Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Vậy Hiểu Nhã thì sao?" Mộ Ngạn Hoài chỉ có thể nhún nhường mà tính toán những điều khác: "Cho dù em không quản lý Hiểu Nhã nữa, ít nhất cũng sắp xếp ổn thoả bộ phim tiếp theo cho con bé chứ. Đúng rồi, trong 《Tiết Ninh Truyện》vẫn còn một vai phụ quan trọng rất nhiều đất diễn, Hiểu Nhã cũng được, những diễn viên khác trong công ty cũng được, em đều có thể giới thiệu với đạo diễn Từ."

"Chỉ sợ rằng Hiểu Nhã không chịu đóng vai phụ cho em." Diệp Sanh Ca bất lực dang rộng tay ra.

"Để anh thuyết phục con bé." Mộ Ngạn Hoài quả quyết nói: "Cho dù là nữ phụ hay nữ thứ chủ chốt trong 《Tiết Ninh Truyện》gì cũng được, tạm thời trong khoảng thời gian này, vai nữ chính của các phim thần tượng cũng sẽ không tìm đến con bé được."

Diệp Sanh Ca nghe thấy vậy, vẫn là cảm thấy có chút chạnh lòng.

Quả nhiên, Mộ Ngạn Hoài đối với Mộ Hiểu Nhã mới là thật lòng thật dạ.

Nghĩ đến tâm huyết của mình ba năm qua, Diệp Sanh Ca nắm chặt tay lại, nhưng trên mặt vẫn rất bình tĩnh: "Được, em sẽ bàn bạc lại với đạo diễn Từ."

...

Sau khi Diệp Sanh Ca rời đi, Mộ Ngạn Hoài vẫn đứng ở đó, một mình rơi vào trầm tư.

Anh ta lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa, hút một hơi thật sâu.

Đối với anh ta mà nói, kết quả như bây giờ cũng có thể chấp nhận được, ít nhất là có lợi đối với sự phát triển tổng quan của công ty. Chỉ là, có lẽ phải dành chút tâm sức ra để dỗ dành Mộ Hiểu Nhã.

Anh ta quay người đi vào phòng họp, nhìn thấy Mộ Hiểu Nhã đang đứng gọi điện thoại, cũng không biết là đang gọi cho ai, nhưng gọi mãi vẫn không kết nối được.

"Hiểu Nhã." Anh ta bình tĩnh cất tiếng gọi.

Mộ Hiểu Nhã lập tức vứt điện thoại xuống, bổ nhào về phía vòng tay của anh ta: "Thế nào, cô ta đồng ý nhường vai cho em chưa?"

Mộ Ngạn Hoài nhẹ nhàng lắc đầu: "Cô ấy đồng ý xin cho em một vai phụ."

Mộ Hiểu Nhã trừng mắt, không tin được vào tai mình: "Cô ta giành vai của em, còn muốn em diễn vai phụ cho cô ta sao? Nằm mơ đi!"

"Hiểu Nhã, kết quả tốt nhất lúc này chỉ có vậy thôi, nếu cứ tiếp tục miễn cưỡng ép buộc, có thể sẽ chẳng còn gì nữa đâu." Mộ Ngạn Hoài nhìn chằm chằm vào mắt cô ta, giọng điệu chắn chắn: "Bởi vì đoạn phim bê bối đó, trong khoảng thời gian ngắn, em sẽ không nhận được vai diễn phim thần tượng đâu. Chi bằng tận dụng cơ hội này mà chuyển mình rẽ sang hướng khác."

Mộ Hiểu Nhã tức đến run người: "Ngạn Hoài, đoạn phim đó là do cô ta làm, nhất định là cô ta!"

"Đủ rồi. Anh đã điều tra rồi không thể là cô ấy được!" Mộ Ngạn Hoài có chút mất kiên nhẫn mà quát lên: "Còn nữa, sau này trước mặt cô ấy thì cư xử đàng hoàng một chút! Bây giờ cô ấy có Từ Hướng Kiệt chống lưng, quan hệ sâu rộng, nếu em còn muốn vươn lên thành sao hạng A thì đừng có mà đắc tội cô ấy."

Mộ Hiểu Nhã nghĩ đến việc sau này phải nhờ đến con tiện nhân đó, thậm chí còn phải đóng vai phụ làm nền cho cô ta thì tức muốn hộc máu.

Đặt biệt là những ngày này, những lời nói của Mộ Ngạn Hoài đều hướng về Diệp Sanh Ca, đều có ý như muốn bảo vệ cô.

Lẽ nào là vì do cô đã vẽ một bông hoa mẫu đơn lên mặt, không xấu như trước đây nữa, nên Mộ Ngạn Hoài đã mềm lòng rồi?

Nghĩ đến đây, Mộ Hiểu Nhã đột nhiên cảm thấy được nguy hiểm, cô ta liền nhịn không được chạy đến ôm cổ anh, hôn lên người anh.

Mộ Ngạn Hoài hắng giọng: "Đừng quậy nữa, đang ở công ty đấy."

"Em chính là muốn làm chuyện đó với anh ở đây đấy." Mộ Hiểu Nhã thở hổn hển nói, hôn thật mạnh vào môi anh ta.

Mộ Ngạn Hoài cuối cùng cũng không nhịn được nữa, dùng lực khép cửa phòng họp lại, sau đó ôm cô ta đè sát vào tường.

Mộ Hiểu Nhã là con riêng của mẹ kế anh ta, từ nhỏ đã dính lấy anh ta. Năm mười sáu tuổi, cô ta trèo lên giường của anh ta, từ đó trở thành người phụ nữ của anh ta.

Trong lúc bàng hoàng Mộ Ngạn Hoài lại suy nghĩ rằng, nếu như lúc đầu anh ta không bị Mộ Hiểu Nhã quyến rũ, thì khi gặp Diệp Sanh Ca rồi nghiêm túc ở bên cô thì bây giờ sẽ như thế nào?

Một khuôn mặt điềm tĩnh và quyến rũ hiện lên trong đầu anh ta, khiến anh ta hơi mất tập trung.

Nhưng rất nhanh sau đó, sự nhiệt tình của Mộ Hiểu Nhã đã khiến anh ta không thể suy nghĩ được nữa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top