Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tớ xin lỗi, cậu đừng giận tớ nữa mà. Lần sau cậu phải cãi nhau với tớ, không được cứ thế mà bỏ đi."
"Còn dám có lần sau???"

Nằm trong lòng người yêu, cọ đầu vào ngực người yêu, được người yêu hôn trán và xoa lưng, bạn nhỏ Nini đã không còn chút nào giận dỗi nữa. Dù sao thì hoạt động trong showbiz, những chuyện đó  không thể tránh được, tập làm quen dần dần là ổn thoả. Và hơn nữa Nini tin tưởng XinCi tuyệt đối.

"Này nhớ nói cho cậu một bí mật mà ai cũng biết - tớ chưa từng đóng cảnh hôn, tớ muốn cậu là nụ hôn đầu của tớ"
"Cậu đi đóng phim kiểu gì? Không sợ bị mắng sao"
"Chọn kịch bản, lệch góc quay, kỹ xảo điện ảnh bây giờ phát triển lắm rồi đồ ngốc ơi"
"Rồi thế tớ không về thì sao?"
"Cậu nỡ bỏ tớ à"

Đúng là Nini không nỡ. XinCi hình như đã học được cách làm nũng rồi, vậy mà lên phỏng vấn nói rằng đàn ông chân chính không làm nũng đâu. Trân trọng nỗ lực "thủ thân như ngọc" của XinCi, Nini bật cười. Cậu đâu nhỏ nhen đến vậy. XinCi thì thầm dỗ dành bạn trai nhỏ, cậu ấy đã ân hận lắm rồi. Vì một chút lỗi nhỏ mà khiến người yêu đi đi lại lại mấy vòng máy bay, còn phí mất mấy tiếng được ôm ôm ấp ấp. Từ Tân Trì thấy trái tim mình như tan chảy, vừa định sáng mai đi tìm cậu ấy, vậy mà bây giờ cậu ấy đã ở đây, cậu ấy chủ động quay lại tìm mình. Hai tay Nini vòng qua cổ XinCi, ngẩng mặt lên hôn cậu ấy, triền miên một hồi cho đến khi người nóng rực và mặt mày đỏ ửng. Hai mắt nhìn nhau. Từ Tân Trì lại không kiềm chế được bản thân, bàn tay bắt đầu làm loạn không yên.

"Không được, chân cậu còn đang đau, chắc chắn không thể hoạt động mạnh"
"Vậy thì hoạt động nhẹ nhàng thôi, Nini giúp tớ đi"
...
Cả quá trình XinCi đặc biệt hưởng thụ, nghĩ rằng đáng ra nên bị thương sớm một chút thì tốt, một trận giận dữ nhưng lại ăn được món hời, còn người kia thì mệt đến lả đi rồi. Nini nằm trên người XinCi, da chạm da, tức giận mà cắn liền mấy phát lên cổ cậu ấy.

"Sắp sinh nhật 21 tuổi, cậu muốn làm gì không?" Từ Tân Trì suýt nữa quên tuần sau sinh nhật mình. Mọi năm cứ đến sinh nhật là fan sẽ tiếp ứng vô cùng rầm rộ, bởi ngay sau đó là fanmeeting do công ty tổ chức. Nhưng năm nay vì lịch trình quay phim, fanmeeting và các sự kiện cho sinh nhật cũng sẽ lùi ra sau. Mỗi năm, Từ Tân Trì sẽ ước ba điều ước. Sau lần ước nguyện không thành dưới gốc mộc lan, Từ Tân Trì không dám nói ra những điều mình ước nữa, bởi sợ nó "mất thiêng". Nhưng năm nay trước khi bước sang tuổi 21, 2 trong 3 điều ước đã thành hiện thực, Nini của cậu trở về, cậu cũng bắt đầu có những biến chuyển thuận lợi trong công việc, mọi người đang dần công nhận năng lực của bản thân hơn. Điều ước cuối cùng vẫn chưa thể thực hiện.

"Hay là mình đi chơi một chút, cậu chưa dẫn tớ đi chơi ở Tứ Xuyên. Ngày xưa cậu hứa với tớ rồi."
"Nhưng chân cậu đang đau"
"Hình như không còn đau nữa"
"Không được, nhỡ mọi người nhìn thấy và nhận ra?"
"Cậu làm như tớ là chú Hồ Ca không bằng ấy."

Dư Cảnh Thiên lấy điện thoại, mở lại ghi chú cũ, xem lại 1 loạt món ăn đặc trưng. Tứ Xuyên nổi tiếng với các món ăn cay, cay tê xuống cuống họng, có khi tê đến mức gai người. 3 năm rồi cậu cũng không ăn những món đặc trưng quê nhà, lần này cùng XinCi đi chơi nhất định sẽ thử hết. Cửu Trại Câu, núi Nga Mi, tượng Phật Lạc Sơn, đi vào rừng tre,... cũng phải đi thăm thú một lượt.

Từ Tân Trì nắm lấy bàn tay của Dư Cảnh Thiên, cùng người yêu dạo khắp mọi chốn. Mà người yêu nhỏ bên cạnh líu la líu lô, Từ Tân Trì yên lặng lắng nghe, để niềm hạnh phúc từ từ lan toả, thu vào tầm mắt hết tất cả những đáng yêu của cậu ấy.

Gà Kungpao (gà nguội với nước sốt cay), đậu phụ Mapo, cá nhúng dầu ớt,.. đều là những món cay tê xè. Từ Tân Trì không phải người ăn cay giỏi, mà Dư Cảnh Thiên cũng chỉ ăn được chút xíu. Từ nhỏ sống ở nước ngoài, mặc dù cùng bố mẹ nấu ăn rất nhiều món truyền thống nhưng vị cay cũng không thể sánh bằng ẩm thực Trung Quốc. Hai người vừa ăn vừa thổi, mặt nóng bừng bừng, suýt soa lè lưỡi.

Cảm giác ở bên nhau, có chút, giống tuần trăng mật vậy nhỉ? Nhưng thực tế đã cho thấy rằng linh cảm xấu trước đó của Dư Cảnh Thiên không sai. Hai người họ thực sự đã bị bắt được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top