Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 22

Kết cục của một đêm ngồi im nghe tỷ tỷ hàn huyên chính là, hôm đó Tô Tân Hạo ngủ rất ngon=)))

Mặc dù trước khi vào giấc mấy hình ảnh mà tỷ tỷ nói vẫn ngang nhiên họa lên trong đầu cậu, trà của tỷ tỷ pha thật dễ ngủ, lại rất thơm, vì hôm qua uống hơi nhiều, hơi thở của cậu dường như vẫn đượm hương trà trắng

Chu Chí Hâm cũng thấy như vậy

Anh cúi người xuống để mắt mình đối diện với cái đầu nhỏ vùi trong đống chăn, gối dùng để kê đầu đều bị bé con lôi xuống ôm trong tay kẹp trong chân, ngắm một hồi lâu, bất giác lại mỉm cười vu vơ

Tướng ngủ vẫn xấu như vậy, vẫn là cần thứ gì đó bên cạnh để rúc vào, giống như một bé gà con, bàn tay nhỏ nhắn khi ngủ có xu hướng nắm chặt lại, anh nhớ có lần bản thân nghịch ngợm nằm trên giường nghịch cái tay của nhóc ngủ say, nhưng dùng nhiều sức vẫn khó mà mở nắm tay ra

Anh tựa cằm lên chiếc gối gần đó, ngón tay đưa ra vẽ vẽ vài vòng tròn lên cục bánh bao nắm chặt

Một lúc sau đầu bé gà nhúc nhích,Tô Tân Hạo không có thói quen dậy quá muộn, cậu buông đống chăn gối cùng mình ôm ấp cả đêm ra, hoạt động đầu tiên là vươn vai, ngáp ngắn ngáp dài mấy cái, một lát sau mới chịu mở mắt ra, chuẩn bị đón ánh nắng ban sớm

"......"

Đại ca à, ta biết ngươi đẹp trai rồi, rất soái luôn, có thể nào trước khi đi ngủ lẫn sau khi thức dậy buông tha ta được không

"Giấc mơ đáng ghét" - Tô Tân Hạo lầm bầm đưa tay dụi mắt, sau đó nhắm mắt lại, nhưng không tài nào ngủ lại được, cậu lăn lộn một vòng rồi lại lăn đến bên mép giường, nơi có cái mặt đẹp trai kia

Tô Tân Hạo giơ bàn tay ra, chạm vào một bên gò má, đột nhiên cao hứng, ngón tay mập mạp lại di di theo đường sống mũi lên chân mày, lại vòng qua mí mắt, sau đó dừng lại ở đầu mũi

"Hề hề~" - Cậu dường như thích thú với trò của mình, nhưng giây sau, một bàn tay to lớn lạnh lẽo áp lên một bên má, cậu mới giật bắn người lui ra

Mẹ nó trong đời lần đầu tiên cậu mơ một giấc mơ chân thật đến vậy

Đúng lúc này, ngoài cửa có tiếng vọng vào

"Đại hoàng tử, thiếu gia, giờ thượng vị đã đến"

Hai mắt Tô Tân Hạo còn mờ sương, theo giọng nói nhìn ra cửa, lại quay sang nhìn người cậu cho rằng không thể nào có khả năng xuất hiện trong phòng mình

Sau đó, cậu ngây ngốc để người nọ hộ tống vận đồ, hộ tống chải tóc, hộ tống đi đến bàn cơm, hộ tống ăn cơm

Tô Tân Hạo cắn một miếng gà, nhanh chóng cảm nhận được hương vị tuyệt hảo, thầm nghĩ giấc mơ này không những chân thật mà còn rất dài

Trong khi cậu hồn nhiên vừa đung đưa chân vừa bào cơm, mọi người trong bàn ăn đều vì sự có mặt của vị khách sáng nay mà có chút e sợ, gần cả một buổi cơm vẫn chưa có ai lên tiếng

Cho đến khi nhìn thấy đại hoàng tử cao ngạo nhẹ nhàng gắp thêm một miếng gà để lên chén nhi tử mình, Trương Thừa tướng hắng giọng, có chút cảm thấy bản thân đang phát sáng một cách tự nhiên

"Đại hoàng tử, ngài đến đây quả là vinh hạnh của hạ thần, chỉ e vì cơ sự quá bất ngờ, chúng thần thất trách không thể chuẩn bị chu đáo tiếp đón ngài"

"Không sao a, ta chỉ muốn đến đây thăm hỏi để tạ ơn công lao của Trương Thừa tướng thôi mà, các ngươi không cần để ý"

Nhìn bộ dáng như sắp ăn tươi nuốt sống con nhà thần của ngài, không để ý mới lạ =_=

Trong giây lát, miếng gà trong miệng Tô Tân Hạo bị nhả ra

"Sao thế? Đồ ăn có vấn đề?"- Chu Chí Hâm làm sao có thể bỏ qua biểu tình khác thường của bảo bối nhỏ, một cái nhăn mày của anh đủ làm cho cả một nhà họ Trương hít thở sâu

Mọi người đều đặt sự chú ý lên Tô Tân Hạo - người đang há hốc mồm nhìn qua cái đại hoàng tử cao cao tại thượng nọ

"Ngươi, sao người lại ở đây??"

Chu Chí Hâm không vội trả lời, ôn nhu cầm khăn lụa lau vết mỡ vương trên khóe miệng đối phương

"Ta có chủ ý đến thăm một vài đích thần trong phủ"

"Một vài" ở đây đều chỉ là phủ của Trương Thừa tướng

Tô Tân Hạo cứng ngắc quay đầu, một mặt hoang mang nhìn đến hai cái tỷ tỷ xinh đẹp đang bí mật gục đầu vào nhau, cốt là muốn nháy mắt trao đổi hành động vừa rồi của đại hoàng tử đối với nhóc con nhà mình

Nhận được tín hiệu cầu cứu của cậu, Linh Linh tỷ tỷ ho khụ một tiếng, bình tĩnh trả lời

"Đệ đệ ngươi đừng nhìn ta như vậy, thấy ngươi ngủ ngoan quá ta không nỡ gọi ngươi dậy sớm, ban nãy ta cũng ghé tai nói đại hoàng tử hôm nay đến ngự ở đây rồi, ngươi lại cứ lẩm bẩm mấy câu chỉ là mơ chỉ là mơ"

"Phì" - bên tai vang lên tiếng cười, Tô Tân Hạo liếc nhanh người nọ một cái

Cười đẹp trai như vậy cho ai xem hả!???

Không! Đó không phải là trọng tâm

"Hạo nhi, đừng tỏ ra xa cách đại hoàng tử như vậy" - Trương thừa tướng nhìn tâm tình con trai không mấy tốt đẹp, ra ý nhắc nhở

"Đại hoàng tử ngỏ ý muốn làm thân với con, ngài lớn tuổi và có kinh nghiệm nhiều hơn con, con nên đi theo ngài học hỏi, sau này còn thay ta đảm đương đại sự, phụng mệnh triều đình"

Sau đó liền hướng đến bông hoa thanh lãnh cao quý nọ, nét mặt phút chốc đã trở nên hòa hoãn

"Đại hoàng tử, nhi tử nhà thần còn non dại, có vấn đề gì ngài cứ dạy bảo nó"

Chu Chí Hâm gật đầu mỉm cười, dư quang liếc qua mái đầu được chính tay anh vấn gọn, đang không ngừng vục mặt xuống bát cơm, theo cử động lên xuống vẫn có thể nhìn ra lỗ tai nhóc con đang đỏ au, bàn tay để dưới bàn đột ngột ngứa ran

Muốn nhéo em ấy quá đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top