Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ep 16 - Tôi Là Muốn Giúp Cậu Bớt Khô Môi

Kim TaeHyung cởi áo khoác ngoài đắt tiền vứt hẳn vào xe, tháo lỏng cà vạt, hắn ăn mặc bảnh bao như thế, vốn chính là chỉ để thu hút ánh nhìn của một người, vậy mà người đó, lại tiếp tục cự tuyệt hắn.

"Cậu đỗ xe ở đây đi. Tôi sẽ nhanh ra thôi."

"Vâng chủ tịch."

Đứng trước cửa phòng Lab, Kim Taehyung lần thứ nhất ổn trọng gõ cửa.

Min Yoongi đeo chụp tai, nhưng chỉ nghe một bên, mắt chăm chú nhìn vào máy vi tính, hai bàn tay thì lướt trên phím đàn, kế bên là vỡ ghi chép, lúc tiếng chuông báo vang lên, Min Yoongi đã nhìn thấy người rồi, chỉ là cậu không muốn mở cửa, cũng không muốn nghe thêm tiếng chuông làm phiền, Min Yoongi giơ tay, đeo nốt chụp tai bên còn lại.

Lần thứ hai gõ cửa dồn dập.

"Tôi biết cậu nhìn thấy, mở cửa ra."

Min Yoongi là kiểu người lúc lao vào công việc sẽ ngày càng, ngày càng hăng hái như có một loại hormone của thiên tài, cứ cuốn lấy, cuốn lấy tâm trí và đôi bàn tay cậu mày mò tìm tòi sáng tác, mỗi lúc một say mê. Đến nổi, cửa đã bị mở mà cũng không biết.

Kim TaeHyung đùng đùng đi tới, đem cái ghế chân xoay của Min Yoongi xoay một vòng, hai tay hắn vịn lên thành ghế, người khom xuống, ánh mắt viên đạn nhìn cậu.

Hắn đem cái headphone mắc lại trên cổ Min Yoongi, giam cậu ngồi trên ghế bằng hai cánh tay. Min Yoongi bàng hoàng, thậm chí môi cậu còn đang chu ra vì âm cuối cùng của câu hát. Đôi mắt bị nhìn chăm chú.

"Min PD của chúng ta, đúng là hết mình vì công việc ha?"

Min Yoongi muốn giơ chân lên đá theo bản năng, nhưng nhìn rõ ai là ai thì cũng không dám manh động, giơ một chân lên để lên ghế, lưng tì ra sau càng lúc càng giật lùi để né cái sườn mặt đang dí sát vào mình. Hai tay cậu để trên ngực, hô hấp bị trì trệ.

"Tôi nhớ là bài hát của cậu không có đầu tư nên không thể ra mắt mà, sao lại chăm chỉ thế?"

Bị đụng đến chổ bứt rứt bấy lâu nay, sắc mặt Min Yoongi xám xịt.

"Sao anh vào được đây! Đi ra ngoài!"

"Chuyện tôi vào được đây quan trọng hơn việc bị cậu cho leo cây sao?"

Thấy Min Yoongi trầm mặc, Kim TaeHyung tiếp tục nói.

"Nếu không niệm tình là người yêu cũ, cũng phải chừa mặt mũi cho sếp của mình. Cậu đây là đến qui tắc xã hội cơ bản cũng không biết? Vậy có cần tôi mở thêm lớp dạy trong công ty luôn không?"

"Chỉ là một buổi tiệc, ai đi mà không được. Huống hồ, nếu không phải là tôi thì là Park YunHan, Hwang InYoek, không phải Park YunHan thì là tôi, tôi không được thì là Hwang InYoek. Bất cứ ai cũng được, cuối cùng cũng chỉ là để anh có người đi cùng thôi."

"Min Yoongi!"

"Anh nói Park YunHan bận học, không đi được. Nhưng tôi bận sáng tác, dù cho là không có đầu tư, thì tôi vẫn là bận sáng tác."

"Thế tại sao cậu không nói ngay từ đầu mà lại đợi tới bây giờ mới chịu nói? Tôi là trò đùa của cậu sao?"

