Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 5_ Một ngày bình yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này ngọt lắm đó các nàng ơi ! Cp chính : Switzerland x Vietnam

Tôi ưu ái OTP trước nha :)))

-------------------------------_-------------------------------

Em nhanh chóng đi tắm, ăn tối xong rồi lại về giường

Đêm nay là một đêm bình yên, em đang ở bên ngoài ban công hóng gió. Có lẽ ngày mai em nên về nhà gặp những người cũ nhỉ

Em quay lưng về phòng, đóng cửa ban công lại, về lại chiếc giường của mình, nằm bịch xuống chiếc giường ấm áp, em vùi đầu vào trong chiếc gối trắng rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ

.

.

.

.

.

.

* Ting !*. . .* Ting !*. . .* Ting !*

_ ! Hơ !?_ Em giật mình tỉnh giấc vì tiếng kêu in ỏi của tiếng tin nhắn vang lên từ từ, đôi lông mày em nhíu lại, vớ tay đến chiếc điện thoại rồi chỉnh chế độ im lặng. Đang ngủ ngon giấc tự nhiên bị quấy à, bực ghê chứ, em nằm lì trên giường một lát rồi mới chịu lết thân đi vệ sinh thân thể

Tuy đã rửa mặt rồi nhưng khi đi ra khỏi phòng để xuống phòng bếp nấu đồ ăn sáng thì em vẫn còn ngáp lên ngáp xuống, em vươn vai, chân rảo bước xuống cầu thang. Sau khi ăn xong bữa sáng đầy chất dinh dưỡng, em ngồi xuống chiếc ghế sofa đầy thân quen để xem tin tức

Em vừa mới nhận được một tin trình báo là vài ngày tới sẽ có một buổi họp toàn cầu tại New York City - là nơi đặt trụ sở của tổ chức Liên Hợp Quốc, cuộc họp này là toàn cầu nên em bắt buộc phải đi, không thì chắc em đã lặng ở đâu đó ở chân trời rồi

Haiz. . .Em còn chưa kịp chuẩn bị tin thần để gặp những con người cũ kia, những kẻ mà em xem là những ký ức cấm, tiền thì em không thành vấn đề nhưng chỉ có điều là sức khỏe của em có cho phép hay không. Tuy là bắt buộc nhưng khi em bị mệt hoặc những gì liên quan đế sức khỏe của em thì em có thể cử người thay thế, nhưng giờ em đang khỏe re đây này

Đành vậy thôi, em cũng đâu có thể chống lại lời của vị một Tổ chức Thế giới như United Nations [ U.N ] cả, vốn dĩ cả là vì một Organizationhuman có quyền lực tương đối cao hơn một Countryhuman nhiều

Em cũng chẳng muốn gặp lại các kẻ được cho là những đoạn ký ức lịch sử bây giờ lại có thể đứng sờ sờ tại cái trụ sở. Những kẻ được xem là đã khuất bây giờ có thể đi lại giữa chốn đông người như một người còn sống

Đúng là những kẻ đó đã khuất khỏi nơi trần giang u tối này rồi, nhưng sẽ ra sao nếu chúng được hồi sinh trở lại đến nơi trần thế này đây ? Em cũng chẳng muốn gặp lại gia đình em mấy

Chiếc điện thoại đang tắc thì bỗng lại kêu lên một tiếng

* Ting !*

Tiếng tin nhắn của điện thoại lại vang lên một lần nữa, em mới chợt nhớ ra sáng nay cũng có tin nhắn nên lật đật cầm chiếc điện thoại lên xem. Hóa ra là Switzerland nhắn tin cho em, nhưng mà bộ có chuyện gì sao mà anh ta lại nhắn cho em nhiều đến vậy, vì vốn khi anh không thấy em rep tin nhắn thì chắc chắn anh ta sẽ offline ngay lập tức

Ngoài em ra thì chẳng ai có thể hiểu anh ta cả, bởi anh ta là một người hướng nội, đối với Countryhumans khác thì anh ta có vẻ trầm tính, điềm đạm nhưng được cái khá chu đáo và thân thiện

Em biết anh ta quá mà !

Không biết cậu nhóc Đảng có đi không ta, nếu có thì em sẽ có thể cưng nựng đứa nhóc 15 tuổi của ngài Liên Bang Đông Dương rồi, không biết nhóc ta có nhận ra em không ha

Giờ tìm gì để chơi gì ta, chứ ở đây chán ngắt à, đúng là ở nhà một mình nhiều lúc cũng thấy khá chán đó chứ. Mà nhắc mới nhớ, nhà em có cái vườn quá trời đẹp ở sân sau luôn mà em còn quên, chắc cứu có ngày em bị não cá vàng quên luôn đây là đâu luôn quá cơ

Thở dài đầy một hơi, em ngã nhào xuống chiếc ghế quen thuộc. Cầm chiếc điện thoại lướt lướt xem có gì không, bỗng em chợt thấy một lời mời kết bạn từ phía một chàng trai Countryhuman. Người ấy thường được mọi người gọi với cái biệt danh " Hòn ngọc Lục bảo", còn tên thật của người là Cộng hòa Ireland, gọi tắc là Ireland

Một cái biệt danh rất đẹp đúng chứ ?

