Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 1 - 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1- Thế giới song song

Ngoại thành phố, cách trung tâm 23km, một nhà hai tầng, nếu nhìn từ trên xuống thì thấy căn nhà rất cổ,...Chắc ra đời trước công nguyên :)

Kiểm tra độ tỉnh táo nhận thức.

Tích tích tích
"Bảng chữ cái bắt đầu bằng chữ cái gì?".
- A. C - B. D
- C. A - D. B
Có 30 giây để lựa chọn...29, 28, 27
"Bạn chọn A dừng cuộc chơi(tính đáp án )
Bạn chọn B dừng cuộc chơi (tính đáp án )
Bạn chọn C tuyệt bạn đã chọn gần đúng. dừng cuộc chơi! (tính kết quả là chọn A)
Bạn chọn D tích...dừng cuộc chơi".

Cảm giác muốn bóp chết ai đó từ trong trứng nhiều lần là đây.
Toàn thân ê ẩm Mạc phàm vẫn mơ màng nghe câu hỏi trong não bộ,nghe xong, rất muốn bán áo mưa free cho đôi thân sinh trước khi sinh ra người đã nói ra câu hỏi này.

"Cáiii quầnn què, đứa nào nói ra câu đố này vậy". Bị bất ngờ câu hỏi làm Mạc phàm xít ngất đi.

Ký sinh ký chủ thời gian ước tính 10s ...5%...69%...96%...100%
Thành công.

Trong đầu Mạc phàm nghe được thanh âm của hệ thống.

"Ta không phải chết do vụ nổ sự cố hệ thống sau khi nhóm quái vật biến dị d-4 cầm đầu tiến vào, giờ vẫn nghe được âm thanh của hệ thống?". Mạc phàm thắc mắc trong lòng.

Một sự cố xảy ra. Nhóm khoa học trong đó có mạc phàm, sắp thành công chế tạo hệ thống, căn cứ lại bị quái vật tấn công, đành khởi động hệ thống sớm.

Nơi mạc phàm ở, Mạc Phàm 63 tuổi là một nhà khoa học có tài năng trong nhóm nghiên cứu chế tạo hệ thống. Một hệ thống quản lý kiểm soát được thế giới, đang trong tình trạng biến đổi, nhân loại biến thành zombie, động vật biến quái vật. điều không may thực vật có chí thông minh, tất nhiên chúng có thể di chuyển rồi chứ ôm cây đợi thỏ sao, mà chúng là cây ôm quái gì, những mối nguy hiểm đến nhân loại ngày càng được nhân loại phát hiện ra, nhiều hơn...thật hãnh diện quá, khi nhân loại từ độ cao của chuỗi thức ăn ngã bại liệt đến cuối cùng kim tự tháp, vì sinh tồn nhân loại chọn cách hòa đồng... là nhập gia tùy tục đó.

Nhân loại tạo ra những nguồn năng lượng mới, cải thiện vũ khí, trí tuệ nhân tạo...

Thế giới biến đổi một số ít nhân loại có dị năng là những người dị linh.

May mắn Mạc phàm là dị linh. Với dị linh cấp m-2 là khởi đầu tốt đẹp của anh, nên cũng không thể thoát khỏi chết khi những biến dị quái vật cấp cao và thực vật tấn công trụ sở nghiên cứu, tương lai có lẽ Mạc phàm được làm một miếng thỉ của con quái vật boss nào đó cũng nên.

....

"Đây là đâu ta là ai ta...đang ở đâu" trong đầu đầy những câu hỏi như vậy khi thấy những cảnh vật xung quanh đầu tiên của mạc phàm.

Đây là một căn phòng có bốn bức tường và dĩ nhiên được xây bằng gạch rồi, à quên còn có hai cái cửa sổ nữa. Một cái cửa sổ có rào chắn bằng sắt nhìn có vẻ chắc chắn nếu ở ngoài có chó thì sẽ không sợ bị cắn.

Anh đã đi hai phần ba quãng đường mà sao thấy con tim vẫn còn chơi vơi... Mạc phàm sống gần hết cuộc đời, tạo cho Mạc phàm thói quen sống ở tận thế nếu với những cửa sổ mở toang như vậy thì đã chết lần thứ hai rồi.

Tích tích
"Cập nhập chức năng của hệ thống,... hệ thống quét bản đồ 100m xung quanh thành công". Âm thanh hệ thống thông báo.

Một mô hình bản đồ thu nhỏ thể hiện nhìn từ trên xuống xuất hiện trong trong mắt mạc phàm , có những chấm đang di chuyển một số chấm đứng yên.

"Những chấm này là...". Mạc phàm suy nghĩ thắc mắc.

Tích tích
"những Chấm tròn là sinh vật sống, màu vàng trung lập. Màu xanh thiện cảm ký chủ, màu đỏ âm độ thiện cảm". Âm thanh hệ thống.

"những chấm tròn là sinh vật sống...là quái vật hay là con người?. khoan toàn màu vàng với màu xanh chắc chắn là người rồi". Mạc phàm thấy rất hạnh phúc vì khả năng cao mình được người cứu.

Tích tích
Trong cơ thể ký chủ có hồn phù hợp 99,99%, Sắp được hòa hợp với ký chủ.

Mạc phàm đang say mê nghiên cứu mô hình bản đồ. Bất chợt Thanh âm hệ thống vang lên.

"hồn phù hợp?, trong cơ thể mình sao lại có một linh hồn khác lại còn phù hợp nữa??".mới tỉnh dậy sau giấc ngủ giống như ngủ cả một ngàn thế kỷ, làm đầu óc không linh động được nhiều của Mạc phàm khi bị nhiều điều kỳ lạ làm cho hơi choáng.

Tích tích
Độ hòa hợp hồn với ký chủ bắt đầu, thời gian ước tính 0,5s ... 5%...100%.

"hừ..."đã choáng từ đầu giờ lại còn phê.

Một lượng thông tin lớn tràn vào thức hải của Mạc phàm. Như một cuộn phim lướt qua một đời người, nhân vật chính lại là chính mình, nhưng bản thể là mình mà người khác điều khiển.

"Chúc mừng chủ ký sinh, Hòa hợp thành công". Âm thanh hệ thống.

Tinh thần tăng +15 điểm.

Bảng thuộc tính.

Tích tích

Tên: Mạc phàm

Cấp độ: 0 (dị linh)

Chủng tộc: con người

Kinh nghiệm: 0/3000

Công kích: 3

Nhanh nhẹn: 3

Phòng thủ: 2

Tinh thần: 18
...

Kỹ năng: 0

........

"sống lại bằng chính thân thể của mình, nhưng lại là thế giới khác?. nếu vậy đây là thế giới song song. này là của một linh hồn khác giống y hệt mình,... mà tại sao mình đến được đây??". Mạc phàm cảm thấy không thể tưởng tượng được đây là thế giới khác, song song với thế giới Mạc phàm ở.

"Mạc phàm!, còn chưa dậy đi học.
06:15 rồi". Giọng gọi của một cô gái ở dưới nhà vang lên.

Nếu có thể Mạc phàm cảm thấy giờ bùng tiết học là một điều tuyệt vời nhất trong bao năm đi học ở thời tuổi trẻ trâu. Vì giờ Mạc phàm thấy hơi đau đầu.

"không ngờ thời gian ở đây chậm hơn thế giới mình sống 20 năm, lẽ nào do thế giới này không bị biến đổi". Mạc phàm.

Mạc phàm buồn ngủ nhưng cũng thắc mắc thế giới này như thế nào một điều đặc biệt bụng đang đói.

Đi xuống nhà bếp xuất hiện trước mắt Mạc phàm là một cô gái dáng người cao, có lồi có lõm, là một mỹ nữ, Mạc phàm biết đây là chị gái của thân thể Mạc phàm ở thế giới này.

Mạc phàm nhìn thấy trên đầu chị gái mình hiện thị dòng chữ cấp độ 0( con người ).

" cấp độ chữ này là...?". Mạc phàm cảm thấy tò mò suy nghĩ hỏi hệ thống.

Tích tích
"dựa trên năng lượng ký chủ hệ thống đánh giá vật thể theo đẳng cấp năng lượng ký chủ đang có, nếu vật thể năng lượng cao hơn không thể xem được". Âm thanh hệ thống hồi đáp

"vậy xem thông tin vật mang năng lượng?". Mạc phàm cảm thấy vui, nếu được như vậy khác gì chơi game ở thực tại đâu, suy nghĩ hứng khởi mạc phàm hỏi hệ thống.

Tích tích
"muốn xem thông tin ký chủ cần suy nghĩ thông tin vật mang năng lượng đó". Âm thanh hệ thống nhắc nhở.

Được hệ thống nhắc nhở trong mắt Mạc phàm xuất hiện thông tin như Mạc phàm mong muốn.

Tên: Ngọc Thu

Cấp độ: 0

Chủng tộc: con người

Công kích: 2

Nhanh Nhẹn: 4

Độ thân thiện: 75 (màu xanh)

Kỹ năng: 0

Kỹ năng phụ trợ: 0

Chap 2: tỏ tình crush(tạch)

Ăn sáng sơ qua Mạc phàm bắt xe bus đến trường, trong trí nhớ của thân thể này trước kia Mạc phàm biết lớp học của mình ở tầng hai dãy bên phải khu nhà chính.

Mạc phàm chỗ ngồi ở cuối lớp, với chủ nhân của cơ thể này trước kia thì chỗ này là một bảo địa, ngủ không quan trọng, không học bài cũng vậy... Giáo viên cũng không quản vì họ đã không còn hy vọng vào những học sinh này lấy được điểm cao. không cẩn thận còn bị trả thù. Ai cũng không muốn một ngày làm việc vui vẻ may mắn ra về lại phải đẩy xe.

Vừa ngồi xuống. Âm thanh dễ nghe của một cô gái cùng ngồi xuống cạnh Mạc phàm.
"Hôm nay thời tiết đẹp lúc về làm ván chứ Mạc phàm, nếu được chị sẽ kéo rank cho cậu chỉ cần bao tiền nét là được".

Cô gái này là bạn ngồi cùng bàn với Mạc Phàm. Với chủ nhân cơ thể trước kia hai người gần như thanh mai trúc mã nhưng chỉ là bạn thân chơi từ lớp 6 đến giờ.

