Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"CHIA THÀNH NHÓM hai hoặc ba người. Mỗi nhóm sẽ là một vì sao," cô Steadman nói trong giờ học môn Khoa học. "Khi trời tạnh mưa, chúng ta sẽ ra ngoài sân xếp thành sơ đồ Thái Dương Hệ."

    Tôi nói với Mia Johnson, người bạn thân nhất của tôi, "Chúng ta hãy là Trái Đất."

    Khi ấy Daisy Bouvier sang đứng bên chúng tôi, miệng nhằn nhằn mấy cái móng tay. Daisy quanh quẩn bên chúng tôi, lúng túng như thể đang tham gia vào việc gì đó muộn màng, vì nó đang cãi nhau với Florence Green tại một buổi tiệc ngủ đêm. Mia nhìn tôi mỉm cười và nói, "Daisy, cậu cùng tham gia vào nhóm bọn mình nhé."

    Cô Steadman bắt đầu giảng về những hành tinh ở cách xa hàng triệu dặm và rằng chúng tôi phải giả như sân chơi này là toàn thể Thái Dương Hệ. Tôi hất khuỷu tay vào Mia, cố gắng thì thào về việc chúng tôi sẽ làm trong giờ giải lao, mà sẽ không có Daisy tham gia. Nhưng tôi chưa làm gì được thì cô Steadman nói. "Suỵt, Cally. Hôm nay hãy thật cố gắng không nói chuyện khi cô đang giảng, nếu không em sẽ chẳng hiểu được bài."

    Cô đánh dấu vị trí của chúng tôi bằng một vòng phấn màu xanh nước biển và đi đánh dấu chỗ sao Hỏa cho nhóm khác với một ít phấn màu đỏ.

    Chơi trò không gian làm tôi nhớ lại ngày gia đình tôi đến Wells. Bên trong thánh đường khổng lồ màu vàng có những cái đồng hồ cổ xưa nhất thế giới. Trái đất được vẽ ở chính giữa đồng hồ và mặt trời cổ đại chạy quanh bên ngoài trên chiếc kim phút.

    Mẹ nói, "Thỉnh thoảng người ta hay nhầm lẫn mọi thứ ngược lại."

    Vì cái đồng hồ đã mấy trăm năm tuổi rồi, lúc đó người ta không biết vũ trụ là như thế nào. Giờ mọi người đều biết, chúng ta là những sinh vật sống quanh bề mặt một hành tinh nhỏ trong không gian, và xoay quanh mặt trời. Thật thú vị khi nó là như vậy và chúng ta lại chẳng cảm giác được gì về điều đó.

    "Nhìn này," tôi nói với Mia và Daisy, "đây là cách hành tinh chúng ta quay."

    Tôi dang rộng hai cánh tay ra, lượn quanh và rồi tôi thấy hai bàn tay bắt đầu trĩu nặng và mắt hoa lên.

    "Dừng lại," Mia nói, "Cô bảo chúng ta lắng nghe chứ không phải nói chuyện hay lượn vòng quanh."

    "Cậu có thể là Mặt Trăng," tôi nói với Daisy.

    "Cô Steadman không bảo làm Mặt Trăng," Daisy nói. "Mình muốn làm Sao Thủy cơ!"

    "Nhưng nhìn nè," tôi nói, "hãy xem điều gì xảy ra nếu chúng ta đột nhiên xoay theo cách khác.

    Tôi va phải Mặt Trăng và lượn sang hướng khác.

    "Nhìn này," tôi nói, "chúng ta có thể bay thẳng ra không gian và xem ngoài ấy có gì."

    "Cally Fisher!" Cô Steadman hét vang lên xuyên qua dải ngân hà. "Trở về vòng phấn của em và ở tại đó!"

    Nhưng tôi muốn xem ngoài ấy có gì. Tôi tưởng tượng một đốm sáng đang lấp lánh ngoài vũ trụ. Có thể nó là một ngôi sao, một ô cửa, hay một con đường xuyên qua lỗ hỏng trên bầu trời nơi những linh hồn và những thiên thần đi qua. Và ai lại chẳng muốn khám phá cái gì đang tỏa sáng trong bóng tối khi mà chỉ có mỗi thứ ánh sáng ấy giữa không gian.

    Cuối cùng, tôi bị chuyển sang sao Diêm Vương với Daniel Bird, nãy giờ chưa có ai làm bạn.

    "Cậu lại gặp rắc rối rồi hả," cậu ta nói thế. Daniel Bird chỉ luôn nói những điều hiển nhiên thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top