Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1. Wings

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô ấy ở đây!"

Có thể nghe thấy tiếng xáo trộn khi một chiếc xe tải đen đến gần địa điểm. Việc giữ camera của họ thắt chặt khi ô tô thu hẹp khoảng cách. Nó dừng lại trước hàng trăm người háo hức chen lấn qua đám đông để xem có ai bên trong. Cánh cửa mở ra và ngay sau khi người đứng đầu đối tượng chú ý ghé thăm, có thể nghe thấy vô số âm thanh tràn ngập của máy ảnh cùng với tiếng la hét của từng cá nhân.

"Noona!"

"Unnie!"

"I love you!"

Người phụ nữ nở một nụ cười và giơ tay vẫy chào khi cô ấy sải bước về đài truyền hình. Bất chấp sự hỗn loạn, cô vẫn bình tĩnh mà đối mặt vì những tình huống như vậy xảy ra hàng ngày đối với một người nổi tiếng như cô.

Irene Bae.

Cô là một cô gái hoàn hảo - diễn viên, ca sĩ, vũ công, người mẫu và nhiều nghề khác. Xếp hạng phim tuyền hình cô ấy đóng sẽ tăng thẳng lên đầu bảng trong khung giờ của nó, đĩa đơn sẽ nằm dài trên mái nhà Melon trong khoảng vài tuần, các sản phẩm được chứng thực của cô đều cháy hàng nhanh chóng. Cô ấy là một hiện tượng, một nữ thần, một sinh vật thanh tao của làng giải trí Hàn Quốc.

Và cô ấy biết điều đó. Mẹ kiếp cô ấy biết!!!!

"Đây là câu hỏi cuối cùng! Đó là điều mà tôi chắc rằng mọi người đều rất tò mò", người phỏng vấn chuyển mắt từ kịch bản sang Irene.

"Tiếp đi, Henry." cô ấy trả lời.

"Hiện tại bạn đang hẹn hò sao? " Henry hỏi với ánh mắt lấp lánh.

Irene cười khúc khích trước câu hỏi. Cô nhìn vào đám đông để chứng kiến khuôn mặt háo hức và hy vọng của họ. Giữa đám đông có một khoảng lặng khi họ dự đoán câu trả lời của cô.

"Tôi không có." cô ấy trả lời.

Đám đông thở phào nhẹ nhỏm. "Chúng tôi có thể biết lý do vì sao không? Tôi chắc rằng bạn đã có hàng dài người cầu hôn và muốn nếm trải tình yêu với bạn", Henry nói thêm.

Cô cười khúc khích trước sự lựa chọn từ ngữ của anh ta.

Có. Tôi vẫn còn hàng dài những người hâm mộ. Hay tôi nên nói là một quân đoàn trong số họ?

"Tôi không thực sự chắc chắn. Tôi vẫn chưa thấy ai hấp dẫn được mình.", điều này đúng. Irene chưa bao giờ tìm thấy ai thu hút được cô ấy.

Không có ai đẹp hơn mình cả. ^^ (Mức độ tự luyến của chị)

Mọi người nói cô ấy được đúc theo vẻ đẹp của Aphrodite (quản lý của cô ấy, Yeri, cầu xin những người khác nói rằng đó phải là Narciussus).

Nhưng bạn ơi, cô ấy lầm to rồi.

Đó là một đêm chủ nhật, khi rãnh rỗi, cô quyết định gọi một chiếc bánh pizza để thay thế cho bữa ăn tối, thích hợp để say sưa xem bất kỳ chương trình nào mà cô thấy thú vị trên Netflix. Cô đang xem nửa tập đầu của Kingdom thì nghe thấy tiếng chuông cửa. Đứng dậy và mở cửa với chiếc bánh pizza cô đang chờ đợi ở phía bên kia cửa.

Thay vào đó, cô tìm được tình yêu sét đánh.

