Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 118

Hani nhìn thấy  Hyojin khóc, hiển nhiên là hốt hoảng.


Nhưng trong tâm trí, lại nghĩ đến bộ dạng Junghwa khóc. Em hiện tại ở nơi nào? Có phải hay không lại núp ở chỗ nào len lén khóc thút thít? Em cho là mình không cần em sao?

Nhưng mình cũng không có chắc chắn!

Em là kiên quyết như thế bay tới Anh quốc! Em sẽ như mình, tin tưởng đối phương.

Hani đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Hyojin, vừa ôm cô vào trong ngực, an ủi.

"Đứa ngốc! Khóc cái gì đây? Biết chân tướng còn không vui vẻ sao?"

Cái người khi cô còn bé hôn em, nói ở bên em cả đời cũng không rời đi, thật ra thì đang ở bên cạnh.

Chỉ là, quỷ thần khiến xui, em lại đem người kia coi là mình.

"Không phải. . . . . . Chị Hani. . . . . . Không phải là không vui vẻ. . . . . ." Hyojin ngừng tiếng khóc, âm thanh cũng là nghẹn ngào khàn khàn. Cô áo não nhíu đôi mi thanh tú, dáng vẻ vạn phần ủy khuất.

Đột nhiên, mím mím môi, tính tình trẻ con hét lên.

"Nếu như mà em sớm biết người kia là Solji! Nếu như mà em sớm biết là chị ấy, như vậy em cũng sẽ không hiểu lầm người đó là chị!"

Nếu như vừa bắt đầu mà biết, như vậy cũng sẽ không đồng ý đám hỏi!

Nếu như vừa bắt đầu mà biết, như vậy cũng sẽ không làm ra nhiều chuyện như vậy !

Nếu như mới vừa bắt đầu mà biết, Junghwa cũng sẽ không mất tích!

Tại sao có thể như vậy. . . . . . Tại sao có thể như vậy. . . . . .

Là ý trời trêu ngươi à. . . . . .

Lại có thể hoang đường như vậy. . . . . .

Hani thở dài một tiếng, cũng là khóc không ra nước mắt, cô đã không suy nghĩ chu đáo. Hyojin khi còn bé lại thay đổi thích đeo bám với mình như thế, chỉ là bởi vì cái hiểu lầm đó. . . . . .

Này, thật đúng là để cho cô khó có thể tiếp nhận!

Vừa nghĩ tới bởi vì cái hiểu lầm đó, mà gặp phải đủ loại chuyện. Hani ảo não vạn phần, tại sao ngay lập đó cô cũng không hỏi Hyojin một chút, tại sao cô không hỏi rõ nguyên nhân chứ?

Hiện tại. . . . . . Junghwa. . . . . . Em đang ở đâu. . . . . .

"Thật xin lỗi. . . . . . Chị Hani. . . . . . Thật xin lỗi. . . . . ." Hyojin nỉ non tự nói, trong lòng đau khổ.

Hani lắc đầu một cái, nụ cười trên mặt cũng là bất đắc dĩ, còn mang theo chút chua cay, nhàn nhạt cười nói.

"Lại nói càn! Em xin lỗi cái gì đây? Em không có lỗi gì với chị cả!"

Không người nào sai. . . . . . Đây tất cả. . . . . . Không ai có lỗi. . . . . .

Chú Le thương yêu con gái của mình, muốn cho cô thứ muốn, ông ấy là sai sao?

Ông ấy không sai!

Ông nội của mình bận tâm danh dự hai nhà cùng với cam kết của bạn bè, cho nên đi ép Junghwa! Ông nội sai rồi sao?

Đứng ở trên lập trường của ông, ông cũng không sai!

Hyojin cũng không có sai!

Như vậy đến tột cùng người sai là ai? Còn là. . . . . . Đây tất cả đều là ông trời an bài. . . . .

"Chị Hani! Chúng ta bây giờ đi gặp ông nội cùng ba! Bọn họ ở thư phòng lầu hai! Chúng ta bây giờ cần phải đi!" Hyojin đưa tay nhỏ bé ra, loạn xạ lau đi nước mắt trên mặt.

Hani không nói gì, chỉ trầm mặc gật đầu một cái.

