Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#15.

Một ngày mới lại bắt đầu...
Cậu:mai tao đưa mày về gặp ba tao nhá.
Anh:được.
Phượng:ê,chăm con kiểu gì để khóc trên phòng vậy.
Cậu:tưởng nó còn ngủ.
Phượng:đang ăn sáng à.
Cậu:ừm lại đây ăn luôn đi.
Nói rồi Phường bế Pao lại chỗ cậu....







Đến chiều...
Cậu đang loay hoay trong bếp,còn anh thì đang chơi với Pao ngoài phòng.
Đang yên đang lành thì...
Hương:anh yêu ơi.
Mẻ từ ngoài bước vô như là nhà của mẻ vậy.
Anh:cô kiếm ai.
Hương:tôi kiếm chồng tôi,còn anh sao lại ở đây.
Anh:ai chồng cô.
Hương:Toàn chứ ai.
Anh nghe thế từ tốn bảo.
Anh:cô thấy gì không.
Anh chỉ và bé Pao đang bế trên tay.
Hương:một đứa nhóc thì sao liên quan gì.
Anh:còn của tôi với Toàn đấy.
Hương:con???
Cô ta vẻ mặt khó hiểu và không tin.
Anh:đúng.
Hương:tôi không tin.
Anh:cô tin hay không là chuyện của cô,còn bây giờ mời cô ra khỏi nhà giùm.
Hương:anh lấy do gì mà đuổi tôi.
Anh:lấy quyền gì à,quyền chồng của chủ nhà này.
Cậu:có chuyện gì thế.
Mẻ thấy cậu lên nên giả vờ như nảy giờ anh ức hiếp và đánh mẻ vậy.
Phượng:có chuyện gì vậy bây.
Phượng và Thanh từ ngoài đi vào.
Mẻ thấy thế liền khóc lóc như bị oan.
Hương:hức...anh không thích thì tôi đi về sao anh lại đánh tôi như vậy,bộ đánh tôi anh không ngượng à.
Anh:không,sao tôi phải ngượng mà nè mai mốt nói đúng sự thật dùm cái.
Hương:chính anh đánh tôi mà.
Phượng:nè gái,mai mốt mà có vu khống cho người khác làm ơn lấy lý do hợp dùm cái,nghĩ sao dị má,mày với nó đứng cách nhau cả chục mét nó đánh mày kiểu gì thêm nó đang bế đứa nhỏ nữa.
Hương:chính anh ta...
Cậu:tôi thấy hết,khỏi đổ thừa nữa.
Phượng:rồi sao chịu ra khỏi đây chưa.
Côt ta quê quá nên đi về luôn.
Thanh:còn mày nữa,biết nó dị rồi còn đôi co.
Anh:tao phải dành vợ tao chứ mậy.
Phượng:thấy ớn quá đưa Pao đây coi. Nói rồi anh đưa Pao cho Phượng bế.







Hôm sau...
Cậu và anh về gặp ba để nói chuyện...
Cậu:ba, con mới về.
Anh:chào bác.
Ba:ừm,hai đứa ngồi đi.
Cậu:ba con có chuyện muốn nói.
Ba:nói đi.
Cậu:con với Hải đang...yêu nhau,ba muốn chửi hay đánh gì con cũng được nhưng ba chấp nhận nha ba.
Cậu sợ là ba không chấp nhận.
Ba nở một nụ cười nhẹ rồi bảo.
Ba:ba biết lâu rồi chỉ đợi hai đứa thừa nhận thôi,với lại sao ba lại đánh con,đây là hạnh phúc của con mà,anh của con nữa cũng sẽ không dẫn dâu về cho ba đâu mà lại dẫn thêm một thằng rễ nữa về cho ba.
Cậu:cảm ơn ba.
Anh:cảm ơn bác.
Ba:ba Hải mất cũng lâu rồi nhỉ.
Anh:bác biết ba con ạ.
Ba:biết chứ biết rất rõ nữa,lúc chưa cưới mẹ của hai đứa,bác với ba của con giống hai đứa hiện giờ vậy nhưng ông nội của hai đứa không chấp nhận và bắt phải lấy vợ.
Anh:vậy mọi năm sau ngày dỗ của ba con người hay tới lui và để hoa là bác ạ.
Ba:ừm là bác.
Cậu:vậy ba có hình nào chụp chung với ba của Hải không ạ.
Ba:rất nhiều là đằng khác đấy con.
Anh và cậu cũng hơi bất ngờ khi nghe ba kể thế.
Cậu:à,hiện tao tụi con đang nuôi một bé trai 3 tuổi ạ,ba có...
Ba:ừm,có con nít vui nhà vui cửa nhớ dẫn cháu về thăm ba nhé.
Cậu:vâng ạ....

Cậu và anh ở lại đến chiều mới về nhà...



______________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #0309