Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5. Yến hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phủ Ôn Thượng Thư vừa gửi bái thiếp mời yến hội các thiên kim, thiếu gia, thế tử.
Đương nhiên không thể thiếu phủ thừa tướng Từ gia. Bình thường mọi năm, nàng thường nghe lời xúi giục của mấy nha hoàn mà đắp lên mình những phục sức váy áo loè loẹt khảm đủ loại vàng bạc đá quý, nhìn chẳng khác nào mấy nhà giàu mới nổi. Thực khó coi, mẫu thân yêu chiều nàng, tuy có nhắc nàng lại ương bướng không nghe bỏ ngoài tai. Hiển nhiên nàng trở thành một đích nữ vô năng, bất tài lại thích diện trong lời đồn đại của cả thiên hạ. Lần nào tham gia yến tiệc, tiện tì Thu Nhi cũng đắp lên mặt nàng lớp phấn dày, nàng lúc đó ngốc lại tưởng vậy là tốt, là đẹp. Ai ngờ không chỉ thành cái nền tôn lên vẻ xinh đẹp đoan trang cho tứ muội mà còn trở thành trò cười của không biết bao người.
Nàng thầm cười, Yến hội hôm nay nói là tiệc chiêu đãi của phủ Thượng Thư, thực chất lại là mai mối cho thiên kim với thiếu gia này. Trải qua bao năm, nàng liền quen thuộc mấy loại yến tiệc nhàm chán này.
Dù sao cũng rảnh rỗi, Mộc Hoa theo mẫu thân cùng nhị tỷ Từ Thu Nguyệt - ái nữ của Tôn Di, cùng tứ muội muội Từ Thanh Hằng- nữ nhi Liễu Thị, tham gia yến hội lần này.
Nàng gọi Thanh Nhi tay nghề khéo léo vào trang điểm cho nàng, lại kêu Thanh Trúc đi lựa y phục.
Vốn dĩ Mộc Hoa đã vô cùng xinh đẹp, nên Thanh Nhi không dặm phấn, chỉ tô chút son, khiến đôi môi nàng càng thêm căng mọng nhìn rất thu hút. Thanh Nhi còn vẽ thêm một hoa điền giữa trán càng khiên khuôn mặt vốn đã xinh đẹp lại càng diễm lệ hơn.
Nàng mặc lên xiêm ý hồng phấn, điểm tô bằng những sợi chỉ ánh kim cùng với nút thắt nơ trước ngực, khoác thêm một dải lụa hồng. Trên đầu cài thêm một vài phục sức hình cánh bướm bằng ngọc lưu ly trông kì thực quý phái lại không hề khoa trương, lỗ mãng (*) , trông càng mềm mại hơn, nhìn dáng vẻ có chút yếu đuối, khiến người ta muốn điêng cuồng lao vào che chở.
(*) Chính là như vậy, trình miêu tả của toi không được nhuần nhuyễn lắm:(( mong mọi người bỏ qua

Chỉnh trang lại tất thảy, nàng vừa bước ra khỏi cửa viện, khiến không ít hạ nhân phải sửng sốt, đặc biệt là mẫu thân nàng. Mẫu thân nàng trước đây khuyên răn còn bị nàng bỏ ngoài tai, giờ nhìn thấy nữ nhi của mình xinh đẹp lộng lẫy như vậy, khiến bà không khỏi xúc động và tự hào. Có người khen ắt có người ghen tị.
Từ Thanh Hằng cắn môi nhìn vị tam tỷ bình thường ngu ngốc chỉ làm nền cho mình giờ lại trở nên xinh đẹp đến kinh diễm như vậy, đương nhiên bực tức vô cùng lại không thể nói ra. Thanh Hằng cũng biết chuyện nàng ta xử lý hạ nhân còn đe doạ nương của nàng nhưng cũng không nghĩ đến Mộc Hoa lại trở nên lộng lẫy như vậy.
