Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 31:

Thiên Kim đi đến quán coffee mà Đình Đình làm việc, Thiên Kim nói bác tài xế dừng xe lại bên kia đường, Thiên Kim nhìn chăm chú vào bên trong quán hy vọng là sẽ thấy được bóng dáng của Đình Đình.... Tầm khoảng 15 phút sau Thiên Kim thấy quán bắt đầu dọn dẹp. Vẫn nhìn vào bên trong tìm kiếm cuối cùng Thiên Kim cũng nhìn thấy một bóng người quen thuộc, khóe môi của Thiên Kim khẽ cong lên nhưng sau đó lại đổi sắc kêu bác tài vòng xe đi về.

Thanh Trúc cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, đi theo Thiên Kim một khoảng cũng khá xa đến đây rồi chỉ thấy chiếc taxi chở Thiên Kim dừng lại bên đường khoảng 20 phút sau thì xe lại chạy đi, Thanh Trúc cũng cố gắng nhìn vào bên trong như mong muốn sẽ có được chút ít manh mối nào đó nhưng do quán gần đóng cửa nên một số đèn đã được tắt phía bên trong cũng tối nên Thanh Trúc không thấy được gì. Đi theo Thiên Kim bấy lâu nay, Thanh Trúc nghĩ rằng Thiên Kim làm vậy là phải có điều gì đó, hoặc mục đích gì đó chứ không đơn giản như vậy. Có rất nhiều câu hỏi trong đầu muốn hỏi Thiên Kim nhưng lúc này Thanh Trúc phải bình tĩnh để chỉ đường tắt cho bác tài xế chạy vì cô phải về nhà trước Thiên Kim. Tụi kia ở nhà chắc cũng đang ngóng cô về để cập nhật tin tức nữa.

Cô về chưa đến cổng là cả bọn Khánh Ngọc, Bảo Quyên, Thư Kính, Thanh Thổ đã mở cổng đón cô, cô liền xuống xe chạy thẳng vào trong nhà nói lớn:

- ĐÓNG CỬA LẠI NHANH, TỶ SẮP VỀ TỚI RỒI.

Thanh Trúc vừa dứt câu thì chiếc xe taxi thứ 2 đến. Thanh Trúc liền nhanh chân cáp vào với tụi Khánh Ngọc cả đám nhìn nhau hiểu ý.

Thiên Kim vừa xuồng xe taxi đã thấy 1 dàn nam thanh nữ tú đang đứng nhìn cô. Đi đến Thiên Kim hỏi:

- Làm gì mà không ngủ ?! Đứng đây cả đám chờ ma cô đến rước hả ?!

Cả bọn đã nhìn nhau ăn rơi từ trước nên nhanh ý Khánh Ngọc nói:

- Tỷ nói vậy là không đúng rồi.

- Sao không đúng ?! - Thiên Kim hỏi lại.

- Tụi em đợi tỷ đó, chứ không đợi ma cô nào khác. - Bảo Quyên liền nói.

Cả bọn và Thiên Kim nghe xong đều trợn mắt, Thư Kính nhanh trí liền tằng hắng một tiếng nhắc nhở. Thấy mọi người đột nhiên nhìn mình nhưng Bảo Quyên vẫn rất đẹp gái:

- Gì mà nhìn ?! Tỷ của mình đẹp gái vậy mà là ma cô thì nguyên đám tụi mình không biết là ma gì nhỉ ?! Chắc là ma con hay là ma chay gì đó.

Cả đám nghe xong đều không nhịn được cười với cô này, cái vẻ mặt hất hất thêm cái vẻ mặt đâm chiêu suy diễn làm mọi người không nén được mà cười phá lên, Thiên Kim ban đầu còn tính cóc cho 1 cái nhưng nghe Bảo Quyên khen mình đẹp thì lại nguôi, đã vậy cô còn được một trận cười.

- Bảo Quyên, nói cái gì vậy ?!? - Thư Kính cố nén cười nói, trước khi Bảo Quyên lại cho ra những câu suy diễn làm mọi người đau ruột.

Thiên Kim không cười nữa quay lại vấn đề:

- Hừm... khỏi dở trò nữa, nói mau. Cả đám có ý đồ gì đây ?!?

Thấy Thiên Kim nghiêm giọng cả bọn lại nhìn nhau rồi Bảo Quyên cười vẻ mặt ngây thơ nói:

- Làm gì có ý đồ gì đâu tỷ, tụi em đứng đây hóng gió,.... ngắm trăng. - Nói đến đoạn "hóng gió" tự nhiên cô nàng này ngẫu hứng thêm vô "ngắm trăng" làm 4 đứa còn lại đứa lắc đầu đứa bấm tay tính nhẩm xem hhoom nay có phải rằm không ?! Rồi lát sau Thư Kính nhăn mặt vì nhận ra hôm nay...khoong phải rằm, cùng lúc đó Thiên Kim nghi vấn:

- Hôm nay chưa đến rằm làm gì mà có trăng tròn ?!

Thư Kính liền đỡ lời:

- Ý của Bảo Quyên là cậu ấy muốn đến rằm chúng ta cùng nhau ngắm trăng đó tỷ.

Thanh Trúc, Bảo Ngọc, Thanh Thổ cũng liền hùa theo Thư Kính:

- Phải, phải đó tỷ.

Thiên Kim nhìn biểu hiện cả đám tiểu quỷ này thì liền hiểu là bọn này lại đang giở thói tò mò. Thật ra thì ban đầu cô cũng có chút nghi ngờ, cô cũng có nghĩ đến phương án là cô được 1 trong 5 đứa này "bảo hộ" rồi khi cô về không kịp trở tay nên đóng tuồng, giờ nhìn tình thế như này thì cô dám xác nhận nghi vấn của cô là hoàn tòan đúng nhưng chắc là đám nhóc này lo cho cô thôi, đám tiểu quỷ này muốn đóng tuồng thì cô cũng giúp 1 tay, cô mỉm cười như hiểu ý Thư Kính nói, rồi "Ồ" lên 1 tiếng, sau đó nói:

- Vậy hôm rằm chúng ta cùng nhau ngắm trăng, được chưa ?!?

Cả đám như biết đã thoát nạn liền vui vẻ đồng thanh nói:

- Được được, tỷ tỷ.

- Chúng ta đi ngủ thôi. - Nói xong Thiên Kim đi vào bên trong.

Lúc này cả bọn mới tụi lại, Thanh Trúc nói:

- Chúng ta bị tỷ biết rồi.

- Không có đâu, thấy tỷ có vẻ vẫn chưa biết đâu - Thổ nói.

- Tui cũng nghĩ vậy. - Bảo Quyên đồng tình với Thổ.

- Người ấy nói gì mà không đúng. - Khánh Ngọc liền trêu.

- Haiz... chúng ta diễn tệ quá !! - Thư Kính nói.

Cả bọn còn đang suy tư rầu rỉ vì bị bại lộ thì giọng Thiên Kim trong nhà vọng ra:

- CÒN ĐỨNG Ở NGOÀI ĐÓ ?! TÍNH NGẮM TRĂNG ĐẾN SÁNG LUÔN À ?!

Đến đây thì cả đám nhận ra... thất bại thật rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top