Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nous

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

008.

Trở về với căn phòng khách tối giản trong chung cư của Tả Hàng, không khí căng thẳng chưa từng có dấu hiệu dịu xuống.

Chu Chí Hâm đã không còn khóc nữa, khàn giọng hỏi "Em có muốn gặp con không?"

Tả Hàng bị kéo trở về từ những ký ức xưa cũ, mất chút thời gian để tiêu hóa câu hỏi của Chu Chí Hâm.

"Con của chúng ta tên là Trần Tuấn Minh, anh không dám để nó mang họ anh, cũng không dám để nó mang họ em." Chu Chí Hâm cay đắng cười "Mẹ nói tiểu Minh giống anh, nhưng anh ước gì nó giống em nhiều hơn một chút." Ít nhất như vậy, Chu Chí Hâm sẽ cảm thấy tim mình được an ủi, rằng đây là đứa con của bọn họ, là hiện diện minh chứng cho mối liên kết không thể phủ nhận giữa anh và Tả Hàng.

Tả Hàng hít thở khó khăn, khản giọng muốn nói gì đó để cứu vãn tâm trạng của Chu Chí Hâm. Nhưng nói gì đây? Bảo anh đừng nói nữa, hay nói rằng em biết.

Em biết con lớn lên trông giống anh.

Cậu gượng gạo mãi mới nặn ra được một câu đùa, "Giống anh cũng tốt, rất đẹp", không thành công cởi bỏ sự ngượng ngùng giữa hai người

Chu Chí Hâm hướng mắt nhìn về cánh cửa phòng cậu, không thèm che đậy ghét bỏ, lạnh giọng hỏi: "Đứa nhỏ đó cũng là của em?"

Tả Hàng là người cùng Chu Chí Hâm trải qua kỳ phân hoá thứ hai, dù không đánh dấu nhưng cậu có thể cảm nhận được pheromone của người này đang đầy sự nóng nảy và ghen ghét, cảm thấy Chu Chí Hâm và Trần Tuấn Minh ấu trĩ như nhau, ở chung một chỗ nhất định gà bay chó sủa. Cậu bật cười lắc đầu, "Của Dư Vũ Hàm và Đồng Vũ Khôn."

Chu Chí Hâm trợn to mắt, cũng phì cười "Doạ anh sợ hết hồn." Nghĩ một chút, Chu Chí Hâm lại nói "Bất kể năm đó vì sao em rời đi, vì không thích anh hay là thích người khác đi nữa... Tả Hàng, hiện tại em phải cân nhắc anh thôi."

Tả Hàng nghe hiểu, ngoại trừ enigma này, không ai có thể chữa khỏi chứng rối loạn pheromone của Tả Hàng, nói cách khác, cậu không thể sống thiếu anh.

Nhưng cậu lắc đầu, "Anh cứ tìm hạnh phúc của mình, không cần để tâm đến em."

"Hạnh phúc của anh là em và tiểu Minh." Chu Chí Hâm nhìn gạt tàn thuốc, muốn khuyên cậu đừng hút thuốc nhưng vẫn là không dám nói ra. "Tả Hàng, em suy nghĩ kĩ đi, anh sẽ quay lại tìm em."

Đến khi Trương Tuấn Hào ôm bụng đói cồn cào đi ra thì phòng khách chỉ còn mình Tả Hàng, Trương Tuấn Hào bâng quơ: "Chu Chí Hâm không ở lại ăn cơm à?"

Trương Thuận đi vào bếp cầm ra một ống snack, định ngồi xuống sofa hối thúc Tả Hàng nấu cơm thì bị bờ vai run rẩy của anh mình doạ cho sợ hãi.

Trương Tuấn Hào quỳ xuống bên chân cậu, nghiêng đầu nhìn Tả Hàng đang cúi gầm mặt. Tay Tả Hàng bấu chặt lấy quần, hai mắt to tròn mở ra như kiềm nén cảm xúc nhưng nước mắt cứ như thác, lũ lượt rơi xuống nhuộm sẫm cả một mảng vải trên đùi cậu.

"Đcm anh sao vậy? Lão già Chu Chí Hâm khi dễ anh?" Trương Tuấn Hào quen biết Tả Hàng lâu như vậy cũng chưa thấy Tả Hàng khóc bao giờ, mặt lúc xanh lúc vàng không biết an ủi thế nào.