Em ngồi nhìn lời mời kết bạn, suy tư có nên đồng ý hay không, sau một lút suy tư, em bấm vào chữ đồng ý. Mà giờ mới nhớ, sau người biết được cái tài khoản của em vậy, em nhớ em đã tạo một cái tài khoản mới rồi mà

* Ting !*

Lại một lần nữa âm thanh đó lại phát ra, thì ra là người đang đưa một lời chào đến em 

[ Bây giờ tôi rối loạn với cái những cái từ xưng hô rồi nên đừng quan tâm tới nó quá nhiều ]

Em không quan tâm lắm với lời chào của hắn mấy, ngồi xem hắn có gửi thêm cái gì không, nhưng có vẻ là không rồi. Em bỏ hắn qua một bên rồi bấm điện thoại xem phim

Tầm tới 9 : 00 trưa, em đang ở trong bếp để làm đồ ăn thì chuông cửa nhà em vang lên

* Ping pong !*

Em nhanh chóng rửa tay, tắt bếp rồi chạy ra ngoài cửa cổng. Thì ra là anh qua nhà em chơi, tay cầm một chiếc vỏ đựng đồ ăn kiểu giống như cái khay đựng bánh mì nhưng có quai cầm, thấy hình bóng em chạy ra anh vẫy vẫy tay, cười. Em mở cổng cho anh vào, lúng túng khi anh chẳng nói gì với em một tiếng mà đến nhà em luôn

Anh chỉ gãi đầu, ngượng cười, nói rằng muốn em bất ngờ tí thôi rồi kéo tay em vào nhà luôn, em phải mất hết 3 giây để kịp load hết những gì vừa mới xảy ra. Dẫn em tới chiếc ghế thân quen, lấy đồ ăn anh ta tự nấu cho em. Thú thật chứ anh nấu ăn thật sự rất ngon đó, có khi còn hơn em nữa, em thật sự rất thích ăn đồ ăn vặt mà được anh làm lắm 

Đồ ăn thì anh để cho em ăn hết, anh chỉ nhìn em ăn thôi. Anh đang phân vân có nên mở lời là anh định ở nhà em vào tối nay không

_ Việt này, liệu anh có thể ở cùng với em vào ngày hôm nay không ?_ Lúng túng, em đang ăn mà nghe câu hỏi của anh thì đơ ra một lúc rồi gật đầu cho qua chuyện. Đặt được mục đích, nét mặt anh trở nên vui vẻ, miệng cong lên tạo thành nụ cười mỉm

Mỗi Countryhumans đều có một nét đẹp của riêng mình cả, em thì có nét sắc sảo lẫn dịu dàng. Còn anh thì có nét thân thiện nhưng lại có phần tri thức, dù gì anh cũng là một bác sĩ mà

-----------------__ __---------------------------

11 : 00 a.m 

_ Chúc ngon miệng !_ Em gửi lời chúc với người trước mặt, rồi lấy đua gấp ăn. Anh cười cười nhìn em rồi trả lời lại

_ Em cũng thế _ Ôn nhu nói, anh đúng là một chàng trai khiến bao cô gái mơ mộng có được. Vừa giỏi giang, chung thủy, nhà giàu, lại còn đẹp trai nữa. Không phải một mình anh, Countryhumans nào cũng đẹp cả, nhưng em đang nói về mức độ tính cách thì anh khiến em có ấn tương đặc biệt mạnh nha

Cả hai cũng chẳng nói gì thêm vào trong lúc ăn cả, khi ăn xong thì em đem chén bát vào máy rửa, bấm vài nút rồi để cho máy nó rửa. Còn về phần anh, anh lấy khăn lau bàn rồi dọn lại khu vực nhà bếp em một chút, nói một chút cho vậy thôi chứ anh ta dọn hết nguyên cái nhà bếp em luôn

Ở Thụy Sĩ, người dân ở đây sống rất sạch sẽ nên ở bên đó 2 năm em lúc nào cũng dọn cái nhà của mình cả, dọn 24/7 luôn (~﹃~)~zZ

Khi dọn xong, em với anh ngồi bịch xuống ghế, nhìn nhau cười khúc khích, em vì quá mệt nên đã thiếp đi, dựa vào người anh ngủ, còn anh thì để im cho em ngủ say

Buổi trưa hôm nay có vẻ vừa rất ngọt ngào lại vừa rất bình dị nhỉ ?

