Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 245 - 246

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 245: Mau Đi Tắm

Người đàn ông này, bây giờ là lúc nào rồi mà còn có tâm trạng đi uống rượu nữa?

"Về rồi hả? Đi tắm đi." Tôi đang định vào phòng tắm pha nước ấm cho anh ta, giọng nói trầm thấp của anh ta đột nhiên kêu tên tôi: "Mạc Oánh."

"Hả?" Tôi nhìn anh ta, anh ta đưa tay, ý bảo tôi tới đó.

Tôi ngoan ngoãn tới gần, anh ta chợt đưa tay ôm tôi vào trong ngực, hôn mãnh liệt.

"Đừng!" Tôi đẩy anh ta ra, không để anh ta hôn.

"Đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta, chẳng lẽ em không để cho anh chạm vào em sao?" Dường như anh ta uống rất nhiều rượu, ánh mắt mê hoặc nhiều thêm mấy phần hấp dẫn, đầu ngón tay xẹt qua môi tôi, nhẹ nhàng vuốt ve.

Anh ta còn nói là đêm tân hôn sao? Hôn lễ cũng bị phá hỏng rồi!

"Anh còn chưa có tắm." Mặt tôi không có biểu tình gì, tôi cũng không muốn ngửi được từ trên người anh ta mùi máu của cô gái kia!

"Em chê anh?" Anh ta nhíu mày, ánh mắt mê say tỏa sáng.

"Cô gái kia thế nào rồi?" Đột nhiên tôi hỏi.

"Đừng nhắc tới cô gái đó!" Giọng nói của anh ta lập tức lại chìm xuống, hăng hái cũng biến mất.

"Đã chết rồi sao?" Tôi cẩn thận hỏi.

"Cô ta sẽ dễ chết như vậy sao?" Thoạt nhìn bộ dạng anh ta có vẻ rất phẫn nộ.

Gặp phải loại phụ nữ như vậy, anh cũng coi như là được dạy dỗ! Xem anh sau này còn dám trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi hay không? Tôi thật muốn nói với anh ta, anh cho rằng mọi người đều có thể dễ bỏ rơi giống như tôi hay sao?

Nếu một ngày nào đó Lục Minh Hiên bảo tôi cút, tôi sẽ ngay lập tức cút đi, tuyệt đối sẽ không đến quấy rối hôn lễ của anh ta, tôi còn ước gì anh ta sẽ lập tức bỏ tôi, đi cưới người phụ nữ khác nữa đây!

"Xem ra em có vẻ rất cao hứng?" Ánh mắt hẹp dài của anh ta nheo lại thành một đường nguy hiểm, giống như muốn nhìn thấu nội tâm của tôi.

"Hôn lễ xảy ra chuyện thảm kịch như vậy, tôi sẽ vui sao?" Tôi không vui nhìn anh ta.

Thật may là ông ngoại không có tới, nếu không khẳng định sẽ dọa sợ ông ngoại rồi. Bởi vì thân thể ông ngoại không được tốt nên không thích hợp chịu đựng mệt mỏi, vì thế tôi không có sắp xếp cho ông ngoại đến hôn lễ, chẳng qua chỉ là để chỗ ngồi trên bàn tiệc cho ông, đến ăn bữa cơm là tốt rồi.

"Hôn lễ hôm nay, thật xin lỗi, lần sau anh sẽ bù đắp cho em." Đột nhiên anh ta lại nói như vậy, ngược lại làm cho tôi hơi bất ngờ.

Bù đắp? Bù đắp thế nào? Cử hành lại một lần nữa sao? Hay là thôi đi, tôi sợ lại có thêm một Dương Tử Huyên thứ hai.

"Hôn lễ chẳng qua chỉ là hình thức thôi, có hay không cũng không sao, tôi không quan tâm." Dù sao hôn thú cũng nhận rồi, loại lễ tiệc hình thức này, không cần thiết!

