Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25: Cổ Sáo Lâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước đây chỉ cần gặp biến cố nào đó, Thủy sẽ ngay lập tức sụp đổ, và phải mất đến một thời gian sau cô mới có thể tự vực dậy. Nhưng bây giờ cô khác rồi, trải qua biết bao những chuyện kỳ dị đe dọa đến tính mạng đã khiến cô trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Không biết bao nhiêu lần cô đã tự trách bản thân mình về cái chết của gia đình Nghiên, nhưng điều đó không làm cô cảm thấy nản lòng. Dù có gặp thêm nhiều chuyện đáng sợ đi chăng nữa, chỉ cần cô còn sống cô sẽ theo đuổi đến cùng.

Thủy bắt đầu vạch ra một bản kế hoạch trên điện thoại, trong đó cô viết ghi chú những việc cần ưu tiên làm trước.

Đầu tiên, có lẽ cô sẽ đi tìm hiểu xem "Cổ Sáo Lâu" là thứ gì, sau đó sẽ cùng Văn Dương tới gặp Giáo sư Bùi Tấn Sơn. Và nếu có thể may mắn sống sót qua ngày thứ bốn mươi chín, cô chắc chắn sẽ hướng về mục tiêu cuối cùng của cuộc hành trình...

Tử Minh.

Hơn 8 giờ sáng Thủy mới dậy nấu đồ ăn sáng, hôm nay là thứ bảy nên cô không đi làm.

Ngồi vào bàn ăn, Thủy gác một chân lên bàn, mở điện thoại đăng nhập vào Ám Linh Hội. Điều cô thích ở trang web này là lượng thông tin khổng lồ mà nó mang lại, nhóm quản trị viên rất chuyên nghiệp, và đặc biệt là bước lập tài khoản vô cùng nhanh chóng.

Thủy đặt tên nickname trên trang web của cô là Water Girl, sau đó đăng một bài viết hỏi về "Cổ Sáo Lâu". Chưa đầy mười phút sau, điện thoại cô chợt rung lên, nhanh như vậy đã có một người bình luận xuống bên dưới.

Thủy vội mở lên xem, người vừa bình luận có tên tài khoản là Duckie, một trong mười ba quản trị viên bí ẩn của trang web.

"Cổ Sáo Lâu mà bạn hỏi là một tòa lầu nổi tiếng thời nhà Dịch, có niên đại khoảng một nghìn năm trở lại đây."

Thủy cảm thấy hơi ngỡ ngàng, tại sao trong nhà cô lại có một hồn ma từ thời nhà Dịch? Điều quan trọng hơn là tại sao cô ta lại có thể viết ra được chữ viết của thời đại này? Và cô ta cho cô biết tên của một tòa lầu nhằm mục đích gì?

"Bạn có thể cho tôi biết tại tòa lầu ấy có sự kiện gì nổi bật không?" Thủy ngẫm nghĩ một hồi rồi nhấn nút gửi.

Rất nhanh sau đó đã có phản hồi: "Cái này tôi cũng không rõ lắm, nhưng bạn có thể tìm hiểu trong thư viện trường đại học Huy Vũ."

Trường đại học Huy Vũ nằm trong trung tâm thành phố Huy Vũ, là một trong những trường được đánh giá rất cao trên toàn quốc.

Thủy ngồi xe buýt mất gần hai mươi phút để đến được đó, cô ăn mặc hơi giống sinh viên để đỡ gây nổi bật khi vào trong trường.

Theo như cô tìm hiểu, ngôi trường này còn có một cái tên khác là đại học H, nơi có nhiều địa điểm chụp ảnh "tự sướng" nhất trên cả tỉnh. Không khó để có thể nhận ra điều đó, khi mà các cô cậu sinh viên đang tụ tập từng nhóm một với nhau để chụp ảnh.

Thứ khiến Thủy chú ý đến nhất có lẽ là hồ nước xanh biếc được xây dựng giữa khuôn viên trường, mặc dù không thể sánh ngang với hồ Ninh về mọi mặt, nhưng đối với sinh viên mà nói, mỗi khi phải đối mặt với áp lực chỉ cần ra đây ngồi là tâm trí cũng sẽ thanh thản đôi chút.

Thấy Thủy đang lóng ngóng ngó nghiêng gần bờ hồ, một nữ sinh bèn đi đến bắt chuyện: "Chị đang tìm gì thế ạ? Có muốn em giúp không?"

