Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Câu chuyện thứ năm: SONG HỈ LÂM MÔN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện thứ năm: SONG HỈ LÂM MÔN

Part 1:

Vào đầu tháng 11, Xử Nữ và Thuỷ Bình bắt đầu sắm sửa, chuẩn bị cho đám cưới của mình. Tuy Xử Nữ bảo muốn làm đơn giản, chỉ mời bạn bè thân thích đến dự nhưng chuyện lớn trong đời mà, không để xuề xoà được, huống chi Xử Nữ lại có tính kỹ lưỡng, nghiêm túc. Chỉ việc lên kế hoạch chi tiết cho lễ cưới thôi mà ba ngày chưa xong, cứ sửa đi sửa lại mãi.

– Không được! – Xử Nữ vò nát tờ giấy viết kế hoạch, vứt vào sọt rác.

Thuỷ Bình từ bếp đi ra, trên tay bưng cốc nước chanh, nhìn sọt rác ngày một đầy giấy, chỉ biết cười trừ. Anh đến cầm tay Xử Nữ, giấu vào túi áo của mình, không cho làm nữa.

– Uống nước chanh đi em, cực khổ em rồi.

Xử Nữ ngoan ngoãn đặt bút xuống, uống một mạch đến cạn cốc nước chanh. Thuỷ Bình vỗ đầu Xử Nữ rồi đến lấy một bản kế hoạch trong sọt rác, mở ra xem. Anh thấy nó khá ổn mà.

– Sao em lại bỏ mấy cái này vậy? – Anh hỏi.

– Có vấn đề.

– Chỗ nào?

– Giá cả.

– Anh chịu phần chi tiền mà em.

Xử Nữ dằn mạnh cốc không xuống bàn, lườm anh. Thế mới nói. Giao hẹn hai bên, Xử Nữ góp công, Thuỷ Bình góp của. Xử Nữ lên kế hoạch, toàn bộ chi phí do Thuỷ Bình đưa. Trước đây Thuỷ Bình đã tốn một khoản lớn cho tiệc khai trương công ty kiêm tân gia của Xử Nữ rồi, bây giờ phải tiết kiệm chi phí.

Làm thế nào để tiết kiệm chi phí? Nguyên tắc sống đời luôn là "giảm mua, tăng xin, tích cực cầm nhầm". "Cầm nhầm" thì sẽ bị cho vào đồn cảnh sát ngay, không được. "Tăng xin" thì mất hết thể diện. Chỉ còn đường "giảm mua" thôi. Nhưng đào đâu ra mặt hàng chất lượng mà giá rẻ đây?

– Em đã thử tính toán. Trang phục cưới của chúng ta cứ để bên công ty em lo. Thiết bị điện tử thì ở bên anh. Nhưng đám lặt vặt còn lại... – Xử Nữ thở dài. – Đồ ăn, chụp ảnh, trang trí nữa.

– Ở chỗ Kim Ngưu ấy. – Thuỷ Bình nói.

Xử Nữ miễn cưỡng đồng ý. Gần chỗ Xử Nữ chỉ có Kim Ngưu mới đáp ứng được. Kim Ngưu kinh doanh nhà hàng, nhận trang trí tiệc lớn và bạn trai của Kim Ngưu là nhiếp ảnh gia giỏi. Nhưng Kim Ngưu không tính chuyện hữu nghị với bạn bè đâu.

– Con nhỏ ấy keo kiệt, muốn tiết kiệm nhưng không cho khách hàng tiết kiệm. – Nhớ đến giá tiền các món ăn tại nhà hàng Kim Ngưu, Xử Nữ không khỏi rùng mình.

– Nhưng chỗ Kim Ngưu nấu ăn ngon thật mà. – Thuỷ Bình mỉm cười. – Em cứ đặt đồ ăn ở chỗ Kim Ngưu đi, anh chi hết. Anh vẫn còn một khoản ở đằng sau, em yên tâm. – Thuỷ Bình kéo Xử Nữ vào lòng, vỗ về. – Chúng ta chỉ có mỗi một ngày này thôi, đừng tiếc gì hết.