-----------------------------------__ _---------------------------

19 : 00 p.m

Người ơi, đây có phải là vị thiên sứ người cử xuống trần thế để cứu rỗi thế giới không ?

Đó là câu hỏi anh luôn tự hỏi chính bản thân anh, một câu hỏi từ khi anh gặp em vào Thế chiếc thứ II, lúc đó anh đã rung động trước em. Một người dịu dàng nhưng lại mạnh mẽ đến kỳ lạ, đôi cánh trắng ngờ của em chưa bao giờ bị một màu đen của địa ngục nào vấy bẩn, tâm hồn em thật trong sáng. Em lúc đó cư như một thiên sứ tỏa sáng trước trần thế đầy rẫy nguy hiểm kia vậy, xinh đẹp và thiết tha. Đó là những từ ngữ mĩ miều khi anh nghĩ tới em

Bây giờ em đã khác, kiên định hơn và mạnh mẽ hơn, tuy em trầm tính hơn nhưng sự dịu dàng của em vẫn còn đó như một kỉ niệm

Cho dù có thế nào đi chăng nữa, anh vẫn sẽ một lòng một dạ yêu em, cho dù có mất mát quá nhiều

Tại sao anh lại có thể mù quáng đến như vậy chứ ?

Cái thứ được gọi là Tình Yêu nó vốn không phải là từ trong danh sách từ điển của em. Nhưng nếu có kẻ cố chấp đến thế, thì kẻ đó phải chứng minh bản thân có thể chạm tới bản thân em không

Em biết cái thứ tình yêu mà chúng dành cho em đơn thuần không phải yêu nữa, mà nó có thể nói là cuồng. Cái này cứ như một trò chơi vậy, và kẻ đứng đầu trò chơi đó là em, bọn chúng cứ như những con rối vô hồn để cho em điều khiển vậy. Bọn chúng quá mù quáng trong tình yêu này, mù quáng đến mức khiến em cảm thấy nó thật kinh tởm

Sẽ chẳng có gì là mãi mãi cả, cuộc chơi nào cũng có lúc sẽ phải kết thúc thôi

.

.

.

Em với anh ta vừa mới ăn cơm tối xong, bây giờ cả hai ngồi cùng trên một chiếc ghế sofa, người thì ngồi xem Tivi, người còn lại ngồi đọc sách [ Vietnam xem TV còn Switzerland đọc sách nha ], chẳng ai nói với nhau một lời. Bầu không giang ngột ngạt đó sẽ cứ tiếp diễn cho đến khi anh mở lời đầu tiên

_ Em có muốn uống một chút gì đó không ?_ Anh ta ái ngại hỏi em, từ nãy giờ anh đã cố gắng tìm lời để nói với em lắm nhưng không kiếm được, sau một chút tìm được một câu hỏi thì anh mới chơi liều là lên tiếng hỏi em

_. . .Ly sữa nóng_ Chỉ cần một câu ngắn gọn xúc tích như thế thôi thì anh cũng có thể hiểu được

Lẳng lặng đi vào bếp pha cho bản thân một ly cà phê sữa và một ly sữa nóng cho em. Sau vài phút, anh đem một ly sữa ấm nóng và một ly cà phê, đưa em ly sữa rồi ngồi về vị trí cũ

---------------------------__ __---------------------

22 : 00 p.m

_ Oáp ~_ Đôi mắt em rời khỏi màn hình điện thoại, ngáp một cái dài rồi tắt điện thoại, dựa vào người anh ngủ. Sau một lát, dần cảm thấy hơi thở của người đang dựa vào bản thân đang đều đều thì anh quay mặt ra nhìn

Nhìn em say giấc nồng nàng cạnh mình, anh nhẹ nhàng dẹp cuốn sách đang đọc dang dở lên trên bàn, bế em lên, tắt đèn phòng khách rồi bế em về phòng

Đặt em lên chiếc giường trắng, đắp chăn lại cho em, nằm lên giường rồi anh ta ôm em ngủ ngon lành

Vậy là đã hết một tuần, ngày mai sẽ là một tuần mới trong cuộc đời của em, trở lại với những buổi học cùng nhưng con người kỉ niệm và những đống giấy tờ xếp thành núi

Cuộc đời em còn có rất nhiều thứ để trải lắm, em à !

---------------------------------__ End Chapter !_ ------------------

- Muhaha, tôi đã quay trở lại rồi đây o(* ̄▽ ̄*)ブ

- Tại mấy nay tôi bí qua nên hơi slow :)))

Ừm. . .Tôi sẽ xả một vài ảnh tôi vẽ 

Tôi vẽ xấu lắm nên đừng chê :((

Icon cảm xúc :))

Nguồn/ Cre : Tôi. Cấm lấy khi chưa xin phép :(

Vậy thôi, bye bye các nàng trong các chap sau :Đ

-------- __ Nhớ Vote Cho Tôi Đó Nha !__

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top