Thủy ngạc nhiên quay đầu nhìn, trước mắt cô là một cô gái nhỏ nhắn, tóc cột sau gáy. Con ngươi màu nâu sậm ẩn sau cặp kính cận bị che đi một phần bởi những thớ tóc đen mềm mại, hai gò má ửng hồng hài hoà với làn da trắng mịn, đôi môi nhỏ nhắn được tô điểm bởi chút sắc đỏ. Điểm nhấn đáng chú ý nhất trên người cô bé có lẽ là chỗ nào cũng thấy vịt, từ trang phục, chiếc kẹp tóc cho đến cái ba lô phía sau lưng đều có liên quan đến loài vịt.

"Chị đang tìm thư viện của trường, em có thể chỉ đường cho chị không?" Thủy vui vẻ đáp.

"Bây giờ em cũng không có gì làm, để em đưa chị đến tận nơi nhé?"

"Vậy thì làm phiền em quá rồi..."

"Có gì đâu chị, được đi cạnh một chị gái đẹp thế này kiểu gì chúng bạn lớp em cũng sẽ ghen tị cho mà xem."

Thủy cười trừ. "Vậy cảm ơn em, em cũng xinh lắm."

Hai người tiếp tục cuộc nói chuyện trên đường đi đến thư viện.

Nữ sinh hỏi: "Chị không phải sinh viên ở quanh khu vực này đúng không ạ?"

Thủy hơi ngạc nhiên. "Ừm, sao em biết?"

"Mặc dù em chỉ mới vào trường được nửa năm nhưng em quen nhiều người quanh chỗ này lắm, nếu chị học ở đây thật chắc chắn bây giờ đã nổi tiếng rồi. Với lại..." Cô gái nhìn Thủy một lượt từ đầu đến chân. "Cách ăn mặc của chị hơi khác so với sinh viên ở thành phố này."

Thủy nhìn lướt qua hàng loạt họa tiết con vịt in tràn lan trên trang phục của nữ sinh, cô thầm mỉm cười trong lòng. "Chính em mới là cái đứa ăn mặc khác nhất ở đây."

"Có thể cho em biết tên chị được không ạ?"

"Chị là Thủy, còn em?"

"Em là Trang, nhưng mà chị gọi em là Vịt Vàng cũng được, bạn bè hay gọi em thế."

Thủy không nhịn được khẽ bật cười thành tiếng. "Cái biệt danh hợp với em đấy, em yêu vịt đến thế à?"

"Vâng, ai cũng nói em kỳ lạ, nhưng tình yêu của em đối với loài vịt là vô bờ bến chị ạ!" Trang mỉm cười nói với một đôi mắt rực sáng. "À mà chị muốn đến thư viện để tìm gì thế ạ?"

Thủy không biết có nên nói cho Trang biết về nó không, ngẫm nghĩ một hồi cuối cùng cô cũng quyết định nói: "Chị muốn tìm hiểu một tòa lầu tên là Cổ Sáo Lâu nổi tiếng thời nhà Dịch, chắc là em chưa từng nghe đến."

Trang bỗng dừng bước, đôi mắt mở to kinh ngạc nhìn cô. "Chị là Water Girl đấy ạ?"

"Còn em là Duckie?" Thủy cũng kinh ngạc không kém.

"Thật là trùng hợp! Không ngờ em lại có thể gặp được chị ở đây."

"Đúng là trùng hợp thật, nhưng chính em đã gợi ý cho chị đến đây mà."

"Thì ban đầu em đâu có biết là sẽ gặp chị như thế này..." Trang mỉm cười ái ngại. 

Cả hai trò chuyện với nhau thêm một lúc nữa rồi mới đến thư viện.

Bước vào trong thư viện, Thủy hỏi luôn người thủ thư về các tài liệu liên quan đến Cổ Sáo Lâu. Cô và Trang nhanh chóng được đưa đến một khu sách cũ kỹ, với những tập sách lịch sử dày cộp nằm phủ bụi trên kệ.

Trước khi rời đi, người thủ thư còn nhìn hai cô một lượt với ánh nhìn nghi hoặc, như thể không tin nổi giới trẻ ngày nay lại có hứng thú đi tìm hiểu lịch sử.

Thủy nhìn chồng sách lịch sử đặt trên bàn bất giác cảm thấy hơi chóng mặt, cô không ngờ có ngày bản thân lại chủ động tìm hiểu về cái môn mà cô sợ nhất thời đi học.