Thấy tôi không có hứng thú, anh ta cũng không nói nữa, ánh mắt nhìn tôi lại trở nên nóng rực.

Tôi biết anh ta muốn làm cái gì, nhìn chằm chằm anh ta: "Mau đi tắm, nếu không, cái gì cũng đừng làm!"

CHƯƠNG 246: Anh Muốn Để Em Mang Thai Sao?

Tôi biết anh ta muốn làm cái gì, nhìn chằm chằm anh ta: "Nhanh đi tắm, nếu không, cái gì cũng đừng làm!"

"Ừ, làm xong rồi tắm. . ."

Cuối cùng, tôi cũng không thể nào chống cự anh ta, sau khi hoan ái xong, anh ta đi tắm, tôi nghe thấy phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy 'ào ào', lúc này mới mở mắt, nằm một hồi lâu, tôi mới chống đỡ thân thể mệt mỏi dậy, mở ngăn kéo tủ đầu giường ra, từ trong đó lấy ra một lọ thuốc, lấy một viên để trong lòng bàn tay, đang định nuốt vào. . .

"Em định uống cái gì vậy?"

Đột nhiên xuất hiện một giọng nói truyền đến từ sau lưng, dọa tôi sợ run tay, viên thuốc rớt xuống đất, lăn xuống gầm giường.

Không đợi tôi quay đầu lại, lọ thuốc trong tay đã bị đoạt đi.

"Anh muốn hù chết người hay sao!" Tôi trợn mắt nhìn anh ta.

"Em uống thuốc tránh thai?" Gương mặt âm trầm của anh ta có chút không vui, cơ thể mới vừa tắm xong tản ra hương thơm nhàn nhạt, tóc ướt vẫn còn nhỏ nước, nắm thật chặt lọ thuốc trong tay.

"Trả lại cho tôi." Tôi muốn đưa tay đoạt lại, anh ta không cho, cầm thuốc của tôi, đi vào nhà tắm.

"Này, anh làm gì vậy!" Tôi chạy theo vào nhà tắm, trơ mắt nhìn anh ta đổ thuốc vào bồn cầu, nhấn nút xả nước, ném cái lọ vào thùng rác.

"Anh làm gì vậy!" Tôi khiếp sợ nhìn anh ta.

"Sau này không cho uống thuốc này nữa!" Anh ta lạnh lùng nhìn tôi.

"Tại sao?" Tôi giận đến thở dốc: "Anh không chịu đeo bao, cũng không cho tôi uống thuốc tránh thai, chẳng lẽ anh muốn tôi mang thai sao!"

"Đúng vậy!"

". . ." Tôi lại bị khiếp sợ.

"Em nên sớm mang thai." Anh ta lại nói thêm một câu.

"Tại sao?" Tôi không nghĩ ra, khó trách trước đây anh ta không chịu mang bao, là vì muốn tôi mang thai sao? Vừa mới kết hôn đã ép mang thai? Anh ta rất gấp muốn có con sao?

Sao tôi lại không nghĩ ra anh ta lại thích có con như vậy chứ? Hay là nhanh như vậy mà anh ta đã muốn có người thừa kế rồi?

"Em lấy đâu ra nhiều câu hỏi vậy chứ? Sinh con không phải nghĩa vụ của phụ nữ sao?"

"Nếu anh muốn có con như vậy, thì đi tìm người phụ khác mà sinh cho anh."

Anh ta nghe xong, tức giận, nhìn chằm chằm tôi: "Sinh con là nghĩa vụ của người vợ! Nếu không, anh cưới em làm cái gì?"

"Thì ra anh cưới tôi chỉ vì muốn tôi sinh con cho anh thôi sao?"

"Tùy em muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ, tóm lại, không cho uống loại thuốc này nữa!" Anh ta không muốn nói chuyện với tôi nữa, đẩy tôi ra, đi ra khỏi nhà tắm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top