Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc nhận được tin nhắn của Jeong Jihoon, Sanghyeok đang loay hoay với sợi dây lụa thắt eo của chiếc váy đang mặc.

Dù số lượng trang phục nữ giới đã mặc không đến một nghìn thì cũng phải tám trăm, nhưng lần nào anh cũng phải sứt đầu mẻ trán vật lộn với tầng tầng lớp lớp các thể loại phụ tùng thiết kế phức tạp như dây buộc và khóa kéo.

Sanghyeok xoay vai, cánh tay bẻ thành một góc nhìn có vẻ khá đau, anh dùng sức kéo chặt, chiếc váy ren xếp tầng màu đen tôn lên vòng eo nhỏ nhắn mảnh mai. Công đoạn khó nhất đã xong, anh thở phào nhẹ nhõm, sau đó thuần thục vén chiếc tùng phồng lót dưới váy lên, bắt đầu tự đeo vòng chân cho mình.

Khi anh một lần nữa đứng trước gương, hiện ra trong đó không còn là tuyển thủ thể thao điện tử ăn mặc đơn điệu như thường ngày, mà là một cô gái xinh đẹp cao gầy mảnh khảnh.

Sanghyeok tách hai chân ra rồi quỳ xuống, người hơi nghiêng về phía tấm gương, lộ rõ phần xương quai xanh lõm xuống thành một đường vòng cung, rất có tinh thần nghiên cứu khoa học mà bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ xem tư thế nào sẽ khiến các sinh vật giống đực sinh ra những ảo tưởng tình dục đối với mình ở mức độ cao nhất.

"Tách..."

Nghĩ đến đây, anh liền thay đổi từ vẻ mặt vô cảm sang một tư thế khác dịu dàng quyến rũ hơn, xoay người chống khuỷu tay lên như một con mèo, tấm lưng rộng trắng như tuyết hơi hạ xuống, tay lưu loát ấn nút chụp.

Lee Sanghyeok bắt đầu làm BJ từ năm ngoái.

Ban đầu anh rất thiếu kinh nghiệm, nhưng không sao, anh có thể học rất nhanh. Sau khi xem qua một số lượng lớn hình ảnh để tham khảo, rồi dày công tổng kết thành một bản tóm tắt như phân tích một tác phẩm văn học, anh đã trở nên nổi tiếng vô cùng suôn sẻ với thân hình xuất sắc và phong cách phù hợp với mình, dụ dỗ được vô số người hâm mộ và cả những kẻ quấy rối.

Bất luận là nam hay nữ, đã lựa chọn làm những việc như thế này thì thường chỉ có hai nguyên nhân: một, bán sắc kiếm tiền; hai, khơi gợi dục vọng.

Lee Sanghyeok không chỉ không thiếu tiền, mà còn rất có tiền. Anh đủ giàu để có tên trong danh sách những người nổi tiếng của tạp chí Forbes, đủ giàu với mức lương 7 tỉ won một năm, đủ giàu để sở hữu một tòa nhà riêng đem đi cho thuê,... Vậy thì, Faker mặc đồ nữ tất nhiên là để khơi gợi dục vọng.

Nghe có vẻ hơi đáng sợ nhỉ.

Thực ra mọi chuyện không có biến thái như vậy, bởi vì sự thật là, Faker là một con quỷ succubus sống bằng cách hấp thụ những ảo tưởng tình dục của nam giới.

...Hình như cái này còn biến thái hơn.

Nhưng ngay cả khi đây là một tình tiết horny chỉ xuất hiện trong truyện tranh ERO, một giả tưởng đô thị kỳ quái không nên xảy ra trong thế giới thật, thì thực tế lại thực sự ảo diệu như vậy đó...

Lee Sanghyeok, không phải con người, mà là một con quỷ.

Mặc dù đều là ác quỷ, nhưng không giống với hình ảnh Quỷ Vương Bất Tử ngang tàng kiêu ngạo có thể hô mưa gọi gió mà các fan hay tưởng tượng, succubus, nghe nhạc điệu đoán chương trình liền biết, chính là loài sinh vật như thế này:

Rời xa đàn ông sẽ đói chết, không có tinh dịch của đàn ông cũng sẽ đói chết, cách thức kiếm ăn đương nhiên là giao phối với các sinh vật giống đực, nói chung chính là những thứ thường xuất hiện trong các tác phẩm rate R...

Nhưng Lee Sanghyeok, thân là một con quỷ succubus, tính cách lại quá lạnh lùng.

