Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nhảm nhí. Vớ vẩn. Và, điên!.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


AT – Tôi là một gã mà theo nhận xét (khách quan) của nhiều người là không mấy đẹp trai. Tôi học không giỏi. Tôi không biết chơi đàn guitar. Không biết làm thơ. Không có xe tay gas (chú thích thêm là hằng ngày tôi phải đến giảng đường bằng hai tuyến xe buýt, khá chật chội và thường xuyên trễ giờ). À quên, con bạn thân của tôi có lần nói nửa đùa nửa thật là tôi không được men cho lắm (hôm nói câu đấy nó cũng hơi say nên chẳng biết điều đó có đúng không). Nhưng tôi vẫn được con gái yêu và mê. Chẳng hiểu nổi! Tôi không yêu họ. Một trong số những cô gái bị tôi từ chối phao tin tôi đồng tính khắp trường.

Đời ác thật!.

Tin đồn ác ý đó ám ảnh tôi đến nỗi suốt một thời gian dài tôi nghĩ mình là gay. Mọi người nhìn tôi bằng cái nhìn như thể tôi là quái vật ngoài hành tinh. Tôi chán nản và có lúc nghĩ mình cần một vốc thuốc ngủ hay một thứ chất độc nào đó có khả năng gây chết người.

Mấy thằng trọ cùng phòng ban đầu không rủ tôi tắm chung như trước nữa, sau thì chuyển đi luôn.

Tôi hoàn toàn cô độc.

Tôi tìm đến rượu. Uống nhiều mà chẳng có cảm giác mấy. Cứ say. Rồi nằm bẹp. Cũng chẳng có ai can ngăn "Đừng uống nữa, sẽ say đấy!" dù tôi đã chuẩn bị sẵn câu đáp trả "Rượu là thứ uống vào để say mà". Tôi cúp học thường xuyên. Ở nhà nốc rượu hoặc là xem mấy bộ phim chán ngắt từ chiếc tivi cũ mèm mua lại ở quầy bán đồ điện tử thanh lý. Buồn nữa thì lên Internet chọn một cái nickname nghe có vẻ cà chớn nhất, vung vãi vài câu chửi thề dâm tục rồi out. Có lúc muốn ào ra đường cao tốc đua vài vòng cho sướng. Lại có lúc muốn vào một cái hẻm dơ dáy nào đó xin mấy thằng xì ke một tép heroin hít thử cho biết mùi. Nhưng rồi chả biết "thỏ đế" thế nào lại nằm chèo queo ở nhà, bật vi tính vào mấy trang web đen, coi mấy tập phim cấp 3 rên rỉ. Xong rồi chạy thẳng vào buồng tắm, chẳng thèm đóng cửa, tôi làm cái việc mà 99,99% thằng đàn ông trên thế giới này đều làm. Tôi làm điều đó buồn bã như thể đang làm thỏa mãn những ham muốn của ai đó chứ không phải của chính mình.

Khi chán đời, người ta thường có xu hướng vô độ và mất kiểm soát. Tôi là một trường hợp không ngoại lệ. Tôi sống với toàn những ý nghĩ nhảm nhí, làm toàn những việc vớ vẩn và ngu ngốc. Có khi lang thang ra đường như một thằng rồ, chả cần biết mình đang đi đâu, cứ đi, mỏi chân thì bắt một chiếc xe buýt mà chẳng thèm nhìn mã số. Lên xe rồi thì ngủ mê mệt cho đến khi nào người ta đuổi xuống thì bắt một tuyến xe khác, ngủ tiếp hoặc là nghe giọng của mấy người phát thanh viên trong chiếc radio trên xe (nghe hay và ấm không chịu được) nói ra rả về mấy địa điểm đang bị kẹt xe trên địa bàn thành phố. Cũng có khi tôi được nghe mấy bài nhạc sến xa xưa khi bác tài xế chán nản chuyển kênh liên tục. Cái chương trình ca nhạc theo yêu cầu thì nghe nhiều đến phát nhàm.

Và cả cái chương trình tư vấn gì gì đó trên FM vào giữa trưa, chỉ thấy toàn những câu chuyện chỉ nghe thoáng qua thôi đã buồn đến ngợp người. "Cô ơi, cháu mới 18... (mếu máo). Anh ấy hơn cháu 2 tuổi... Chúng cháu mới... một lần (run run và sụt sịt). Giờ cháu... dính bầu (nấc lên). Mà anh ấy thì bảo cháu phải bỏ đứa bé đi nếu không anh ấy sẽ không yêu cháu nữa! Cháu không biết tính sao. Chắc cháu chết mất. Mong cô tư vấn giúp... Chào cháu, cô rất chia sẻ với cháu... Cháu hãy bình tâm và suy nghĩ cho tận tường... Chúc cháu sớm vượt qua. Cô chờ tin vui từ cháu!".

Khoảng thời gian điên điên này của tôi kéo dài khá lâu cho đến khi N đến...

... N đến, mang cho tôi một lô báo toàn hình người mẫu khỏa thân (chẳng biết làm thế quái nào mà nàng kiếm được nhiều thế), tôi giở vài trang, nhìn đăm đăm, cố giấu sự ham muốn đang trào lên tận kẽ tóc. Rồi N bảo nàng hiểu tôi (ừ, thì chơi với nhau từ nhỏ chả lẽ lại không hiểu. Ngay cả chuyện dậy thì muộn của mình, tôi cũng kể cho nàng cơ mà).

Bỗng dưng tôi bật khóc, nước mắt trào ra, chảy lòng vòng. Cuối buổi hôm đó, trước khi về N bảo: Yêu đi!.

Con tiep

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top