Cũng may Tả Hàng khóc đủ thì lại trở về như bình thường, xuống bếp nấu bữa tối mà Trương Tuấn Hào mong ngóng từ chiều.

Lúc Dư Vũ Hàm sang đón Cá Nhỏ, Trương Tuấn Hào muốn nói về việc Chu Chí Hâm ghé qua thì lại bị Tả Hàng giẫm vào chân đau điếng, lời thoát ra miệng đổi thành tiếng chửi thề.

009.

Tả Hàng ngồi bệt dưới thảm, gác cầm lên bàn trà mân mê chơi đùa điếu thuốc trong gạt tàn. Trương Tuấn Hào nằm trên sofa, đôi chân dài gác lên tay vịn, cầm ipad bấm mấy hợp âm trong bảng phối điện tử, tạo ra mấy giai điệu mới mẻ.

Trương Tuấn Hào hào hứng ngồi bật dậy: "Anh, thấy tổ hợp vừa rồi thế nào? Ngầu lắm đúng không?"

Tả Hàng thấy bộ dạng hào hứng của Trương Tuấn Hào với Bánh Chẻo giống nhau y sì đúc, bật cười giơ ngón cái khen ngợi nhóc.

Trương Tuấn Hào như đứa trẻ được cho kẹo, hí hửng chuyển tab sang ghi chú, ghi lại mấy nốt nhạc ngẫu hứng của mình vào khung nhạc phổ, trộm nhìn tờ giấy của Tả Hàng vẫn như lúc đầu không có thêm chữ nào, đá đá anh hối thúc. "Mọi khi anh viết lời như làm thơ cơ mà?"

"Em đừng nói nữa, anh cũng khổ tâm lắm rồi đây này." Tả Hàng nằm ra vò tóc, "Hay anh chuyển verse này sang cho em nhé?"

"Khỏi đi, đây không thèm." Trương Tuấn Hào bĩu môi, "Fast flow của anh em không kham nổi."

Hai người lăn tới lộn lui sáng tác xem như là khung cảnh quen thuộc từ lúc còn là thực tập sinh, đến hiện tại cũng không hề thay đổi. Mặc dù có nhà riêng, cả hai đều dành phần lớn thời gian đóng đô ở studio, sau có thêm Bánh Chẻo, Tả Hàng đành bứng cậu em mình về nhà chăm cơm.

Tả Hàng càng nấu ăn càng lên tay, Trương Tuấn Hào bị anh trai chiều hư, ăn uống càng khó khăn hơn, nhiều năm nay cũng không thích gọi đồ ăn bên ngoài mà học cách đi chợ, đợi Tả Hàng nấu cho mình.

Hai người đồng điệu nhiều phương diện, kể cả gu âm nhạc lẫn chuyện tình cảm lận đận, tự nhiên trở nên hoà hợp.

Suối nguồn cảm hứng của Trương Tuấn Hào là một người bên cạnh cảm nhận từng nốt nhạc của nhóc, còn Tả Hàng, thứ cậu cần hiện tại có vẻ chỉ là thuốc lá.

Trương Tuấn Hào cảm thấy mùi thuốc lá mà Tả Hàng hay hút có chút quen thuộc, nghĩ tới nghĩ lui thì chắc là do nồng mùi nguyệt quế, giống mấy món tây Tả Hàng thường nấu, hay mấy loại rượu người ta vẫn uống mà thôi.

Trương Tuấn Hào cũng hút, người làm nghệ thuật mà, đôi khi cần chút chất kích thích rót vào đại não. Phần lớn thời gian Trương Tuấn Hào hút thuốc lá điện tử, chỉ có Tả Hàng ngày ngày bầu bạn với cái gạt tàn.

Đến chiều, Trương Tuấn Hào mơ màng chìm đắm trong thế giới của bản thân thì tiếng chuông điện thoại của Tả Hàng vang lên.

Trương Tuấn Hào trộm liếc sang, thấy tên người gọi liền vội vàng vuốt tóc kéo kéo cổ áo. Tả Hàng đang định nghe máy, bị loạt hành động của Trương Tuấn Hào chọc cho buồn cười, "Hay em đi thay một bộ vest đi, anh ở đây đợi em ra rồi nghe máy."

