Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Họ đi đến quán hủ tiếu không quá đông nhưng là quán ruột của cô "tới rồi, mình vào ăn thôi"
  Em được co mở cửa cho đi xuống "mình vào ăn thôi"
   Cô gật đầu dẫn em đến bàn ở góc để tránh sự chú ý "cho cháu hai tô hủ tiếu heo"
   Em "chị cũng thích ăn hủ tiếu sao"
  Cô cốc nhẹ vào đầu em "ngốc tôi cũng là con người làm sao cưỡng lại được hương vị tuyệt vời của nó chứ"
  Em giả vờ xoa đầu "chị cốc đau em rồi đó, em phải được cốc lại"
  Cô nhướn mày "em thử xem tôi sẽ cốc em đau hơn"
  Em bĩu môi quay đi chỗ khác tỏ vẻ giận dỗi "chị chỉ bắt nạt em thôi dỗi hứ"
  Cô bật cười vì sự trẻ con của em, cô kéo quay lại "thôi tôi xin lỗi"
  Đồ ăn đã đến, cô thấy em không chịu quay lại liền dùng mánh khóe "đồ ăn ngon quá ta mà những hai tô chắc mình phải ăn hết rồi"
  Em bị cám dỗ bởi đồ ăn không thể cưỡng lại được liền quay lại ăn "em tạm tha cho chị đó"
  Cô chỉ mỉm cười, vừa ăn vừa gắp hết thịt của mình cho em "chị mâu ăn đi đừng gắp thịt cho em nữa"
  "em ăn đi, cho mau lớn để tôi còn rước..."
  Cô phát hiện mình đã nói hớ rồi liền lảng tránh sang chuyện khác "em ăn đi để còn đi học trễ bây giờ"
  Em cũng nghe theo nhanh chõng ăn, cô ăn xong trước rồi ngồi đợi em, thấy em ăn rất chậm liền giật lấy ý định đú cho em cho nhanh "thôi để tôi đút cho em ăn lâu quá"
  Em không chịu muốn tự ăn, làm như vậy ngại chết đi được "thôi để tự gắp đi"
  Cô kiền quyết gắp từng miếng đưa trước miệng em "mau ăn đi sắp trễ rồi"

Thế là em ăn trong sự mắc cỡ, em thầm nghĩ biết vậy nên ăn nhanh hơn, còn cô thì như nở hoa trong lòng vậy là mối quan hệ của cô và em đã tiến được thêm một bước, sau khi ăn xong cô và em nhanh chõng lên xe đi đến trường
 
  Đến nơi cô cởi dây an toàn và mở cửa cho em "được rồi mời công chúa đi học"
  Em đánh nhẹ vào vai cô "chị gì vậy, thôi em đi học tạm biệt chị"
 
Sau đó cô và em bắt đầu vào công việc của mình nhưng chiều nay cô không thể đón em nên nhắn em tự về

   Khi đang chuẩn bị về thì Đỗ Hà giữ em lại "nè đi chơi đi"
   Em gật đầu lia lịa "được chứ"
   Em và Đỗ Hà đi đến một quán cà phê nhỏ, cách bày trí khiến người ta cảm thấy hoài cổ, quán cà phê chỉ có một người phục vụ và cũng là chủ quán, người chủ quán tên là Lương Thùy Linh "cho hỏi em muốn dùng gì"
  Đỗ Hà hỏi em "Vy cậu muốn uống gì"
  Em nhìn menu suy nghĩ một lúc "cho em một nước ép dưa hấu"
  Đỗ Hà "cho em một nước ép dưa hấu và một nước cam nhé"
  Thùy Linh "ok hai chờ giây lát"
  Đỗ Hà cười tủm tỉm "chị ấy khí chất quá đi"
  Em nhướn mày "hóa ra cậu đưa mình đến đây chỉ để ngắm chị ấy"
  Đỗ Hà bị em nói chúng tim đen liền đổi chủ đề "không có mà à nước tới rồi" may là Thùy Linh bưng nước tới kịp thời
  Em nhìn Đỗ Hà tỏ vẻ khinh thường "tạm tha cho cậu"
  Nhồi một lúc thì em tạm biệt Đỗ Hà để về nhà trước, khi về nhà em vẫn tươi cười với ba mẹ "thưa ba mẹ con đã về"
  Bà Trần hơi bất ngờ, em không còn giận họ sao "con đã về"
  
Sau khi em tắm xong rồi thì cả nhà lại cùng ăn cơm vui vẻ như không có chuyện gì ông bà Trần hơi thắc mắc nhưng thôi cũng kệ, nhìn em vẫn tươi cười là họ vui rồi
____________________________

      Một khoảng thời gian sau
Mối quan hệ của cô và em đã ngày càng thân thiết hơn, tình cảm của cô cũng như tình cảm của em cũng đã ngày càng lớn hơn, cô định rằng ngay sau sinh nhật 18 tuổi của em thì cô sẽ tỏ tình
Chỉ con 1 tuần nữa là sinh nhật của em, nếu là mấy năm trước thì em sẽ rất hứng khởi nhưng bây giờ thì khác em cảm thấy lo lắng và sợ hãi vô cùng

