quân dựa lưng vào khung gỗ nhìn vào trong, chẳng biết suy nghĩ gì mà cứ chăm chăm nhìn về phía này. Từ Minh Hi biết, hắn lại xuyên qua cậu nhìn thấy hình ảnh của Trạch Lam. Khẽ thở dài trong lòng, tự an ủi bản thân, thời gian đầu sẽ hơi khó khăn, dần sẽ chinh phục được, chỉ cần hai người kia chưa thành đôi.

Ăn xong cơm trưa, dì Uông xin phép về quê vài ba ngày để thu xếp một số việc nhà. Từ Minh Hi cảm thấy mình ở không chẳng làm được cái gì cho Mạc Nhất Quân nên vội khuyên dì về quê sớm, trên này cứ để cậu lo, cậu biết làm việc nhà lại còn biết nấu ăn. Cơ bản có thể thay thế dì Uông vài ngày. 

Dì Uông  nghe thế rất vui mừng, liên tục khen cậu thật ngoan ngoãn hiểu chuyện. Sau đó nhanh miệng mà giới thiệu đứa cháu gái con nhà họ hàng trên này cho cậu. Từ Minh Hi có chút cười khổ không biết từ chối sao. Mạc Nhất Quân đã rất thẳng thắn mà cắt ngang:

- Dì Uông cứ về quê giải quyết chuyện nhà đi, xong xuôi rồi hẵng lên cho thoải mái, không cần phải vội.

Dì Uông thấy thái độ của Mạc Nhất Quân cũng chẳng dám nhiều lời, chọc giận hắn là không có kết quả tốt a!


Buổi chiều, Từ Minh Hi đang trong phòng khách xem ti vi. Chuông cửa vang lên, ngay sau đó là tiếng bước chân bước thẳng vào. Cậu  tự hỏi, đã tự nhiên tiến vào tại sao còn ấn chuông làm gì cho mệt. 

Ngoảnh đầu lại, đã thấy Trạch Lam vào tới phòng khách. Từ Minh Hi lập tức đứng lên, lúng túng chào hỏi:

- A, chào cậu,cậu tìm Mạc Nhất Quân đúng không? Ngồi đi, tôi đi gọi cậu ấy cho cậu.

Từ Minh Hi không biết trong câu nói của cậu có bao nhiêu ngu  ngốc. Thật xuẩn, người ta đến đây không tìm Mạc Nhất Quân thì tìm cậu chắc, chưa kể ngay sau đó là một màn mất mặt mà cậu tự tìm.

- Haha không sao đâu, để tôi tự lên gọi là được rồi. Cậu ấy chắc giờ này vẫn đang nằm âu yếm cái giường như thường ngày rồi.

Từ Minh Hi bối rối không biết trả lời làm sao, liền ừm một tiếng hơi cúi đầu không nhìn thẳng vào y. Trạch Lam quan sát cậu trong một thoáng, rồi mới đi lên lầu gọi Mạc Nhất Quân.

Lúc sau,  hai người họ mới sóng vai đi xuống, tâm trạng của Mạc Nhất Quân rất tốt. Trạch Lam mở miệng chủ động bắt chuyện với Từ Minh Hi:

- Chiều nay cậu rảnh không? Đi xem phim với chúng tớ nhé? 

Từ Minh Hi đã từng nghĩ ra rất nhiều chuyện tốt đẹp sau này khi cậu cùng hắn hẹn hò. Tất nhiên cũng chỉ là những tưởng tượng không thực tế và được đi xem phim cùng hắn là một trong những chuyện lãng mạn đó. 

Ma xui quỷ khiến thế nào, mà Từ Minh Hi đã gật đầu đồng ý với đề nghị nọ. Mạc Nhất Quân hơi cau mày, lập tức không vui. Cậu giật mình một cái bừng tỉnh ngộ, hắn tất nhiên chỉ muốn hai người đi chơi chung với nhau, cậu đi theo làm người thứ ba chen giữa sao? 

Từ Minh Hi định mở miệng tìm lý do từ chối. Nhưng Mạc Nhất Quân đã xoay người ngồi xuống, mắt không nhìn cậu nói:

- Cậu lên lầu thay đồ, rồi ba chúng ta cùng đi!

Mạc Nhất Quân nhất định là cực kỳ khó chịu. Nhưng Trạch Lam đã muốn, chắc chắn hắn sẽ không từ chối y. Từ Minh Hi biết điều đó. Lại thở dài, lên phòng thay đồ. 

Một chút chuyện muốn cùng Mạc Nhất Quân này, cũng là được Trạch Lam đem lại cho. Cậu thực sự đúng là không sánh bằng vị trí của người ta mà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top