Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chúc mừng năm mới (ngoài lề)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lạnh quá đi" Hitoshi vừa bước ra khỏi phòng tập liền rùng mình than một tiếng.

"Sắp giao thừa rồi mà không phải sao?" Suna nói lại kéo khăn quàng cổ lên một chút.

"Ừ, hôm nay bữa tập cuối cùng của năm rồi." Aran - senpai gật đầu.

"Nhanh thật đấy." Hitoshi cảm thán.

"Ai muốn ăn bánh bao không? Anh đãi." Kita đi ra song song nhìn bọn họ nói.

"Ehh!? Thật sao!? Kita-senpai là nhất!!!" Hitoshi reo lên.

"Này, Atsumu và Osamu đâu?" Suna nhìn xung quanh một tí rồi lại hỏi.

"Chắc vẫn còn ở trong phòng thay đồ." Kita nhún vai.

"Tụi nó làm gì lâu thế không biết?" Aran nhướng mày.

"Xin lỗi!! Tụi em đến trễ!!" Vừa nói liền như gọi hồn, Atsumu từ đằng sau chạy đến, Osamu cũng đang đi từ từ ở phía sau.

Suna híp mắt để ý nhìn vành tai của cả hai đang đỏ ửng lên không biết do thời tiết hay là gì.

"Tụi bây làm gì lâu vậy? Đừng nói ngủ quên trong đó nhé?" Suna ánh mắt có chút khinh bỉ mà nhìn bọn họ.

"Làm gì có!! Tụi này.. Chỉ là lấy nhầm đồ một chút thôi." Atsumu lớn tiếng phản bác.

"Hử?" Suna liếc nhìn bọn họ.

Bộp

"Á!!" Atsumu giật mình khi một bàn tay trần đập vào gáy anh.

"Mày lớn họng quá đó." Osamu rít qua khẽ răng.

"Ưm.." Atsumu ậm ừ không nói.

"Thôi, hai đứa đừng đùa nữa. Anh Kita đây nói là sẽ đãi chúng ta ăn bánh bao đấy, bây có ăn không?" Aran cười tít mắt với bọn họ.

"Thật sao?? Tuyệt vời!!" Cả hai anh em ngay lập tức sáng mắt nhìn đội trưởng rồi reo lên.

"Tsk, ồn ào." Suna khinh bỉ nhìn bọn họ.

"Hahaha.. Lâu lâu anh Kita mới đãi mà." Hitoshi vỗ vỗ vai cậu.

"Đi nào!!" Atsumu nhanh chóng xung phong chạy về phía trước.

"Ah... Thằng chó chạy nhanh làm gì không biết." Osamu cọc cằn.

"Đi nào, đi nào" Aran đằng sau khẽ đẩy lưng nó.

───────

"Ngon quá đi~" Atsumu nói khi đang ngấu nghiến cái bánh bao nóng hổi mới vừa đến tay.

"Thằng này, ăn thì ăn đi cần phải làm như vậy không? Trông dơ chết được." Suna trề môi đen mặt nhìn nó.

"Ai kêu mày nhìn làm gì, lo ăn của mình đi!!" Atsumu ngay lập tức nổi cộc.

"Giao thừa mấy đứa có định đi đâu không ?" Kita ngước lên nhìn bọn họ khi đã nuốt xuống miếng bánh nhỏ.

"Không chắc ạ, gia đình em chưa có dự định gì cả." Hitoshi nhún vai.

"Tớ cũng vậy." Aran gật đầu.

"Em nghĩ mình sẽ ở nhà, thời tiết này mà còn định đi ra ngoài là chỉ có đứa hỏng đầu mà thôi." Suna từ tốn nói.

"Còn hai đứa?" Kita nhìn sang hai thằng đang dốc sức dồn cái cục bánh bao vào trong miệng.

"Úm? À... Tụi em cũng không có ý định gì." Atsumu liếc nhìn sang Osamu đã giải quyết xong cái bánh bao.

"Chắc tụi em sẽ chỉ nấu lẩu ăn ở nhà thôi." Osamu nói khi liếm khóe miệng làm sạch vụn bánh.

". . . ." Atsumu yên lặng nhìn cậu.

"Cái gì ? Chả lẽ mày định đi ra ngoài kiếm gái vào cái thời tiết này sao?" Osamu đen mặt nhìn hắn.

"Không! Tất nhiên là không phải rồi!! Mày sao lúc nào cũng nghĩ xấu cho tao vậy!?" Atsumu quấn cả lên.

"Hahaha..." Hitoshi ôm bụng cười nhìn bọn họ, cả Suna và Aran thì thở dài.