"Từ giờ tôi không chơi game nữa, mấy trò đó là quá khứ rồi". Mạc Phàm

" lại mạnh miệng, trước thề thốt bỏ game hẳn, để theo Phương Thanh mà Sao! xong chưa một giờ đã bỏ cuộc quay lại với game rồi". Tiểu Vi

"còn không giám ngỏ lời với người ta mà đã hứa" Tiểu vi cười ra tiếng

"Phương Thanh..". Mạc phàm cảm thấy cơ thể bỗng run lên.

" trong kí ức bóng hình tóc ngắn ngang vai, khuôn mặt trái xoan điểm thu hút nhất là dáng người...bảo sao chủ nhân của cơ thể này trước kia crush yêu đơn phương, mà tại sao cả cơ thể vừa run nhỉ???"

...

"Cả lớp mở sách ra, chương 4 giới hạn".

Cả 5 tiết học, 3 tiết môn toán 2 tiết môn văn học sinh mệt lừ...chắc chừ mấy học sinh cá biệt như Mạc Phàm là không cảm thấy gì...hiệu quả của ngủ cả 5 tiết có khác.

" Ê dậy đi...cả lớp về hết rồi kìa". Tiểu Vi véo một chút má Mạc Phàm. nhìn cái tên này cũng đẹp trai đấy chứ...chỉ là da mặt có chút trứng cá...

"dậy rồi". Mạc Phàm... mình đã sang thế giới khác thế giới này cảm giác thật an toàn bình yên...không như trước phải nơm nớp lo sợ đang ăn lại trở thành thức ăn.

Hai người gần ra tới cổng trường, do mệt như thói quen như mọi khi và cũng hay ngủ trong lớp nên Tiểu Vi không phát hiện Mạc Phàm có điểm khác trước kia.

"Phương Thanh của ông kìa".Tiêu Vi nhắc nhở chỉ chỉ

Dáng người có lồi có lõm chỗ cần lớn thì lớn chỗ cần nhỏ thì nhỏ, "Phương Thanh" đang đứng đợi ai đó, mấy chàng trai đi qua cũng phải nén nhìn. Nhìn thôi cũng muốn đi tù...tha lỗi em vẫn còn lứa tuổi học sinh.

"đợi tớ chút". Mạc phàm đi ra chỗ phương thanh.

"Phương Thanh".Mạc Phàm

"uhm?, cậu là Mạc phàm ngủ cuối lớp, sao vậy?" Phương Thanh ngẩng mặt lên thấy có người gọi tên mình.

"Có vẻ tớ nổi tiếng quá nhỉ" Mạc Phàm cười ái ngại nói.

"Trong lớp ai mà không biết Vua ngủ".Phương Thanh...xếp hạng lại còn cao nhất từ dưới lên nữa chứ.

"Cậu có việc gì không?"Phương Thanh...cậu ý ra đây chỉ để bắt chuyện như vậy?.

"Tớ thích cậu, cậu làm bạn gái của tớ được không?". Mạc Phàm

"há?"

"Xin lỗi tớ có người yêu rồi".Phương Thanh...

"Như vậy...hẹn gặp lại".Mạc Phàm quay mặt rồi đi.

"...Ơ ơ hỏi chấm"lắm người kỳ hoa?

Mạc Phàm cảm thấy tuy bị từ chối nhưng trong thân tâm lại thấy vui, cảm thấy rất thanh thản...có lẽ một phần ảnh hưởng còn lại của chủ nhân cơ thể trước kia.
Con người sẽ không hối những việc mình đã làm, nhưng lại hội hận những việc mình chưa làm. Những người sợ hãi nhiều nhất là những người có nhiều việc nhiều mục tiêu nhưng vì dành thời gian vào việc không đúng nên sẽ nhiều sự hối hận... Giờ chắc cơ thể hết run khi nghe được cái tên ấy rồi nhỉ.

"thế nào đừng bảo với tớ cậu ra tỏ tình với Phương Thanh đấy, nhìn mặt cậu buồn chưa kìa, cậu nên chỉnh chu vẻ ngoài chứ. Nhìn cậu giờ nếu cậu tỏ tình tớ tớ cũng từ chối" Tiểu Vi cười hắc hắc nụ cười thỏa mãn cười trên nỗi đau của người khác.

"vậy hả...tớ để ý thì cậu cũng xinh gái đấy chứ. Sao trước tớ không biết nhỉ?...hay hai chúng làm người yêu của nhau đi ". Mạc phàm chăm chú nhìn Tiêu Vi...

"cậu... mơ đi" Tiêu Vi liếu xéo quay mặt đi...cái tên này định chêu mình đây mà.

"rồi rồi hôm nay tớ khao, chơi vài ván với cậu vậy" Mạc Phàm cười cười.

Thật sự thời thời học sinh, đầu tư thời gian để làm bạn với một cô gái nhiều khi có thú vui, nhất là những lúc tâm trạng chán chán có người để chọc cho đỡ.

Chương 3: trở lại thế giới cũ

Gừ Gừ.

Gừ Gừ.

Zombie là loài chậm chạp nhất ở thời kỳ đầu đột biến, nhưng lại là loài có số lượng nhiều nhất, cả đội quân không biết đau đớn, không sợ chết...vì có sống đâu mà sợ chết, nếu một vài nghìn con tấn công một tòa thành thì không sao, lên đến một vài tỉ thì có sao rồi đấy.

"Làm sao đây giờ".Trương lệ lo lắng nói.

"giờ không chết vì cắn thì cũng chết vì bị đói"

"ngươi có giỏi thì xuống dưới kiếm miếng ăn, nguyễn sao đừng đi phá cửa chính là được" Vân Viễn tức giận cau mày nói.

"ngươi giỏi thì xông ra trước đi"

...

"hai cậu thừa sức để cãi nhau thì tốt hơn là nghĩ cách ra khỏi đây đi" Hồ Hinh cũng lo lắng khi nhìn xuống dưới sân trường có zombie đi lại.

Ở trong phòng học có 5 người ba nam hai nữ tất cả đều rất mệt mỏi, hôm nay là ngày thứ hai kể từ khi trận đột biến xảy ra, một tiếng vang to lớn từ trên trời vọng xuống như tiếng móng tay cào vào bảng học (chắc là từ Kéettt đó nhưng không phải đâu), sau khoảng mười tiếng sau rất nhiều người thèm ăn thịt...mà lại là thịt người. Cho xin một miếng cái coi...

Qua một ngày số lượng tiếng hét thảm vọng từ trong thành phố dần biến mất, đến ban đêm trường học tràn ngập sương mù âm u, nhưng có cảm giác những con zombie linh động hơn hẳn.

May mắn đến ngày thứ hai vẫn chưa mất điện với mất nước...Ở mấy nhà tầng phía xa có ánh đèn kia chắc chắn còn có người sống sót.

...

"đồ ăn của chúng ta chỉ duy trì được đến mai là cùng"

"12 giờ chúng ta cần thoát ra khỏi đây đến bãi đỗ xe, ở đấy chắc chắn có xe ô tô"Hồ Hinh.

"nhưng để đến bãi đỗ xe chúng ta cần đi vòng qua công viên trường..."Trương Lệ sợ hãi nói.

"nhưng ở đấy khéo còn có nhiều zombie..."

"không đi ở đây cũng sẽ chết, đi thì có một tia hy vọng còn hơn không"Hồ Hinh.

"bọn zombie bị thu hút bởi tiếng động lớn, chúng ta cần dụ zombie đến cuối góc sân trường phía bên kia, nếu ai muốn ở lại thì cứ việc ở..."

Trong phòng học cũng có người do dự không muốn thoát ra ngoài vì ra ngoài phải đối mặt với những zombie nhìn rất kinh dị.

...

"không có zombie rồi"

Bọn zombie nghe tiếng động bàn ghế rơi xuống sân đã sang hết phía bên kia.

Lúc này nhóm 5 người đang men theo cửa sổ để xuống dưới sân trường.

"cẩn thận đừng phát ra tiếng động lớn, nếu không sẽ không thấy ngày mai đâu"Hồ Hinh nói.

Công viên trường một nơi nhiều cây cối, thoáng rộng gần giữa có hồ nước.
Bình thường tầm này sẽ có nhiều học sinh đi dạo với ăn trưa ở đây...nhưng bây giờ nhìn vào lại là một nợi yên tĩnh đến lạ, tuy buổi trưa nhưng từ lúc đột biến đến giờ bầu trời âm u nhiều mây hơn hẳn làm chỗ này có cảm giác nguy hiểm hơn.

Nhóm 5 người cẩn thận đi đến công viên trường nhìn nơi đây làm mọi người ái ngại có lên đi đường vòng hay không.

"tiếp tục đi, nếu đi đường vòng mất rất nhiều thời gian..."Hồ Hinh lưỡng lự nói...

"đi thẳng qua đây chỉ mất có 5 phút mà thôi".

...

Chương 4: Công viên trường

Trong công viên giờ yên tĩnh tuy ở đây không toang hoang nhiều vết máu quần áo rách như ở sân trường nhưng vì có nhiều cây nên khó lòng phòng bị hơn vì không biết bụi cây có hay không zombie.

Lúc này 5 hình bóng cẩn thận men theo rìa cây.

Ê nhìn này!

"Tớ nhặt được một cái đinh"Tống Vi nói nhỏ.

"Cái đinh? Cái đinh để đâm zombie..." Tử Mạnh.

"Nhưng nó to hơn bình thường mà" Tống Vi nhìn cái đinh trong tay to bằng ngón tay cái nói.

"Vậy từ giờ nó sẽ là vũ khí của cậu"Tử Mạnh.

Phòng học không có thứ gì để làm vũ khí, mọi người trong nhóm đã tự xác định nếu gặp zombie đầu tiên mệnh ai lấy chạy, nếu làm lớn âm thanh những con zombie tìm tới lúc đấy chạy cũng không kịp.

Nhìn hai người Chết đến nơi vẫn tấu hài, làm 3 người còn lại trong nhóm không biết nói gì hơn, Kể cả giờ trên tay mỗi người cầm dao cắt thịt cũng không giám đánh zombie...vậy mà dùng đinh để đâm.

...

"xuỵt có zombie" Hồ Hinh ra hiệu nói.

Trong nhóm nghe vậy cẩn thận cảnh giác nhìn về phía trước thấy lờ mờ một con zombie căn cứ vào dáng người và kiểu áo họ có thể nhận ra trước kia zombie là một nam sinh viên.

Mọi người trong nhóm đã chuẩn bị tâm lý gặp được zombie nhưng không ngờ lại đụng sớm đến vậy, nếu gặp muộn một chút ở giữa công viên mà xung quanh chỉ có một con họ sẽ thử giết zombie, nhưng nếu gần sân trường thì thật nguy hiểm cả nhóm đành phải đi đường vòng.

