Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 12 thanh mai trúc mã

3h=> chiều

Nvt: Bà ơi mình đi .

B.lan: chờ bà một lát.

Nvt: ạ, cháu ra ngoài chờ nha.

B.lan: ra trước đi.

15p sau=>3h15

B.lan: đi nài cháu.

Nvt: dạ.

Trên đường tới nhà hải.

Nvt: bà đừng có làm khó ảnh nha.

B.lan: ai nào dám làm khó .

Nvt: anh hiền lắm bà đừng chọc anh ấy.

B.lan: sợ nó buồn hay gì.

Nvt: không có ạ.

B.lan: tới rồi kia,nhìn trông cũng đẹp.

Nvt: cháu bà chọn mà.

B.lan: cháu mua cho nó.

Nvt: không không ạ là tiền anh ấy cháu chỉ chọn thôi.

B.lan: được rồi thôi đi xuống.

Bà và cậu đi xuống xe đứng trước cửa nhà và bấm chuông.

Qnh: ra liền đây.

Hải chạy ra mở cửa.

Qnh: cháu chào bà ạ.

B.lan: chào cậu.

Qnh: mời bà vào.

B.lan: cảm ơn cậu .

Nvt: bà vào đi .

Bà lan nhìn một lược căn nhà=>bà nghĩ : trông cũng được gọn gàng sạch sẽ.

Nvt: bà thấy như thế nào.

B.lan: tạm ổn.

Nvt: anh ấy biết tin bà qua nên đã phải dọn từ sáng từ sáng đến giờ đấy ạ.

B.lan: vậy sao ,vậy vất vả cho cậu quá rồi.

Qnh: không có gì đâu ạ.

Qnh: mời bà vào uống trà cơm sắp nấu xong rồi.

Nvt: bà ngồi đây đi.

Qnh: để cháu vô pha trà.

Bà lan lại suy nghĩ trong đầu => ngoại hình thì chấm 8/10 khả năng giao tốt khá tốt ăn mặt giản dị không cầu kỳ lễ phép.

Qnh: mời bà dùng trà,ạ.

Nvt: bà uống đi.

B.lan: từ từ.

Nvt: ngon không bà .

B.lan: đắng .

Nvt:......

B.lan: này cậu tên gì.

Qnh: Quế Ngọc Hải ạ

B.lan: quên quán.

Qnh: Nghệ An.

B.lan: tuổi.

Qnh: 29 ạ

B.lan: vậy là lớn hơn toàn 3 tuổi sao?

Qnh: dạ vâng .

B.lan: nghề nghiệp là gì.

Qnh: cháu đang là cầu thủ ạ.

B.lan: lương tháng bao nhiêu ?

Qnh: dạ tùy vào mùa giải tiền lương luôn giao động ạ.

B.lan : cháu tôi mất cha mất mẹ từ nhỏ chỉ có một mình tôi nuôi nó bây giờ có thêm cậu .

B.lan: cậu nghĩ cậu có thể cho nó được hạnh phúc không.

Qnh: chuyện này.

Nvt: bà....

B.lan: im.=> nạt cậu

B.lan : muốn nghe câu trả lời từ cậu.

B.lan: chuyện làm cháu tôi hạnh phúc khó lắm à.

Qnh: dạ không,tùy cháu không biết tương lai như thế nào như bây giờ cháu sẽ cố gắng hết sức để yêu thương và bảo vệ toàn ạ.

Bà lan nghe được câu trả lời cũng hài lòng.

B.lan: ăn cơm chưa?

Qnh: để cháu để coi thử.

Hải đi xuống bếp.

B.lan: thằng nhóc đó cũng được.

Nvt: vậy là bà chịu ảnh đứng không.

B.lan: ta nói chịu hồi nào để coi như thế nào đã.

Qnh: mời bà và em xuống ăn cơm ạ.

Nvt: đi thôi bà .

Trên bàn ăn.

B.lan: này cậu kia tôi muốn hỏi thêm chút việc nữa.

Qnh: dạ sao ạ.