"Bớt nói nhảm, mau nhận điện, đừng để cậu ấy chờ."

Tả Hàng vừa bắt máy, giọng Trương Trạch Vũ đã chí choé "Tả Hàng— Úi, A Thuận cũng ở đấy à."

Trương Trạch Vũ đang lái xe, cậu đặt máy trên giá đỡ video call cho Tả Hàng. Tả Hàng thấy vậy, hỏi: "Em đang đi đâu đấy?"

Trương Trạch Vũ kích động khua tay múa chân quên cả cầm vô lăng. "Em đến công ty họp gấp, anh biết gì không? Trương Cực với Tô Tân Hạo quen nhau, họ muốn công khai, bên công ty đang loạn lắm rồi."

Tả Hàng đang cười vui, tai bỗng ù đi. Tô Tân Hạo và Trương Cực ở bên nhau? Vậy Chu Chí Hâm biết làm thế nào bây giờ?

"Đúng là loại chuyện mà thằng nhãi cứng đầu Đậu Kỷ có thể làm ra mà." Trương Tuấn Hào ló đầu sang chui vào màn hình điện thoại, kích động không kém. "Trâu bò, thật muốn nhìn thấy bộ dạng cuốn quýt của mấy người phía trên."

"Nhỉ? Chơi lớn vãi." Trương Trạch Vũ đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần đấu tranh cùng sống cùng chết với huynh đệ, cho dù cao tầng phản đối thế nào, bọn họ cũng nhất định đứng về phía nhau. "Tớ gọi báo cho mọi người biết một tiếng, sợ rằng họp lâu quá tin nóng này lại nguội mất."

" Họp xong lại tình báo cho bọn tớ bên này nhé." Trương Tuấn Hào giơ ngón cái khích lệ, "Hai đứa nó cũng hay thật, giấu diếm anh em."

"Thật chứ, A Thuận tớ nói cậu nghe, Chu Chí Hâm biết. Vậy mà anh ấy không nói cho tớ." Trương Trạch Vũ đánh một vòng vô lăng, xem ra là rẽ vào bãi giữ xe công ty, "Phải rồi, mới mấy hôm trước có paparazzi chụp được hình Chu Chí Hâm ở khu nhà của cậu, bị bên trên vung tiền mua rồi. Cậu có gặp anh ấy không?"

"A cái này..." Trương Tuấn Hào cảm thấy Tả Hàng không muốn nhiều người biết chuyện Chu Chí Hâm đến, dù là Trương Trạch Vũ cũng không dám bép xép.

"Thôi tối tớ gọi sau nhé, giờ tớ phải đi gấp rồi." Trương Trạch Vũ xem ra là vội lắm, dứt câu đã tắt ngay.

Tả Hàng vẫn đang chìm trong tin tức Tô Tân Hạo và Chu Chí Hâm không phải là kiểu quan hệ mà cậu vẫn đinh ninh suốt những năm nay, có hơi khó tiếp thu mà trì độn.

010.

Mấy hôm sau, Chu Chí Hâm lại gõ cửa nhà Tả Hàng.

Tả Hàng thông qua mắt mèo điện tử, thấy anh ôm một bó hoa phi yến nhiều màu được gói trông rất cao cấp đứng ngoài cửa, chán ghét không thôi mà mở micro lên mắng "Đừng có phát bệnh ở chỗ em, anh khoa trương như vậy là sợ đám paparazzi không chụp được anh sẽ bị đói à?"

Lại mấy hôm nữa, Chu Chí Hâm quấn kín mít mò tới studio của Trương Tuấn Hào và Tả Hàng.

Trương Tuấn Hào nhìn người đến là anh, nhớ đến hôm nọ Tả Hàng khóc nức nở thì có chút không thiện chí muốn đuổi người.

Chu Chí Hâm nhanh tay lẹ mắt, giơ lên một giỏ táo xanh mơn mởn bắt mắt. "Tiểu Bảo nghe nói anh đến tìm em, nhờ anh mang sang cho em."

