Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nhà Lữ Hành, sau khi tìm được anh trai em tính sẽ làm gì.

 Câu hỏi thoát ra từ Vị Tiên Sinh không rõ độ tuổi ấy khiến cho 2 người đang ăn phải dừng đũa nhưng một linh vật nào đó vẫn đang ngấu nghiến đồ ăn trên bàn với tốc độ đáng sợ.

- Đây đúng là câu hỏi mà tôi luôn muốn được hỏi em đó, Tiểu Thư.

 Dù đang rất muốn biết câu trả lời nhưng vị thiếu niên với màu tóc nâu pha chút ánh cam vẫn dùng đôi tay chập chững run nhẹ ấy đang cố gắp một miếng thịt nhồi nhung tùng cho vị Tiểu Thư của hắn ta trước khi linh vật nào đó đang ngấu nghiếng hết từng dĩa đồ ăn thì.......

'' pặc''

 Miếng thịt một cách thần kỳ nào đó đã văng đi còn rất xa, nơi mà nó chọn đáp xuống. Là trên vần trán của Vị Tiên Sinh ngồi đối diện, Childe, Lumine, Paimon nhìn vị Tiên sinh kia ấy.

Zhongli nhẹ nhàng lấy khăn tay ra lau vết thịt trên trán sau khi lau xong, Ngài nhẹ nhàng gắp lại miếng thịt khác bỏ vào chén của Nhà Lữ Hành rồi nhìn cô.

- Nhà Lữ Hành,em vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi.

Lumine dừng hẳn lại động tác của mình .

-Tôi cũng không biết phải trả lời câu hỏi này như thế nào. Có lẽ sẽ đi đến thế giới khác, quen biết nhiều bạn mới, ngắm nhìn nhiều thứ hơn.

Vừa nói đến anh trai cô nàng liền rất vui vẻ mà nghĩ đến ngày trùng phùng được du hành cùng người thân, nhưng trong mắt cô lại hiện lên một tia đượm buồn khó hiểu lại không hề hay biết tất cả mọi hành động cử chỉ của cô đều bị người nào đó thu vào trong tầm mắt.

Childe nhìn lumine rất chăm chú dường như hắn ta đang nghĩ về một chuyện gì đó rất không tốt.

- Nếu vậy thì đúng là một chuyện tốt, tôi nhất định sẽ rất nhớ em.

- Zhongli Tiên Sinh, nếu tôi rời khỏi Teyvat tôi cũng sẽ rất nhớ mọi người.

Nghe câu trả lời từ Nhà Lữ Hành vị Tiên Sinh ấy lại càng yêu chiều mà nhìn cô, Vốn Zhongli luôn ấp ủ âm mưu để gán ghép cô và Xiao như cách người cha già chấm cô con dâu cho cậu con trai nhỏ của mình.

*Bên nào đó ở góc cây Nhà Trọ Vọng Thư*

- Hắc xì!!!

*Quay trở lại Lưu Ly Đình*

- Thế còn tôi thì sao Tiểu Thư, em cũng sẽ nhớ đến tôi chứ.

Lumine nhìn Childe, chàng Thiếu Niên đang nhìn cô say đắm.

- Tất nhiên vì anh cũng là bạn của tôi.....chắc là vậy.

Lumine chìm vào suy nghĩ cô không phán đoán được cô và Childe là loại quan hệ gì vì cô hoàn toàn không thể đọc được thâm tâm anh ta đang nghĩ gì và Paimon luôn nhắc nhở cô rằng Childe kẻ hai mặt này rất nguy hiểm.

- Hahahah, Tôi biết mà. Nghĩ đến chuyện em rời đi tôi thật sự rất muốn biết về những thế giới em từng đến đó.

- Hừm, Tôi cũng rất muốn biết em từng nói mình từng rất thích một thế giới trong chuyến du hành của mình nhỉ.

Cuộc trò chuyện càng lúc càng kéo dài và đồ ăn trên bàn cũng đã hết sạch và được dọn dẹp, Lumine khó xử nhìn hai anh chàng đang hiếu kỳ với câu chuyện của cô thì.....

-hà, Lumine tớ no quá đi.

Cả ba nhìn sinh vật nhỏ bé đang no phình bụng réo tên Nhà Lữ Hành.

Lumine nhẹ nhàng đỡ lấy Paimon về phía mình, lấy khăn tay lau đi vết nước sốt dính đầy mặt miệng nhỏ của Paimon.