"Hình như nó vừa nhìn về phía chúng ta" Trương Lệ lo sợ cảm thấy con zombie vừa quay đầu nhìn về phía mọi người.

Mọi người trong nhóm cũng không tin cho lắm vì zombie sẽ không dùng thị giác mà dùng thính giác nếu zombie dùng thị giác để nhìn con người thì giờ họ cũng không men theo rìa cây để đến được chỗ này rồi.

Nhưng mọi người sao có cảm giác con zombie này lại khác, trên tay nó đang cầm cái gì kia.

"what! con zombie này tay nó cầm xẻng đào hố"Tống Vi tuy sợ những zombie nhưng thấy con này cũng cảm giác tò mò nói nhỏ.

Từ hôm qua đến giờ họ chỉ gặp những con zombie buông thả hai tay đi chậm rì rì quần áo rách nát với khuôn mặt kinh dị chứ chưa gặp zombie cầm xẻng đào hố, đừng bảo zombie giờ tiến hóa có khả năng đào hố bẫy người.

Con zombie chú tâm đào hố, mọi người đang cầu nguyện con zombie đừng chú ý đến bên này.

Bảo sao mọi người thấy công viên có gì đó khác lạ với mọi khi hóa ra công viên bỗng xuất hiện mấy cái hố sâu.

Ra khỏi công viên trường nhóm 5 người cảm thấy thật khó có thể tin cứ nghĩ sẽ gặp ít nhất cũng năm đến sáu con zombie nhưng chỉ gặp mỗi một con.

....

+1 kỹ năng đào

+1 kỹ năng đào

+1 kỹ năng đào
....

Chương 5- Tử Thạch

Trong công viên con zombie vẫn tiếp tục đào hố tuy đã gặp năm người còn sống, không phải nó không phát hiện ra nhưng với nó hứng thú duy nhất là nặng lượng viên đá ở hai mét sâu dưới lòng đất, con zombie đang đào hố trong công viên là Mạc Phàm.

Kể từ lúc Mạc phàm quay lại thế giới này đã được một tuần.

....

Mạc Phàm Đang chơi game hệ thống thông báo còn 60 giây dịch chuyển quay lại thế giới cũ tinh Hệ phía nam.

"Sao game lol khó chơi vậy, trụ gì mà đéo lé được kill ăn gian vãi".Mạc Phàm hai người sau giờ học vào quán nét gần trường.

Tuy với linh hồn 63 tuổi của Mạc Phàm nhưng thời tuổi trẻ chưa lần nào chơi game với kiến thức chơi game bằng con số 0 của Mạc Phàm thì làm sao đánh được xếp hạng cao thủ.

"Cậu chơi kiểu gì thế, sao vừa nãy bảo lé như tool cơ mà"Tiểu Vi tức giận nói, nhìn xem người nào đó mở màn nhảy vào cân trụ chơi đến phút thứ 5 đã âm 30 mạng.

...

Tích Tích

"Thông báo còn 60 giây dịch chuyển quay lại thế giới cũ tinh Hệ phía nam".Âm thanh hệ thống bất chợt vang lên trong đầu Mạc phàm.

Mạc phàm giật mình bởi vì nghĩ sẽ chết già ở thế giới này không ngờ giờ sắp xuyên lần nữa.

Mạc phàm đưa tiền cho Tiểu Vi đứng dậy 10 giây sau Mạc Phàm rẽ vào một ngõ cụt không có người xung quanh, có con chó đang nằm phơi háng một chùm sáng xanh hiện lên cuốn cả người và chó vào.

Tiêu Vi cũng giật mình không hiểu vì sao cái tên này hôm nay ăn gì sao hành sử kỳ lạ kỹ năng chơi game thì gà mờ.

......
Ngôi trường này đang tấp lập học sinh trong giờ ra chơi cũng là khoảng thời gian để thông những thằng yếu đuối trong chỗ tối, à nhầm chỗ không người của nhóm người thích châm ngôn.. Thương Nhau Mà Sống.

"mày muốn đưa tiền để thông hay để bị thông rồi mới đưa tiền"

Ban công góc bên trai ngôi trường nam thanh niên mặt đầy vết rỗ trong nhóm học sinh quát mắng.

"Hôm nay chỉ có tiền ăn sáng tầng này"Lâm Bình giọng nói ngập ngừng

"Tao làm thế để ăn xin mày hả" dùng chân đá mạnh lên người lâm bình

Từ khi thổ lộ tình cảm với cô gái trong lớp Lâm Bình bị đàn em của người theo đó lôi ra đánh mỗi ngày.

Đến bây giờ mới biết cô gái đó cũng chả phải là người lương thiện, mấy lần còn đứng ở bên cạnh bọn côn đồ nói ra những lời sỉ nhục. Không ngờ trong lớp còn giả thánh thiện.

"có phải mày mắc chứng sợ độ cao, xách nó lên cho nó biết độ cao là gì"nam thanh niên biết bệnh lâm bình sợ độ cao, ra lệnh cho đàn em xách lâm bình lên.

Lâm.Bình lúc nhỏ ngã cầu thang một lần nhưng chỉ có đứa bạn thân là biết
Được lỗi ám ảnh ấy, giờ cảm giác ngày sau sẽ sống như chó.

"Đừng đừng"Lâm Bình mặt tái lại cả người run bần bật lên cảm giác như sắp rơi xuống một chỗ thật kinh khủng.

nhóm người 8 học sinh xúm lại xách Lâm Bình qua lan can hành lang chọn ven 10 phút sau mới thả Lâm Bình vào.

"Lần này tao cảnh cáo lần sau sẽ buộc mày treo cả tiết học" Nam thanh niên mặt rỗ hung ác nói.

Lấy cái điểm sợ hãi nhất trong một con người để dọa họ một là sẽ có người vượt qua, hai là con người đấy sẽ bị điên, người vượt được qua do người đó có định muốn vượt qua, Lâm Bình lại thuộc dạng thứ hai.

......

Chương -6 13-12-2369

Mạc Phàm cảm giác giờ phải làm nhất khi quay về thế giới này là xác định xem còn bao lâu nữa thế giới này bị biến đổi để tích chữ lương thực nhanh chóng.

Khi thời kỳ đầu đột biến tỷ lệ nhân loại sống xót trầm trọng giảm mạnh, thời gian sau vẫn còn giảm nhất là do thiếu thốn lương thực. Chỉ vì một gói mì cũng có người sát hại người.

Tích tích

"phát hiện linh hồn" Âm thanh hệ thống vang lên.

"Chuyển đổi 5%...30%...100%"

+15 tinh thần.

+1 video.

Bảng trạng thái

Cấp độ: 0

Chủng tộc: con người

Kinh nghiệm: 0/3000

Tấn Công: 2

Nhanh nhẹn: 2

Phòng thủ: 4

Tinh thần: 33

Khi đứng dậy Mạc Phàm cảm thấy khó khăn bây giờ cả cơ thể đều đau nhức, nhất là phần bụng.

Bảng trạng thái tấn công, nhanh nhẹn, phòng thủ Mạc Phàm biết là chỉ số của cơ thể này nhưng thật là tồi tệ với chỉ số ít ỏi như vậy có sống được ở tận thế hay không đây làm Mạc Phàm cũng bắt đầu cảm thấy ngày sau u ám.

Hắn cũng biết thời gian tích góp lương thực bây giờ rất quý giá, nhưng đành phải bỏ giờ giấc ra rèn luyện cái cơ thể này được đến đâu thì hay đến đó.

"Em kia giờ nào rồi mà không vào lớp"Giọng nói to sau lưng Mạc Phàm nghi ngờ quát lên.

Người đàn ông mặc áo bảo vệ, với giọng của bác bảo vệ thì nhiều học sinh phải sợ bác lắm, nhưng bác ấy cũng muốn tốt cho học sinh, tầm này học sinh không vào lớp đa số là trốn đi chơi.

"Em cảm thấy đau bụng, em muốn vào y tế" Mạc Phàm thực giờ đau bụng muốn vào y tế nằm một lúc.

Mạc Phàm bây giờ phải nói là tàn tạ do ngã từ tầng trên xuống va vào những cành cây làm quần áo không được hoàn chỉnh nhiều chỗ còn lộ ra vết máu ai nhìn thấy giờ cũng sẽ nghĩ là ăn mày lạc vào trường.

"Vậy em đi đi, đừng có trốn học đấy"Thực sự người đàn ông cũng muốn rìu Mạc Phàm đi y tế.

"mà em có đi được khôn...."

...

Vừa mở mắt ra Mạc Phàm thấy xung quanh được che bởi những mành màu trắng trong không khí thoang thoảng mùi thuốc kháng sinh.

Hắn biết hắn không trụ nổi để mà lết cái thân tàn tạ này đến phòng ý tế được bởi vì hắn cũng không biết phòng ý tế nằm ở đâu. Cũng may lúc đó có bác bảo vệ.

Chương 7: rèn luyện

Hộc hộc

Âm thanh thở dốc trong Căn phòng rộng 4 mét vuông, có một giường ngủ một cái bàn học tủ quần áo, trên giường chăn gối được xếp gọn gàng...Dưới đất

Cả cơ thể Mạc Phàm đều vã mồ hôi do vận động mạnh. Hai tay Mạc Phàm chống dưới nền gạch hai chân chụm vào với nhau, thực hiện động tác chống đẩy, từ khi rời phòng y tế đến hôm nay đã là ngày thứ hai.

Hai ngày này như địa ngục đối với hắn, sáng chạy 10km, trưa đứng tấn đấm 1 nghìn quả, tối chống đẩy 1 trăm lần, người thường sẽ không làm được như vậy, kể cả điểm tinh thần cao hơn người thường như Mạc phàm cũng không làm được...lý do là gì?

+1 chống đẩy

+1 chống đẩy

+1 chống đẩy

"Cưỡng ép vận động kết thúc".âm thanh hệ thống vang lên.

Chức năng này Hệ thống kiểm soát cơ thể mạc phàm thực hiện những động tác được thiết lập, lập đi lập lại nhiều lần tưởng chừng là dễ ăn chỉ như cái tra tấn tự hành hạ bản thân.

Nhưng nỗi đau, cảm giác đau từ các cơ truyền lại cho mạc phàm không xót tý nào.