Hai người một trước một sau ra khỏi phòng, sau đó đi xuống lầu.

Ở cầu thang lầu hai, hướng hành lang bên trái đi tới. Hai người đi tới một gian phòng khép chặt, ăn ý liếc nhìn nhau, ngay sau đó ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào cửa phòng.

Hyojin gõ cửa, nhẹ nhàng nói.

"Ông nội! Ba! Con cùng chị Hani có thể vào không?"

Bên trong gian phòng, truyền đến âm thanh thâm trầm của ông nội Ahn.

"Vào đi!"

Nghe được câu này, Hyojin nhìn Hani bên cạnh. Lúc này mới đưa tay nắm lấy nắm cửa, đem cửa phòng mở ra. Cô trước đi vào, sau đó, Hani cũng đi vào theo.

Bên trong gian phòng, ông nội Ahn vẫn như cũ ngồi ở trên cái ghế lớn kia, mà trên tay của hắn còn nắm không rời gậy. Nhìn thấy người tới, hắn ngẩng đầu lên, nét mặt già nua làm cho người ta không thấy rõ thần sắc.

Chú quản gia vẫn là như cũ, trấn định đứng ở bên cạnh ông nội Ahn, thâm trầm chăm chú mà nhìn bọn họ.


Ông Le ngồi ở một bên trên ghế sofa, giống nhau ngẩng đầu lên tò mò nhìn hai người. Tầm mắt liếc nhìn Hani, cuối cùng dừng ở trên người con gái bảo bối của mình.

Trong lòng cũng là hồ nghi, hai người bọn họ như thế nào lại đi cùng nhau rồi?

Hyojin đi tới trước mặt bọn họ, hiểu chuyện hô một tiếng.

"Ông nội! Ba! Chú quản gia!"

"Ừ!" Ông Le buồn buồn lên tiếng.

"Hyojin! Đi tới lại đây với ông nội!" Ông nội Ahn vẫy tay về phía Hyojin, lộ ra khuôn mặt hiền lành tươi cười.

Hyojin ngắm nhìn Hani, giống nhau triển hiện nụ cười sáng lạn, đi tới bên cạnh ông nội Ahn, đôi tay ôm cổ tay của ông, một bộ dạng thân mật, vui vẻ hòa thuận.

Hani nhìn người trong phòng, cuối cùng nhép nhép miệng, cũng là cảm giác nói không ra lời.

"Ông nội! Chú Le!"

Ông nội Ahn nhìn đến bộ dạng Hani không cam không nguyện, trong lòng lại bắt đầu nổi lửa rồi, nhíu mày.

"Con chính là như vậy đối đãi với trưởng bối hay sao? Không lễ phép như vậy?"

Mặc dù, đối với người cháu này của mình, ông vẫn thương yêu.

Nhưng cái đứa nhỏ này, từ nhỏ liền hay đối nghịch với ông! Chính mình cũng hết cách với nó!

Hani đang nhìn ông nội mình, không nói gì. Chỉ là trầm mặc nhìn chăm chú ông, mặc cho ông mắng.

"Không sao! Anh Ahn! Không dễ có dịp nói chuyện! Hani đến! Ngồi bên cạnh chú Le! Này về sau này, chú Le liền đem Hyojin giao cho con rồi!"

Ông Le còn một lòng cho là con gái mình đã thuyết phục được Hani, mở miệng toái hợp.

Không đợi Hani mở miệng, đứng ở bên cạnh ông nội Ahn, Hyojin mở miệng trước.

"Ba! Trước con không phải đã nói với ba cho sao? Làm sao ba vẫn không hiểu chứ?" Hyojin bĩu môi.

Sau đó, đi tới bên cạnh ông nội Ahn, làm nũng bên cạnh ông ngồi xuống, một đôi tay nhỏ bé ôm ông, đầu tựa vào bờ vai của ông, vừa thân mật cọ xát.

"Ba! Con không thích chị Hani! Cho nên không muốn cùng chị Hani kết hôn!"

"Bởi vì. . . . . . Con đã có người mình thích. . . . . ."

Ông Le trợn to hai mắt, nghiêng đầu sang chỗ khác giật mình nhìn con gái bảo bối của mình, tò mò hỏi.