Anh hoàn toàn không thể hiểu tại sao con người lại có được khoái cảm từ tình dục, càng không thể hiểu từ trường hormone và xung động nguyên thủy giữa các sinh vật là từ đâu mà ra, anh thực sự không có hứng thú gì với phụ nữ, nhưng đồng thời cũng không có hứng thú với đàn ông.

Tuy nhiên, anh lại không đặc biệt coi trọng trinh tiết, và cái loại khí thế kiên định thà chết đói chứ không giao phối với người đồng giới gì gì đó, cũng không tồn tại luôn. Lý do Sanghyeok đến giờ vẫn chưa từng lên giường với đàn ông, một mặt là vì thân phận của anh có hơi bất tiện, mặt khác là vì những ảo tưởng tình dục mà anh nhận được hàng ngày đã đủ để anh duy trì sự sống.

...Không sai, ít nhất là cho đến năm ngoái.

Từ năm mười bảy tuổi bước vào giai đoạn trưởng thành, xung quanh Lee Sanghyeok chưa bao giờ thiếu những tưởng tượng tình dục không thể giải thích được của các sinh vật giống đực về anh. Chỉ dựa vào nguồn cung cấp thu hoạch được trong những buổi fan meeting sau mỗi trận đấu thôi cũng đủ để anh không cảm thấy đói. Những lúc như thế này, Lee Sanghyeok sẽ có chút mờ mịt bối rối, và cho đến tận bây giờ, anh vẫn không thể hiểu nổi:

Tại sao lại có người nổi lên ham muốn với một tuyển thủ thể thao điện tử ngoại hình không có gì đặc biệt hay dễ thương, tính cách cũng không nhiệt tình, thậm chí nhìn còn có vẻ quá mức lạnh lùng như tôi vậy?

Thôi quên đi, không nghĩ tới nữa.

Thế nhưng do tình hình dịch bệnh, bắt đầu từ năm ngoái, thi đấu trực tiếp đã bị hủy bỏ trên diện rộng, Lee Sanghyeok lần đầu tiên nếm trải cảm giác đói đến mức ngực như dính cả vào lưng.

Tất nhiên, sự ảo tưởng trên mạng không phải là không thể hấp thụ, nhưng nó không đủ mạnh, thế nên hiện thực giống như muối bỏ biển, chẳng thấm vào đâu. Dục vọng sản sinh trực tiếp đương nhiên sẽ tươi ngon hơn, hấp thu tốt hơn, không cần quá lộ liễu như vậy cũng được, nhưng - các đồng đội, các tuyển thủ khác và các staff lại không giống như fan hâm mộ, nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Lee Sanghyeok chỉ cảm thấy kính sợ, có chút ảo tưởng thầm kín miên man trong đầu cũng sẽ vì sợ mà toàn bộ đều rút lại, vì vậy Lee Sanghyeok đã vinh dự bị đói đến choáng váng.

Khi Lee Sanghyeok vừa mệt vừa lạnh vừa đói tỉnh dậy, anh bình tĩnh suy nghĩ một lúc, rồi quyết định trở thành một BJ.

Đội ơn sự nghiệp BJ, ngoại trừ việc phải định kỳ mặc đồ nữ chụp ảnh và đăng tải nó lên, cuộc sống hàng ngày của Lee Sanghyeok đã trở lại với nề nếp bình thường.

Sau khi chụp xong bức ảnh cuối cùng, kết thúc công việc, đổi tài khoản INS, đăng toàn bộ những tấm hình vừa chụp lên, xoa dịu cơn đói đang ngày càng cồn cào với những lượt yêu thích và bình luận tăng mỗi lúc một nhanh. Anh thở dài một hơi, lại cảm thấy có chút phiền, quay đầu nhìn cái đuôi hình trái tim màu tím sẫm đột nhiên hiện ra sau mông mình, đang lắc tới lắc lui vì bực bội. Có lẽ là do gần đây vừa bước vào kỳ động dục hàng năm, ngay cả một lượng lớn ham muốn tình dục như vậy dường như vẫn chưa đủ dùng...

Đuôi và sừng của anh bắt đầu xuất hiện thường xuyên hơn, lần trước khi ghi hình cho LCK mùa xuân, chỉ vì hơi dựa gần vào Jeong Jihoon - người đang ôm trong lòng những ý nghĩ nguy hiểm - mà những bộ phận đặc trưng của Lee Sanghyeok suýt chút nữa hiện nguyên hình.

Nghĩ đến đây, Sanghyeok liền mở khung trò chuyện với tên thủ phạm đầu sỏ kia ra xem, quả nhiên nhìn thấy tin nhắn Jeong Jihoon gửi đến:

"Em thật sự không định để ý đến tôi à?"