Mạc Phàm tìm hiểu hệ thống hắn phát hiện có mấy chức năng rèn luyện cơ thể, yêu cầu của những chức năng là khác nhau, chức năng cưỡng ép vận động dễ đạt được nhất, hệ thống yêu cầu hắn phải có cơ thể sống, chức năng này dựa trên thiết lập kỹ năng hắn có.

Còn mấy chức năng kia hệ thống yêu cầu rất khó đặt được hắn cảm giác những chức năng đấy không thuộc thế giới này?

-Chống đẩy lv1 (200/1000)

-chạy lv1 (20/1000)

-đấm lv1 (2000/10000)

"anh đang làm gì vậy".tiếng động mở cửa, cô em gái hai tay trống nạnh của chủ nhân cơ thể này đang đứng trước cửa.

"mấy ngày nay anh đang làm gì, tại sao bỏ học"

Thế giới sắp tận thế đến nơi rồi còn học hành cái vẹo gì nữa (tác giả said) :)))

Mạc Phàm biết có nói ra sự thật cũng không có người nào tin, 10 người có 9 người không tiếc tiền điện thoại gọi giúp hắn đến bệnh viện tâm thần. Còn lại một người ư chắc hết tiền điện thoại.

"anh xin nghỉ học cả tuần".Mạc phàm cảm giác thấy hơi khó chịu với cô em gái, cảm giác rất hống hách tuy vậy Mạc Phàm cũng thấy hắn có trách nhiệm giúp đỡ những người trong gia đình này ở tận thế.

"nếu em còn tiền em nên mua hết gạo với nước uống"

"anh tính mua hết công ty gạo à"

Ui Đm sao con em nó lắm tiền thế, ba mẹ gửi tiền cho nó nhiều hay ông bà cho nó nhiều. Hắn cảm giác hắn như đứa con ghẻ trong gia đình. Trong người giờ một cắc cũng không có...Bảo sao nó hống hách như vậy.

(có nên thiết lập con em đi làm ca đêm không...thiện tai thiện tai, con em tuy hống hách nhưng nó vẫn còn lứa tuổi học sinh.(tác giả nghĩ))

"anh chuẩn bị xuống ăn cơm"cô em gái đi xuống tầng với giọng điệu tự nhiên nhẹ nhàng.

Mạc phàm cảm giác cô em gái này kỳ lạ, với ký ức chủ nhân cơ thể trước kia nếu chuyện có xảy ra dù bé nó cũng mắng thằng anh nó sm, nhưng bây giờ...đừng bảo nó dậy thì.

Dậy thì là cái gì đó lạ kỳ có người thì biến đổi cơ thể, có người biến đổi tính cách trở nên trầm tĩnh hơn...đặc biệt con gái có người thị bị lõm vào có người thì bị phồng ra :)))

Lâm Ngọc thì cảm thấy thằng anh mình hành xử khác lạ, trước nói chuyện thì cứ sợ sệt, còn bây giờ cảm giác nam tính hơn hẳn. Nghe nói thằng anh mình là một trong hai người bị ngã cây, thằng mặt rỗ kia thì giờ hóa chó.

Còn thằng anh mình giờ lại luyện tập nhiều hơn, tuy luyện tập hai ngày anh mình tinh thần hơn hẳn. Mấy đứa bạn mình biết tin còn định thử ngã cây tập thể nhưng lại sợ tỷ lệ hóa chó cao nên bỏ.

(chỗ nào có cây cao, các chú muốn nam tính thì biết làm gì rồi đấy :))))

....

Mạc phàm tắm rửa sau đó xuống lầu ăn cơm, tầng dưới là một nơi có ba phòng ngủ hai phòng bên trái một phòng bên phải, một phòng khách ở giữa. Gian bếp rộng 4 mét là nơi ăn uống ở gian cuối.

Mạc phàm xuống đến nơi các món ăn đã được bày ra rồi, Hắn kéo ghế ra ngồi xuống.

"cháu mấy ngày nay rèn luyện như vậy là tốt". Người đàn ông khoảng 70 tuổi có mái tóc trắng xen lẫn vào chút tóc đen, nhìn rất khỏe mạnh. Khi Mạc phàm ngồi xuống ông nói.

"rèn luyện là tốt nhưng phải chú ý bản thân đừng rèn luyện quá". Giọng hơi khàn của bà quan tâm nói.

"dạ cháu sẽ để ý"

....

Nửa đêm cũng là thời gian tốt nhất cho nhưng tên trộm.

Mạc phàm đang gần một cái siêu thị.

Chương 8 - Ban Đêm

Cách nhà hắn ở 5km, một nhà cao 5 tầng, tầng cao nhất là văn phòng, tầng 4 phim, tầng 3 khu vui chơi, tầng 2 bán quần áo...tầng cuối cùng siêu thị, siêu thị một nơi bán đồ dùng gia đình là chủ yếu, đặc biệt cũng là nơi chứa lượng lương thực nhiều.

Hôm nay bầu trời nhiều mây, ánh trăng chiếu xuống không đủ dùng để chiếu sáng nền đất. Lúc này ban đêm 01:00 là khoảng thời gian đa số mọi người chìm trong giấc ngủ say, còn những ai thức là những cặp vợ chồng cầy cuốc ban đêm.

"ư ư, ư ahh em r*" thanh âm rên rỉ của cô vợ.

Với cặp mông cao vểnh lo tròn, làn da trắng muốt...

"đm xem se* mở bé tiếng thôi". Lữ văn đống khó chịu sắp đi vào phòng bảo vệ.

Từ khi Lữ văn đống làm bảo vệ đến nay được 3 năm, thỉnh thoảng trong tháng hắn phải chông ca đêm, hôm nay đến phiên hắn, nhiều khi ở một mình làm hắn thấy sờ sợ, nhưng bù lại số tiền kiếm được tăng cao hơn rất nhiều. Giờ này đến lượt hắn thay ca cho tên béo kia, cứ lần nào thay ca cho tên này y như rằng hắn lại bắt gặp cảnh này, Một tay giữ giấy một tay bỏ vào quần. Lần đầu bắt gặp hắn bị ác mộng mấy đêm, nên hắn rút kinh nghiệm đi gần đến nơi cảnh báo tên này trước.

"đến giờ rồi à"Vương Bân tay dọn dẹp những đồ cá nhân.

"có xem không tôi để lại cho ông đấy"

"không cần đâu, chắc hôm nay tôi không ngủ được mất"Lữ văn đống không hiểu tên béo này sao cứ thích mở tiếng to bằng màn hình giám sát để xem mấy thứ ý.

"thực sự buổi đêm một mình chán lắm đấy mở lên sẽ đỡ chán"Vương Bân khuyên người bạn quen biết 3 năm mà chưa có người yêu giống mình.

"thôi tôi về trước đây, giờ về ngủ một giấc vậy"

....

Vương bân vừa đi, Lữ Văn Đống đi rà soát lại một lượt quanh cách gian hàng, đối với Lữ văn đống và những bảo vệ khác thì việc cầm đèn pin không ngồi im một chỗ trong phòng cam chỉ là việc làm cho có, chỉ đối phó quản lý đến check cam.

Phòng cam một phòng nhỏ cuối tòa nhà, bảo vệ có thể thay ca từ đây mà không phải vào sâu bên trong, bảo vệ nhiệm vụ chính chỉ để đợi đến sáng mở cửa cho các nhân viên vào đến đêm thì đóng cửa.

"haizz lại một đêm dài"Lữ văn đống tay cầm cốc trên khay tự rót cho mình một ly nước.

"Ực ực"

"sao cảm thấy bình chứa nước có gì khác khác?"

"có gì không?".Lữ văn đống nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, mở cửa ra thấy một người đàn ông đeo khẩu trang đứng bên ngoài.

"dịch vụ chuyển phát nhanh, anh là Vương Bân?"

"không phải, Vương Bân hết ca về ngủ rồi".Lư văn Đống nghĩ chắc tên béo này lại đặt đồ ăn nhanh đây.

"Cũng may khách hàng trả tiền trước rồi"Người đàn ông đeo khẩu trang cảm thán nói.

"ở đây có hai cái đùi gà giá 150k, Anh mua lại không tôi bán rẻ cho, chỉ lấy 50k"

"Anh không sợ tên béo khiếu lại à"Lữ Văn Đống thấy làm như vậy thể nào tên béo cũng lên mạng chửi tên này cho xem, nhưng rẻ như vậy tôi gì không lấy.

"cũng không phải, lần sau tôi sẽ bù, còn bây giờ tôi bán được được bao nhiêu còn hay hơn là tôi mang về mà".Người đàn ông tỏ vẻ tiếc tiền.

.....

"Phải nhanh lên chút mới được"Mạc phàm tống hết thức ăn đóng hộp vào không gian hệ thống...Không gian này rộng 15km vuông, bên trong chỉ là một màu đen.

Trước kia Mạc Phàm có tìm hiểu được hệ thống nhắc nhở có thể cất bất cứ thứ gì vào không gian, hiện tại thì trừ vật còn sống.

Chương 9 - Ông bà ủng hộ

Mạc phàm lái xe máy về đến nhà khoảng 4h sáng, đêm nay chỉ tội cho tên Bảo vệ, chắc phải chịu trách nhiệm tổn thất 2 ngày nữa. Đến lúc đấy cũng không ai rảnh để truy cứu hắn.

Cất xe máy vào không gian, Mạc Phàm trèo tường vào chính ngôi nhà của mình. Hắn nằm vã vật trên giường khi đã cởi bỏ hết quần áo ngoài, chỉ còn mặc một cái quần đùi. zZzZzZz

"sáng rồi, mặt trời chiếu tới đỉnh quần, dậy ngay". Giọng ông nội gọi Mạc Phàm đứng ở trước giường đập đập chăn.

"rèn luyện được hai ngày đâu lại ra đấy".

"cho cháu ngủ thêm chút nữa".Mạc Phàm giọng nói ngái ngủ, mệt cả đêm ngày hôm qua chạy hết tầng một đến tầng hai, hắn cảm thấy may có hệ thống, chứ người bình thương lẻn được vào cũng không trộm được mấy.

"mà mọi khi em cháu gọi cháu mà?"

"nó với mấy đứa bạn đi thi vẽ, 5 ngày sau nó về". Ông nội thấy hãnh diện khi có đứa cháu gái ngoan.

"xuống dưới ăn sáng, bữa sáng bữa quan trọng rồi thích làm gì thì làm". Ông nội đi xuống tầng.