Trước mặt cô, đứng ngay bây giờ là người đẹp nhất mà cô ấy từng biết trên trái đất. Xin thứ lỗi, cô nói thế là cô ấy có nghĩa là đã bao gồm bản thân mình nhưng vẫn chưa thấy cô gái nào xinh đẹp hơn (đẹp trai, dễ thương) đáng nói rất nhiều (một phép màu kỳ lạ - Yeri sẽ nói thế). Irene há hốc mồm ra khi cô ngắm nhìn cảnh tưởng tuyệt vời trước mặt. Cô gái có đôi mắt nâu quyến rũ với đôi mắt một mí. Chiếc mũi cao của cô cùng với lỗ mũi hình trái tim độc đáo. Và đôi môi cô ấy, trời ơi, đôi môi hồng trông thật mềm mại và quyến rũ, và dường như đang nói gì đó? Irene nhíu mày khi bắt chước chuyển động - sự tập trung của cô dồn dập đến nỗi mọi suy nghĩ dường như chặn tai cô lại.

"Mi-Misi-Mrs-Mrs. Kim?" Cô gái vô tình nói lớn tiếng khi nhận ra cô gái kia đang nói gì. "Cô Kim?" Cô gái giao hàng lúng túng lặp lại tên. "Là cô à? Cô gọi gà đúng không?"

Có quá nhiều điều sai lầm về chuỗi cụm từ mà cô gái xinh đẹp - mà bây giờ cô sẽ gọi là loml (viết tắt của love of my life).

Đầu tiên, đó là niềm tự hào của Irene Bae rằng không một ai ở Hàn Quốc không biết đến cô ấy kể từ khi cô nổi tiếng trong ngành ba năm trước. Ngay khi vừa ra mắt, cô đã phóng ngay lên phía trên như một tên lửa, nắm bắt mọi thứ, từ vai diễn quảng cáo đến nhiều thứ khác nhau. Cô không chỉ đại diện cho một thành phố mà còn là của một đất nước.

Thứ hai, baby của cô (nói thế vì lí do nó dễ phát âm hơn loml) không những không biết cô mà còn nghĩ rằng cô đã có gia đình. Vì lợi ích (không phải theo nghĩa đen), Irene Bae độc thân và chỉ baby của cô mới có thể thay đổi điều đó.

Và cuối cùng không kém phần quan trọng. Gà? Tin đồn nói rằng bạn không thể đặt Irene và gà vào cùng một câu (rõ ràng là không đúng, vì tác giả làm vậy =.=). Điều tương tự xảy ra với lý thuyết về thời gian và không gian nói rằng cô và gà không thể cùng tồn tại ở cùng một nơi.

Tại sao? Khi cô còn nhỏ, mẹ cô đã bắt cô ăn thịt gà cả tuần (vâng, bữa sáng, bữa trưa, bữa tối và thậm chí là đồ ăn nhẹ lúc nửa đêm) và cô sẽ không bao giờ ăn thức ăn bị cấm nữa. Trong những lần hiếm hoi và tình cờ mà cô làm vậy, cô bị đau bụng và nôn ra tất cả mọi thứ. Mọi người đều biết điều này, một bản kiến nghị đã thực sự được đưa ra trước đó và thông qua luật cấm bất cứ thứ gì liên quan đến gà trong phạm vi 100m tính từ ngôi sao hàng đầu.

Nhìn thấy vẻ mặt cau có của Irene, cô giao hàng đột nhiên nghi ngờ bản thân. "Cô không phải là cô Kim sao?" Cô gái giao hàng lo lắng nâng cao chiếc mũ của mình sắp xếp lại khiến tai cô lấp ló vì những sợi tóc. Điều này ngay lập tức khiến Irene gần như hét lên vì nhìn thấy đôi tai to và rất dễ thương của cô ấy - ngay lập tức quên đi tình cảm của mình lúc trước.

