Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mộ Hiểu Nhã lộ rõ nét mặt vô cùng mong chờ, vô thức ôm lấy cánh tay của Mộ Ngạn Hoài.

Hai ngày hôm nay cô ta không dám mở Weibo ra, tuy rằng chuyện về đoạn video tạm thời đã bị nén xuống, nhưng hình tượng trong sáng đơn thuần của cô ta từ lúc ra mắt đến nay ít nhiều gì cũng đã bị ảnh hưởng.

Nhưng nếu cô ta có thể lấy được vai nữ chính của "Tiết Ninh Truyện" thì những ảnh hưởng ngoài lề bé nhỏ này cũng không còn đáng để nhắc đến nữa.

Diệp Sanh Ca nhìn vào hai người ánh mắt háo hức kiên quyết, khẽ mỉm cười: "Không phải, Từ Hướng Kiệt nói ông ấy hy vọng em có thể đóng vai nữ chính."

"Em nói gì vậy?" Mộ Ngạn Hoài có chút ngạc nhiên, dường như là đang nghi ngờ bản thân mình nghe nhầm rồi.

"Đùa kiểu gì vậy chứ?" Mộ Hiểu Nhã cười khẩy một tiếng, tất nhiên là không hề tin: "Trên mặt cô có vết bớt to như vậy, làm sao mà đóng phim được?"

"Đạo diễn Từ nói, vết bớt này không phải là vấn đề." Diệp Sanh Ca bình tĩnh giải thích: "Dù gì qua ống kính thì lớp trang điểm cũng rất nhạt, đến lúc đó trang điểm đậm một chút là được rồi, nếu không được nữa thì có thể nhờ hậu kỳ chỉnh sửa. Dù gì ở T.S thì tài nguyên không thiếu, có thể tăng thêm bất cứ lúc nào. Đây đều là nguyên văn của Từ Hướng Kiệt."

Sắc mặt của Mộ Ngạn Hoài cuối cùng cũng có chút thay đổi: "Em đang đùa có phải không?"

"Tất nhiên là không, sao em có thể đem chuyện thế này ra đùa được chứ?" Diệp Sanh Ca cảm thấy rất thích biểu cảm của hai người này, mỉm cười nói tiếp: "Thật ra đến em cũng không ngờ rằng đạo diễn Từ sẽ chọn em."

"Không, chuyện này tuyệt đối không thể được." Mộ Hiểu Nhã tái xanh cả mặt, nhưng vẫn cố tìm lí do phản bác: "Đạo diễn Từ điên rồi à? Trước giờ cô chưa từng đóng phim, trên mặt lại có vết bớt lớn như vậy, quan trọng nhất là cô chỉ là một quản lý, đạo diễn Từ có thiếu người đi nữa cũng không thể nào nhắm trúng cô được!"

"Sanh Ca, anh bảo em phải cố gắng dành vai diễn này về cho Hiểu Nhã, em đang làm cái gì vậy?" Từng câu từng chữ Mộ Ngạn Hoài nói ra cho thấy rằng anh ta đã bắt đầu tức giận rồi.

"Đạo diễn Từ không hài lòng với diễn xuất của Hiểu Nhã, em chỉ đành tạm thời xoa dịu nghi ngờ của ông ấy." Diệp Sanh Ca mỉm cười: "Em đưa ghi chép của mình cho đạo diễn Từ xem rồi, để ông ấy tin rằng Hiểu Nhã rất chuyên nghiệp. Còn đảm bảo rằng em sẽ đưa Hiểu Nhã đi luyện tập trước, không để cô ấy ngáng đường của mọi người."

Trước đây khi cô đi giành giật vai diễn cho Mộ Hiểu Nhã đều làm như vậy cả.

Sắc mặt của Mộ Ngạn Hoài cũng dịu dang hơn đôi chút: "Nhìn thấy ghi chép của Hiểu Nhã trên kịch bản, kiểu gì thì ông ấy cũng nên có chút lay động rồi."

"Phải đó, vấn đề chính là ở đó." Lông mi của Diệp Sanh Ca khẽ rung, mí mắt lại có hơi sụp xuống: "Đạo diễn Từ phát hiện ra những ghi chép tâm đắt về kịch bản và nhân vật không phải do Hiểu Nhã làm mà là em làm. Ông ấy nói, nếu đã như vậy, thì chẳng thì cứ để em diễn còn hơn, cần gì phải thêm một mắt xích trung gian làm gì, dù gì 《Tiết Ninh Truyện》đi theo con đường tác phẩm kinh điển chân chính, độ nổi tiếng của diễn viên cũng không quan trọng, năng lực diễn xuất mới quan trọng."

Mặt của Mộ Hiểu Nhã đỏ bừng lên, đột nhiên chỉ vào mặt cô nói: "Không phải cô đã nói gì với Từ Hướng Kiệt đấy chứ? Hay là cô lên giường với ông ta rồi? Nếu không sao ông ta có thể chọn cô được?"

"Hiểu Nhã, em im đi." Mộ Ngạn Hoài trầm giọng quát lên.

"Anh à!" Mộ Hiểu Nhã ấm ức khóc lóc trước mặt anh ta: "Cô ta giành vai diễn của em, vai diễn này vốn nên là của em mà! Cô ta dựa vào đâu chứ?"

"Em đừng nôn nóng như vậy." Mộ Ngạn Hoài an ủi Mộ Hiểu Nhã, rồi nói với Diệp Sanh Ca: "Em ra đây với anh một chút."

Diệp Sanh Ca nhướng mày, ngoan ngoãn theo anh ta đi ra ngoài.

Trong phòng họp không còn bóng người.

"Sanh Ca, em đừng có lừa anh, rốt cuộc là chuyện gì vậy?" Mộ Ngạn Hoài nhìn chằm chằm vào mắt cô: "Từ Hướng Kiệt trước nay luôn rất khôn khéo, biết thời biết thế, ông ấy không thể chọn em được, như vậy quá mạo hiểm rồi."

"Nếu không thì sao? Anh tin lời Hiểu Nhã nói à, em "đi cửa sau" với Từ Hướng Kiệt?" Diệp Sanh Ca buồn cười đáp lại.

Mộ Ngạn Hoài cau mày, xem ra là đang rất tức giận.

"Ngạn Hoài, anh biết rằng diễn xuất vẫn luôn là ước mơ từ trước đến giờ của em, không phải anh nên vui mừng thay cho em sao?" Diệp Sanh Ca cố ý gặng hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top