Nàng ngồi chung xe ngựa với mẫu thân, cùng nhị tỷ và tứ muội, cảm nhận được ánh mắt cay độc của tứ muội nhìn nàng, nàng khẽ cười thầm : Ta là ngu ngốc cỡ nào mới nghĩ kiếp trước nàng ta đối xử tốt a, lại còn bị kẻ như tứ muội đẩy vào bước đường tự sát.
xe ngựa đi khoảng 2 khắc liền đến trước cửa phủ Thượng Thư, Từ Thanh Hằng nóng vội muốn nhanh nhanh chóng chóng xuống trước để có thể khoe được nhan sắc của bản thân. Ngẫm lại thì tứ muội của nàng cùng Ôn đại tiểu thư có giao tình không tệ a, tính tình vị Ôn đại tiểu thư này lại cực kì xấu. Kiếp trước nàng là vô tình biết được bí mật động trời của vị này. Bề ngoài tuy là đoan trang thục nữ, có dáng dấp của một thiên kim tiểu thư, bên trong thực chất đã thối nát không cứu nổi. Nàng ta thường xuyên nổi cơn dâm tà, bắt hết những kẻ  phàm là có tướng mạo nổi trội hầu hạ nàng ta, nàng ta không vừa lòng liền đem kẻ đó đi hành hạ bán sống bán chết. Không ít kẻ đã bỏ mạng dưới tay của vị đại tiểu thư này.
Thấy Từ Thành Hằng đã vội xuống tiến vào trước, nàng cười thầm: Kẻ ngu ngốc. Nàng xuống xe ngựa ngay sau nương. Hàng loạt ánh mắt liền đổ dồn về phía nàng, theo đó là những lời bàn tán, xôn xao:
" Chẳng phải nói đích nữ Thừa Tướng phủ dung mạo tầm thường? Là ta, ta cực kì muốn một vị thê có dung mạo tầm thường như thế a."
" Quả thật xinh đẹp động lòng người"
" Xinh đẹp thì sao, cũng chỉ là phế vật không hơn không kém. Bày ra bộ dạng đó để câu dẫn nam nhân? Ti tiện."
Nhàn thị khẽ cau mày nhìn vị Ôn tiểu thư vừa lên tiếng. Nàng nhận ra điều đó, khẽ vỗ bàn tay Nhàn Thị ý bảo bà yên tâm.
Không nhanh không chậm nàng tiến tới trước mặt Ôn tiểu thư cười lạnh
" Không có giáo dưỡng."
Toàn bộ đồ dồn ánh mắt vào vị tam tiểu thư Thừa Tướng phủ, vị này ăn gan hùm a, cứ như vậy mắng ái nữ của Thượng Thư Phu Nhân ?
Nàng căn bản biết cái vị Thượng Thư Phu nhân kia không sinh nổi cho Thượng Thư đại nhân một nam hài, liền bị hắn ghét bỏ. Mà hắn lại độc sủng duy nhất một vị di nương, nghe nói vốn Thượng Thư đại nhân muốn lập vị di nương này làm thê nhưng lại bị trưởng bối bắt ép, nạp vị Thượng thư phu nhân hiện tại. Mộc Hoa biết vị Thượng Thư đại nhân này vốn đã chán ghét mẫu nữ ( mẫu thân và nữ nhi) này vô cùng, nàng gây phiền toái cho dù có chút mất mặt cho hắn nhưng chẳng phải hắn lại vừa lòng a ?
" Ngươi nói cái gì tiện nhân kia?"
Ôn đại tiểu thư tái mặt quát lớn, tạo ra động tĩnh không hề nhẹ. Mộc Hoa vốn ghét người khác hét lớn mặt nàng, hơn nữa nàng cũng không phải hoa giấy cho người ta tuỳ tiện lên mặt với mình.
Mộc Hoa rút một chiếc roi da được nàng che giấu cẩn thận ra, quật một đường tuy không trúng mặt nhưng vào thân thể lại vô cùng đau a. Chiếc roi da kì thật rất tốt. Nàng nhớ lại là đêm hôm đó Túc Lăng Hạ sau khi buông lời liền vất lại cho nàng chiếc roi da được chế tác vô cùng tinh xảo này. Nàng không thích hắn nhưng rất thích chiếc roi da này nên cứ như vậy giữ bên người.
Đám người được chứng kiến cảnh tượng, nhìn nhau há hốc miệng không khỏi bàng hoàn khi chứng kiến một màn đại tiểu thư phủ Thượng Thư bị khi dễ.
Thượng Thư phu nhân thấy vậy tức giận định tiến lên ra tay với Mộc Hoa thì bên ngoài truyền đến:
" Lan Lăng Vương thế tử tới."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top