"Địa chỉ này đúng chứ? 30-D phải không?" Cô xác minh bằng cách nhìn vào số và chữ viết của nữ diễn viên. "A! Đây là tòa A sao?" Cô ấy chuyển sang nhìn thẳng vào mắt Irene. Mặc dù vẫn đang mù tịt, nữ ca sĩ vẫn lắc đầu.

"Omo! Chắc là A. Tôi nhầm rồi. Tôi rất xin lỗi!" Nhân viên này rối rít xin lỗi nữ diễn viên. Irene đưa cả hai tay lên và vẫy để ra hiệu cho cô ấy dừng lại và thể hiện rằng không sao cả. Ngay khi cô ấy ngừng cúi đầu, cô gái giao gà đã bĩu môi.

Irene đã cho rằng cô gái này thật đáng yêu sau cái bĩu môi. Chỉ đến khi nghe thấy tiếng thang máy, cô mới nhận ra tình yêu của đời mình đang rời xa. Vội vàng chạy theo. Thang máy đóng lại trước khi cô có thể dừng nó lại. Trước khi đóng lại hoàn toàn, cô có thể nhận ra dòng chữ viết trên hộp gà mà cô gái đang cầm trên tay.

Wanda's

Đóng cửa lại sau một nỗ lực thất bại khác trong việc tìm kiếm tình yêu của đời mình. Ngay khi đến căn hộ của mình ba ngày trước, cô đã tìm kiếm các chi nhánh của nhà hàng gà trên mạng. Hóa ra chỉ có ba chi nhánh trong khu phố của cô. Cô đã gọi cho từng người trong số họ và yêu cầu giao hàng. Cô đã có thể hỏi thông tin của người ấy nhưng lại ngại không biết họ có cung cấp đúng thông tin hay không. Chiến lược của cô có vẻ hiệu quả khi những nhân viên giao gà đến gặp cô, đều muốn quấn lấy cô. Thật không may, mọi người trong số họ đều nói với cô rằng cô gái hôm đó không làm việc tại chi nhánh của họ.

Cô đã bắt đầu nghi ngờ sự tồn tại của người kia. Có lẽ cô ấy thật sự không có thật? Một cô gái xinh đẹp nhưng trông thật kì quái lại có thể tồn tại trên thế giới này. Thậm chí không thể sánh ngang với nhan sắc của Irene Bae nên một người vượt qua cô chắc chắn là người ngoài thế giới này.

Cô trùm chăn lên mặt và tiếp tục hờn dỗi trên giường. Cứ như vậy, một ý tưởng lóe lên trong đầu cô.

"Bà Kim."

Cô bấm chuông đến nhà của bà Kim. Cánh cửa mở ra để lộ một người đàn ông trẻ với đôi mắt bây giờ mở to như đĩa.

"Omo!! Irene Bae ở đây! Omma!"

Ngay sau những lời đó được phát ra, cô thề với cánh cửa, cô đang chứng kiến một Naruto ngoài đời đang chạy với tốc độ rất nhanh.

"Ai? Irene Bae?"

"Đúng là Irene rồi!"

"Noonaaaaaa!"

 Cô thậm chí còn không kịp phản ứng trước khi bị họ kéo vào trong nhà.

Nằm trên giường với tất cả năng lượng bị rút sạch. Cô vừa từ chỗ bà Kim về. Thật tình cờ vì hôm nay là sinh nhật lần thứ 50 của bà Kim nên rất đông người thân và bạn bè của bà có mặt để chúc mừng ngày của bà. Cô không thể tin rằng cô đã phải tỏ chức một buổi họp mặt người hâm mộ nhỏ trong nhà của mình.

Nhìn vào tờ giấy nhỏ mà cô đang cầm có ghi những con số mà cô cần và mỉm cười.

30 chữ kí, 100 bức ảnh tự chụp và 2 bài hát bonus vũ đạo mà cô đã trải qua ở nhà bà Kim là một điều đáng giá.