"Hyojin không phải thích Hani sao?"

"Trước kia cho rằng. . . . . . Thật ra thì. . . . . . Không phải chị ấy. . . . . ."

Hyojin có chút ngượng ngùng, cũng là ngọt ngào nói.

Hyojin..., trừ Hani, đều chọc cho ba người bọn khốn khổ không dứt.

Cái gì gọi là trước kia cho rằng là, thật ra thì cũng không phải là?

Thật là không hiểu nổi rồi ! Cũng nghe không rõ! Tính cách các cô gái trẻ thật khó hiểu! Đặc biệt là Le đại tiểu thư từ nhỏ được coi như trân bảo cưng chiều mà lớn lên!

Ông Le nghi ngờ nhìn Hani, vừa nghiêng đầu nhìn con gái mình, chần chờ hỏi.

"Hyojin! Là như vậy sao? Hay là có người muốn con nói như vậy? Con yên tâm! Có ba ở đây, cha sẽ làm chủ cho con!"

"Ba!" Hyojin có chút không chịu nổi kêu lên, ba cô thế nào mà ngoan cố như vậy !

Vừa đưa tay làm nũng lắc lắc cánh tay của ông, tiếp tục dịu dàng nói.

"Ba! Con biết ba rất thương con! Thế nhưng chuyện này, là ý của con!"

Nghiêng đầu nhìn Hani, mỉm cười nói.

"Cùng chị Hani một chút quan hệ cũng không có!"

Vừa đưa mắt nhìn sang ông nội Ahn, giống nhau trấn định nói.

"Cho nên, ông nội! Ba! Mọi người cũng không cần trách cứ chị Hani! Là con muốn giải trừ hôn ước đấy!"

Hyojin nói xong, đứng dậy, đi tới bên cạnh Hani.

"Coi như không có chị Junghwa! Con cũng sẽ không gả cho chị Hani!"

Bởi vì. . . . . . Cô đã biết. . . . . . Cô cho tới nay chờ đợi là ai. . . . . .

Đó là người khác!

Ông Le không nghĩ tới con gái của mình đột nhiên thay đổi chủ ý, chỉ là ánh mắt thâm trầm nhìn Hani. Trong đầu tưởng tượng thấy tất cả khả năng, nhưng lại không nghĩ ra Hyojin vì người nào mà thay lòng!

Rốt cuộc, mở miệng hỏi.

"Hyojin!Con nói con thích người khác! Như vậy người đó là ai?"

Ít nhất người kia phải tồn tại! Nếu không hay là lại lừa gạt bọn họ!

Hyojin đỏ mặt, cũng là ấp úng không biết làm sao mở miệng.

Aiz! Vừa nghĩ tới Solji, lại nghĩ đến khi còn bé. Bất chợt giờ mới hiểu được, thật ra thì đối với chị, cũng đối với chị Hani từ đầu đến cuối đều là hai loại cảm giác không giống nhau.

Ngôn ngữ đã không cách nào biểu đạt nhưng là trong lòng đã hiểu rõ ràng!

Ông Le thấy Hyojin sững sờ mất hồn, nhíu mày, quát lên.

"Hani! Có phải hay không con hướng Hyojin nói cái gì rồi!"

"Không có!" Hani trấn định nhìn lại ông Le, cũng chỉ có hai chữ đơn giản trả lời. Ánh mắt của hai người trên không trung giao nhau, va chạm ra tia lửa lấp lánh.

Đang ở lúc hai người giằng co, Hyojin kêu to ra tiếng.

"Không phải rồi! Ba!"

"Con. . . . . . Con có người trong lòng . . . . . ."

"Người kia. . . . . . Ba. . . . . . Ông nội. . . . . . Đều biết. . . . . ."

Mọi người tò mò nhìn Hyojin, đều ở đây cố gắng hồi tưởng, rốt cuộc là người nào cư nhiên được tâm của cô.

Hyojin đỏ mặt, hít thở sâu một hơi tức, kêu to ra tiếng.

"Con thích Solji ! Là Solji! Không phải là chị Hani!"

Một câu này nói ra khỏi miệng, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người!

Nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra!

Người này, lại là Solji?

Hyojin ho khan một cái, đi tới bên cạnh Hani, kéo tay của cô, nói.