Mắt Trương Tuấn Hào long lanh đón lấy giỏ táo, không có tiền đồ mà mở rộng cửa mời Chu Chí Hâm vào trong, thậm chí còn chỉ cho anh phòng tập trống của Tả Hàng.

Chu Chí Hâm không sợ tiếng trống ồn ào, ngồi bệt xuống đất tựa vào tường nhìn Tả Hàng chơi trống.

Tả Hàng chuyên tâm quá mức, đến khi tia pheromone mùi rượu nhựa thông pha nguyệt quế thoang thoảng nhẹ nhàng chạm vào da, cậu mới phát hiện trong phòng xuất hiện thêm một người.

Chu Chí Hâm nhìn cậu, thấy Tả Hàng nhìn mình thì cười lên chào hỏi trông có chút ngốc.

Không có vẻ gì là thất tình nhỉ?

Tả Hàng có hơi bối rối, hoá ra là mình hiểu nhầm ư? Chu Chí Hâm không có thích Tô Tân Hạo?

011.

Một ngày nắng đẹp, Chu Chí Hâm vừa đóng máy bộ phim mới nhất không bao lâu, định đến trường Trần Tuấn Minh đón nhóc về sớm bồi dưỡng tình cảm một hôm, nào ngờ lại chôn chân trước cổng trường của nhóc.

Trần Tuấn Minh ngồi bệt trên cát xây lâu đài, Tả Hàng ngồi bên cạnh gom cát lại gần cậu bé, chốc chốc còn lấy khăn giấy trong túi áo ra lau mồ hôi trên trán nhóc.

Trần Tuấn Minh cười đến là vui vẻ, nhìn Tả Hàng như là đợi Tả Hàng khen mình giỏi.

Chu Chí Hâm nặng nhọc từng bước đến gần hai người họ. Trần Tuấn Minh cảm nhận thấy anh trước hết, đứng dậy đem một thân toàn là cát nhào về phía Chu Chí Hâm ôm lấy chân anh khúc khích "Lão Chu, thật lâu không có đến thăm con."

Nụ cười trên mặt Tả Hàng đông cứng, hai người cứ như vậy nhìn nhau.

————

Trần Tuấn Minh ngồi trên ghế phụ lái vui vẻ gặm socola, hí hửng vì hôm nay được baba đón về sớm, không cần học buổi chiều.

"Người hồi nãy, con quen à?"

"Ba nói ai?"

"Người đẹp đẹp vừa nãy xây lâu đài cát với con..."

"Anh Hàng hả? Quen chứ! Anh Hàng hay đến thăm con lắm, còn mang kẹo cho con, còn đem Bánh Chẻo đến chơi cùng con nữa."

"Sao con không nói cho ba?"

Trần Tuấn Minh làm rơi socola trên tay xuống, hai tay bụm miệng, mắt trợn to nhìn Chu Chí Hâm. Hồi sau, mắt nhóc đỏ lên như muốn khóc, Chu Chí Hâm không biết tại sao, muốn buông cả vô lăng dỗ con.

Trần Tuấn Minh nước mắt tí tách, "Chết rồi, không cẩn thận nói ra rồi... Lão Chu, ba xem như chưa từng nghe thấy gì có được hông?"

"Vì sao?"

"Anh Hàng nói nếu để lão Chu biết, anh Hàng sẽ không chơi với con nữa." Trần Tuấn Minh bắt đầu oa oa khóc lên.

Chu Chí Hâm thấy nước mắt con trai tí tách rơi mà hoảng, mở hộc bên ghế phụ lấy ra một thanh socola mới, dùng miệng xé rồi dúi vào tay con. "Nín đi, ba vẫn còn chuyện muốn hỏi. Con quen anh Hàng từ khi nào?"

Trần Tuấn Minh quệt nước mắt, cắn một ngụm socola ngập răng, dễ dàng bị dụ dỗ. "Rất là lâu luôn, anh ấy là bạn mẫu giáo của con, giờ vẫn là bạn của con."

Chu Chí Hâm sắp xếp một chút, nhớ đến lời Trương Tuấn Hào kể rằng lúc trước Tả Hàng thường đến trường mẫu giáo, anh bật cười.

012.

Chu Chí Hâm nhìn tin nhắn từ người lạ, gửi cho anh một file ảnh gồm hình của anh và Trần Tuấn Minh dắt tay nhau đi ra từ cổng trường tiểu học.