"Anh nghĩ sao thì là vậy đi. Dù gì trong mắt anh, tôi làm gì cũng là sai, tôi thở cũng là sai, được chưa?"

Min Yoongi dùng sức đẩy Kim TaeHyung ra, đứng phắt dậy, bỗng nhiên đi được vài bước thì bụng quặn lên đau ê ẩm, từng đợt cuồn cuộn trong bụng khiến cho hai bàn chân Min Yoongi tên rần, lưng cậu khom xuống, hai tay giữ lấy bụng áo, sắc mặt trắng bệch.

"Rốt cuộc là cậu...!!! Min Yoongi?" Kim TaeHyung chạy đến, nhìn thấy Min Yoongi ôm bụng cắn răng, sắc mặt khó coi thì không tiếp tục truy vấn nữa.

"Yah, cậu không sao chứ, sắc mặt như thế là như thế nào?"

Min Yoongi đẩy hai bàn tay đang muốn nắm lấy vai cậu ra, tiếp tục bước đi vào phòng trong.

"Anh về đi, đừng làm phiền tôi nữa."

Hắn bây giờ có thể về ngủ ngon được sao? Vớ vẩn. Cuối cùng là bị cái gì mà sắc mặt khó coi đến thế, bước đi còn không nổi.

Đi được mấy bước nữa, thì hai chân Min Yoongi mềm nhũn, người vô lực xuýt chút nữa ngã rạp xuống sàn, may mà Kim TaeHyung chạy nhanh, đem cậu bế trên tay, một tay ôm cổ một tay ôm sau hai đầu gối. Min Yoongi nheo mày, hai bàn tay siết chặt bụng mình.

"Yoongi, Yoongi..."

Min Yoongi từ từ hé mắt, nhưng một chút sức phản kháng cũng không có. Bụng cậu đau quá, đau chết đi được, giống như có một cái dùi, dụi từng cái từng cái một vào người.

"Bị làm sao?" Kim TaeHyung lo lắng hỏi, vừa chạy vừa nhìn người trong tay.

Min Yoongi không trả lời, chỉ thấy cậu vì đau mà hơi ngửa cổ, môi hơi hé ra giống như đau đến không thở nổi. Cái gì cũng không nói.

"Có phải lại đau dạ dày không? Không sao, bây giờ đến bệnh viện ngay. Đừng sợ."

Đừng sợ cái con em gái anh! Anh còn sợ hơn tôi thì anh có tư cách gì mà trấn an tôi. Min Yoongi rất muốn thốt lên như vậy. Bởi vì cậu lo hắn run như vậy có khi nào sẽ quăng cậu xuống đất luôn không, cái thân già này của cậu, không còn khoẻ khoắn gì cho cam.

Kim TaeHyung để Min Yoongi ngồi trên đùi, dù cậu có vùng vẫy cỡ nào hắn cũng sẽ cố định cậu lại. Giọng nói gấp gáp pha chút mất bình tĩnh vang lên.

"Đến chổ Bác Sĩ Lee, gần hơn bệnh viện, nhanh lên."

"Vâng."

Min Yoongi vẫn là đau như thế, hai hàm răng cậu cắn chặt vào nhau, răng nanh ghim vào khoé môi chảy máu. Nín thở cảm nhận từng đợt sóng cuồn cuộn trong bao tử.

Tại sao lại là lúc này? Tại sao lại phải ở trước mặt hắn?

"Đau thì cứ kêu lên, đừng cắn môi."

Min Yoongi không chịu nghe lời, liều mạng cắn răng, một tiếng cũng không thốt lên. Môi đều đã khô khốc, nứt như một thửa ruộng bị hạn. Đôi mắt Min Yoongi bắt đầu lệ ngưng tròng. Thật sự là đau quá.

Kim TaeHyung đem hai cổ tay Min Yoongi giữ lại, một tay đỡ lấy gáy cậu, bỗng áp xuống hôn. Min Yoongi đang mê man cũng bừng tỉnh. Thứ tê dại như đầu lưỡi bắt đầu quét qua những vết khô nứt trên môi cậu, sau đó đột nhập cạy miệng cậu ra, cạy hàm rồi luồn lách vào trong.