B.lan: tôi cho toàn yêu cậu cũng được nhưng toàn đã được nuôi trong môi trường được chiều chuộng từ nhỏ.

B.lan: nó như là lá ngọc cành vàng của nhà họ nguyễn còn là người thừa kế hợp pháp của gia đình.

B.lan:nó chưa từng đụng vào bất kỳ công việc nào cả cậu nhấm cậu có thể chăm sóc nó được không.

Qnh: vâng cháu đảm bảo với bà cháu sẽ chăm sóc cho toàn nâng niu toàn không để toàn phải chạm vô một thứ gì hết mọi thứ sẽ để con lo ạ.

B.lan: ăn đi ăn nhanh mau không nguội đó.

Nvt: này cái này bà ăn đi.

Sau bữa cơm.

Nvt: bà về trước đi lát con về.

B.lan: không xa nhau được à .

Qnh: thôi em về với bà đi.

Nvt: bà bà ơi cháu muốn ở lại .

B.lan: hết nói nổi 9h đúng phải về đó.

Nvt: vậy bye bye bà nha.

B.lan: bà về trước nha cảm ơn cậu vì bữa cơm.

Qnh: chào tạm biệt bà ạ.

Nvt: bà lên xe mau đi.

B.lan: được rồi bà về trước đây.

Xe của bà lan đi xa.

Qnh: bà em khó thật đấy làm ăn toát hết cả mồ hôi rồi này.

Nvt: bà ưng anh lắm đây.

Qnh: thật sau .

Nvt: thật đấy.

Qnh: này giờ tưởng bà em không thích anh.

Nvt: bà chỉ lo cho em thôi.

Qnh: mà nảy giờ bà em nói là thật à.

Qnh: từ nhỏ đến giờ em chỉ đụng vào bất kì thứ gì luôn.

Nvt: đúng rồi hồi em sống với bà toàn là quản gia phục vụ không à.

Qnh: vậy sao lần trước em nấu cơm được.

Nvt: từ lúc về Vn tới giờ em cố học cách tự lập rồi.

Qnh: vậy à giỏi thế.

Nvt: anh là người đầu tiên em nấu cơm cho đấym

Qnh: vậy anh sướng nhất rồi đúng không.

Nvt: chưa sao.

Nvt: mai anh có đi đâu không.

Qnh: mai anh phải lên đội tuyển.

Nvt: vậy mai em chờ anh trước cổng nha.

Qnh: uk mai mình đi ăn.

Nvt:cũng được.

Qnh: em về đi lát nữa bà không thấy em lại nghĩ xấu cho anh.

Nvt: em chưa muốn về.

Qnh: sắp 9h rồi.

Nvt: hôn em cái đi, rồi em về.

Qnh: lại đây.

Chụt chụt chụt.

Qnh: vậy được chưa.

Nvt: được rồi vậy em về trước nha.

Chiều hôm sau trước cổng sân thi đấu.

Nvt: sao lâu thế nhờ.

Nvt: chờ hơn 15p rồi,chắc đi mua chai nước.

Toàn đang đi lại gần cố bán nước thì có đụng trúng một cô gái hai người cùng té ngã.

Nvt: ui da đau quá

Nhm: ây anh có sao không.

Nvt: anh không sao.

Hm: anh có sao đấy, xin giới thiệu em là Huỳnh My.

Nvt: anh tên là toàn văn toàn.

Hm: em xin lỗi anh nhiều lắm.

Nvt: không sao sao em đi mà vội vậy.

Hm: em đang đi tìm người yêu của em.

Nvt: à vậy hả vậy thôi nha anh đi chút việc.

Hm: dạ em xin lỗi.

Văn toàn vừa đi chưa được mấy bước thì nghe My nói.

Hm: đúng là xui xẻo đụng chúng thằng ăn mày nữa chứ.

Văn toàn định xoay và nói chuyện với cô ta nhưng lại thấy hải ra nên cũng thôi.

Chưa kịp chạy lại chỗ hải thì thấy huỳnh My đã chạy tới trước và đang ôm hải một cách thân mật

Chap này tới đây thôi mấy bữa nay mình nên ra hơi muộn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top