Sanghyeok không nhịn được cười... Bực ghê, anh nghĩ, tại sao lúc trước không phát hiện thì ra Chovy lại là loại người như thế này nhỉ?

Sanghyeok vốn định tàn nhẫn vô tình chặn luôn Jeong Jihoon - người vẫn hoàn toàn chưa biết chuyện gì đang xảy ra và chủ nhân thực sự của tài khoản LeBlanc này là ai. Nhưng khi ngón tay chạm lên màn hình, động tác lại hơi dừng lại.

Trong tâm trí anh đang diễn ra một trận đấu vô cùng kịch liệt, hai giọng nói liên tục tranh cãi:

Một bên nói:

Jeong Jihoon có thể cung cấp cho mi một lượng thức ăn tinh thần dồi dào không dứt ngoài đời thực, chỉ cần duy trì chút quan hệ với cậu ta ở mức vừa phải là được, đây không phải là một phi vụ có lời sao?

Một bên khác nói:

Nhưng đó là Chovy, tuy không thân quen lắm, nhưng dù sao cũng là hậu bối trong ngành.

Bên kia nói tiếp:

Bị cậu ta phát hiện là đi đời nhà ma luôn.

Bên khác lại nói:

Cậu ta sẽ không phát hiện ra đâu, trên thế giới này ngoại trừ chính mi ra, ai có thể tưởng tượng được rằng Faker lại chính là BJ LeBlanc chứ? Ngược lại, nếu sừng và đuôi của mi vì không đủ năng lượng hoặc không thể khống chế trong kỳ động dục mà bất cứ lúc nào cũng có thể tự ý xuất hiện, lúc đó mới thực sự là đi đời nhà ma.

Lee Sanghyeok trong lòng đã có câu trả lời.

Anh có chút xoắn xuýt nhìn chằm chằm vào giao diện trò chuyện với Jeong Jihoon, hơi ngượng ngùng nghĩ:

Đúng vậy, chỉ cần duy trì đến khi kỳ động dục kết thúc là được rồi... Sau khi hai tháng này qua đi, sẽ không cần phải làm mấy trò nhàm chán này nữa.

Ting...

Jeong Jihoon cúi đầu nhìn, vẻ mặt có chút kinh ngạc.

Cậu vừa ngả lưng dựa vào thành ghế vừa đọc câu trả lời đột ngột gửi đến từ cô nàng LeBlanc:

"...Cậu rốt cuộc muốn làm gì?"

Jeong Jihoon bật cười, cảm thấy dáng vẻ chọc một nhát lại đụng một cái của cô ấy vô cùng thú vị.

"Ảnh mới đẹp lắm."

Cậu nói:

"Nhưng dây rút hình như buộc ngược rồi."

Jeong Jihoon lại nói thêm:

"Thắt nơ bướm trông cũng hơi xấu."

Nàng LeBlanc có vẻ như đã bị cậu chọc tức:

"...Thì?"

Jihoon đáp:

"Nếu không thể dạy em chơi game, tôi có thể dạy em thắt nơ."

LeBlanc trả lời:

"Còn nói nhảm nữa thì cút."

Jeong Jihoon dường như có thể tưởng tượng ra biểu cảm đáng yêu của cô ấy khi thẹn quá hóa giận, thế nhưng được đằng chân lại lân đằng đầu, biết rõ rằng đó có thể chỉ là lời nói tức giận của fan, vẫn nhịn không được trêu chọc cô:

"Thực ra cũng không có gì đâu, chỉ là hơi tò mò, em nói rằng em đi mid hay hơn tôi, là thật sao?"

Lee Sanghyeok vốn muốn nói, tất nhiên rồi.

Nhưng khi thấy Jeong Jihoon trong tin nhắn riêng đánh mất toàn bộ liêm sỉ và sự cẩn trọng, gần như hoàn toàn bị anh dắt mũi, Sanghyeok bỗng nổi lên tính hiếu thắng trẻ con, nghĩ đến thân phận đặc thù của đối phương, cảm giác này lại càng trở nên rõ ràng hơn, đặc biệt là sau khi bị Jeong Jihoon năm lần bảy lượt buông lời trêu ghẹo:

"Xạo đấy."

Anh nói:

"Tôi không đi mid."

Jeong Jihoon hỏi lại:

"Thật à?"

Nàng LeBlanc lại thò ra cái đuôi quỷ của mình:

"Thật, tôi main support."

Sanghyeok híp mắt, hỏi lại Jeong Jihoon:

"Muốn xem thử không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top