  Mấy hôm nay em đều cảm thấy sợ hãi, không giám bước ra khỏi lớp, Đỗ Hà thấy em khác lại với thường ngày nên quyết định sẽ hỏi xem sao "nè Vy cậu sao thế, dạo này cậu lại quá, khó chịu trong người à"
   Em giật mình, cười gượng "à mình không sao chỉ là dạo này mình không được khỏe"
__________________________

Thời trôi thật nhanh, ngày mai là ngày sinh nhật của em
  Theo thói quen cô vẫn đến đón em nhưng hôm nay em rất lạ, ánh mắt có vẻ hơi hoảng sợ, cô một tay cầm vô lăng một tay cầm tay em trấn an "em sao thế, không vó gì phải sợ có chị đây rồi"
  Em quay lại cô ghi nhớ thật kí khuôn mặt của chị "em không sao"
   Em nắm chặt lấy tay cô, như sợ rằng chị sẽ đi mất vậy, đã đến trường cô mở cửa cho em như một thói quen "em cảm ơn" sau đó quay đi một mạch
  Cô hơi cau mày "hôm nay em ấy thật lạ"
  Em bước vào lớp lại tươi cười với Đỗ Hà "hello hôm nay cậu đến sớm quá"
  Đỗ Hà cầm trên tay một hộp quà "nè tặng cậu chẳng phải mai là sinh nhật của cậu sao, ngày mai tớ có việc nên tặng trước mở ra xem"
  Em nhận lấy mở hộp quà ra là một quyển album mini chỉ bằng nữa ngón tay, mở ra là hình chụp của hai đứa, em thích vô cùng "cảm ơn cậu nhiều mình rất thích"
  Đỗ Hà "cậu nhớ giữ thật kĩ đó, cậu mà làm mất thì không mình giận cậu đó"
  Em tiếp tục lật từng trang nhưng những trang sau đều không có một tấm ảnh nào, Đỗ Hà giải thích "những trang này là để cậu cho thêm ảnh vào đó, có thể là ảnh của cậu và mình hoặc là của ai đó với cậu"
  Em ôm Đỗ Hà một cái thay cho lời cảm ơn "cảm ơn cậu nha, cậu sẽ luôn là người bạn thân của mình"
 
Sau đó giờ học đã bắt đầu, em hôm nay đặc biệt tập trung học, em cố gắng ghi nhớ hết tất cả hình ảnh này, rất nhanh tiếng tan trường đã vang, em cảm thấy hôm nay thời gian thật nhanh

  Em thấy Đỗ Hà có vẻ gấp gáp "nè sao cậu gấp vậy"
  Đỗ Hà "minh đi gặp chị Linh, mình tiết lộ cho cậu tin vui nè, mình và chị Linh đã là người yêu rồi"
   Em cảm thấy vui cho người bạn của mình, lỡ như không thể gặp cậu ấy thì cũng sẽ có người ở bên Đỗ Hà "chúc mừng cậu nha, vậy mau đi đi không chị ấy chờ"
  
Đỗ Hà gật đầu rồi chạy đi còn em thì đu từ từ xuống, vậy là sắp phải xa nơi này rồi, em đi ra khỏi trường vẫn là chị đứng đợi mình em cười tươi đến ôm chị thật chặt

  Cô cũng ôm lại "em có gì muốn nói sao"
  Em lắc nhẹ trong lòng cô "không có chỉ là muốn ôm chị"
  Cô luyến tiếc rời khỏi cái ôm "được rồi vào xe tôi đưa em về"
  Cô mở cửa xe cho em rồi vào xe "mai là sinh nhật em có muốn đi đâu không"
  Em nhìn chị "mai em ăn sinh nhật với gia đình mất rồi"
  Cô dừng xe vào lề đường, lấy máy chụp ảnh in liền chụp một vài tầm bảo em cười tươi "được rồi, đợi một xíu nó sẽ được in rồi hãy cho nó vào cuốn album mini đó nha"
  Em bất ngờ "sao chị biết"
  Cô vẫn tập trung lái xe "vừa nãy tôi thấy đút quyển gì đó vào túi quần thì tôi nghĩ đó là cuốn album"
   Em "chị bá đạo thật đó"
   Đợi một lúc thì ảnh đã lên, em liền cất vào cuốn album nhỏ xinh "giờ em sẽ cất vào đây"
   "nhớ giữ đó, đây là món quà sinh nhật tôi tặng em đó"
   Em "em hứa sẽ giữ thật kĩ"
   Cô hơi cười không nói gì *ngốc món quà tôi muốn tặng là cái khác*
    Cô đưa em về, vẫn mở cửa cho em như một thói quen, em đi ra "cảm ơn chị nhiều lắm"
   Cô chỉ gật đầu, nhìn em vào nhà rồi mới đi

   End chap
  
  
 
 

 
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top