Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 32: (2)

Thiên Kim chở Đình Đình băng băng trên đường khiến cho không ít người chú ý vì chiếc moto của Thiên Kim thuộc loại phân khối lớn, mẫu mã cũng rất đẹp còn thêm Thiên Kim mỹ nữ và Đình Đình thanh tú thì làm sao mà không thu hút mọi người nhìn cho được ?!? Đến đoạn gần trường Đình Đình nói với Thiên Kim:

- Chị cho em xuống ở ngã tư phía trước nha !!

Vừa nghe Đình Đình nói vậy tự nhiên Thiên Kim có chút không vui, cô biết là do Đình Đình không muốn bị chú ý và một phần là vì "ngại". Ngại nhiều lý do. Mặc dù không hài lòng nhưng Thiên Kim vẫn không ép buộc Đình Đình:

- Ừm... đi cẩn thận.

Sau đó Thiên Kim thắng xe lại cho Đình Đình xuống xe, nhìn đến cánh tay của Đình Đình vẫn băng gạc y tế bên ngoài tuy không nỡ nhưng Thiên Kim vẫn vặn ga phóng xe đi. Đình Đình nhìn theo rồi mỉm cười... đó là 1 nụ cười pha thoáng ý buồn.

Đình Đình thở ra 1 tràng hơi dài rồi sau đó lại tự mỉm cười vui vẻ như tự làm phấn chấn tinh thần của bản thân. Đi được một đoạn thì Đình Đình đột nhiên có cảm giác sắp có chuyện không hay xảy ra. "RẦMMMMMMM..." 1 tiếng, Đình Đình quay lại phía sau thì thấy một cậu nam sinh mặt mũi cũng rất thanh tú chở theo cô gái với gương mặt uy quyền đó không ai khác chính là Gia Duy và Gia Doanh đang lồm cồm đứng dậy, à nói chính xác là chỉ có mình Gia Duy thôi, còn Gia Doanh đang đứng nhìn với vẻ mặt ngán ngẫm.

Gia Duy trách móc:

- Cậu thấy mình ngã mà không đỡ sao ?!? Đã vậy còn nhảy xuống xe để mình một mình đo đường nữa.

Gia Doanh liền phản bác:

- Nghĩ sao mà đỡ cậu, cả tuần nay tập cho cậu chạy xe đạp cậu quăng mình bao nhiêu lần rồi ?!?

Gia Duy cãi lại:

- Mình mới tập mà, mà cũng tại cậu đó.

- Sao là tại mình ?!? - Gia Doanh ngạc nhiên.

- Chỉ cái gì mà cả tuần trôi qua mà mình vẫn chưa đi rành là sao ?!? Vậy mà ban đầu nói là chuyện nhỏ, còn đảm bảo sau 3 ngày là mình sẽ chạy được. - Gia Duy đổ lỗi cho Gia Doanh.

- Thì cũng tại cậu không chịu tiếp thu thôi, còn đổ lỗi cho cho người khác nữa. - Gia Doanh bực mình.

- Giờ mình té đau quá à, mà cũng không biết bao giờ mới có thể đi xe đạp được nữa ?!? - Gia Duy mít ướt mặt nhăn như sắp khóc.

- Ai bảo cậu có cơn, nhà có đầy xe không đi, lại nỗi hứng đòi chạy xe đạp. - Gia Doanh bất mãn.

- Đi xe đạp để bảo vệ môi trường, không thải khí CO2 không gây ô nhiễm môi trường, lại tốt cho sức khỏe và còn rất nhiều lợi ích khác nữa. - Gia Duy đứng phổ biến nêu lợi ích của việc đi xe đạp.

- Vậy thì ráng chịu đi, than vãn cái gì ?!? - Gia Doanh nói.

Gia Doanh với Gia Duy cãi nhau cũng khá to tiếng khiến người đi đường nhìn không ít. Đình Đình cũng thấy họ cãi nhau nhưng do bọn họ tập trung quá nên không thấy Đình Đình, sau khi nghe rõ nguyên do của cuộc cãi nhau Đình Đình đi đến gần lên tiếng hòa giải:

- Chiều nay chắc chắn cậu sẽ chạy được xe đạp rành rõi như những người đã chạy được lâu năm.

Nghe giọng nói của ai đó cả Gia Duy và Gia Doanh đều nhìn về hướng cất ra giọng nói thì nhìn thấy Đình Đình, Gia Duy liền reo lên:

- Y... là Đình Đình haha... cậu nói có thật không ?!? Cậu sẽ giúp mình sao ?!?

- Ừm... - Đình Đình gật đầu rồi mỉm cười tự tin.

- Nhưng chúng ta đang ở trường làm sao tập đây ?!? - Gia Duy thắc mắc.

- Giờ ra chơi. - Đình Đình trả lời.

- Chỉ 45' giờ ra chơi thôi hả ?!? - Gia Duy nghi ngờ.

Đình Đình gật đầu. Gia Duy có chút không tin lắm vì Gia Doanh đã giúp cậu tập cả tuần rồi mà có được đâu nói chi 45'... nhưng thôi kệ có người tập cho còn hơn không.

- Tay cậu đã đỡ chưa ?!? - Gia Doanh nhìn Đình Đình hỏi.

- Đỡ hơn nhiều rồi, cảm ơn cậu. - Đình Đình vui vẻ trả lời.

- Ủa mà Đình Đình cậu đi học bằng gì vậy ?!? - Gia Duy hỏi Đình Đình.

- Căng hải. - Đình Đình cười.

- À... vậy hả ?!? - Gia Duy quay sang nhìn Gia Doanh nói:

- Cậu chạy xe đạp đến trường giùm mình đi, mình sẽ đi bộ với Đình Đình đến trường. - Nói xong Gia Duy thân mật đi đến khoác vai Đình Đình hướng lên trường mà đi, bỏ lại một mình Gia Doanh, cô nhìn theo sau Đình Đình và Gia Duy cô mỉm cười vì cô đã quá quen thuộc với chuyện này, quen với tính cách của Gia Duy, nói đó, khóc đó rồi lại rất nhanh sẽ cười. Có phần nào cũng rất giống với tính cách của Đình Đình, cũng là một người hay cười, Đình Đình là người tốt lại rất lễ phép lại thông minh. Để cho Gia Duy làm bạn với Đình Đình cô cũng yên tâm. Sau đó Gia Doanh thở phào nhẹ nhõm mà nói:

- Cuối cùng thì mình có thể lo cho những chuyện khác mà không bị làm phiền nữa rồi. Thật tốt !!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top