Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18: tập võ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết quả là gần đây Cẩm Nhi rất tích cực học thuộc lòng, dù sao học thuộc lòng vẫn có thể ngồi thư thư phục phục trong phòng, không cần phơi nắng, lại có cha bồi tiếp, gặp chỗ không nhớ được còn có thể nũng nịu với cha, sau đó Ôn Khách Hành phụ trách nghĩ phương pháp cổ quái kỳ lạ để Cẩm Nhi có thể nhớ được.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Cẩm Nhi luyện công thế nhưng là ngoan hơn Ôn Khách Hành lúc nhỏ nhiều, lúc ấy Ôn Khách Hành luyện công luôn luôn hỏi mẫu thân tiểu bằng hữu đều đang chơi, vì cái gì mình không thể.

Cẩm Nhi sẽ không, bởi vì đệ tử của Tứ Quý sơn trang không có ai là không khắc khổ, mỗi người đều là đông luyện ba chín, hạ luyện tam phục, tự nhiên, đây cũng là Chu trang chủ của chúng ta dạy rất tốt.

Y, tiểu bằng hữu của Tứ Quý sơn trang thật đáng thương. Ôn Khách Hành ở trong lương đình hóng mát, một bên đong đưa cây quạt một bên ăn quả hạch, nhìn một lớn một nhỏ luyện công cách đó không xa, rất hài lòng.

"A Nhứ, dạy xong rồi? Thời tiết nóng như vậy, muốn uống một ngụm trà không." Người trước mắt một đầu mồ hôi đi tới, Ôn Khách Hành cong mắt, thuận tay đưa qua một ly trà.

"Phu nhân rất là tri kỷ a. Dạy là dạy một đoạn, bất quá luyện thành cái dạng gì còn phải xem chính bọn hắn, Cẩm Nhi học rất nhanh." Chu Tử Thư gặp tinh lực của Ôn Khách Hành đều đặt ở trên người con trai cũng không ăn dấm, chỉ là lẳng lặng nhìn Ôn Khách Hành.

Cẩm Nhi rất giống ngươi, A Hành.

Cho nên nếu lúc ấy ngươi ở Tứ Quý sơn trang, ắt hẳn học Lưu Vân Cửu Cung Bộ rất nhanh.

Thân thể nho nhỏ đứng dưới ánh hoàng hôn, thêm nữa đây là ngày đầu tiên Cẩm Nhi tập võ, không đầy một lát liền không đi được nữa, Thành Lĩnh ở một bên cổ vũ:"Cẩm Nhi, kiên trì một chút nữa, lại đi thêm lần nữa."

"Thành Lĩnh ca ca năm đó cũng bằng tuổi ngươi, cái gì cũng không biết, cũng là áo cơm không lo chuyện gì đều không nghĩ, thế nhưng là, võ công vẫn luyện rất nhanh chóng, bằng không thời điểm cần dùng cái gì cũng không biết, chỉ có thể trơ mắt nhìn..." Cửa nát nhà tan.

Cẩm Nhi có chút thoát lực:"A nha, Thành lĩnh ca ca ta biết ta biết, nhưng là thật nóng quá a, mà lại Thành Lĩnh ca ca ngươi đi thêm một lần đến cùng là bao nhiêu lần a! Ta đã đi hai mươi lần rồi."

Trương Thành Lĩnh cười cười:"Năm đó sư phụ dạy ta thế nhưng là bắt đi một trăm lần..."

"A? Nhiều như vậy nha, không được chân ta quá ngắn, ta chịu không được." Cẩm Nhi nghe phải đi nhiều như vậy liền không làm, dắt cuống họng hô hướng đình nghỉ mát bên kia: "A cha ——! Ta không kiên trì nổi ——"

Nói xong cũng đặt mông ngồi dưới đất.

Ôn Khách Hành ở một bên nhìn nửa ngày, trời nắng như vậy, A Nhứ cũng không biết nhường một chút, ít nhất thì cũng phải luyện ở dưới bóng cây chứ, trời nắng mà Cẩm Nhi lại còn nhỏ, nếu bị cảm nắng hắn đều không có chỗ để khóc.

Nghe nhi tử kêu mệt liền muốn đứng lên, lại bị Chu Tử Thư giữ lại:"A Hành, tiểu hài tử luyện võ đều như thế này, không chịu khổ sao có thể luyện thành một thân công phu, võ công cũng không phải là tự nhiên mà có."

Ôn Khách Hành không phục:"Vậy thì cũng nên nghỉ ngơi một chút đi, luyện cũng đã lâu rồi."

Chu Tử Thư nhướn mày:"Làm sao bây giờ, sư phụ ta năm đó dạy ta cũng là như thế này, nếu không được, Cẩm Nhi theo ngươi học? Công phu A Hành của chúng ta cũng không tệ."

Ôn Khách Hành nghe vậy nghĩ tới công phu của A Tương, bĩu môi ngồi xuống:"Được rồi được rồi, học theo ta, đều là thủ đoạn giết người bất nhập lưu, hắn không cần học cái này."

"Ôn Khách Hành."

Rất hiển nhiên, A Nhứ lại tức giận, mỗi lần A Nhứ gọi tên đầy đủ của hắn đều là đang tức giận, mỗi lần Ôn Khách Hành từ nhẹ A Nhứ đều sẽ gọi tên đầy đủ của hắn.