Mạc Phàm cảm thấy lo lắng, hai ngày nữa đột biến, Lâm Ngọc vào trung tâm thành phố hẳn 5 ngày, nhà tầng san sát một nơi đông dân cư, tỷ lệ sống 0,001% cửu tử nhất sinh, giờ hắn cảm thấy hắn bất lực nếu người nhà ở bên cạnh hắn, với kiến thức và lương thực nhiều hắn cũng cảm thấy sẽ bảo đảm an toàn cho người nhà.

Hắn vệ sinh cá nhân xong xuống dưới lầu, ông bà hắn vẫn bình tĩnh như mọi ngày ngồi xem thời sự với ăn sáng.

"ông bà nghe cháu nói".Mạc phàm khuôn mặt nghiêm túc đứng trước tivi nói.

"hai ngày tới thế giới sẽ bị một trận biến đổi, nhiều người biến thành zombie ăn thịt con người".Mạc Phàm để ông bà tin dùng không gian hệ thống mang ra một đống gạo, với nước uống. Rồi thu tất cả đồ dùng tivi bàn ghế vào không gian.

"đây là khả năng của cháu, có thể cất đồ đạc, trong hai ngày sắp tới xảy ra tai nạn mong mọi người giúp cháu".

"tai nạn?, vậy cháu muốn mọi người giúp cháu kiểu gì?".Ông nội có chút nghi ngờ nhưng thấy khả năng biến ra đồ vật, thu đồ vật của đứa cháu cảm thấy sẽ không lừa hai người, nếu thực sự nó lừa để xem nó lừa cái gì Ông nội suy nghĩ.

"cháu cần lương thực, vũ khí nếu có súng càng tốt"

"Ta ở quân đội cũng có chút danh tiếng, còn về lương thực chút nữa cháu đi với ta".Ông nội nói với giọng nghiêm khắc khi nhắc đến từ quân đội.

....

Vương phúc hối hả chạy đến kho hôm nay nhận được đơn hàng rất lớn, ăn sáng quản lý gọi cho Vương Phúc nói có người muốn mua hết gạo mà lại trả tiền luôn.

"ông Lâm, ông thực sự muốn mua hết chỗ gạo này?".Vương phúc cảm thấy nghi ngờ người bạn của mình hai người chơi với nhau từ hồi nhập ngũ, Vương Phúc thích kinh doanh hơn nên đã giải ngũ nhưng thỉnh thoảng vẫn liên lạc với hội bạn cũ.

"tôi biết là ông đang khó khăn về kinh tế, tôi muốn thanh toán trong buổi sáng ngày hôm nay"

Hai người cò kè mặc cả một hồi cuối cùng Ông Nội Mạc Phàm mất 500 vạn để mua cả kho.

Thấy Mạc Phàm thu hết cả kho vào không gian hệ thống, Ông nội Mạc phàm đã tin tưởng phần nào. Kể cả bây giờ có lừa thì đóng lô hàng ý ra nước ngoài thì cũng kiếm bội.

"Ông muốn mua gì".Người đàn ông trung niên đứng sau quầy nói.

"Tôi mua lượng lớn súng ống"Ông nội Mạc phàm.

Cửa hàng trong hẻm nhỏ không mấy ai để ý khu chợ ngầm, chợ ngầm một nơi buôn bán đủ mọi thứ cấm trên đời, nếu tiền nhiều không gì không mua được. bầy trên kệ đủ loại súng, từ lục đến Ak, người bình thường cũng không ai biến đến chỗ như này.

Mạc phàm cảm thấy lựa chọn của hắn là đúng, nếu để hắn tự hành sự hắn không biết chỗ nào như thế này.

Giờ Mạc Phàm có tự tin đến lúc đột biến hắn là người duy nhất cao có khả sống sót không biến thành zombie. Tự thành lập một tòa thành trì cũng có thể.

Chương 10: Ngày đột biến

...

"Nếu đúng thật tiền còn lại cũng không làm được gì, Sau này giao dịch lại bằng thức ăn chứ không phải bằng tiền mặt hoặc có lẽ bằng thứ gì khác".Ông nội mạc phàm nghĩ số tiền của ông sau này không dùng được, sao hai ngày không dùng hết đi.

Mạc phàm cảm thấy Ông nội có suy nghĩ lường trước được thật ghê gớm

Trước khi mua những khẩu súng Mạc Phàm thắc mắc tiền ông có không biết là bao nhiêu, từ lúc đi đến lúc hai người về đến nhà, tổng mua lương thực gạo với súng hết hơn 1 ức 600 vạn.

Đúng vậy, sau thời kỳ đột biến tiền chỉ là tấm giấy, giao dịch được thay bởi lương thực ngoài ra còn đá năng lượng, một loại đá có màu tím zombie tiến hóa cấp 2 trở lên mới có, hoặc những con quái vật. Ngoài ra được khai thác ở mỏ Tử thạch.

Mạc phàm với trí nhớ biết được nhiều chỗ có mỏ tử thạch, trụ sở Mạc phàm trước kia nghiên cứu có thông tin rất nhiều mỏ để khai thác tử thạch, Tử thạch không chỉ giúp con người tiến hóa cũng là nguồn năng lượng cao cho hệ thống, mãi sau ngày đầu đột biến nhóm người dị linh cấp 3 mới phát hiện mỏ tử thạch tiếc là mỗi mỏ đều được hung thú với zombie chiếm cứ, để chiếm được một mỏ cần đánh bại cả vạn con zombie, hoặc đánh bại hung thú có sức mạnh gấp hơn 3 lần con người. Vừa áp đảo số lượng vừa áp đảo sức mạnh cứ hạn nhân mà phang thôi.

Nhân loại sử dụng vệ tinh đo năng lượng các mỏ tử thạch tỏa ra để biết chất lượng mỗi mỏ lớn hay nhỏ.

Nhiều quốc gia vì chiếm mỏ lớn tử thạch, để giảm nguy cơ thiệt hại tài vật lẫn quân đội đều sẽ lựa chọn dùng vũ khí hạn nhân.

....

"sắp đến cái giờ mà anh nói gì mà nhân loại đột biết có tiếng vang trên trời chưa?"

Hôm nay là ngày cuối cùng, Mạc Phàm nhớ sự kiện xảy ra vào buổi sáng, đến bây giờ Mạc Phàm không thể quên được.

Hai ngày qua với người khác Mạc Phàm vẫn luyện tập chăm chỉ, thật ra là vất thể xác cho hệ thống, Cưỡng ép rèn luyện.

Em gái của cơ thể này được gọi về ngay ngày đầu tiên, con bé mới đầu nhất quyết không về, ai lại vừa mới xuống xe chưa kịp đi đái đã phải lên xe về. Mạc phàm cảm thấy tội cho đứa em gái, giờ nó vẫn tức Mạc Phàm vì lúc về mới biết nguyên nhân.

Để mọi người tin Mạc phàm nói ra sự thật, hắn là người ở tương lai quay trở lại, hắn lấy ra học thức và sự nghiên cứu để chứng minh.

Nếu chủ nhân cơ thể trước kia làm sao có kiến thức nhiều vậy, một con người thay đổi cũng không thể một sớm một chiều như vậy. Nhất là khí chất một người nhìn vào đã có sự tin tưởng của người khác, người nhìn vào mang lại cảm giác vui tươi.

Từ suy nghĩ ảnh hưởng đến khí chất, hành vi và hoạt động của con người.

....

Từng phút trôi qua.

08:00 giờ sáng

08:01 sáng.

....

....

Xung quanh một màu đen kịt

"Hư linh vương ngươi đừng ép người quá đáng". Tàn hồn chạy đến thông đạo thế giới lưỡng lự không muốn tiến vào.

"Bảo vật của ngươi người khác trộm liên quan gì đến ta"

"Ta nghĩ ngươi trộm chính là ngươi trộm, bắt được ngươi sưu hồn là biết kết quả, hoặc ngươi mở ra không gian chứa đồ của ngươi ta kiểm tra".Một thân mặc toàn màu đen Hư Linh Vương thấy tàn hồn chạy đến thông đạo thế giới cũng lưỡng lự.

"Bây giờ ngươi cho ta sưu hồn, ta lấy bảo vật bảo vệ tàn hồn của ngươi"

"Người nghĩ ta ngu chắc bảo vật bảo vệ tàn hồn hiếm như nào ai mà không biết".Tàn hồn xông vào thông đạo thế giới.

Hư Linh vương lương lự một lát, rồi biến mất.

Thông đạo thế giới nếu cả hai người tiến vào cùng một lúc cũng sẽ không xuất hiện cùng một thế giới, mỗi thế giới có quy tắc khác nhau. Nếu may mắn truyền tống đến thế giới có sinh cơ còn tốt, nếu không may mắn đến phải thế giới sau hủy diệt thì không đường về, hoặc cũng bị truyền tống vào hư không thác loạn.

"mẹ nó không biết chỗ này là chỗ nào, may vẫn cảm nhận được khí tức sự sống". Tàn hồn bay thẳng đến nơi phát ra nguồn sinh cơ.

"Ồ hành tinh này có nhiều nhân loại".Tàn hồn bay đến nơi phát ra khí tức sự sống, khí tức sự sống vung tay lên xuất hiện xung quanh những vật liệu quý hiếm, hai tay tàn hồn kết ấn.

"Tử linh trận khởi"

Chương 11:Ông bà biến thành zombie

08:59:50 giây.

Mạc phàm nhìn đồng hồ hắn cảm nhận được nỗi sợ hãi bên trong hắn, trái tim và cơ thể hắn giờ không cùng một nhịp cảm giác cơ thể co lại, trái tim thì đập loạn nhịp, đợi chờ từng giây một trôi qua với hắn thấy như một năm. Tuy hắn cảm thấy hắn chuẩn bị rất kỹ có hệ thống đảm bảo nhưng tỷ lệ sống của hắn cũng rất thấp. Còn 10 giây nữa là tới thời điểm.

08:59:55 giây

...

...

...

...

...

Kéttt.

Mọi nhân loại đều nghe thấy, tất cả đều đứng im giật mình nhìn lên bầu trời. Cảnh tượng thật đồ sộ không gian như đứng im khi tiếng vang trên bầu trời vọng xuống.

bầu trời bây giờ không còn sáng như ban ngày một bầu trời màu tử sắc âm u.