- Cậu đấy ăn nhiều như vậy lỡ khó tiêu thì sao. Nếu cứ vậy lúc gặp mấy con quái thú bay không kịp bị ăn mất thì sao.

- Nhóc con ăn nhiều thật nhỉ tuy nhỏ nhưng sức ăn kinh thật đấy.

- Ăn nhiều ăn khoẻ cũng rất tốt nhưng nếu không vận động mà lười biếng thì lại không tốt đâu.

 Paimon hờ hững nhìn ba kẻ lắm chuyện kia. Đối với cô bé mà nói thì sống mà không ăn mới đau khổ, cũng giống như việc Lumine thường xem cô là thức ăn dự trữ khi đói.

- Paimon tự mình biết cách để tránh khỏi nguy hiểm nên mọi người không cần lo...... Á!!!

 Đang trong lúc tự mãn bản thân thì cô bé không may bị cuốn vào trò chơi rượt mắt của Hu Tao và Qiqi đằng sau còn có Baizhu hình như anh ấy đang khóc thì phải...... Vì đây là khung cảnh thường ngày yên bình của cảng Liyue nên mọi người đã quen rồi.

 Quay lại chủ đề chính, Nhà Lữ Hành chúng ta khó xử nhìn hai người trước mặt dường như họ đang chỉ đợi cô mở miệng để nói về chủ đề đang dang dở khi nảy thôi.

 Trước sự khó xử ấy Lumine thở dài mà đầu hàng cô mỉm nhẹ nhìn hai người trước mắt.

- Câu chuyện của tôi sẽ không có gì đặc sắc đâu nên sẽ rất nhàm chán.

- Tôi chính là muốn nghe câu chuyện của em.

 Hai người một già không rõ độ tuổi, một thanh niên trưởng thành không ngờ lại hợp ý nhau về khoản này mà đồng thanh đến vậy. Nói đến vậy Lumine cũng đành bó tay rồi rồi cô chịu thua.

- Vậy tôi kể đây..... Chuyện cũng đã lâu rồi tôi cùng anh trai mình trước khi đến Teyvat đã sống ở một thế giới có thể là tầm hơn 900 năm.

- Khoan......

- Hử???

 Lumine, Zhongli ngơ ngác trước hành động của Childe.

- Dù tôi đã biết em đi du hành rất nhiều nơi rồi nhưng tôi vẫn không chấp nhận được người sở hữu gương mặt non nớt như vậy đã hơn 1000 tuổi, có khi còn hơn thế.

 Nói một nhưng trúng hai. Nghe Childe nói thế hai kẻ nhiều tuổi chỉ đằng cười gượng gạo.

- Vậy tôi kể tiếp nha.

 Sau khi nhìn thấy hai anh chàng gật đầu cô nàng cũng bắt đầu câu chuyện dang dở của mình.

- 900 năm sống ở đó có thể là 900 năm hạnh phúc nhất trong chuyến hành hành trình của tôi. Nơi ấy được gọi là Quốc Gia Prophesy. Quốc Gia Tiên Tri nơi đoán trước tương lai, mơi mà. tình bạn có, tình yêu, tình thân. Nhưng lại là nổi tai ương đối với họ.

- Nghe em kể thì nơi đó có vẻ tựa như Teyvat họ có Vision không.

- Sao ngài lại nghĩ người Prophesy sẽ có Vision.

- Không phải em nói họ có thể Tiên Tri đoán tương lai sao. Thường thì nếu muốn vận hành thứ gì đó như cách những người sở hữu Vision họ muốn dùng kỹ năng nguyên tố thì cần phải Có Vision mới có thể dùng được chỉ riêng em là khác với mọi người.

 Zhongli vừa nói vừa đưa ra giả thuyết của mình vừa nhìn sắc mặt Nhà Lữ Hành và anh đã đúng. Nhà Lữ Hành đã mỉm cười cho câu trả lời.

- Nếu vậy thì có thể họ rất mạnh nhưng sao em lại nói năng lực của họ là nổi tai ương.

 Childe cũng không thua kém mà nói lên quan điểm của bản thân. Sắc mặt Lumine dần tối đi khi nghe đến tai ương Quốc Gia Prophesy, nhìn gương mặt ưu sầu buồn bã đó của cô gái nhỏ kia Childe thích thú mà cười thầm. Sự thích thú ấy từ từ càng trở nên điên khùng hơn khi nó đã dồn xuống hạ bộ của hắn.