Thủy và Trang chia nhau ra mỗi người tìm một chỗ, họ lật giở từng trang sách một đến cả tiếng đồng hồ, tỉ mỉ tra hàng tá mốc thời gian nhưng vẫn chẳng thu được manh mối gì hữu ích. Hầu hết những thứ được ghi chép trong sách chỉ toàn nói về giá trị và kiến trúc của Cổ Sáo Lâu, không hề có câu chuyện nổi bật nào được nêu lên trong đó.

Sau khi cố chấp dò lại thông tin một lần nữa, Thủy cuối cùng cũng chấp nhận sự thất bại của mình, cô chán nản cất lại sách lên kệ rồi cùng Trang lủi thủi rời khỏi thư viện.

"Rốt cuộc chị muốn tìm thứ gì ở tòa lầu đó thế?" Trang uể oải hỏi.

Thủy nhìn Trang một cái, khẽ thở dài. "Em là quản trị viên của Ám Linh Hội nên chắc là biết đến 'vụ thảm sát 404' nhỉ'?"

"Vâng, em còn biết rõ là đằng khác."

"Chị đang sống trong căn hộ 404."

"Dạ?" Trang tưởng bản thân đã nghe nhầm, cô ấy quay sang nhìn Thủy đầy vẻ kinh ngạc.

Thủy nặng nề gật đầu. "Ừm, em không nghe nhầm đâu. Chị chính là nạn nhân tiếp theo của căn nhà đó."

"Còn có chuyện như vậy nữa ạ? Sao chị không nói sớm hơn!"

"Nói sớm hay muộn cũng đâu giải quyết được chuyện gì."

"Nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến Cổ Sáo Lâu ạ?"

Thủy nghĩ chủ đề này cũng chẳng có gì phải giấu giếm, cô bèn tóm tắt lại những chuyện bản thân đã trải qua từ khi thuê nhà cho đến giờ.

"Hóa ra chị là người mà anh họ em được nhờ đi giúp!" Sau khi câu chuyện kết thúc, Trang bỗng thốt lên.

"Anh họ em? Ý em là Nghĩa?"

"Vâng, em và anh ấy từng rất thân nhau cho đến khi anh ấy đi du học."

"Em có biết Người Sáng Lập là ai không?"

Trang chợt ngẩn người. "Đến cả gương mặt của anh ấy trông như thế nào em còn chẳng biết nữa là."

Vậy là Nghĩa không nói dối cô. Thủy bèn hỏi tiếp: "Nghĩa nói với chị tất cả các em được một người dưới quyền Người Sáng Lập quản lý, đúng như vậy thật à?"

"Vâng, chị ấy là Tịch Dương. Tính cách khá cổ quái nhưng rất tốt bụng, hầu hết những quản trị viên trên web đều do chị ấy dìu dắt đi lên."

"Em nghĩ cô ấy có biết mặt của Người Sáng Lập không?"

Trang thoáng do dự một lát rồi đáp: "Em nghĩ là có, vì ngoài chị ấy ra không ai khác liên lạc được với Người Sáng Lập."

"Anh ta mờ ám như vậy mà các em vẫn muốn làm ở đó à?" Thủy thấy hơi kỳ lạ.

"Đương nhiên rồi chị, bọn em được trả lương rất cao theo tháng để làm quản trị viên mà, thậm chí nếu có yêu cầu nào đó liên quan đến sự an toàn, chúng em còn được cấp sẵn bảo hiểm thân thể nữa. Nhưng quan trọng nhất vẫn là niềm yêu thích bất tận với thế giới tâm linh huyền bí chị ạ."

Nghe Trang nói, Thủy càng cảm thấy tò mò về người đứng đầu Ám Linh Hội, cô đoán anh ta phải là tay "tai to mặt lớn" nào đó nên mới không dám công khai danh tính trên mạng. Cái cách anh ta hào phóng với những người mà anh ta thậm chí còn chưa gặp mặt bao giờ, đủ để thấy anh ta là một con người thế nào.

Có một người lặng lẽ quan sát Thủy và Trang cách đó không xa, ánh mắt hắn lạnh lẽo như con dao sắc, toàn thân phả ra một luồng khí u ám khiến ai cũng không dám lại gần.

Đôi mắt người ấy khẽ thu hẹp lại mỗi lần mà Thủy thay đổi tâm trạng trên khuôn mặt, hắn cứ ngồi đó dõi theo hai người rất lâu, đến tận khi họ đi ra tới cổng mới âm thầm lẩn vào trong đám đông.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top