Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3 ( chương cuối nha)

Không biết Chu meo meo đã hoàn thành ước nguyện có được một nụ hôn của mình chưa, chỉ biết là đêm nào anh cũng thức vờn mặt Tô Tân Hạo lúc cậu ngủ, và hôm nay đã được gần một tuần anh ở nhà cậu=) Tô Tân Hạo bình thường về nhà rất trễ, vào phòng đều chỉ có tắm cho bé mèo đen xong sau đó sẽ trèo lên giường ngủ, sáng hôm sau lại ra khỏi nhà rất sớm, khiến cho Chu Chí Hâm muốn gần gũi với cậu hơn cũng không được. Hôm nay ngoại lệ cậu nhóc lại về nhà khá sớm, những tưởng sẽ có thời gian chơi đùa với anh một chút. Nhưng bạn nhỏ sau khi ăn cơm liền ngồi vào bàn lấy sách vở ra, làm một bộ dạng cắm cúi ghi ghi chép chépChu Chí Hâm trong lòng chán nản thầm cảm thán, làm con người thật là khổ a~~Anh rốt cuộc không nhìn được mà nhảy phóc lên bàn học, sử dụng tuyệt chiêu làm nũng mà nhẹ nhàng cọ mặt vào má cậu, muốn cậu dành thời gian chơi với mìnhTô Tân Hạo cảm thấy bên má có chút nhột, quay sang nhìn liền bắt gặp một đôi mắt đỏ không rõ ý tứ, cậu vô thức lùi người về phía sau, chiếc mèo kia lại được nước sáp lại..........Tô Tân Hạo cuối cùng bỏ cuộc, vòng tay ôm lấy bé mèo, chủ động cọ mặt mình lên người nó, bên tai cậu nhóc vang lên mấy tiếng "meo meo" đầy thỏa mãnCậu nhớ lại lúc mình ở công ty khoe về bé mèo này với mọi người, còn kể rằng mình thường cho nó ngủ trên giường, đồng chí Trương Cực nghe xong lại vu vơ nói một câu: "Cậu mà dính với con mèo đó như thế kiểu gì cũng quen mùi nhau, sau này đi xa có nhớ nó quá thì đừng chạy về đó nhé"À, hình như cậu và nó quen mùi nhau thiệt rồi=)))Tô Tân Hạo bỗng nhớ ra thứ gì đó, bèn trở mình lục lọi trong cặp sách lấy ra vài ba tấm ảnh đặt trước mặt mèo nhỏ. Chu Chí Hâm nhìn một lượt, thấy trong ảnh xuất hiện rất nhiều người, hình như là đang đứng trên sân khấu, anh ngay lập tức nhận ra Tô Tân Hạo, cậu đang diện một bộ đồ đỏ trùng với màu mắt của anh, mái tóc được tạo kiểu cẩn thận được ánh đèn sân khấu rọi xuống (ảnh bên dưới đó nha)Thật là đẹp!- Vừa rồi tao và mọi người đều tất bật chuẩn bị cho sân khấu này, thật may vì mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp a, tiếc là tao không đưa mày đến được aChu Chí Hâm vừa nghe Tô Tân Hạo nói vừa ngắm nhìn dáng vẻ trên sân khấu của cậu, nhất thời không biết nên dùng từ gì để tảXinh đẹp? Quyến rũ? Tràn đầy năng lượng? Giống như một ngọn lửa? Anh vô thức nhìn qua chỗ trống bên cạnh Tô Tân Hạo, nghĩ đến đôi mắt đen láy của cậu, mái tóc đen nổi bật trên ánh đỏ của lớp trang phụcNếu như anh cũng ở đó, có thể đứng cạnh cậu thì tốt biết mấy Nếu như anh có thể biến thành người thì tốt biết mấyĐến lúc đi ngủ rồi, những suy nghĩ ấy vẫn luẩn quẩn trong đầu Chu Chí HâmAnh đang nằm đối mặt với Tô Tân Hạo, thân mèo nhỏ nhắn khiến anh lọt thỏm so với cậu, nhưng đôi mắt đỏ đầy uy áp lại luôn lộ ra vẻ bất an cùng khao khát cùng cựcBất chợt, đồng tử mắt anh co cứng lại, không phải vì anh nhìn thấy thứ gì, mà là trong người anh như có thứ gì đó trào lên, tràn ra khắp tứ chi, trái tim như bị thứ gì đó xuyên qua vô cùng đau đớnAnh đau đến mức cứ nghĩ bản thân sắp chết rồi, đôi mắt đỏ không nhịn được mà muốn nhắm lại, hình ảnh cuối cùng anh nhìn thấy là gương mặt say ngủ của cậu nhóc nhà anh(À đúng ròi, là cậu nhóc nhà anh đó!)Lần thứ hai Chu Chí Hâm mở mắt ra trời cũng vừa sáng, cơn đau đã lui đi, anh mơ màng đưa mắt nhìn khắp phòng thì phát hiện ra một chuyện động trờiÝ, nhóc con người kia có phải là hóa tý hon rồi không? Sao lại nhìn nhỏ hơn anh thế này?Ét O Ét, không lẽ vì cậu cưu mang anh nên bị dính lời nguyền hóa nhỏ mất rồi!!!!!Chu Chí Hâm phút chốc hoảng loạn, anh quờ quạng muốn dùng thân mèo ôm lấy cậu, lại bắt đầu cảm thấy có gì đó sai saiCánh tay anh ôm lấy Tô Tân Hạo không phải là lớp lông đen, mà là một cánh tay trắng trẻo của một thiếu niên, hay đúng hơn là của con người!!!Chu Chí Hâm chớp chớp mắt, đưa tay còn lại sờ sờ lên mặt mình, thứ đầu tiên chạm được không phải là ria mèo, mà là sống mũi thẳng tắp!Anh vươn tay lấy chiếc gương đặt tủ đầu giường, động tác nhanh đến mức Tô Tân Hạo vẫn ngủ rất sayChu Chí Hâm ngắm nhìn bản thân một hồi.......- Hehe, ai mà đẹp trai quá vậy ta?Chu Chí Hâm sau gần 30 phút tự cảm thán nhan sắc của chính mình liền nhẹ nhàng đặt lại gương, chỉnh lại chăn cho người bên cạnh một chút, lại tiện tay tắt luôn đồng hồ báo thức của Tô Tân HạoThức cái gì mà thức chứ, mặc dù cũng nóng lòng muốn cậu thấy anh trong bộ dáng này, nhưng bạn nhỏ tốt nhất vẫn nên ngủ nhiều hơnLàm xong một loạt động tác, anh lại quay lại nằm nép mình bên người cậu, vốn dĩ muốn vòng tay ôm cậu lại sát mình, nhưng là sợ bạn nhỏ sẽ tỉnh giấcNhịn không được một lát lại rụt rè cầm tay bạn nhỏ đặt lên đầu mình một cái, ghé mặt lại hõm cổ dụi dụi hít hà một cáiSau khi Tô Tân Hạo tỉnh dậy thì đã là chuyện của gần 2 tiếng sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top