Lại là đám paparazzi tống tiền.

Chu Chí Hâm sống lâu trong giới này, lười suy xét làm sao chúng có liên lạc cá nhân của anh, chuyển khoản số tiền được yêu cầu xong thì gửi thông tin liên lạc của tài khoản này cho luật sư riêng.

Phòng làm việc của anh năng suất, hiếm thấy ông chủ nhà mình ra tay ngoan độc như vậy, tự biết tính nghiêm trọng của vấn đề. Paparazzi chụp được hình Trần Tuấn Minh rất nhanh đã nhận được thông cáo hầu tòa. Tên này chỉ mới vào nghề, cho rằng thủ đoạn của bản thân đã rất hoàn hảo rồi, nào ngờ lại bị Chu Chí Hâm đẩy ra trước vành móng ngựa, căm hận mà chơi chiêu cá chết lưới rách, tung ảnh Trần Tuấn Minh và Chu Chí Hâm lên mạng.

Đứa nhỏ không được làm mờ mặt, giống Chu Chí Hâm như từ một khuôn đúc ra. Phản ứng của cư dân mạng triệt để bùng nổ.

[Vcc ảnh đế của chúng mày chơi lớn vậy, 25 tuổi đã có con cao đến eo thế này lol]

[Má nó giống 22x đến như vậy]

[@Plv22x đến giải thích đi]

[Cười chết mất hôm qua còn thấy fan cô XX và cô XXX đấm nhau giành anh rể, cậu ta thì vui vẻ đi đến trường tiểu học đón con trai]

[Chu Chí Hâm không biết kính nghiệp, giấu diếm có vợ có con, sao còn chưa giải nghệ đi]

Rất nhiều bình luận mắng chửi Chu Chí Hâm, nguyền rủa thậm tệ anh. Cả đứa nhỏ vô tội như Trần Tuấn Minh cũng bị miệt thị, bảo nhóc nên đi chết.

.....

[Má nó sao đứa nhỏ này còn trông giống giống ai đấy quen lắm các chị ạ]
↪️[Nhỉ? Cứ nhìn mãi mà không nhớ ra]
↪️[Đù mé tưởng có mình tôi thấy vậy????]
↪️[không phải chứ ánh nhìn đầu tiên tôi đã thấy giống con trai zh của tôi năm đó rồi các mom ạ]

Bình luận này lập tức lên no1 hotsearch, trở thành chủ đề tìm kiếm top đầu vì được nhiều người tán đồng. Tả Hàng thoát không khỏi cảnh bị nhắm đến, trở thành người được nhắc đến nhiều nhất trong số những ứng cử viên "chị dâu bí ẩn".

Trợ lý và nhân viên ở phòng làm việc của Chu Chí Hâm sứt đầu mẻ trán, áp lực từ phía công ty chủ quản, từ các bên đối tác, nhãn hàng. Họ phải đón điện thoại liên tục, nhẹ giọng xin bên kia chờ văn bản chính thức.

Ông chủ của họ thì hay rồi, còn có thời gian đọc bình luận. Sợ chưa đủ loạn hay sao?

Điện thoại cá nhân của Chu Chí Hâm thoát không khỏi cảnh bị khủng bố, anh nhìn số tin nhắn wechat gửi đến, cười khổ trong lòng. Chộp lấy tin nhắn từ tài khoản được ghim, Chu Chí Hâm đã nhảy vào khung chat.

Anh là đang làm cái gì?

Anh nói không phải anh làm, em tin không?

Mở máy.

Không được, bọn họ sẽ gọi anh liên tục.

Anh ở đâu

Em đến tìm anh.

Anh đang đi trốn rồi.

Dì gọi cho em.

Mẹ anh?

Mẹ nói gì với em?

Đừng nói nhiều, chúng ta cần nói chuyện trực tiếp.

Anh đang ở Trùng Khánh.

Em đi máy bay đến, anh gửi địa chỉ qua đây.

Chu Chí Hâm vừa gửi địa chỉ qua, trợ lý của anh đã hớt hải chạy đến. "Tiểu Chu, bảo mẫu gọi bảo tiểu Minh biết chuyện rồi, đang quấy khóc ở nhà, mẹ em bảo em về gấp."