Xử Nữ nghe Thuỷ Bình nói vậy, cảm thấy ngọt lòng. Xử Nữ quyết định đặt ba khoản ấy ở chỗ Kim Ngưu, nhưng phải nghiên cứu thật kỹ thực đơn. Giảm tiền một chút để mai sau vẫn tốt hơn.

Đang suy nghĩ nửa đường, Xử Nữ nghe thấy tiếng chuông gọi cửa. Thiên Bình, Thiên Yết đến chơi. Mama vội gập máy tính lại, ra mở cửa cho bạn.

Thiên Bình và Thiên Yết chầm chậm đi vào, mặt trầm trọng. Trên tay Thiên Bình cầm điện thoại di động nhấp nháy trên màn hình. Xử Nữ thấy chữ "Lead" ở góc màn hình – đó là biệt danh mà Thiên Bình đặt cho Sư Tử.

– Có chuyện!

Xử Nữ nhăn mặt. Mỗi lần hai đầu lĩnh cãi nhau toàn là chuyện lớn, khó giải quyết. Lần trước hai người đã gây một trận lớn về chuyện công việc và bạn đời, đã khiến nguyên đội nghiêng ngửa rồi.

– Lần này là chuyện gì? – Xử Nữ hỏi.

– Con cái.

Có một cô gái bị bọn buôn người bắt được, chúng làm nhục cô khiến cô mang thai. Cô gái ấy căm ghét bọn chúng đến tận xương tuỷ, tiện đó ghét luôn cả đứa trẻ mang dòng máu của bọn chúng, cô muốn phá thai. Nhưng Sư Tử cản, Ma Kết cũng cản, cái thai đã lớn rồi, nếu phá nó đi thì sức khoẻ sẽ bị ảnh hưởng trầm trọng. Họ khuyên cô gượng sinh đứa bé ra rồi cho nó đi làm con nuôi.

– Thế thì có gì để cãi nhau?

Xử Nữ không hiểu được. Cả hai đều có cùng quan điểm phải giữ đứa bé lại, vậy thì có gì mà cãi nhau.

– Xử Nữ, vấn đề ở vế sau. – Thiên Bình nhấn mạnh từng chữ. – Nhận con nuôi.

Xử Nữ à lên một tiếng:

– Vậy hai đứa nó định giao đứa bé ấy cho ai?

Thiên Yết không nói gì, lẳng lặng đưa mắt về Xử Nữ. Ánh mắt ấy hướng về Xử Nữ. Ám chỉ chính Xử Nữ. Sư Tử muốn giao đứa bé ấy cho Xử Nữ nuôi dưỡng.

Part 2:

Sư Tử luôn được chúng bạn biết đến là một người hào phóng, lúc nào cũng tặng bạn thân những món quà đánh ngay vào tâm lý người nhận. Ngày cưới của Xử Nữ, Sư Tử quyết định tặng cho bạn hẳn một đứa con. Xử Nữ nghe nói mà run rẩy hết tay chân.

– Con nhỏ đó liều quá! Toàn tự tiện làm mấy chuyện ngu ngốc. Phải nói chuyện với nó mới được. – Xử Nữ nhấc điện thoại lên, bấm số gọi Sư Tử.

Đầu dây bên kia hiện lên gương mặt của Sư Tử, hiện rất mệt mỏi. Xử Nữ thấy ở góc phải màn hình có vật thể nhỏ xíu đang ngọ nguậy. Đấy là đứa trẻ mà Sư Tử sẽ mang về cho Xử Nữ nuôi dưỡng sao? Tim Xử Nữ đập thịch một cái.

– Sao không soạn lịch đám cưới đi, gọi cho con nhỏ làm gì? – Sư Tử cười chọc ghẹo.

– Chuyện nhận con là sao?