"Ta cho các ngươi hưởng thụ cuộc sống mới, biến đổi cả 1 văn minh chắc chắn sẽ xuất hiện cơ thể tốt nhất thích hợp ta".Tử hư Linh hắn cần một thể xác mạnh mẽ để có thể tu luyện, hắn cảm thấy may mắn vì đến được thế giới này tuy quy tắc yếu hơn nhưng có quy tắc gần giống với thế giới của hắn, mà văn minh ở đây hình như không biết tu luyện. Tốt là có hành tinh này, chọn xong cơ thể hắn lấy sẽ cả hành tinh này để luyện chế pháp bảo.

Ở thế giới của hắn phá hủy một lục địa một hành tinh đối với cường giả là một truyện bình thường. Vạn sinh mạng với hắn chỉ để tăng chút tu vi cũng đáng.

Nhưng giờ hắn không thể giết hết tất cả hắn chọn trận pháp tế luyện để có tử khí cho tu luyện, hắn cần cơ thể phù hợp với hắn.

Những sinh vật lây nhiễm tử khí do trận pháp ảnh hưởng sẽ dần dần ngưng tụ tử thạch, tử thạch càng cao biến đổi càng mạnh, không cứ gì sinh vật thực vật cũng bị ảnh hưởng.

Sinh vật cơ thể tốt sẽ không bị tử khí ảnh hưởng còn có 1 phần trăm khả năng thức tỉnh năng lượng khác trong người.

Tử hư linh trước nhờ trận pháp này tăng trưởng tu vi nhanh chóng. Nhưng cũng vì vậy hắn bị rất nhiều tu sĩ mạnh mẽ truy sát có thể vì hành tinh, quê hương trả thù hắn, nhưng phần nhiều là vì công pháp và trận pháp này của hắn. Hắn được Hư linh vương giúp đỡ thoát chết mấy lần...mà vợ Hư linh vương cũng rất đẹp, nhưng hắn cũng nhòm ngó bảo vật của Hư linh vương. Hắn bày mưu hãm hại vợ của Hư Linh vương, nhiều lần de dọa hắn cũng NTR thành công, vợ bạn đến tay bảo vật cũng đến tay hắn chưa kịp tìm hiểu bảo vật, Hư linh vương đến chém mất nhục thân của hắn.

....

.....

"Đấy là..".Lâm ngọc giật mình chỉ lên bầu trời ngón tay run run khi tiếng vang trên bầu trời vọng xuống, nếu đúng theo anh mình nói thì cả thế giới sau tiếng vang sẽ biến đổi, ngày tận thế của nhân loại từ giờ sẽ bắt đầu.

"chú ý để tâm xung quanh".Mạc phàm nhắc nhở mọi người, tuy đang ở trong nhà nhưng biết đâu người nhà bị biến đổi thì sao.

Lặng một chút thời gian qua đi, bắt đầu bên ngoài không khí thay đổi, cỏ cây không lung lay.

Rần rần trầm tĩnh lại, khoảng một lúc bên cạnh hàng xóm có tiếng hét của đứa con nhỏ. Mạc phàm biết đấy là tiếng hét của con gái bên hàng xóm con bé mới 11 tuổi, dần dần tiếng hét biến thành tiếng kêu đau đớn, rồi cũng biến mất. Hắn có thể tưởng tượng ra cảnh một cô gái nằm trên sàn nhà bụng thì bị moi ra một cách tàn bạo sau tiếng hét ấy.

"anh, anh nhìn ông bà".Lâm ngọc hoảng sợ thấy ông bà hành xử kỳ lạ.

"ông bà đừng làm cháu sợ".

Mạc phàm quay đầu, phát hiện đây là triệu chứng biến thành zombie.

"Hệ thống có cách gì ngăn cản triệu chứng này không".Mạc phàm run giọng suy nghĩ hỏi hệ thống.

Tích Tích

"Cảnh Báo!".âm thanh hệ thống vang lên.

Warning!

Mạc phàm nhìn màn hình hệ thống đột nhiên xuất hiện chữ Warning! hình tam giác màu đỏ, cảnh báo cho hắn biết cơ thể hắn sắp bị biến đổi.

"Mẹ trứng, vừa mới trọng sinh giờ lại bị chết sao".Mạc phàm lo lắng, mới đầu hắn nghĩ với sự tích góp của hắn, hắn thừa sức sống khá giả ở thời điểm tận thế, nhưng giờ sự thật làm mất lòng.

Tích Tích

Sau tiếng kêu thông thường của hệ thống, giác quan và âm thanh biến mất, linh hồn Mạc phàm bị cưỡng ép tiến vào một nơi toàn màu đen.

Mạc phàm biết đây là không gian hệ thống.

"Cơ thể biến đổi sau 20 phút".Âm thanh hệ thống vang lên.

Thời gian trôi qua Mạc phàm cũng bắt đầu bình tĩnh dần, giờ hắn lo lắng em gái hắn. Lúc hắn bị cưỡng ép vào đây thì chỉ có em gái hắn là chưa bị biến đổi.

...

20 phút sau

Tích tích

Nhân vật: 【 Mạc Phàm 】

Cấp độ: 0

Chủng tộc: Zombie

Kinh nghiệm: 0/3000

Công kích: 6

Nhanh nhẹn: 6(-5)

Phòng thủ: 7(-5)

Tinh thần: 31

Kỹ năng: 【Lây nhiễm (lv0)】, 【Vô cảm(lv0)】, 【Miễn nhiễm (lv0)】.【Chống đẩy lv1(700/1000)】,【 đấm lv1(7000/10000)】,【 chạy lv1(70/1000)】

Lây nhiễm: kỹ năng chủ động làm sinh vật biến đổi thành zombie trừ thực vật.

Vô cảm: kỹ năng bị động mất cảm xúc đau đơn.

Miễn nhiễm: không bị ảnh hưởng độc tố và tử khí.

Mạc phàm thấy hắn bị trừ (-5) điểm khi biến đổi thành zombie, mấy ngày qua hắn rèn luyện cho cơ thể này của hắn tăng cũng đáng kể mà giờ biến thành zombie bị trừ.

Mạc phàm nhìn xung quanh thấy xác ông bà biến thành zombie, còn đứa em gái hắn không biết đang ở đâu.

Hắn nhìn rada quét 100m xung quanh thì thấy có vài chấm đỏ chạy nhanh đang bị chấm màu vàng đuổi theo, có vài chấm đỏ đứng im. Hắn biết chấm màu đỏ thể hiện cho con người con sống nhưng chỗ hắn không có chấm màu đỏ nào, không biết em gái hắn chạy đâu, cũng may trước khi biến đổi Mạc phàm đưa cho Lâm ngọc hai khẩu súng máy.

"Làm gì bây giờ". Mạc phàm nghĩ trong đầu giờ hắn không có mục tiêu gì cả. Giờ hắn cũng là zombie rồi thì cần gì phải lo lắng nữa. Chắc ra ngoài săn mấy chấm màu đỏ kìa à.

Tuy Mạc phàm đã biến thành zombie nhưng linh hồn hắn vẫn là con người.

"trước cần tăng tiến hóa lên zombie cấp 2 cái đã, mình nhớ không lầm trong trường học có mỏ tử linh nhỏ"

Chương 12: xe bus zombie

Mạc phàm nhìn những con zombie không để ý đến hắn, nguy hiển của hắn giờ không phải những con zombie mà lại là những con người, những sinh vật đột biến.

Từ nhà hắn đến trường đi xe bus mất 30 phút nhưng giờ không có xe bus thì đi kiểu gì. Chủng tộc zombie không mất thể lực không cần ăn uống, nhưng với tốc độ lết như rùa thì đến ngày mai cũng không đến nơi.

Mạc phàm nhìn quanh, hai bên là dãy nhà cao có khá nhiều cửa sổ, trên vỉa hè nhiều nơi đổ nát, máu mét be bét, cột điện bốc cháy, trên tầng lâu cao hắn nhận thấy có ánh mắt nhìn xuống, rada thể hiện còn vài chấm đỏ hắn biết đấy là con người còn sống nhưng thời gian trôi đi số chấm đỏ đấy sẽ biến mất dần dần, còn một hai chiếc xe ô tô còn nguyên, nhìn xem vết máu bắn tóe lên kính. Bên trong xe có tiếng gầm gừ phát ra.

Vết hằn lốp trên mặt đường do phanh gấp của Chiếc xe bus nằm chéo giữa lòng đường, bên trong có 5 con zombie.

...

"Anh nhìn kìa phía dưới có con zombie rất kỳ lạ". Một cô gái khoảng 35 tuổi nhìn xuống thấy con zombie đi về phía xe bus, trên tay bỗng xuất hiện chiếc xẻng đập vỡ cửa kính để đi vào.

Người chồng đang chất đống đồ đạc, cản hết ngoài cửa nghe vậy cũng lại gần cửa sổ nhìn xuống lòng đường chỉ thấy zombie đi lại không thấy cái gọi là zombie kỳ lạ.

Người chồng chưa kịp nói ra thắc mắc, chiếc xe bus bắt đầu di chuyển, .

Bị cản bởi những chiếc ô tô con chiếc xe bus tốc độ di chuyển khá chậm, nhiều con zombie nghe tiếng động lớn đuổi theo bước được lên xe do cửa xe vẫn mở. Nhưng lại không tìm thấy mục tiêu còn sống...nên tìm ghế ngồi xuống. :)))

Hết con này nối tiếp con khác bước lên xe, cả xe bus chật chội hết toàn là zombie, cảm giác mang lại cho Mạc phàm hắn như là tài xế còn mấy con zombie là hành khách thiếu mỗi soát vé xe, bọn zombie đi xe bus lậu.

Với Mạc phàm hắn cũng trả phải thánh nhân có trách nhiệm cứu giúp mấy người còn sống, khéo không cẩn thận còn bị giết ngược.

Xe bus mất 3 tiếng mới đến được cổng trường. Trên xe giờ hơn trăm con zombie xe chật chội đến nỗi Mạc phàm khó có thể xuống xe.

Hắn rất muốn nói xuống xe đi mấy bé, hết bến rồi. Nhưng không hiểu sao từ lúc biến thành zombie hắn chỉ kêu được gừ gừ.

Nhóm zombie chạy xuống xe khi Mạc phàm lấy ra cái xẻng vất qua cửa để phát ra tiếng động. Bọn này ngu có đào tạo.

....

【 Tử Thạch】

Tử Năng lượng:100

Hiệu quả: có thể tăng kinh nghiệm, có thể cường hóa.