Chu Chí Hâm không ngờ Trần Tuấn Minh sẽ biết chuyện, lo ảnh hưởng tâm lý của đứa nhỏ, vội vàng che kín cả người trở về nhà.

Mẹ Chu thấy hắn, liền bế Trần Tuấn Minh đang khóc nức nở ra đón, xót đứa nhỏ đến mức quên mất phải mắng đứa lớn.

Trần Tuấn Minh ôm cổ Chu Chí Hâm, nói trong tiếng nấc "Anh Hàng... Hàng là mẹ em... Họ nói mẹ không cần em... Lão Chu... họ... họ nói nhìn con giống ba nên mẹ mới không cần con."

Nước mắt lã chã rơi, Trần Tuấn Minh khóc thảm, "Là vì con nhìn giống lão Chu nên... nên anh Hàng không muốn làm papi của con..."

"Đều là nói nhảm, con đừng tin." Chu Chí Hâm vỗ vỗ lưng Trần Tuấn Minh.

Thật chứ không biết Trần Tuấn Minh đã đọc được loại bình luận xấu xa gì nữa.

"Lão... Lão Chu... papi cơ, con muốn papi cơ."

Chu phu nhân thấy nước mắt cháu nội tuôn như thác, sợ nhóc mất nước liền xót xa không thôi. "Minh Minh ngoan, papi rất thương con, chẳng phải ngày nào papi cũng đến trường chơi với con hay sao?"

"Mẹ cũng biết?" Chu Chí Hâm khó tin nhìn bà, Chu phu nhân còn đang lo cho cháu, không rảnh để ý đến anh.

"Nhưng anh Hàng cũng ôm những bạn khác, anh Hàng không có thích con nhất. Có phải vì con nhìn không giống papi không hả bà?"

Chu phu nhân nghe cháu nội của bà ngây thơ hỏi mà càng đau lòng, "Nói bậy, tiểu Tả thích nhất là Minh Minh của bà. Cơ mà tiểu Tả nói rằng anh ấy không thích đứa trẻ khóc nhè."

Trần Tuấn Minh nín bặt, ôm mặt Chu Chí Hâm rưng rưng "Lão Chu, là vì con khóc nhè nên lâu nay papi không ở cùng chúng ta sao?"

Chu Chí Hâm nhìn phản ứng con như vậy, đau lòng đến cay cả sóng mũi, ôm đầu nhóc để Trần Tuấn Minh tựa lên vai mình. "Papi con có công việc cần giải quyết, em ấy rất thương con, chỉ cần con nín khóc, ngày mai em ấy sẽ đến tìm con."

"Nói dối, anh Hàng ở Bắc Kinh cơ mà."

Mẹ Chu lườm Chu Chí Hâm, dùng khẩu hình nói với anh: không làm được thì đừng lừa trẻ nhỏ.

Thật vất vả Chu Chí Hâm mới thành công dỗ Trần Tuấn Minh ngừng khóc. Đợi cho con ngủ rồi, Chu Chí Hâm ngồi trên ghế dài mở weibo ra xem tình hình.

Người xem kịch vui nhà anh nhiều vô số kể, mắng chửi nguyền rủa Trần Tuấn Minh thậm tệ, nhưng bên dưới siêu thoại của Chu Chí Hâm, phần lớn fan vẫn rất ủng hộ, bởi vì khoảng thời gian có con Chu Chí Hâm chưa từng bỏ bê công việc, vấn đề họ quan tâm là chị dâu thật sự nhà họ là ai.

Những hình ảnh năm đó Chu Chí Hâm đeo đồ ngăn cắn từng làm mưa làm gió giới giải trí cũng được đào lại.

[Đệch mẹ tôi nói chứ năm đó con trai tôi đeo đồ ngăn cắn thì tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý bế cháu nội rồi]

[Má nó con trai của tôi với chồng tôi đẹp trai quá điiiiiiiii]

[@super_left.06 giải thích đi]
↪️[Cô tag tiểu Tả nhà chúng tôi cái đéo gì?]
↪️[Con mẹ nó chưa có xác minh gì, các người dựa vào đâu lôi Tả Hàng vào chuyện này]
↪️[Nhà chúng tôi lại thèm cậu Hàng quá cơ đấy, cậu ta xứng sao]
↪️[Xứng hay không cũng bị cậu Chu cao quý nhà các người kéo vào rồi :) còn tỏ vẻ thanh cao à]

Chu Chí Hâm cảm thấy phản ứng này tích cực hơn những gì anh dự đoán rất nhiều, thoát ra dạo một vòng bảng tìm kiếm, gửi ID những blogger nguyền rủa ác ý cho luật sư và phòng làm việc.