───────

"Chỉ còn nửa tiếng nữa là đến giao thừa rồi." Atsumu ngồi trong đệm kokatsu cúi nhìn giờ trong điện thoại.

"Hừm.. Nhanh thật đấy." Osamu nói trong khi bày các đĩa thịt và rau ra bàn.

"Này, năm nay mày có mong muốn gì chưa thực hiện được không?" Atsumu ngước nhìn lên cậu.

"Hả? Mong muốn chưa thực hiện được? Không có." Osamu liếc nhanh qua Atsumu rồi lại chú tâm vào nồi lẩu.

"Hả? Mấy thứ mày mong muốn trong năm nay là gì mà mày đạt được hết thế?" Atsumu đập bàn chồm lên hỏi.

"Không phải chuyện của mày." Osamu nhìn hắn qua khóe mắt.

"Gì chứ!? Đã gần hết năm rồi mà.. Nói cũng một chút cũng có sao đâu."

"Nhưng tao không thích."

"Hể!? Tsk, nhỏ nhen." Atsumu phụng phịu ngồi trở lại.

Cả hai cứ yên lặng như thế đến khi chủ còn một phút nữa thì pháo hoa sẽ bắt đầu, Osamu lại nhỏ giọng nói.

"Mày đã thực hiện giúp tao rồi không phải sao?"

"Sao?" Atsumu ngớ người nhìn cậu, không hiểu cậu đang nói gì.

"Mong muốn đó, mày đã làm rồi đó." Osamu ngước mặt cười nhẹ với anh.

Phíu phíu... Bụp bụp bụp..

"Hả..." Giọng Atsumu khẽ run, nhờ ánh sáng do pháo hoa mà khuôn mặt đỏ ửng của hắn được in sâu vào mắt của Osamu.

"Hehe.." Osamu quay đầu cười nhẹ.

"Ức.." Atsumu nhận ra mình vừa bị chơi ngay lập tức mặt còn đỏ hơn nhanh chóng dùng chân đá nó.

"Mày giỡn như vậy được mà xem được hay sao!? Có coi tao là anh không đấy!?" Mỗi từ thốt ra là mỗi cú đá mạnh vào vào cẳng chân cậu.

"Hahaha..." Osamu cũng không vì thế mà ngừng cười.

Cậu để cho hắn đá thêm vài cái rồi mới luồn tay vào bên dưới tấm đệm nắm lấy cẳng chân anh. Do bàn tay ở bên ngoài nên lạnh hơn khi ở trong đệm, ngay lập tức Atsumu kêu lên.

"Á!! Lạnh lạnh!!"

"Đùa đủ rồi, coi chừng lật bàn bây giờ." Osamu trầm giọng nói.

"Ư..." Atsumu ngay lập tức ỉu xìu.

Osamu thả cổ chân anh ra rồi quay lại bắt đầu nhún đồ ăn vào trong nồi.

"Hơn nữa tao cũng chưa nói là tao giỡn." Osamu nhẹ nhàng thêm vào một câu.

". . . ." Atsumu yên lặng nhìn khuôn mặt của nó một lát rồi từ từ nhích đến ngồi kế bên.

"Cái gì?" Osamu nhướng mày nhìn.

"Mày cũng vậy đó." Atsumu gục đầu lên vai cậu.

"Ah...he" Osamu cười nhẹ, liếc nhìn đỉnh đầu của hắn.

". . . ." Atsumu yên lặng nhìn lên.

Osamu nhẹ nhàng choàng tay lấy eo, cúi đầu đến gần hôn lên môi anh. Atsumu nhắm mắt làn mi run rẩy đón nhận nụ hôn nhẹ, khi cả hai tách ra khuôn mặt của anh hiện lên màu đỏ nhạt.

"Chúc mừng năm mới Atsumu ♡"

"Mày cũng vậy. Chúc mừng năm mới Osamu ♡"












.....

Chúc mừng năm mới mọi người ♡♡

Đây là một đoản ngắn không dính dáng tới phần truyện chính nhưng có lẽ sẽ dính dáng khi đến kết truyện đó ♡(mà còn lâu lắm). Ban đầu tui không có ý tưởng sản xuất ra cái này đâu nhưng nó lại đến bất chợt hồi sáng nên tui cố gắng viết khi còn nóng hổi cho mọi người thưởng thức luôn ♡

Một lần nữa cảm ơn mọi người đã ủng hộ fic này của tui và Chúc mọi người năm mới vui vẻ tràn đầy hạnh phúc. (Nếu được thì lì xì cho tui một ngôi vàng nhé, yêu mọi người ♡)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top