Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thơ ấu

Thời gian trôi thật nhanh mới chớp nhoáng mình mới học lớp 1 bây giờ đã lớn. Những suy nghĩ phức tạp của người lớn bây giờ thật phiền não những suy nghĩ về cuộc sống này hay tương lai.

Ngồi nghe nhạc mà thấy lòng bồn chồn những nỗi buồn những kỉ niệm ngày xưa, thời chúng ta còn thơ ấu.

Ngày thơ ấu của chúng tôi ngày ấy vui biết bao nhiêu bây giờ mấy ai biết.

Trẻ thời nay toàn những trò chơi xa hoa và những thứ tốt nhất, ngay cả những đồ ăn vặt.

Có thể nói, những tháng năm còn thơ ấu là những tháng năm hồn nhiên ngây ngô thuở đầu mới lớn những lúc rủ nhau đi chơi trên cánh đồng vàng, có thể đi chơi mọi nơi có thể chạy khắp xóm và những lúc rủ nhau đi ăn trộm cây  quả của hàng xóm và khi bị họ bắt được sẽ khóc lóc và hứa  sẽ không làm nữa, nhưng những thứ đó chỉ thoáng chốc là quên và còn những lúc đi trêu chọc chó để nó đuổi😁 khi nó sắp đuổi đến nơi nước mắt nước mũi chảy tèm lem nghĩ lại bây giờ, sao tôi lại có can đảm để trêu nó chứ. Còn rất nhiều trò chơi như bắt bi, nhảy dây, chơi bài...

Hồi ấy còn có bác bán kem hay  đi qua xóm những đứa trẻ đó và có cả tôi lúc đấy ai cũng đi dép tổ ong và rồi bàn nhau lấy dép đi đổi lấy kem để chia nhau, mấy ai biết được lúc về đứa nào đứa đấy đều bị mắng xối xả.

Hồi ấy còn có cả mì tôm trẻ em ai cũng thích ăn có thể nói như là món ăn ngon nhất trên đời một đứa mua cả đống người ăn, gói 1 500₫ nên ai cũng thích, thời gian trôi thật nhanh.

Tuổi thơ là quãng thời gian đẹp đẽ và êm đềm nhất đối với mỗi chúng ta. Tuổi thơ ấy lưu giữ biết bao kỉ niệm, có những kỉ niệm vui, cũng có những kỉ niệm buồn, nhưng tất cả chúng đều giúp ta khôn lớn, trưởng thành hơn. Trong những kí ức đẹp đẽ ấy, sẽ khiến tôi không bao giờ quên.

Hơn cả những gì đang có ở hiện tại, bất kỳ ai cũng có một tuổi thơ dữ dội đầy ắp những kỉ niệm vui buồn. Đối với tôi, những giây phút khiến mình xấu hổ nhất trong quá khứ đã qua đi, giờ chỉ còn lại bốn chữ tuổi-thơ-thân-yêu vô giá mà ai cũng muốn trở lại, kể ra với gió mây. Vũ trụ bao la, không gian rộng lớn, có ai nỡ quên tuổi thơ? Có ai nỡ quên cái cảm giác khi cắn sâu vào trái ổi ngọt ngào? Nếu bạn quên, xin hãy nhớ lại từng hương vị đó, hương vị của ánh nắng chan hòa, mùi thơm ngào ngạt của bông lúa trĩu nặng ngoài đồng đi, rồi sẽ không bao giờ nhớ một chi tiết nào của chuyến phiêu lưu thú vị thời ấu thơ.

Cuộc đời là một chuyến phiêu lưu dài những nơi bạn đặt chân qua hính là nhà, và quá khứ cũng vậy. Thực tại mang nhiều lo toan, bộn bề, nhưng sâu thẳm trong trái tim là nơi cất giữ một góc nhỏ với tên gọi tuổi thơ, xoa dịu đi sự vội vã của nhịp sống hiện đại. Trong bạn và tôi đã, đang và sẽ mãi mãi là một đứa trẻ sáu bảy tuổi với niềm hạnh phúc cỏn con là lấp đầy cái bụng với thật nhiều ổi xanh hái trộm từ nhà hàng xóm.
Bây giờ nghĩ lại kí ức cũng chỉ là kí ức ,nếu thời gian có quay lại thì chưa chắc đã có lại tuổi thơ đó (nói thế thôi tại vì thời gian chưa bao giờ quay lại và nếu có quay lại thì cũng chỉ là giờ này của ngày mai chứ không phải giờ này của ngày hôm qua nữa) Thay vì lúc nào cũng nghĩ về quá khứ thì hãy nghĩ tương lai sẽ như nào? cuộc sống mình ra sao? và phải làm thế nào để có một cuộc sống tốt hơn? Và ước mơ mình là gì? (Thời gian quá khứ  là để bỏ lỡ  nhưng thời gian của tương lai là do bạn nắm bắt).

Bố cục hơi kì😁




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #baongan