Xong, Chu Chí Hâm mới phát hiện tên của Tả Hàng cũng xuất hiện trên bảng tìm kiếm rồi.

Mặc dù không xuất đạo, Tả Hàng và Trương Tuấn Hào vẫn có địa vị nhất định trong giới rapper.

Trên mạng liền nổi lên những video Tả Hàng đi đệm trống cho concert của Trương Tuấn Hào, tư liệu concert riêng của Tả Hàng, video cậu đua f1 cho những giải lớn.

Bên dưới, người ta liên tục mắng chửi lẫn nhau, fan cp của Tả Hàng và Trương Tuấn Hào cho rằng fan Chu Chí Hâm phát bệnh mới tin vào bình luận bảo mẹ của đứa nhỏ là Tả Hàng.

[Mẹ nó, nhà cậu nào đó bị điên có phải không? Nhìn xem A Hàng và A Thuận nhà chúng tôi mới là chân ái]
↪️[Cô mới là phát bệnh, 2 cậu alpha này có biết cô gáng ghép họ thành dạn gì không]
↪️[Fan zjh vào đây chửi cô nè. Zjh và zh là anh em tốt, Thuận Thuận nhà tôi rất quý người anh này của nó, làm ơn không xàm ngôn]
↪️[Nói chứ fan cp cũng quá điên rồi]
↪️[Có thể không điên sao? Hai cậu này sau khi rời sdfj thì quấn lấy nhau như keo mà]
↪️[Người ta là buddies, là rapper ăn ý. Chỉ có các người nghĩ nhiều thôi]
↪️[Để yên cho 2 thằng con trai của bà lấy vợ sinh con, ship ship mẹ chúng mày]

[Sao tôi không biết tiểu bá vương này còn biết đua f1 vậy. Ngầu quá chồng nhỏ ơi]
↪️[Hihi ngại quá, em này là tay đua chuyên nghiệp từ khi mới 19 tuổi á]
↪️[Tự hào cái đéo gì, chẳng phải flop show quá mới phải chuyển nghề à]
↪️[Ai dô xem ai đó ở đây ghen ăn tức ở kia kìa, em tôi vẫn ra nhạc đều đặn, năm ngoái còn cùng đồng nghiệp mở concert mà các người không mua nổi vé, cám ơn]

[Òm thấy em này cũng xinh xắn, có tài đấy. Mẹ cho phép làm con dâu của mẹ]
↪️[Khỏi, biến đi]
↪️[Fan cậu Chu ở bài đăng zh phát rồ gì đấy. Like idol like fan]
     ↪️[Câm mồm đi. Biết điều một chút, không có zzx tôi còn không biết cậu này là ai]

Chu Chí Hâm bị mấy cô gái cãi nhau đến hoa mắt nhức đầu, quyết định ấn vào xem video Tả Hàng. Tả Hàng mặc đồ bảo hộ, ôm nón bảo hiểm đứng xem nhân viên kiểm tra xe cho mình.

Video chỉ quay được bóng lưng và ít sườn mặt cậu, nhưng khí chất và hàng lông mi dài khiến cho người xem kích động không thôi.

Có bản ghi hình concert rap của Tả Hàng, video được mời đi diễn. Căn bản là định hướng của Trương Tuấn Hào và Tả Hàng quá giống nhau, ban đầu người ta còn mời cả hai người, nhưng càng về sau, bên sự kiện chỉ mời một trong hai.

Thú vị là Tả Hàng được mời đi rap chính thì Trương Tuấn Hào sẽ bê trống theo hỗ trợ anh trai, ngược lại Trương Tuấn Hào đứng rap phía trước thì khán giả sẽ biết ngay người đệm trống và phối nhạc phía sau là anh trai nhỏ của cậu ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top