– Ai nói mama nghe vậy? – Sư Tử nhướng mày.

– Không quan trọng, nói ta nghe, chuyện nhận con là sao?

Sư Tử vẫn lảng tránh không trả lời câu hỏi của Xử Nữ, không nhìn vào mắt của Xử Nữ mà vòng ra đằng sau.

– Ông nhà văn nào, ông MC nào xì chuyện này cho mama vậy? – Sống lâu thành tinh, Sư Tử đánh hơi ngay người kể chuyện.

Xử Nữ vội che cho Thiên Bình và Thiên Yết, dùng lời lẽ lớn tiếng để lấn áp:

– Đồ ngốc đó! Làm sao mà ta đi nhận con nuôi được? Hiện tại ta còn chưa chính thức kết hôn, sự nghiệp mới mở, lại còn...

Lại còn là người chuyển giới, bị người ta cười chê, chế nhạo nữa. Tính cả trong Hội, vẫn có người giữ khoảng cách với Xử Nữ như Ma Kết hay Thiên Yết, thậm chí là Kim Ngưu. Đứa trẻ được nhận nuôi trong gia đình này sẽ chịu đàm tiếu từ người đời, tuổi đời nó không lớn, sao chịu nổi?

– Nói bậy gì đó?

– Hả?

Xử Nữ, Thiên Bình và Thiên Yết đều ngạc nhiên. Sư Tử cười khanh khách:

– Tại cô gái kia một hai cứ đòi phá thai, sinh con rồi không muốn nhìn nên tụi con mới bảo "Người cầu con không có, người có con không cần", vậy thôi. Chắc hôm qua Ma Kết nói chuyện với Thiên Yết nói đùa là cãi nhau với con nên có người gấp báo ngay ấy mà.

– Vậy...hả?

Sư Tử thu lại răng, nở nụ cười hiền lành:

– Trong này còn nhiều việc lắm, chắc con không kịp về dự tiệc độc thân của mama. Con sẽ đền quà cưới cho mama sau, đắt giá lắm luôn.

Xử Nữ ngẩn ngơ nửa giây rồi quẳng điện thoại vào góc, ngả người ra sau. Hai người Thiên Yết, Thiên Bình cúi gằm mặt. Xử Nữ đập tấm đệm trên ghế bành, gác tay lên trán, cười một tiếng, thở một hơi:

– Đồ ngốc! Ba đứa đều là đồ ngốc. Trông ngóng phát cuồng. Bị xoay như chong chóng ấy. Chắc em mệt rồi anh, em lên lầu nghỉ trước. – Xử Nữ giả lả với Thuỷ Bình rồi quay qua nói với Thiên Bình, Thiên Yết. – Đi về nghỉ luôn đi.

Xử Nữ cầm ly trà nóng, loạng choạng bước lên lầu trên. Hai người bạn ở dưới trông theo, thấy đau lòng. Thiên Bình ứa nước mắt, lén người gạt đi. Thiên Yết bậm môi, dù lúc trước Thiên Yết không thích Xử Nữ, không thích tính hướng đổi nam thành nữ của Xử Nữ nhưng nhìn Xử Nữ đón nhận niềm vui sắp được làm mẹ rồi nhanh chóng bị gạt đi, không thể không động lòng.

– Xử Nữ, tụi này đến đây không phải để chơi đâu. Nếu cậu thực sự muốn nhận nó làm con nuôi, tụi mình sẽ đến đó đón nó về đây ngay.

– Mình sẽ giúp làm giấy tờ. – Thiên Bình nói.

– Đừng có điên! – Xử Nữ quát. – Mang một đứa trẻ lôi xuống bùn, không thấy có tội à? Về nhà nghỉ đi!

Xử Nữ đi bịch bịch lên lầu, dường như chân không chạm cầu thang. Thiên Bình, Thiên Yết thở dài. Rõ ràng Xử Nữ rất muốn có con, nghe tin sắp được làm mẹ, vui đến mức hồ đồ, không cần xem xét đó là thật hay giả, nghe Sư Tử bảo đó là lời nói đùa, Xử Nữ đã suy sụp nhiều thế này.