Chu Tử Thư nghiêm mặt:"Làm sao lại bất nhập lưu, ngươi đàng hoàng nói cho ta, có thể bảo toàn chính mình là thân thủ tốt có cái gì là nhập bất nhập lưu?"

Ôn Khách Hành thu hồi cây quạt, dáng vẻ ủy khuất:"A Nhứ, A Nhứ ý của ta là ta lại không có sư thừa, không cùng người học qua, cũng không dạy người nào thuận buồm xuôi gió như A Nhứ a."

Chu Tử Thư không nhìn nổi bộ dạng này của hắn:"Vậy thì thật là tốt là tự thành lập một phái, làm sao lại không xong?"

Ôn Khách Hành một mặt bất đắc dĩ, không có cách nào, hắn nói mình chỗ nào không tốt, Chu Tử Thư liền có thể giận không đúng, khả năng Ôn Khách Hành trong lòng hắn chính là diệu nhân xuất sắc nhất thiên địa, không có bất kỳ khuyết điểm gì. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là lúc mình không nháo người.

"Được rồi A Nhứ, là A Hành nói sai có được hay không, đừng tức giận nha."

Chu Tử Thư trong nháy mắt bị hấp dẫn bởi khuôn mặt của người trước mắt, một đôi con ngươi cắt thu thuỷ, nói chính là Ôn Khách Hành thôi.

Thật là một cái yêu tinh.

"Ngươi lại nói lung tung, ban đêm để ngươi một chữ đều nói không được." Nói xong Chu Tử Thư liền đi tới trước nhìn nhi tử của hắn.

Ôn Khách Hành hắn vụng trộm liếc mắt ở phía sau, hừ, A Nhứ thối, đêm nay ta ngủ với nhi tử, không muốn ngủ với ngươi đâu.

Sau bữa cơm chiều

Ôn Khách Hành ôm Cẩm Nhi vừa tắm xong:"Hôm nay rất mệt phải không, còn không đi ra ngoài chơi."

"Đúng vậy a cha, mệt mỏi quá mệt mỏi quá."

Buổi chiều Cẩm Nhi đi Lưu Vân Cửu Cung Bộ hơn hai mươi lần, còn tưởng rằng a cha cũng không cần luyện, kết quả không nói được với a cha, a cha thế mà để hắn đứng trung tấn cả chiều, chân đau chết đi được.

"Cha, a cha có phải là không thích Cẩm Nhi a, để Cẩm Nhi đứng lâu như vậy."

Ôn Khách Hành véo mũi hắn:"Vậy cha xoa bóp chân cho ngươi có được hay không. "Bắt đầu dùng lực đạo xoa cơ bắp của nhi tử bảo bối, vẫn không quên giải thích "A cha không phải là không thích ngươi, mỗi người đều phải đứng trung tấn, không phải hạ bàn bất ổn luyện cái gì đều không luyện được."

"Cẩm Nhi mỗi ngày đều cố gắng như vậy, về sau có thể thành cao thủ giống như a cha, nhận kiếm thức người, rất lợi hại."

Cẩm Nhi nghe xong ngược lại không vui:"Mới không muốn đâu, ta không muốn học kiếm, kiếm dài như vậy mang ở trên người chắc chắn không thoải mái."

Ôn Khách Hành sững sờ:"Vậy ngươi muốn học cái gì, nói với cha, cha mời người dạy ngươi có được hay không?"

Cẩm Nhi nháy mắt:"Cũng không cần, ta thích cây quạt của cha, ta muốn cha dạy."

Lúc này Chu Tử Thư đẩy cửa vào:"Ngươi nha, là ưa thích cha vẫn là thích cây quạt?"

Cẩm Nhi nghĩ nghĩ:"Thích cây quạt! Nhưng là càng thích cha nha."

Chu Tử Thư gật gật đầu:"Đây chính là, ngươi chỉ nhìn thấy cha ngươi dùng cây quạt, chưa thấy qua cha ngươi dùng kiếm."

"Ôn Khách Hành năm đó, một thân áo trắng, Thu Minh Thập Bát Thức nước chảy mây trôi, đúng thật là phong hoa tuyệt đại."

"Chờ ngươi đứng trung tấn vững vàng, cho ngươi nhìn xem cái gì là chân chính công tử thế vô song."

"Bất quá ngươi thật thích cây quạt, dưới gầm trời này nhưng không có người am hiểu quạt hơn cha ngươi."

Chu Tử Thư chậm rãi khen Ôn Khách Hành, Cẩm Nhi luyện võ ngày đầu tiên quả thực mệt mỏi, lại thêm trong ngực cha thật sự dễ chịu, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Ôn Khách Hành ôm nhi tử đang ngủ lên giường, nhẹ giọng tắt đèn:"A Nhứ, Cẩm Nhi ngủ, ngày mai rồi nói sau."

"A Hành, thế nhưng là ta...." Muốn...

"Cẩm Nhi mới vừa ngủ ngươi dám!"

------------------------------------------------

Chuẩn bị xong chưa bọn tỷ muội

Chương sau có đao ha ha ha ha ha ha ha ha ha

Muốn mọi người điểm tán bình luận

Đoán xem ta muốn đâm trái tim A Nhứ như thế nào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top