Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng thở hổn hển là âm thanh duy nhất vang vọng trong căn phòng. Cậu liếm khoé môi người kia, thầm thì.

"Anh tên gì thế?" Câu hỏi đột ngột khiến Hyukkyu khựng lại mất một nhịp, trước khi kịp thốt lên tên mình theo phản xạ, anh hỏi vặn lại.

"Thật sự cần biết sao? Muốn làm thì làm nhanh đi."

Khoé mắt mờ sương liếc cậu một cái, Hyukkyu trả lời bằng giọng khàn khàn. Nếu anh là omega, giờ hẳn đã tan thành vũng nước mở chân cho cậu ta xâm nhập. Anh vẫn còn đường lui, vẫn còn trăm phương ngàn kế thoát đi, nhưng Hyukkyu lại thuận theo đó, để mặc đôi tay càn rỡ vuốt ve bắp đùi mình.

Có lẽ là nụ hôn vừa nãy đã mê hoặc anh, Hyukkyu đổi ý, anh sẽ không từ chối món quà này. Khuôn mặt đẹp, mặc dù tính cách tệ hại khi đẩy anh xuống sàn, nhưng Hyukkyu luôn có sự bao dung kỳ lạ. Dư vị ngọt ngào sau nụ hôn dường như thay đổi một phần suy nghĩ cũ kỹ của anh. Sự tò mò về tình ái trở lại chớp nhoáng, và cậu trai trước mắt là món ngon mà anh mong chờ. Rồi đến ngày mai, Hyukkyu sẽ chọn đổ lỗi tất cả cho pheromone khiến anh hành xử như vậy.

Kể từ lúc Hyukkyu lựa chọn ở lại thêm một chút với bất kể sự bao biện nào, Jihoon đã được định sẵn sẽ để lại cho anh thật nhiều dấu ấn khó phai cho đến tận sau này. Sự hối hận muộn màng sẽ đến, nhưng không phải bây giờ.

"Tôi tên Jihoon, Jeong Jihoon, anh sẽ nhớ chứ?"

Nụ cười phớt như mèo nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt khi cậu cúi xuống mà chẳng chờ anh trả lời. Mái tóc mềm cọ qua má anh, Jihoon vùi mặt vào hõm cổ mảnh mai để lại một hàng dấu vết.

Vị cam ngọt ngào vương trên đầu môi khiến anh không khỏi tham lam, hình như còn có một mùi vị khác, giống như quả mâm xôi. Hương thơm hết sức độc đáo khiến anh nghĩ mình hơi giống một kẻ nghiện ngập, chí ít từ trước đến giờ anh chưa từng cảm nhận được gì đặc biệt đến vậy.

Ngực anh ướt đẫm nước bọt, Hyukkyu thở hổn hển khi cậu day nhẹ trên đầu vú. Nhưng Jihoon cũng chẳng kiên nhẫn được lâu, những cái vuốt ve ban đầu không thể thoả mãn dục vọng của cậu. Cho dù mơn trớn thế nào, bên dưới người kia vẫn khô khốc khiến cậu hơi mất kiên nhẫn. Jihoon nâng chân anh lên, banh rộng thành hình chữ m.

"Anh tự giữ chân một lúc được không?"

Anh cũng chẳng rõ mình đang làm gì, chỉ chậm chạp nâng chân lên theo lời cậu trai. Có lẽ mọi thứ vốn dĩ nên xảy ra tự nhiên như vậy, Hyukkyu nhíu mày khi Jihoon đột ngột toả ra càng nhiều pheromone. Anh lắc đầu, véo nhẹ lên cánh tay cậu.

"Pheromone không có tác dụng, tôi không phải omega."

Thật ra mùi cam ấy có ảnh hưởng đến anh, rất nhiều là đằng khác. Nhưng cảm giác bị pheromone đè nén rất khó chịu, thậm chí hít thở không thông. Tựa như con mồi yếu ớt dưới nanh vuốt sắc, mặc người bày bố. Bản năng trong anh rung lên từng hồi chuông cảnh báo, Hyukkyu khó khăn thở ra một hơi.

Rõ ràng Jihoon có ngơ ra đôi chút, nhưng cậu không để tâm quá lâu, lại vội vàng kéo ngăn tủ đầu giường tìm đồ vật cần thiết. Đến khi gel bôi trơn lạnh lẽo từng chút bóc tách anh, Hyukkyu mới hối hận. Chân bị nâng lên hơi mỏi, anh không kìm được lắc lắc cổ chân lại khiến Jihoon nhầm tưởng anh bất mãn, tăng nhanh tốc độ nới rộng.

Hyukkyu oằn mình chống lại, điểm sướng đột ngột bị chạm đến làm anh há hốc. Khoái cảm xa lạ mà anh chưa từng trải nghiệm khiến anh run rẩy, quên đi bên cạnh đang là một con thú phát tình. Một alpha như Jihoon có thể kiềm chế đến độ này cũng là duy nhất trên đời, cậu cắn răng, vẫn đáng thương mà cọ xát hạ thân với anh như chờ ra lệnh.

"Nên biết điểm dừng." Lời ít ý nhiều, Hyukkyu níu lại chút lý trí cuối cùng dặn dò. Jihoon gật đầu sau đó lập tức đâm vào. "Em sẽ chú ý."