 Cậu em của hắn đã cứng đến phát điên nó chỉ mong có thể được giải thoát khỏi chiếc quần chậc chọi ấy nhưng như vậy thì không được vì hắn sẽ dọa sợ cô nàng của hắn mất khi cô nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này. hắn chỉ đằng ngồi vắt chéo chân che dấu sự hưng phấn đó khống chế cơ mặt mình.

- Thật ra nói đến tai ương của người Prophesy thì họ được không được xem là con người ở những Quốc Gia khác..... Mà giống như quái vật hơn, họ có tuổi thọ khác con người vì tổ tiên loài người đã kết hôn sinh con với các thần thú. Có người kết hôn với với thần thú , có người kết hôn với các Fairy còn rất nhiều chủng tộc khác nữa

- Tôi cũng đã từng kết hôn với người tôi yêu. 

 Childe hoàn toàn đơ người trước câu nói của Lumine, hắn không nghĩ cô đã kết hôn, tâm trạng hắn trùng xuống đến mức thấp nhất chưa bao giờ hắn lại khó chịu đến như vậy cảm giác như cô đã phản bội hắn. Vì để không làm cô sợ hay bị Vị Tiên Sinh kia nhìn thấy hắn chỉ có thể siết chặt bàn tay mình thành nắm đấm mặc cho nó đang rỉ máu đến đáng thương.

- Kết hôn, Em đã lấy ai đó rồi sao.

 Zhongli cắt ngang suy nghĩ của kẻ kia mà hỏi Lumine Ngài không ngờ cô con dâu mà mình ưng ý đã kết hôn. Thầm rơi nước mắt trong lòng.

- Chỉ là đã từng thôi vì hôn lễ đã bị phá hỏng ở đoạn quan trọng.... Mà thôi chuyện cũng đã qua lâu có nhắc lại cũng chẳng phải chuyện vui.

- ''Như vậy Xiao có cơ hội rồi''

 Suy nghĩ của người cha già nào đó.

*Bên góc cây nào đó ở Nhà Trọ Vọng Thư*

- Hắc xì!! Mình bị cảm sao ta.

 Có vẻ Tiên Nhân sẽ còn bị nhắc nhiều rồi.

* Quay lại Lưu Ly Đình*

 Sau khi gạt bỏ chuyện không vui Nhà Lữ Hành bắt đầu kể về Quốc Gia Prophesy câu chuyện hấp dẫn đến mức khiến cho Vị Tiên Sinh cao tuổi mải mê mà quên mất về Tai Ương Prophesy và tại sao hôn lễ của Lumine không hoàn thành. Nhưng việc đó lại được kẻ khác người đang có tâm trạng rất tệ ghi nhớ rõ, chuyện mà hắn ta nghĩ rất nhiều Lumine đã kết hôn với ai, kẻ đó đã chạm vào cô chưa hay cô vẫn còn yêu hắn.

 Cứ vậy hoàng hôn đã xuất hiện lúc nào không hay cả ba bước ra khỏi Lưu Ly Đình và tất nhiên tiền cơm là Childe trả. Zhongli chào tạm biệt Nhà Lữ Hành, Childe cứ vậy cả hai đi về cùng nhau nhưng đi được một đoạn Childe bảo có việc nên đã đi trước chỉ còn Nhà Lữ Hành đi đến Nhà Thuốc BuBu để đón Paimon đang hấp hối ở đó.

 Cứ vậy một ngày ở Teyvat lại trôi qua và một ngày mới lại rồi sẽ bắt đầu, cô đã nghĩ như vậy cho đến ngày định mệnh ấy cái ngày thay đổi cả cuộc đời cô, thay đổi tất cả đang chảy theo xuôi dòng định mệnh.

                                                                                                                                          Hết Chương 1.

( CẢM ƠN CÁC BẠN ĐỌC GIẢ ĐÃ ĐỌC TRUYỆN MÌNH VIẾT VÌ CÒN TAY MƠ NÊN CÁC BẠN CÓ THẤY LỖI SAI Ở MÌNH XIN HAY CHỈ ĐIỂM MÌNH Ạ>~< VÀ ĐỪNG QUÊN BÌNH CHỌN CHO MÌNH ĐỂ MÌNH CÓ ĐỘNG LỰC RA TRUYỆN NHA VÀ HÃY THEO DÕI ỦNG HỘ MÌNH NHA!❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top