Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 15.

Sáng hôm sau, Haruna cựa mình tỉnh giấc trên chiếc giường trắng lớn giữa phòng. Cô vươn vai uốn cong người ra sau rồi rúc người vào thân hình rắn chắn bên cạnh.

Khí trời thay đổi, Haruna lười biếng lăn qua lăn lại tìm chỗ thích hợp để dựa, trên người cô không một mảnh vải, vừa lạnh vừa thẹn thùng có chút không quen.

-"Dậy rồi à?!" Yuko bị vợ mình quấy rầy nên tỉnh giấc, nhìn người con gái đang rúc mình vào thân người khác để tìm cái ấm chẳng khác nào chú mèo nhỏ.

-"Ừm, trời lạnh quá!" Haruna trả lời với đôi mắt đang tích cực nhắm nghiền, cô dựa đầu vào Yuko, trời lạnh khiến cô không muốn hoạt động một chút nào đừng nói tới việc rửa mặt, đến việc ngồi dậy cô cũng không muốn.

Mặc kệ chồng cô đã thức hay chưa, khi nào trời ấm lên đi rồi cô sẽ dậy.!!

-"Ngủ thêm một chút, không cần phải thức sớm." Yuko khẽ nói, mắt vẫn nhắm chăm chăm, đưa tay vòng qua eo người bên cạnh siết một cái, kéo hai người gần nhau một chút.

-"Oshima Yuko! cậu tính không đi làm sao." Haruna nửa mê nửa tỉnh đáp lại, lơ mơ phối hợp với động tác của Yuko nhích người lên phía trước để dễ tìm thêm một chút hơi ấm.

Yuko không quan tâm chủ ý gì trong câu nói, nói qua một việc khác

-"Không được gọi họ lẫn tên chồng của mình."

Haruna đáp lạnh lùng –"Quen rồi".

-"Sửa đi!"

Haruna: -"......."

Ai kia bỗng nhiên im bặt, kiểu như tự cảm thấy bất hạnh vô cùng, bị bắt ép làm điều mình không thích tự dưng bản thân hơi hờn dỗi không muốn nói gì nữa, nhưng thời gian vừa vơi đi được đôi phút, lại nhoi nhoi cất tiếng

-"Hôm nay... chồng không tính đi làm à."

Một tiếng chồng vừa thốt ra, con người kia bỗng cựa quậy, làn môi mỏng nghiêm nghị đang khép vào nhau tự dưng phụt ra một tiếng, sau đó là một tràng cười hết sức vô duyên vang vảng giữa không trung.

Haruna bị tiếng cười của người kia làm cho cơn xấu hổ bùng nổ mạnh mẽ, cúi đầu rúc vào người chồng mình, hận vì trên người cả hai đều không một mảnh vai, hận không thể lấy gì quấn quanh đầu đến ngộp thở mới thôi.

Quan sát từng biểu hiện của vợ mình, Yuko nhoẻn miệng cười đầy sự hài lòng, nhè nhẹ buông lơi hai chữ -"Nghỉ phép!."

Haruna liền lấy tấm chăn quấn quanh người, bật dậy giọng điệu hơi tức giận pha chút bá đạo -"Mới đi làm mà bày đặt nghỉ phép."

-"Đằng nào tớ đến công ty cũng là làm việc rồi phát lương cho bọn nhân viên trong khi tớ không thể phát cho chính mình, tớ không muốn đi."

Cái ý nghĩ bá đạo này, chỉ mình Oshima Yuko mới có thể nghĩ ra.

Haruna chịu không nổi tính tình này, đưa tay kéo cả người Yuko lên nhưng đáng thương thay, cô thuộc top yếu như sên, kéo đến mặt đỏ tía tai bừng vẫn không thành, đành bất lực ngồi qua một bên, hằng giọng

-"Mau ngồi dậy chuẩn bị đi làm đi, nhanh lên."

Yuko lười biếng trở mình nằm sấp xuống khẽ nói: -"Tớ muốn nghỉ phép."

-"Phi lí chết đi được."

Yuko nghe tới đây điệu bộ hơi tức giận ngồi dậy, đối mắt với cô vợ quyền uy của mình...

-"Bọn con gái có quyền nghỉ phép khi mang thai vậy tớ cũng có quyền nghỉ phép để lập kế hoạch sinh sản nòi giống, cậu còn nói nữa tớ cắn cậu."

Haruna "....."

Cái gì kế hoạch sinh sản nòi giống, cô bất lực nhìn chồng của mình, đánh ánh mắt hậm hực nhìn người đối diện.

Yuko đột nhiên lạnh toát mồ hôi, bị ánh mắt kia dọa cho một phen sợ sệt nhưng vẻ ngoài lại không muốn biểu hiện ra nên vội vàng đánh vòng, chuyển sang hướng khác

-"Phải ha, cậu chưa hỏi ý tớ mà dám bảo với mẹ vợ là tớ không muốn sinh con, cậu giỏi lắm."

Haruna ngờ nghệch nhớ lại chuyện cũ, híp mắt cười hì hì với chồng cô, hai tay nắm lấy drap giường đầy bối rối, không biết làm gì hơn.

Ai kia được nước làm tới, tiếp tục chủ đề

-"Nếu tớ không nhanh trí đỡ lời không biết cậu giờ ra sao."

Haruna bị kẹp giữa bởi sự bối rối, nhẹ nhàng nhướn người hai tay chụp lấy bờ vai rắn chắc của Yuko phớt cánh môi mình lên vầng trán, nhẹ nhàng buông hai chữ cám ơn rồi tự dưng thả người xuống giường chụp tấm chăn quấn thêm một vòng lên người sau đó nằm sấp xuống che đi hai gò má ửng đỏ hừng hực như đào chín mộng.

Yuko cười mỉm một cái, sau đó ngồi dậy lê chân vào phòng tắm, tiếng nước tuôn như thác chảy, Haruna mới hoàn hồn bật người ngồi ngay ngắn lại, phả từng nhịp thở vào không trung.

Cô đứng dậy đi tới bên tủ đồ, tùy tiện chọn một bộ âu phục chỉnh tề, một lúc lâu sau, cô hài lòng nhìn bộ đồ tao nhã thẳng tắp đặt trên giường rồi mới chọn cho mình một bộ đồ đơn giản để tiện dạo phố.

Haruna đến trước cửa phòng tắm, cô không có ý gì bởi lẽ cô nghĩ Yuko cũng tắm sắp xong, đợi một chút là được, ai dè vừa bước tới cửa chưa bao lâu, ai kia đã hung hăng mở cửa kéo cô vào trong.

Haruna giật mình muốn la hét thất thanh nhưng nghĩ lại vì cớ gì, tại sao lại hét, sợ bị cưỡng bức chắc, dòng chữ vừa lướt ngang qua đầu liền thấy bản thân đần độn hết chỗ nói.

Yuko không giấu được ý cười, đê tiện nói.

-"Haruna, cậu đứng ngoài cửa làm gì?" còn chưa đợi cô vợ giải thích đã nói thêm một câu khiến Haruna á khẩu -"Rình tớ tắm!."

-"Người ta đợi cậu tắm ra rồi chuẩn bị vào, nghĩ lung tung."

-"Ay, tại sao phải đợi tớ ra mới vào, không muốn tắm chung sao."

-"Đồ.. biến.. thái!!" Haruna đẩy Yuko ra xa.

Yuko nhướn người lại gần sát vào người cô vợ,Haruna định tránh nhưng lại bị đôi tay hư hỏng kia ôm chặt eo, không cho côđường lui.   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top