------

Cô thức dậy sớm vào ngày hôm sau. Đến spa để chăm sóc cho bản thân mình một chút vào buổi sáng. Sau đó, cô đến tiệm làm tóc để trang điểm. Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, cô đã mua một chiếc váy hàng hiệu để hoàn thiện vẻ ngoài.

Cô đã hỏi Yeri ở cửa hàng, "Em nghĩ sao?"

Yeri nhìn cô một lượt trước khi mở lời, "Cũng tốt nhưng chị định đi đâu vậy?" Cô không thể nhớ lại bất cứ điều gì đã lên lịch cho cô gái trước mặt - bao gồm các vấn đề về tính cách.

"Nhà của chị." Cô tự tin đáp.

"Hả???" Người quản lý nhăn trán thắc mắc hỏi lại cô có nghe nhầm không, "Chị tính tổ chức tiệc tại nhà à???"

"Không. Sao chị phải tổ chức một buổi tiệc?"

Yeri nhìn cô chết lặng trước câu trả lời. "Vậy uhh, chị kéo em đến đây, thử quần áo để mặc về nhà?"

 Irene cười "Ừ."

"Chị đang nói cái quái gì vậy, unnie???"

-----

Khi Irene hỏi bà Kim, bà ấy tiết lộ rằng đó là một chi nhánh mới mở cách căn hộ của họ khoảng năm dãy nhà. Cô cũng muốn đến cửa hàng nhưng nó là một nơi đông đúc và cô sẽ không thể nói chuyện với tình yêu của mình nếu mọi người làm phiền họ. Vì vậy, cô đã quyết định hỏi số điện thoại giao hàng của địa điểm đó.

Cô cười có phần điên cuồng. Rốt cuộc, thời gian ở một mình với cô gái giao gà sẽ là điều tuyệt vời nhất.

Đó là những gì Irene đã mong đợi khi cô chạy một cách hỗn loạn khi nghe thấy tiếng chuông cửa. Dừng lại và nhìn lại bản thân mình một lần nữa trước khi đảm bảo rằng mình sẽ làm phẳng bất kỳ nếp gấp nào trên chiếc váy hàng hiệu của cô. Hít một hơi thực sâu trước khi giữ tay cầm cưới cùng để mở cửa.

Nỗi thất vọng ập đến với cô khi phía bên kia là một cô gái khác.

"Hì hì! Bae Irene?!" Cô gái giao hàng, mà nữ diễn viên sẽ đặt tên là Not-love-of-My-Life, đã rất ngạc nhiên khi biết được điều đó. Sau khi hồi phục, cô tự mắng bản thân rằng lẽ ra cô nên biết cái tên "Bae Joohyun" được viết là người nhận. Làm sao cô giao hàng có thể quên được cái tên thật của Nữ thần! Cô gái rõ ràng là một fan lớn. Thậm chí còn biết được loại nước xả vải yêu thích của Joohyun.

"Chị đã gọi một con gà Classic Buffalo, chị Bae?" Cô ấy vừa nói vừa giơ hộp gà lên và mỉm cười với Irene như thể có hàng ngàn vì sao lấp lánh đang bao quanh.

Ngôi sao hàng đầu ậm ừ như một dấu hiệu xác nhận.

"Nhưng chị không ăn thịt gà đúng không?"

Irene khó chịu cựa mình trước khi trả lời, "Đó là.....Uhhh....cho....Hmmmm quản lý của tôi." Cô đã muốn gọi các món ăn khác nhưng thật không may, tất cả mọi thứ trong menu cửa hàng đều liên quan đến gà (tất nhiên là không bao gồm đồ uống).

Not-Love-of-My-Life đáp lại cô một cách ngây ngất. Đôi mắt cô gái rạng rỡ với tinh thần tự hào trước lòng tốt của thần tượng. "Chu đáo như mong đợi," cô nói trong khi đưa hộp gà cho thần tượng.

