Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14: Chí mật Thượng cung




Hoàng Thượng đứng dậy, kéo Choon Hee về phía sau, hai chân mày sớm đã nhăn lại.

- Hoàng hậu, nàng làm gì vậy?

Hoàng Hậu Yang Hy không lạnh không nóng, cầm tay Hoàng Thượng nhâng lên, vén gấu áo long bào, chỉ tay vào vết véo ban nãy giờ đang bắt đầu ngả sang màu tím đỏ.

- Giờ ta phải xem xem nên xử lí cái mạng quèn của ngươi như thế nào đây.

Cô nhìn vết bầm tím đó, cắn chặt môi, đúng là không cái dại nào bằng cái dại này. Giờ thì chính xác là động vào ổ kiến lửa thật rồi. Sống hay chết chỉ còn trông cậy vào Hoàng Thượng mà thôi. Chắc Hoàng Thượng không ác với cô thế đâu nhỉ?

- Là trẫm cho phép cô ấy véo trẫm.

Câu nói của Hoàng Thượng khiến mấy cung nữ đang cung kính cúi người gần đó cũng phải trợn mắt kín đáo mà liếc xem. Thượng cung Chae quay qua nhìn Choon Hee rồi lắc đầu vô cùng phiền não.

- Hoàng Thượng, ngộ nhỡ long thể Người bị ảnh hưởng thì phải làm sao? - Hoàng Hậu Yang Hy có vẻ vẫn chưa hề bỏ cuộc.

Choon Hee thầm bĩu môi, quay qua nói với Thượng cung Chae:

- Thượng cung Chae, bà mau tới Ngự Thiện Phòng, bảo người ở đó lấy cho ta một vài cục đá đông trong giám bảo quản thực phẩm rồi mau đem lại đây.

Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu ngồi trên chòi nhỏ, Choon Hee tất nhiên phải đứng sang một chỗ phía sau Hoàng Thượng. Nhìn đi nhìn lại, thế nào cũng nhìn ra Choon Hee vô cùng giống người tình nhỏ của Người.

Khi bát đá lạnh đã được đem tới, cô gỡ chiếc khăn lụa vốn dĩ được vấn lại làm cột tóc của mình xuống, bỏ từng viên đá vào đó rồi buộc chặt lại, mặc kệ mái tóc suôn dài bung xõa. Gương mặt nhỏ lấp ló, thoắt ẩn thoắt hiện qua vài lọn tóc khiến Hoàng Thượng có chút khó chịu. Người thật sự chỉ muốn đưa tay đến vén hết chúng ra phía sau mà thôi. Nhưng mà nhiều người như vậy, có vẻ không thích hợp lắm thì phải.

- Ngươi đừng có làm chuyện không đâu nữa. Ngươi có biết thứ đá này một năm chỉ khai thác được một lần vào mùa lạnh không? Đúng là tiểu nhân sao mà biết được giá trị của những thứ này chứ!

Cô ngước lên nhìn Hoàng Hậu, tay khẽ khàng nhâng tay Hoàng Thượng, nhẹ nhàng day day túi đá vào vết bầm của Người, miệng không nặng cũng chẳng nhẹ:

- Vậy ý Người là long thể của Hoàng Thượng không có giá trị bằng ba cục đá này sao?

- Ngươi... Hoàng Thượng, người quá dung túng cho cô ta rồi.

- Ta thấy Choon Hee nói cũng không sai.

Hoàng Thượng vẫn nhìn Choon Hee vô cùng trìu mến mà đáp lời Hoàng Hậu. Khung cảnh này thật là khó coi. Hoàng Hậu Yang Hy hệt như người thừa thãi trong câu truyện ngọt ngào của hai người họ vậy.

Khoảng tầm năm phút sau, vết bầm tím đã giảm đi rõ rệt. Thấy vậy Hoàng Hậu Yang Hy nuốt không trôi cục tức này, giậm giật đứng dậy hồi cung.

Khi chỉ còn lại Choon Hee cùng Hoàng Thượng, không gian bỗng nên thơ hữu tình đến kì diệu. Không khí này... thật khó thở với cả hai người. Ai cũng lúng túng không biết phải nói gì cho phù hợp. Thân vẫn là đấng quân vương, thôi thì chủ động một chút vậy:

- Ngươi cái gì cũng tài giỏi thế này thì ngươi nói xem ta phải làm sao.

Choon Hee hếch mặt lên tận trời mất rồi:

- Người xem, có phải nên ban phát thật nhiều bổng lộc cho tiểu nữ không?

- Ngươi muốn gì ta đều đáp ứng cho ngươi.

Cô ngẫm nghĩ một lúc, cô còn cần gì nữa nhỉ? Được Hoàng Thượng trọng dụng bao bọc đến như vậy rồi thì còn cần cái gì hơn đâu chứ.

À, còn một thứ mà cô mong muốn đã lâu! Nhưng mà...

Cô rụt rè:

- Tiểu nữ muốn... ở một cái chức vị nào đó mà có thể mặc y phục đẹp hơn chút...

Nhìn Hoàng Thượng có vẻ vẫn ngơ ngác lắm, cô thở dài, bất lực đứng dậy xoay một vòng:

- Người xem, có phải bộ y phục này nhàm chán đơn giản lắm không. Màu sắc thật là nhạt nhẽo!