Người duy nhất không động tĩnh gì trừ hít thở – Thuỷ Bình, cuối cùng cũng cử động. Thuỷ Bình nhặt điện thoại lên, chỉnh màn hình thật lớn.

– Sư Tử.

– Ạ? – Sư Tử đang bế đứa bé kia, nghe Thuỷ Bình gọi thì hơi giật mình.

– Vợ chồng bọn anh cần con thật, nhưng không thể quơ quào tầm bậy. Không cần nhọc công em, hay là bạn của em. – Thuỷ Bình quét mắt qua Thiên Bình, Thiên Yết. – Đích thân anh sẽ mang con về cho Xử Nữ. Phải là một đứa giỏi, xinh đẹp y như Xử Nữ mới xứng làm con em ấy.​

Part 3:

Thuỷ Bình tuyên bố dõng dạc như thế rồi cúp điện thoại. Sư Tử giật nảy mình, mồ hôi trong lòng bàn tay đổ ròng ròng. Gì chứ ông anh này có công thức chế bom đó, không thể tuỳ tiện chọc giận được.

– Tự nhiên Thiên Yết lại nói chuyện nhận con nuôi với Xử Nữ làm gì. – Sư Tử lẩm bẩm.

Sư Tử biết chỉ có Thiên Yết mới có thể nói chuyện này cho Xử Nữ nghe. Chuyện đó chỉ có Ma Kết và Sư Tử nói đùa với nhau, Sư Tử không nói chuyện này cho ai nghe, chỉ có Ma Kết, Ma Kết không bao giờ mang chuyện nói đùa của hai người ra kể cho ai nghe, chỉ trừ Thiên Yết vì Thiên Yết sở hữu cái đầu tỉnh táo, biết rõ câu nào thật, câu nào đùa.

Không ngờ Thiên Yết chẳng phân biệt được chuyện đùa hay thật, mang đi kể với Xử Nữ. Chẳng biết vì cớ gì. Nếu là năm năm trước, Thiên Yết luôn bất đồng với Xử Nữ, có thể mang cố ý để Xử Nữ được vui rồi đau càng thêm đau. Nhưng nếu là bây giờ, chắc Thiên Yết cũng mong Xử Nữ sớm được làm mẹ, vội quá nên không phân biệt được chuyện thật hay chuyện đùa.

Sư Tử cũng muốn Xử Nữ sớm làm mẹ. Xử Nữ là một người mẹ bẩm sinh, với người chưa trưởng thành luôn dịu dàng săn sóc, có lần Sư Tử dẫn Xử Nữ đến trại mồ côi, Xử Nữ đã tự tay tắm gội, bón cơm cho từng đứa trẻ ở đó. Tiếc thay, với cơ thể ấy, Xử Nữ không thể mang thai sinh con được.

Khi bế đứa bé ấy trên tay, nghe người mẹ kia bảo muốn để nó làm con nuôi người ta cho khuất mắt cô, Sư Tử liền nghĩ đến Xử Nữ. Người ta có con mà không cầu, Xử Nữ cầu con nhưng chẳng có, vậy thì quá hợp rồi. Sư Tử có hỏi Ma Kết để Xử Nữ nhận nó làm con, nhờ Thiên Bình lo về giấy tờ thì như thế nào.

Ma Kết đã cản ngay, viện dẫn ra ba điều.

Điều thứ nhất, Xử Nữ vẫn chưa sẵn sàng. Xử Nữ còn chưa kết hôn, công ty vừa thành lập chưa vững gốc rễ, giờ đưa đứa bé này về thì thành một đống bùi nhùi, Xử Nữ không đủ linh hoạt để giải quyết.