Mặc dù có cơn nóng do động dục giả, Hyukkyu vẫn cảm thấy đau đớn như bị xé toạc. Anh hít một ngụm khí lạnh, đau đến mức thanh tỉnh bảy phần, đùi cũng rơi xuống cặp lấy bên eo Jihoon run rẩy. Vách tràng chật hẹp vốn dĩ không mềm mại nhiều nước như omega, càng không thể tự thích nghi với dị vật. Dù đã nới rộng kha khá nhưng của Jihoon vẫn là quá cỡ. Hyukkyu gần như hét toáng lên dù mới vào được phân nửa, nước mắt đã rơi lã chã.

Anh thật sự không nên bốc đồng, nhưng hối hận cũng đã muộn.

"Đau quá..." Tuy cảm thấy khóc lóc trước mặt một thằng nhóc rất mất mặt nhưng anh chẳng thể ngừng được. Jihoon liếm đi giọt pha lê trong suốt lăn dài trên gò má anh, tội lỗi mà chẳng thể ngừng.  Khoái cảm cuồn cuộn phá tan tâm trí vốn mơ hồ, làm sao đây, có nên nói với anh ta rằng với cậu một viên thuốc là chưa đủ không nhỉ?

Chưa kịp thích ứng, Hyukkyu đã cong eo tiếp nhận một trận đưa đẩy như mưa rền gió dữ, anh bất lực ôm ghì lấy cổ cậu rên rỉ. Bụng dưới ẩm ướt nóng hầm hập y hệt một cái lò than, anh còn chẳng biết thân nhiệt vốn lạnh lẽo của bản thân có thể lên cao đến vậy. Đường hầm chặt chẽ vây lấy cây gậy nung vừa to vừa cứng, Hyukkyu rã rời cả người, vật lộn giữa đau đớn cùng khoái cảm đan xen.

Nhìn vậy mà anh thật sự là tay mơ, Jihoon liếm đôi môi khô khốc, ánh mắt sáng quắc lập loè trong đêm. Cảm giác thoải mái quá đi, cái người này chỉ là của mình. Tức giận vì bị lừa cũng bay biến sạch, cậu quá thích mùi bạc hà mát lạnh kia. Nghĩ đến đây, khoé môi lại không kìm được khẽ nhếch, vui vẻ cúi xuống ngậm lấy vành tai đỏ bừng của người dưới thân gặm cắn. Vành tai bị cọ xát bơi khoang miệng ẩm ướt, đỏ như muốn nhỏ máu. Hyukkyu vì nhột mà đẩy cậu ra một chút, ngượng ngùng vùi mặt xuống gối.

"Chỗ này thoải mái không anh." Vừa nói cậu lại đỉnh sâu thêm một chút, vặn eo để xoay chuyển góc độ. Hyukkyu run lên, hừ hừ nói thoải mái, còn yếu ớt bảo cậu không cần sâu thêm nữa, anh không chịu nổi.

Nào ngờ Jihoon mắt điếc tai ngơ, ôm sốc anh lên như đứa trẻ, để dương vật đâm thẳng vào trong. Hyukkyu khóc nấc, thiếu chút nữa bị đâm xuyên, tâm trí lại tan chảy thành một mớ hỗn độn. Dương vật trên bụng khẽ giật hai lần rồi bắn ra. Anh chẳng đủ tỉnh táo để nhận ra mình đang bị pheromone của Jihoon chi phối, giương đôi mắt ướt sũng nhìn cậu.

"Hức...rút ra một chút đi, sâu quá..."

"Được."

Jihoon sảng khoái đáp ứng, cố ý lui ra một nửa rồi dập thật mạnh, đến nỗi cánh mông anh bị ép đến đỏ bừng. Hyukkyu há hốc, tiếng rên nghẹn ở cổ họng, ngoài âm khóc ra chẳng thể thốt lên nổi một từ hoàn chỉnh. Âm thanh xác thịt va chạm to dần, Hyukkyu cả hụt hơi, hoàn toàn bất lực để bản thân trôi dạt theo con nước dục vọng.

Lần bao nhiêu rồi, anh chẳng biết nữa. Lỗ nhỏ tê dại nóng ran, Hyukkyu muốn bảo Jihoon dừng lại mà lực bất tòng tâm, để mặc bản thân bị đè ép biết bao tư thế xấu hổ. Gáy bị liếm, Hyukkyu hốt hoảng che cổ, ánh mắt đong đầy nước nhìn cậu ở đằng sau. Jihoon hôn nhẹ lên nó, nhưng cũng không thật sự cắn xuống, chỉ là chuyển sự chú ý đến nơi khác. Vết răng xuất hiện trên quầng vú nhạt màu làm anh run rẩy, ngay cả đùi trong non mềm cũng chẳng thể thoát.

Cho dù bảo vệ được tuyến thể, toàn thân cũng không chỗ nào còn lành lặn. Jihoon đương nhiên biết tùy tiện cắn vào tuyến thể alpha sẽ khiến anh bị pheromone của cậu đè ép đến mức phát điên, hiện trường hỗn loạn ấy không nên xen vào cảnh sắc diễm tình hiện tại. Nhưng răng vẫn ngứa, chỉ đành chuyển mục tiêu đến nơi khác chịu tội. Dấu vết nông sâu trải dài khắp thân thể trắng nõn, tựa hoa mai nở bừng trên nền tuyết khiến người ta ngây ngất vì si mê. Jihoon hài lòng hôn lên hõm vai đang khẽ run an ủi.

Sợ anh khóc đến khô cạn, Jihoon cúi xuống hôn anh, truyền đến một hơi thở tràn ngập mùi cam ngọt. Đầu lưỡi lại một lần nữa trêu chọc khoang miệng của anh, đến khi dứt ra còn vương lại sợi chỉ bạc.

Mặc kệ hết đi, đêm nay cậu sẽ dạy cho anh tất thảy về dục vọng nguyên thủy nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top