Hoàng Thượng bật cười thành tiếng, giọng điệu có ý chọc ghẹo:

- Y phục lộng lẫy nhất hoàng cung này chính là y phục của Hoàng Hậu, ngươi tính sao đây?

Cô liếc thấy Thượng cung Chae đang trợn mắt ra hiệu với mình, vội vã quỳ sụp xuống, đầu cúi gằm, không dám ngẩng dậy:

- Tiểu nữ không có ý đó, xin Hoàng Thượng đừng hiểu lầm...

Người ra hiệu cho cô đứng lên, rồi gọi Đại tổng quản lại gần, nói với ông ta cái gì đó. Ông ta lật đật chạy đi mất.

Hoàng Thượng lấy lại dáng ngồi vô cùng quyền lực, e hèm rồi dõng dạc:

- Nghe đây, từ hôm nay ngươi chính thức trở thành Chí mật Thượng cung của trẫm. - Sau đó Người vội thay đổi dáng ngồi uy nghiêm của mình, ghé người sang thì thầm với Choon Hee - Y phục cũng không tệ đâu!

Cô dù chẳng biết Chí mật thượng cung là làm cái gì, nhưng chắc chắn Hoàng Thượng không bao giờ đẩy cho cô mấy cái không tốt rồi! Cứ toe toét cười rồi tạ ơn Hoàng Thượng mãi. Trong lòng vô cùng sung sướng, hệt như được thăng cấp trong game mà cô cày đã lâu trước đó vậy. Cực kì thỏa mãn. Chỉ là cô không để ý đến nét mặt của Thượng cung Chae, từ ngạc nhiên, chuyển sang lo lắng, rồi cúi gằm mặt xuống.

Sau khi đã sắp xếp mọi thứ xong xuôi, Đại tổng quản quay lại, dẫn cô đi thay trang phục cũng như chỉ bảo những địa điểm mà cô sẽ phải qua lại nhiều trong thời gian tới.

Y phục cô nhận được vẫn là bộ hanbok đặc trưng, nhưng đã có sự "thêm thắt" điệu đà hơn nhiều. Đó là bộ hanbok có phần áo jeogori trắng, phía trước được thắt chiếc nơ nhỏ nhìn rất xinh, tay áo được viền khoảng 5cm bằng thứ màu bạc lấp lánh vô cùng thích mắt và phía dưới là váy chima màu xanh ngọc bích. Thay vào việc phải búi tóc bằng dây vải trước đây thì giờ cô đã được thêm chiếc trâm cài đầu bằng ngọc đơn giản nhưng rất tinh tế. Nhìn tổng thể vô cùng hài hoà, nhã nhặn và trong trẻo.

Choon Hee thích thú nhấc váy tung tăng chạy về Sĩ Nhân Cung, thấy Thượng cung Chae đã đợi sẵn trong phòng, vẻ mặt vô cùng phức tạp, cô vội vã ngồi xuống:

- Thượng cung Chae, bà mệt ở đâu hả?

- Không có, là ta lo cho Nương Nương...

Cô nhăn mặt. Lo ư? Chẳng phải cô bây giờ đang rất tốt à? Được yêu quý, lại còn vừa được thăng cấp nữa, đáng ăn mừng chứ nhỉ?

- Nương Nương có biết Chí mật Thượng cung là làm gì không?

Cô khẽ lắc đầu.

- Chí mật Thượng cung là người hầu hạ thân cận cho Hoàng Thượng, Hoàng Hậu và thậm chí là cả Hoàng Thái Hậu, Nương Nương sẽ phải đợi lệnh bất cứ lúc nào. Nhưng Hoàng Thượng nói là Chí mật Thượng cung của Người thì có lẽ... Nương Nương chỉ cần hầu hạ Người cho tốt là được rồi.

Cô ban đầu cũng sốt ruột theo, nhưng nghe đến câu cuối lại thở phào nhẹ nhõm, đặt tay lên vai Thương cung Chae vỗ về:

- Bà yên tâm đi, Hoàng Thượng sẽ không bắt nạt ta đâu!

- Ta không lo Hoàng Thượng đối đãi không tốt với Nương Nương. Ý ta là Hoàng Hậu. Hoàng Hậu có vẻ không hài lòng chút nào về sự thân thiết giữa Nương Nương và Hoàng Thượng. Mà chính ta cũng thấy quan hệ giữa hai người có...

- Có... Có... có cái gì chứ! - Choon Hee lắp bắp - Ta với Hoàng Thượng... thì có thể có cái gì cơ chứ!!

Thượng cung Chae nhìn thẳng vào mắt Choon Hee một hồi lâu, khiến cô có chút nhột dạ, không dám ngước lên đối diện với bà nữa. Cảm giác hệt như hồi còn đi học mà bị mẹ tìm thấy thư tình trong cặp sách vậy. Thảm vô cùng.

Rồi bà thở dài:

- Nói chung Nương Nương giờ phải chú ý đến hành động của mình một chút. Hãy thật cẩn trọng. Còn ta cũng sẽ hết sức mình bảo vệ Nương Nương.


__Note__ Tất cả nhân vật, sự kiện lịch sử trong truyện đều là hư cấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top