Mạc phàm từ lúc xuống xe bus hôm nay là sáng ngày thứ 2 sau ngày đột biến, xung quanh hắn toàn là cây cối, hắn hiện ở công viên trường, vì đảm bảo không bị tử thạch hấp dẫn, Mạc phàm dùng xẻng giết hết những con zombie trong công viên trường. Hắn không ngờ giết zombie hắn cũng được kinh nghiệm.

Nhân vật: 【 Mạc Phàm 】

Cấp độ: 4

Chủng tộc: Zombie

Kinh nghiệm: 135/25000

Công kích: 15

Nhanh nhẹn: 6

Phòng thủ: 7

Tinh thần: 31

Tử năng lượng: 460

Kỹ năng: 【Lây nhiễm (lv0)】, 【Vô cảm(lv0)】, 【Miễn nhiễm (lv0)】.【Chống đẩy lv1(700/1000)】,【 đấm lv1(7000/10000)】,【 chạy lv1(70/1000) 】,【 đào hố lv0(9011/20000】

Mạc phàm cảm thấy không biết hắn lên cấp bao nhiêu mới tiến hóa thành zombie cấp 2, mỗi zombie càng lên cấp cao hoa văn trên cơ thể càng nhiều. Mà hắn không xuất hiện bất cứ hoa văn nào cả cơ thể nhìn không biến hóa chút nào, khuôn mặt vẫn kinh dị mắt lòng đục ngầu, miệng cứng đờ, màu da xám trắng, cơ tay cơ chân teo lại.

Đang đào hố Mạc phàm thấy rada xuất hiện 5 chấm màu đỏ, hắn nhìn sang thấy hai nam ba nữ đang chậm rãi cẩn thận di chuyển...hắn không quan tâm cho lắm nên tiếp tục đào.

Chương 13: Mất Cảm Giác Ở Tay

"Sao lại đột biến chứ".Tống Vi nghĩ mà thấy tủi thân, trên khuôn mặt dễ nhìn của cô xuất hiện hai hàng nước mắt, nhớ lại lúc đi học, được bố mẹ nuông chiều, được mọi người quan tâm. Bây giờ đến cái ăn cũng không được ăn đầy đủ.

Từ khi đột biến cô phải nhìn những thứ kinh dị, trước mắt cô đồng học ăn thịt đồng học khác.

Xung quanh lại xuất hiện những con zombie, nhiều lúc cô muốn từ bỏ!. Tống Vi suy nghĩ đến bố mẹ, suy nghĩ đến đứa em gái. Cảm giác như ngày xưa có phải tốt không..

...

Bên dưới vẫn phát ra tiếng gầm gừ của mấy con zombie, Tống Vi cũng chả quan tâm nữa...Đôi mắt của cô thẫn thờ.

"Rơi xuống từ đây chắc chắn sẽ chết nhỉ". Tống Vi Trong đầu giờ chỉ muốn nghĩ cái chết.

Hai tay đang nắm vào thân cây buông lỏng dần, đôi mắt nhắm lại, cơ thể Tống Vi bắt đầu ngã về phía sau.

....

-50

-50

-50

-50

+30 kinh nghiệm

+30 kinh nghiệm

Mỗi lần Mạc Phàm vung xẻng vào đầu zombie tạo thành tổn thương trí mạng.

【 Zombie (tiến hóa 0)】

Đẳng cấp: LV1

HP: 100/100

Lực công kích: 3

Phòng ngự: 2

Tốc độ di chuyển: 2

Kỹ năng: Nhiễm tử khí(LV1): Zombie lúc công kích đối mục tiêu sống gây lây nhiễm.

Nhược điểm: Phần Đầu, công kích này vị trí có thể tạo thành thương tổn trí mạng!

Đây là con cuối cùng trong trường học, Những con zombie trước khi chết không hiểu tại sao đồng loại của bọn chúng lại công kích bọn chúng. Chỉ giỏi bắt nạt zombie không biết chữ.

【 Áo Phông】

Loại: tạp

Phòng thủ: 1

Độ bền: 3/15

Hiệu quả: sau khi mặc xong nhìn giống sinh viên.
...

【 Răng zombie 】

Loại: tạp

Hiệu quả: dùng để chế đồ, luyện dược, luyện khí.

...

【xác zombie】

Loại: tạp

Hiệu quả: chôn xuống vườn thảo dược, giúp thảo dược mọc nhanh hơn.

Mạc phàm nhìn xuống xác zombie, trước mắt hắn thể hiện đủ thông tin vật phẩm, nhưng đều những cái linh tinh.

Mạc phàm trước cũng thử hiệu ứng game, Hắn có lần nhặt viên đá ven đường cũng có thông tin. Nhưng làm hắn bất ngờ là thêm những hiệu quả, như luyện dược, luyện khí v.v..

【 cục đá】

Tấn công: 1

Loại: tạp

Hiệu quả: ném vào địch gây trọc tức kẻ địch, chế đồ, luyện khí

Mạc Phàm ngờ vực, hắn trước kia trong nhóm nghiên cứu chế tạo hệ thống, hệ thống được tạo ra nhằm chủ yếu để quản lý vũ khí mạnh, vệ tinh, người nhân tạo, người máy...nhưng giờ hệ thống có luyện đan, luyện khí??

Không đủ dữ liệu Mạc Phàm bỏ qua vấn đề ấy một bên.

Sau một lúc Mạc Phàm lái chiếc xe bus đi đến mỏ tử thạch tiêu tiếp theo. Trên xe giờ không có một con zombie, nhưng bù lại lại có hai cô gái ở trên xe.

...

Mạc Phàm xử lý hết mấy zombie dưới gốc cây.

Mạc phàm thấy trên rada xuất hiện chấm đỏ nhưng nhìn mãi không thấy ai, Hắn nhìn lên thì thấy quần con của cô gái trong năm người chạy trốn, Hắn nghĩ xem cô gái sẽ làm gì.

Hắn nghĩ cô gái ở trên cây mãi thế này chắc, không ngờ Tống Vi bắt đầu ngã về phía sau...

-200 máu

Tống Vi rơi xuống đúng người mạc phàm tạo cho Mạc Phàm tổn thương trí mạng.

Lần đầu tiên từ khi trọng sinh ở bên này hắn bị mất máu, không ngờ lại là do một cô gái ngã vào người.

Hắn không có cảm giác chút nào, thấy bảo người con gái rất mềm, hai tay hắn sờ vào rồi mà vẫn như không cảm thấy gì.

Mẹ mất cảm xúc tay cũng là cái tội, zombie cả cơ thể mạch máu đông cứng năng lượng hoạt động do tử khí, cảm giác ở mọi bộ vị mất hết, giờ kể cả có cô gái không mặc gì đứng trước mặt hắn, hắn cũng chả lên được. T.T

"Tống Vi cậu không sao chứ".Hồ Hinh vẫn đi đằng sau zombie Mạc Phàm, Thấy từ cây trên ngã xuống là Tống Vi, lo lắng chạy đến hỏi.

Hồ Hinh từ khi đi theo Mạc Phàm nên bớt sợ hơn, không hiểu tại sao Hồ Hinh Cảm thấy con Zombie này sẽ không ăn thịt cô kể cả có lại gần.

"ưmm..".Tống Vi nghe thấy có người gọi mình, cô đau đớn toàn thân, khó khăn mở đôi mắt ra.

Xuất hiện trước mắt Tống Vi là một khuôn mặt xinh không kém cô, Cô nhận ra được đấy là Hồ Hinh.

"Tớ với cậu lên thiên đàng rồi phải không?".

"Không phải chúng ta vẫn còn sống".Hồ Hinh.

"Gừ..".Mạc phàm rất muốn nói định nằm trên người hắn đến bao giờ.

Đang định hỏi tại sao mình ngã trên cây xuống mà không chết, Tống Vi nghe được âm thanh zombie dưới người cô.

Chương 14:

Trên tầng hai con zombie đều bị mắc kẹt ở trong phòng. Hắn phải phá cửa mới vào được.

Khi hắn xuống tầng. Hai cô gái vẫn đang lục lọi đồ ăn.

"Nhà này kinh khủng quá, dưới bếp dao toàn vết máu, chủ nhân của căn nhà này chắc liều mạng lắm".Tống vi thấy trong bếp lẫn phòng khách toàn vết máu.

Một căn nhà kinh dị, có vết máu ở thời kỳ đột biến là chuyện bình thường. Căn nhà bình thường ở thời kỳ đột biến mới là bất thường nhất.

Hỏi một người vào căn nhà đồ đặc không bị làm sao, khung cảnh sạch sẽ, xung quanh đều có zombie đi lại...như vậy thì nguy hiểm rồi. Zombie tiến hóa càng cao trí não càng gần với con người.

Hai cô gái thấy Mạc Phàm xuống, cũng không biết nói gì, không khí chợt im lặng.

"Thật không ngờ thời kỳ đột biến mình được cứu lại không phải con người mà con zombie này, tuy nhìn vẫn đáng sợ, nhưng lại đảm bảo hơn vô số người còn sống".Hồ hinh có chút cảm thán suy nghĩ.

Tống Vi tuy không rất sợ Mạc Phàm như trước kia nhưng vẫn cảm thấy hơi sợ...Mạc Phàm giết zombie rất kinh dị một xẻng vào đầu, máu bắn ra không khác gì đầu của một con người bị bánh xe ô tô lớn nghiến qua. Đầu những zombie gần như bị nát, làm Tống vi mỗi lần nhìn thấy đều sợ hãi, may có Hồ Hinh ở bên không cô chạy mất rồi.

Mạc Phàm cũng không quan tâm hai cô gái đang nghĩ gì, Hắn di chuyển người bước ra ngoài.

Hai cô gái tưởng hắn bỏ đi cũng định đi theo, nhưng thấy hắn đứng im ngoài cửa không làm gì, Hồ Hinh với Tống Vi hai người thở ra nhẹ nhõm tưởng lại phải di chuyển lần nữa.

Cả hai đều mệt mỏi giờ chỉ muốn được nghỉ ngơi.

Mạc Phàm suy nghĩ không biết lên làm gì, hắn cũng không mệt mỏi.

Cài chế độ cưỡng ép gì cho hệ thống đây, từ khi bị biến đổi thành zombie hắn chưa lần nào luyện tập. Con người cần rèn luyện cơ thể, còn zombie đâu...

Mạc phàm thấy hắn có điểm tinh thần cao đến 31 điểm, kiếp trước hắn biết có một dị linh P-4 dùng tinh thần lực, một mình đánh ngang tay với quái vật cùng cấp

Phải biết Quái vật P-4 có thể địch lại được ba người ngang cấp độ. Cơ thể quái vật càng tiến hóa làn da, tốc độ đều được tăng trên diện rộng.