Nữ ca sĩ hơi ngập ngừng khi hỏi nhân viên về người kia nhưng đây là hy vọng duy nhất của cô trong việc tìm lại mối tình lãng mạn đã mất. (Cô một phần tin rằng bà Kim chắc chắn đã lừa đảo mình. Cô nghiến răng khi nhớ lại mình đã hát và nhảy điệu Amor Fati trước mặt khách của bà Kim. Nó thậm chí còn không phải là một bài hát mà cô đã phát hành.)

"Uhm. Có cô gái giao hàng nào với đôi mắt một mí, mái tóc đen, lỗ mũi hình trái tim và đôi tai to làm việc trong cửa hàng đó không?" cô vừa hỏi vừa nhìn với ánh mắt đầy hy vọng.

Cô gái kia rạng rỡ khi được đề cập đến mô tả trong khi gật đầu, "Ồ, Seulgi? Có phải Kang Seulgi không?"

Irene cố gắng ngăn nụ cười toe toét trên môi và chọn hành động thờ ơ. Cuối cùng cô cũng thể đặt một cái tên (một cái tên thật đẹp) cho hình ảnh tình yêu của mình. "Vâng, Seulgi," cô đáp lại cho cô gái giao hàng kia với biệt danh mới trong đầu Not-Seulgi. "Hãy kể cho tôi nghe về cô ấy đi."

"O-oooh. Em thực sự là một fan của chị nhưng Seulgi là một người rất kín đáo. Em- em không chắc mình có thể nói được không." Not-Seulgi vừa gãi đầu vừa đáp. Seulgi thực sự không chia sẻ bất cứ điều gì về cô ấy với người khác trừ khi chính cô nói ra.

Một tia sáng chợt lóe lên trong đầu Joohyun, "Thật sao? Tôi đang nghĩ sẽ tặng bạn album của mình nếu bạn nói với tôi những gì bạn biết về cô ấy."

Người phụ nữ nhìn cô với vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt và miệng khẽ mở trước khi lắc đầu nguầy nguậy.

"Nhân tiện, nó đã được ký."

Not-Seulgi thở hổn hển trước khi bất cẩn sờ vào túi để tìm điện thoại, "O-oh! Chờ đã! em nghĩ em có thể xin phép Sulgi-unnie."

Cô gái nổi tiếng đã ngắt lời cô ấy khi cuối cùng cô ấy đang bấm số của Seulgi. "Tôi sẽ không ngại khi selfie cùng bạn."

Cô nghe thấy Seulgi trả lời cuộc gọi, "Alo? Joy? Chuyện gì vậy?" Cô gái tên Joy chắc chắn rằng unnie của cô ấy sẽ từ chối (vì chị ấy chả biết thần tượng nổi tiếng nào) nhưng cô có thể chắc mình đánh lừa được chị ấy để khiến người đó đồng ý nhưng sẽ mất rất nhiều thời gian và cô Bae chắc chắn không phải là người phụ nữ thích chờ đợi.

Joy nhấn vào biểu tượng kết thúc cuộc gọi trước khi cười toe toét nhìn Irene, "Suy nghĩ lại, em thực sự nghĩ chị ấy không phiền đâu." Sau đó Joy đột nhiên nhíu mày,. "Uhh. Nhân tiện tại sao chị lại muốn biết về chị ấy? Chị ấy đã làm gì với chị sao?"

Joohyun cười khanh khách trước khi trả lời "Ừ."

"Chị-chị ấy đã?!" Joy há hốc mồm. Seulgi chắc chắn sẽ không xúc phạm bất cứ ai và lần duy nhất chị ấy làm vậy là với Bae Irene!!! Cô lo lắng nói thêm, "Chị ấy đã làm gì vậy?"

Irene rời mắt khỏi cô. Cô nhìn thấy nụ cười của cô ấy thật dễ thương trước khi thở dài.

"Cô ấy đã chiếm lấy trái tim của tôi."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top