Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cậu bé lạ mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vô tình nhận chiếc tranh lạc nhưng lại không hề biết tên em.

Từ lâu y/n đã có năng khiếu thiên bẩm về nghệ thuật, khi các tác phẩm của em ấy được vẽ nên thì không ai không khỏi ngỡ ngàng trước tài nghệ của cô bé 15 tuổi. Những bức tranh không chỉ đẹp mà còn hiện hữu nhiều cảm xúc sâu sắc trầm lắng u sầu của nổi buồn.có lẻ thay vì biểu lộ những cảm xúc hay òa khóc như những người bạn khác thì em lại chọn cách thể hiện nổi buồn qua những bức tranh.

Em đã được ba mẹ cho tham gia nhiều cuộc thi về tài năng khi còn rất bé, thế nên đã rạng danh từ lâu cho đến tận bây giờ.em chỉ thích vẽ thôi em không muốn phô bày thể hiện trước đám đông nhưng hiện thực lại không đơn giản như giấc mộng đến thế.

Ngày nọ vào năm em 7 tuổi cũng vào mùa xuân năm ấy .trong lúc đang chơi một mình ở bồ hồ với khung cảnh đầy nên thơ những cánh hoa đào nhịp  nhàng đáp xuống mặt đất những cơn gió se lạnh thoang thoảng mùi hoa anh đào.đối với em - người có tài hoa về nghệ thuật thì khung cảnh này quá đổi tuyệt vời để khắc họa lại khung cảnh ấy . không chỉ cảnh vật thôi đâu! Mà cậu nhỏ đằng kia đứng cạnh cây hoa anh đào phía xa xa lại là hình ảnh nổi bật nhất trong làm sáng lên cả bức tranh.

Em chỉ định khắc họa lại khung cảnh nên thơ này nhưng không hiểu vì sao lại có hình ảnh của cậu nhóc ấy.

Hoàng hôn dầng dầng buôn xuống cả khắp thành phố Tokyo phồn hoa tráng lệ.nhưng sao cậu ấy lại chưa về.càng nghĩ đôi chân lại càng bước dầng về phía cậu.cả cơ thể em bị sao thế này? tại sao em lại muốn bắt chuyện với cậu bạn xa lạ kia! lúc nào em cũng luôn tránh mặt mọi người và bạn bè cơ mà?

Cách đi trực diện đến vô cùng lộ liễu khiến cho ai mà chẳng biết được em đang nhắm vào họ.

“ ...cậu cần gì à? ”

Câu nói của cậu nhóc khiến em giật bắn người.khuôn mặt em lúc này đỏ bừng vì sự ngại ngùng và lộ liễu của bản thân khiến cho người khác bắt gặp

“ à..à...à khô..ng! Tớ chỉ cảm thấy lạ khi cậu đứng đây từ chiều đến bây giờ...với lại trời cũng khá tối rồi cậu không lạnh à ”

Từ khi nào em lại quan tâm đến người khác.từ khi nào em lại bắt chuyện với người lạ.từ khi nào em lại hỏi những câu như thế? Em đã cảm nắng cậu bé này rồi chăng nhưng đâu thể nào như thế được

“ tớ ở đây có vấn đề gì sao? ”

Câu hỏi của cậu khiến em lại vô cùng ngại ngùng hơn nữa em đâu có giỏi giao tiếp với người lạ

“ không không tớ..tớ xin lỗi vì đã làm phiền cậu...tớ...tớ.. à mà trời cũng tối rôi tớ phải ve..về trước đây !!! ”

Nói xong em không để cậu đáp lời mà vội chạy vụt ngay đi.em còn lại để quên chiếc tranh vừa hoàn thành của mình lại.

“ này này cậu kia!
   cậu quên đồ này ”

Cậu ngỡ ngàng khi thấy chính mình trong bức tranh tuyệt đẹp ấy.những đường nét rất mịn màng không lem lúa. hình ảnh lại khá chân thật nhưng vẫn rõ những nét vẽ chứ không phải là một bức hình

Không thể nào tin được một cô bé nhỏ tuổi như thế lại làm nên một bức tranh có hồn không khác gì một người họa sĩ

Cậu bé thật ngốc.một cậu bé mang tên Chifuyu Matsuno không hiểu tâm lí của người khác gì cả Y/n em chỉ muốn bắt chuyện nhưng câu hỏi của cậu làm em phải ngượng ngùng mà chạy đi mất chẳng để lại cái tên cho nhau biết.

Giờ đây muốn trả lại chiếc tranh lạc này cũng là điều vô cùng khó cậu cũng muốn tìm hiểu rằng mình có gì đặc biệt với khung cảnh này.tại sao khi được vẽ  lên lại cho cậu nhiều cảm xúc khó tả đến thế?. Chifuyu chỉ là vô tình nhìn thấy gương mặt dễ thương ấy nhưng lại không hề biết được tên.với một người ngốc như cậu đây tuy là ấn tượng to lớn nhưng hình ảnh cô bé vẫn sẽ phai nhạt vì cuộc trò chuyện chẳng hề dài lâu và đặc biệt.

còn tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top