Tích Tích

"không biết sai lầm sử dụng thất bại, có thể sửa đổi"

"không biết sai lầm sử dụng thất bại, có thêt sửa đổi"

Hp: -1

Hp: -1

Mẹ kiếp thật mệt mà, Hắn cảm thấy máu não như chảy ngược, lại còn bị trừ Hp, từ trưa đến giờ hắn vừa mới hồi được một nửa.

Vừa nãy Mạc Phàm thử nghiệm tập trung tinh thần vào cục đá bên cạnh muốn điều khiển nó di chuyển, hệ thống nhắc nhở hắn thất bại.

....

"Sửa đổi thành công"

Đạt được kỹ năng:【Tinh Thần điều khiển lv0(1/100)】

【Tinh thần điều khiển】: Tác động lên một lực lượng linh hồn khiển vật đó di chuyển. (cấp tiếp theo cần 99 tử năng lượng)

Mạc phàm bất ngờ, không ngờ có thể sửa đổi kỹ năng, Hắn nghĩ sau này hắn Bá nhất cả map.

....

"Ngươi là ai sao,sử dụng được đá bản mệnh thần hồn"hư không

Quản lý thời không

Chiếm cứ thân thể sẽ bị hệ thống hấp thụ, tước đoạt.

Bắn hạn nhân...phóng xa. Main zombie nhìn qua hạn nhân bay đến.

Giơ xẻng lên chặn súng, lao vào cào cho phát
+1 lây nhiễm.

Đào đường hầm vào trộm lấy quân nhu.

Vũ khí, đồ dùng, thuốc, băng vệ sinh :"))). Nước uống với thức ăn hắn lấy thì cũng coi là đúng... Sao đến băng vs cũng lấy.

Cả cái siêu thị này là của ta ...đờ mặt nghệt ra, khi nhìn thấy siêu thị bên trong.
Sáng ngày thứ 7, một buổi sáng vẫn như hàng ngày, con người vẫn tấp nập đi làm kiếm sống như một vòng luẩn quẩn

Tuy không dùng nhưng vẫn cứ cất.

Cái siêu thị thứ năm.

Sau khi ren luyện gian khổ đến khi lại biến thành zombie

Thật sự hệ thống cũng trả muốn chữa trị cho những lần xuyên nếu ko may mắn chết đi, hệ thống lại xuyên lần nữa. Chiếm thể xác.
Nếu quay lại thế giới cũ,
Thì sử lý sao, hợp thể hay hấp thụ năng lượng.

Vì chuyển dịch linh hồn dễ hơn xác thịt, nếu xác thịt sẽ bị không gian nghiền ép sẽ hỏng mất.

Chơi game, thế giới đấy lăng lượng từ chơi game, chắc do thiên đạo tạo
Tiến hóa cấp hai vãi cả cít nó lv 10 luôn mới sợ.
Skill nhiễm virus, bất tử thân.
Cứu 4 người còn lại. Trừ Vân Viễn
Tình yêu như chim đậu trên cành
Tống vi với Tử Mạnh ngáo, Hồ Hinh cô gái cầm đầu, Trương lệ lo lắng
Nếu dùng hết cả may mắn để gặp được anh vậy thì anh đừng xuất hiện vội để tối nay em làm con đề.
tớ tìm thấy một cái đinh"
(Tà cửu u)

Chết đến nơi vẫn tấu hài
Thật hả
Khá là chắc kèo
Hạ sơn mạnh tiểu đậu cover

Bạn có cảm thấy chỗ này xấu đi không
Kể từ khi có bạn chỗ này xấu đi

"nhưng nó to hơn bình thường mà"
"vậy nó sẽ là vũ khí của cậu"
"Tỷ lệ sống xót đến ngày thứ hai thật thảm hại, cả trường mời chỉ có 5 người còn sống"Hồ Hinh cảm khái nói.

Hoa văn phân cấp zombie
Đm thàng nào trộm cả cái siêu thị, có năng lực như vậy sao không đi trộm ngân hàng đi.

Trong đống zombie, Một con zombie đang đào hố, what trên tay nó cầm

Cấp: một cánh hoa một thế giới. Là cấp tạo nhiều thế giới củ riêng mình quá.
Quay về quá khứ để phá bình hành thế giới.
Có thể cho người khác quay về quá khứ.

(hệ thống có thể chiếm thân xác người khác. Với điều kiện làm nv: nv là do nguyện ước, mong muốn, tham vọng, bảo vệ...mà linh hồn trước của cơ thể đó mong muốn mới giao thể xác cho hệ thống) mỗi lần làm xong sẽ có thưởng tăng dòng máu tăng độ thủ, như thể xác đó, linh hồn đó để tăng điểm tinh thần.

Tích Tích...

Hệ thống có thể chiếm xác của người khác nhưng phải làm nv vì mong muốn tham vọng của linh hồn đối với thể xác đó...đó là tâm nguyện cuối cùng.
"Nhiệm vụ D trong vòng 3 ngày lên cấp 2 hoàn thành nhiệm vụ cấp D: món quà tân thủ*1". Âm thanh hệ thông thông báo.

+chuyển cơ thể đến thế giới khác.

Mỗi tính cách nhân vật sẽ nói chuyện khác nhau..
người lầm lì => ít nói
(main)(tiêu vi)Người nhây => nói nhây vui.

Người học thức cao => toàn châm ngôn lựa chỗ nói.( Chị main)
Người lừa gạt=> ăn nói như cứt chủ yếu cạnh cỡm
Người gian => những câu lừa bịp

Mạc phàm biết đứa mình nhớ nhất sẽ là đứa mình yêu đơn phương, còn đứa thứ hai là thằng bạn ngồi cạnh mình.

Nv: nhiệm vụ cấp D: thành công món quà tân thủ, kinh nghiệm tăng 400.

Vượt không gian lúc quay về hệ thống sẽ chuyển ký chủ đúng thời điểm lúc ký chủ vượt không gian, nghĩa là sẽ biến mất một đoạn thời gian so với thời gian xuyên không.
Vi diện không gian ở trái đất là vi diện cấp thấp nên mới làm đc như vậy nếu vi diện cao hơn năng lượng tiêu tốn nhiều hơn nếu muốn quay lại đúng lúc đi.

++++++++@@@@@+++++
(luôn luôn liên hệ với mình dung, so sánh)
Từ thế giới song song
Là một nhà khoa học giỏi.
Dự án tạo một hệ thống quản lý không gian
Gặp sự cố xuyên trở về quá khứ nhưng lại đến thế giới song song
Hệ thống bám vào main cần gắn liền vào linh hồn của main cần main tạo một thế giới mới để hệ thống quan lý.

Main đã thoát ra một thế giới tưởng được tự do nhưng không ngờ phát hiện mình vẫn đang ở thế giới khác mà thế giới ấy bao quát rất nhiều thế giới main vừa thoát ra.
Một giấc ngủ tìm lại quá khứ lựa chọn tu lại từ đầu để hoàn thiện thế giới bản tâm.
Nếu coi thế giới như nhưng con rắn trong trò chơi snake thì sẽ thấy có thế giới to thế giới nhỏ, mà mỗi thế giới cũng không đứng yên vận chuyển tìm bất diệt. Vì thời gian sẽ làm năng lượng tiêu tán đi, một vật thể có càng nhiều lăng lượng mà tán phát ra càng chậm tuổi thọ của nó càng cao. Con người tán phát cacbon
Đoạn kết là một khời đầu mới.

Hệ thống là một nửa linh hồn của main gặp sự cố nhập vào hệ thống máy móc nhưng bị mất ký ức

+bá đạo một chút, gặp đc cấp dưới lấn lên thì sử lý ngay, gặp đc người trên thì lễ độ, nếu cho mặt mũi. Gặp phải mãnh hơn thì nghĩ đường thoát thân
Luôn luôn là chiếm tiện nghi, luôn luôn là điều phải, sử dụng chiệt để mọi quy tắc đc đề gia để đc lợi, đc mạnh mẽ
+cướp, hạ lưu, lừa gạt, nhát gan sợ chết, cú đấm ăn sôi nếu không quay đầu lại đc, có nguyên tắc chung, không tin người chính mình còn không tin nữa là.

Quản lý sức mạnh vẫn lớn hơn nhưng cấp độ không có tên

Thế giới này sát với thế giới kia như là màn nhiều bóng bóng xà phòng vậy chỉ có một lớp phân cách nếu nhảy ra khỏi thế giới này thì sẽ đến một thế giới khác để hình dung cụ thể như nhảy ra vòng tròn này nhưng vì sau lại nhận ra mình đang ở vòng tròng to lớn khác bao quát nhiều vòng tròng nhỏ hơn

Tâm ma,
Cảm ngộ( hòa mình)
Bá đạo( giả trư ăn thịt hổ lừa gái)
Bị gái lừa
Gái bị tẩy trí nhớ.

Quay trở về quá khứ để tách linh hồn nhầm vào hệ thống cất hệ thống vào linh hồn tống xuất sang thế giới song song. Xong bị người quản lý thế giới tấn công may quay trờ về thời không loạn lưu, lại dùng phù đào tẩu 1 vạn vi diện. Hệ thống rơi vào ngủ say, hệ thống là một nửa linh hồn của main, còn nửa kia là hệ thống ký chủ vào.

Dùng phù chạy đến vi diện cấp thấp nhưng lại bị một gia tộc bắt nhốt vào đại lao, xong gia tộc ấy bị nội loạn loạn trong giao tiếp với giặc ngoài để chiếm chủ hệ, nhưng kết cục chủ hệ vẫn tồn tại đc. Main chốn thoát trong mấy người may mắn

Chuyện nói về cướp đoạt năng lượng để đạt bất tử. Tránh việc khi vận động thải ra năng lượng làm tổn hao

Thế giới là một vị đại năng đã chết, nhưng muốn trọng sinh lại,...muốn cướp thân xác của main chiếm hồn main, nhưng có hệ thống,

Tưởng đã là bất tử đi đến đoạn cuối vẫn không phải là cuối, bước 6 cũng chết cứ gì là bước 4. Tuổi thọ quá dài nên lầm tưởng đã bất tử

Cưỡi thú đi xong xong với một tên chạy bộ đua không.

Bố của main là ông hàng xóm

Giả làm con để giúp ổng ai ngờ ổng lại đúng là bố của mình

Tu luyện một môn pháp quyết mà khi chết người khác được lợi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#goat3333