"Bắt đầu từ hôm nay! Con hi vọng ba! Ông nội! Còn có tất cả mọi người không cần đem con cùng chị Hani tác thành một đôi!"

"Bởi vì! Chúng con chỉ là như chị em thôi!"

"Còn có một chuyện, Oh! Hôn ước để con giải trừ! Con muốn mình là người chủ động trước! Dạ! Cứ quyết định như vậy! Ông nội sẽ đồng ý con chứ?"

Đem lời cô muốn nói nói hết, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn về ông nội Ahn, chờ đợi ông đồng ý.

Ông Le gặp tình hình như thế, cũng không có ngăn cản nữa. Dù sao mình chỉ cần con gái mình vui vẻ, ông cũng không sao cả. Hơn nữa người trong lòng Hyojin là Solji, ông cũng không phản đối!

Bất kể là Hani, hay là Solji, hai người này cũng không tệ, rất ưu tú!

"Hyojin!" Ông nội Ahn có chút cảm khái, không nghĩ tới làm vòng tròn lớn như vậy.

Nhớ tới trước đó, mình đem cô gái trẻ Junghwa kia đuổi đi, kết cục lại là như vậy? Thật đúng là có chút ngoài dự liệu! Nhưng là, không thể không nói như vậy rất tốt!

Hani cùng Hyojin nhìn chăm chú, ông nội Ahn trầm giọng nói.

"Chuyện những người tuổi trẻ các ngươi, tùy các ngươi đi!"

Sau đó, nghiêng đầu nhìn về ông Le.

"Chúng ta những lão gia hỏa này, cũng không nhúng tay!"

Ông Le nhìn con gái bảo bối của mình, nét mặt cô tươi cười như hoa, dung nhan của cô cùng người trong trí nhớ của mình giống nhau, đột nhiên hồi tưởng lại người vợ đã qua đời nhiều năm của mình.

Không khỏi không cảm khái, không thể không thở dài.

Thời gian . . . . . . Thật là mau. . . . . .

Người còn không phản ứng kịp, cũng đã qua nhanh như vậy. . . . . .

Hyojin hài lòng gật đầu một cái, đột nhiên nghĩ đến gì đó, hét lên.

"Ba! Con ngày mai muốn đi Seoul! Trước nói cho ba biết! Nếu không ba ngày mai không tìm được con, lại lo lắng!"

"Ngày mai đi Seoul?" Ông Le trầm giọng hỏi.

"Là đi gặp Solji sao?"

Hyojin đỏ mặt, gật đầu một cái, không nói gì cũng là chấp nhận.

"Aiz! Đứa nhỏ này chính là không giữ được!" Ông nội Ahn khó lại nở được nụ cười đùa giỡn, rốt cuộc cũng bỏ được cái bản mặt sắp chết xuống.

Ông Le vội vàng theo lời của ông nội Ahn cười nói.

"Cũng không phải là không giữ được!"

Mặc dù nói như vậy, nhưng là trong tươi cười cũng là vui sướng lớn hơn trách cứ!

Không có ba mẹ nào, không hi vọng con gái của mình có được hạnh phúc!

Lúc này, Hani vẫn không nói gì lên tiếng, cô nhìn ông nội nói.

"Ngày mai! Con cũng muốn đi Seoul!"

Mặc dù. . . . . . Mặc dù Solji nói tin tức. . . . . . Chứng thật Junghwa chưa có trở về . . . . .

Nhưng lại muốn đích thân đi xem một chút. . . . . .

Chỉ cần còn có một chút hi vọng. . . . . .Cô sẽ phải đi. . . . . .

Hyojin cơ trí đi đến bên cạnh ba mình, kéo cổ tay của ông, làm nũng nói.

"Ba! Con lần trước học được cách làm bánh ngọt rồi! Ba đi nếm thử một chút đi!"

"A! Được! Ba đi nếm thử một chút!" Ông Le cũng là người thức thời, vội vàng đứng lên .

Vừa nghiêng đầu sang chỗ khác, hướng về phía ông nội Ahncười nói,

"Anh Ahn! Vậy tôi đi trước! Ông cùng Hani nói chuyện một chút đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #coupleexid1