Min Yoongi bị chi phối. Phát ra vài âm miệng ậm ừ không rõ.

Tên khốn kiếp.

Min Yoongi dứt hơi ra, những thứ rỉ sắt đỏ tươi không còn, thay vào đó là đôi môi có thêm bóng bẩy, khô nứt thì cũng không có hết nhanh như vậy, chỉ là bớt đi cảm giác rát rát trên môi thay bằng sự tê dại.

"Không được cắn môi nữa."

"Tôi làm vậy vì muốn giúp cho môi cậu bớt khô, cậu đừng có mà suy nghĩ nhiều."

Hắn vừa nói, ngón tay vừa hàm hồ đẩy chai nước suối vào rãnh đen, cố ngăn tầm mắt Min Yoongi thấy chai nước. Hắn nhìn hai mi cốt Min Yoongi dịch sát vào nhau, đau đến như vậy nhưng bàn tay vẫn đưa lên cổ hắn, muốn bóp cổ hắn mà không có lực.

"Muốn chết sao?" Min Yoongi thều thào nói, sau đó, là tiếp tục quằn người lại.

"JaeHyun anh chạy nhanh lên chút nữa đi."

Được một lúc nữa thì Min Yoongi ngất luôn. Doạ Kim TaeHyung một phen giật nảy tim mình. Tay hắn ôm lấy mặt Min Yoongi, mi mắt cậu dán chặt, gọi thế nào cũng không lên tiếng nữa.

"Yah! Yoongi! Yoongi à!"

"Yah! Yah! Đừng làm tôi sợ. JaeHyun nhanh lên!"

"Vâng."

To be continued...
Update 19.03_20/12/2021_
Bệ Hạ.

(Xl nếu cái fanart sai CP, mn coi tượng trưng thôi nhe)

- Anh bé cuồng công việc nên bị bệnh rồi 😭 anh Kim V hãy chăm sóc anh bé nhe.🧡

✍️#cfs số 3
#motngaychungtasequen

1. Dạo này mấy anh cũng hay đăng ảnh lên Instagram quá ha mn, chỉ là anh bé của chúng ta nói ins khó chơi nên ảnh ít đăng quá. 🥲 Mà hơn nữa mik cũng ko bình luận được, buồn ít vui nhiều hơn, vì sẽ có ít những thứ toxic xảy ra với anh bé.

2. Anh Kim V vs chế Jennie chắc mn cũng biết, chuyện đáng buồn là có nhiều bạn A.R.M.Y đi vào những bài post của cj J thả toàn là icon toxic hàng loạt, một fan lai như mình thấy rất là khó xử và buồn. Cá nhân chuyện này mình xin phép được đứng về Blinks.

Với lại, mình hy vọng chúng ta có thể nhìn sự việc bằng đôi mắt thoáng hơn. Hai fandom sẽ hoà hợp hơn. Mình ít bình luận đi, mình tiết chế hơn, mình dẫn dắt các bạn fan nhỏ tuổi hơn tới một cộng đồng fan văn minh hơn. Với mình cũng nghe nói, có một số người họ rất là toxic khi nghe cái việc "mình là fan Kpop, mình là fan BTS, fan BP", có lẽ họ bị ảnh hưởng bởi những thứ thông tin không chính thống và bùng nổ mạng xh😭

3. Còn chuyện [rumor giả định] cj Rosé hát nhạc của Min PD mà netizen Hàn thì hào hứng còn VN thì "say no". Omg... Thật ra đây là 2 bias của mình, và mình thật sự nếu... Nếu có thể thì mình hy vọng được nghe bài hát đó. Bởi vì hai người họ quá tài năng và bên khía cạnh âm nhạc, với vai trò người thưởng thức âm nhạc, mình hoàn toàn hào hứng.

Xin lỗi nếu có bạn anti BP ở đây, sorry... Đó chỉ là quan điểm của mình, hướng tới một cộng đồng fan ít toxic hơn.

🪶thả ⭐ và bình luận cho tui nhanh lênnnnn!!!

Yoongistan mãi đỉnh ❤️❤️











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top