Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 16.

Yuko nhướn người lại gần sát vào người cô vợ, Haruna định tránh nhưng lại bị đôi tay hư hỏng kia ôm chặt eo, không cho cô đường lui.

Haruna định mặc cho Yuko muốn làm gì tùy, thì một câu nói vang lên:

-"Tớ chỉ là ngửi xem mùi chua từ đâu ra, cậu nghĩ là tớ sẽ hôn cậu sao."

Con bà nó, Haruna cứng đờ người, cô đây còn sạch sẽ gấp bội cậu ta, người lúc nào cũng có một hương thơm dịu nhẹ, cậu ta lấy đâu ra mùi chua từ người cô.

Cậu chỉ muốn ghẹo cô thế mà lúc nãy cô lại nghiêm túc muốn đón nhận món quà buổi sáng sớm. Haruna bất thình lình cảm thấy thân tâm không ổn định, hừ một tiếng rồi tống cổ Yuko ra ngoài.

Thật ra Yuko cũng muốn hôn một cái nhưng nhìn điệu bộ của cô khiến cậu không nhịn nổi lại muốn chọc ghẹo một chút.

Haruna tắm rửa bên trong, bên ngoài Yuko đang lau khô người vuốt ve bộ âu phục trên giường khóe môi đẩy nhẹ đầy triều mến.

Tiếng gõ cửa vang lên, tiếp theo một giọng nữ ôn tồn bay bổng truyền đến

-"Yuko, bữa sáng xong rồi kìa, mau xuống."

Yuko không nói gì đi thẳng đến cửa, xoay nắm rồi mở phòng ra, nhẹ nhẹ nói:

-"Acchan, vào giúp tớ sấy tóc, được không?"

Haruna tắm xong cũng thấy dễ chịu hơn hẳn, kéo kéo tấm khăn quấn quanh người sau đó bước ra ngoài.

Đập vào mắt là cảnh tượng ..., Haruna bỗng dưng thấy khó chịu, Acchan đang mặc đồ giúp Yuko, cô nghiêng người, máy sấy tóc còn chưa rút điện.

Haruna hậm hực bước tới giường cầm chặt bộ đồ đơn điệu của mình đi vào phòng tắm thay ra, bộ đồ đơn điệu kiểu phối tự nhiên đơn giản mà cô thích nhất, tự dưng lại thấy chán ghét vô cùng.

Cái này gọi là ghen phải không.

Cũng có thể gọi là hiện tượng thấy cảnh chồng mình để người khác đụng chạm vào mà bản thân lại không làm được gì đâm ra cảm thấy hơi chán chường ghen ghét mọi thứ. Dù thực tế đó là chị họ của Yuko, và khi về đây sống cô đã được người làm kể lại hai người ấy là thanh mai trúc mã từ nhỏ... Cô bỗng dưng cảm thấy Yuko không đứng đắn, tùy tiện ghét luôn. Bước ngang để lại hai người kia đi xuống nhà.

...

Haruna đi xuống nhà, vừa vặn thấy người quen đang nhàn nhã ngồi, không ngần ngại đi tới đưa ngón trỏ sắc sảo không khách khí hướng vào người kia.

-"Takahashi-san?"

Người kia thấy cô không có gì ngạc nhiên, từ tốn gật đầu nở một nụ cười, nhả từng chữ:

-"Kojima tiểu thư, sớm vậy."

Haruna cười hiền nói chuyện rộn rã với Taka.

Haruna sau khi nói một câu động lòng người liền nhảy sang ngồi cạnh người kia, thân mật còn hứa hẹn có dịp sẽ đi chơi với nhau.

Bước chân của người đang bước từng bước sang chảnh xuống cầu thang bỗng dừng lại, khóe môi đẩy lên tạo thành một đường chỉ nhỏ. Sắc mặt Oshima bắt đầu tối dần, cuối cùng mang một sự âm u khiến người khác không muốn bước lại gần. Bên cạnh cô cũng chả khá khẩm hơn, ánh mắt Acchan như đang muốn bùng cháy.

*RẦM*

Hình như Acchan vừa quăng cái gì đó.

Haruna và Taka nghe âm thanh lớn liền quay đầu ra sau, Taka thấy Yuko mới bật dậy từ tốn chào hỏi.

–"Người ở công ty đã gọi thông báo có cuộc họp, cậu mau tới công ty gấp."

Haruna nãy giờ chăm chú đưa ánh mắt không cảm tình về người đứng phía sau Yuko, bao nhiêu hình ảnh một mực tràn về, cô giận không thèm nói gì, sau khi Taka nói xong liền nhã nhặn không khách khí nói một câu:

–"Cậu ấy đang nghỉ phép. Chờ người ta mặc áo giúp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top