Điều thứ hai, đứa bé này quá nhỏ mà gia đình Xử Nữ thì đặc thù. Xử Nữ là người chuyển giới, Thuỷ Bình lại dính liếu đến thế giới ngầm, khi lớn lên gặp cảnh lời ra tiếng vào, tâm lý không vững sẽ hỏng. Nó không phải ruột rà của Xử Nữ, rất dễ tách ra, chỉ khiến Xử Nữ đau lòng.

Điều thứ ba, đứa bé này còn mẹ ruột, khi nó được giao cho người khác, mẹ ruột không có mặt. Nếu sau này người mẹ ruột ấy đột nhiên hối hận, đòi con, Xử Nữ sẽ gặp phiền phức. Hoặc là người mẹ ruột ấy giở trò xấu sau lưng hai người, Xử Nữ càng gặp phiền phức.

Bây giờ, bị Thuỷ Bình dằn mặt như vậy, Sư Tử còn nghiệm ra một điều thứ tư. Đứa trẻ này không được cần, đưa cho Xử Nữ, giống như hạ danh dự Xử Nữ xuống. Nếu Sư Tử nài ép Xử Nữ nhận nó, Thuỷ Bình sẽ xử bắn cô ngay.

– Quên mất là còn Thuỷ Bình nữa, tính thế nào đây? – Sư Tử vò đầu.

Sư Tử đã chuẩn bị một món quà cưới đặc biệt cho Xử Nữ rồi, đó là giấy nhận con nuôi. Sư Tử có quen biết với một viện mồ côi, nơi ấy dạy dỗ những đứa bé rất ngoan, cho ăn học đàng hoàng. Sư Tử định đưa vợ chồng bạn đến xem, chọn một bé về nuôi.

Nhưng Thuỷ Bình đã bảo không được "quơ quào" tầm bậy, tức là phải xem cả gốc gác của đứa trẻ nữa. Viện mồ côi nào nuôi trẻ có gốc gác không phức tạp chứ. Thế là đánh đố người ta rồi còn gì.

– Một đứa trẻ để người ta nhận nuôi mà lại có gốc gác rõ ràng. Tìm đâu đây? – Sư Tử nhìn đứa bé, cười một cái. – Nói chị nghe, tìm đâu đây?

Đứa bé kêu á á, quơ tay quơ chân loạn xạ. Giống như nó đang tự đề cử mình vậy.

– Ừ, em hợp tiêu chuẩn. Chị biết bố mẹ em là ai nên gốc gác rõ ràng rồi, mặt mũi em cũng đẹp, chị thấy bố mẹ em cũng đẹp. Chỉ tiếc là bố mẹ không cần em, nên Thuỷ Bình nghĩ nhận em về sẽ hạ giá vợ anh ta.

Sư Tử thở dài, thấy cảm thương cho đứa trẻ. Nó vô ý xuất hiện trên cõi đời này, chưa kịp gây nên tội tình gì đã bị mẹ ghét bỏ rồi từ đó bị người trong xã hội ghét bỏ, không muốn nhận nuôi.

– Kệ đi! Người ta không nhận nuôi em, chị sẽ nhận nuôi em! – Sư Tử chọc chọc gò má mềm mại của đứa bé. – Em sẽ là đứa con đầu tiên của chị.

– Ái chà, bạn gái Ma Kết ngoại tình có con hồi nào vậy?

Sư Tử giật mình, nhìn ra cửa phòng, thấy Song Ngư đang đứng ở đó, trên tay cầm kẹo. Song Ngư đang đi tình nguyện, tình cờ lại cách vùng sao năm cánh này không xa, hôm nay ghé chơi. Sư Tử đã mời Song Ngư ở chung phòng với mình cho tiện.

– Con của tớ, sau này cũng là con của Ma Kết. – Sư Tử nhe răng cười.

– Nó ở đâu ra vậy? – Song Ngư hỏi.

Sư Tử kể đầu đuôi câu chuyện cho Song Ngư nghe. Song Ngư vốn là người nhạy cảm, mới đầu chuyện đã rơm rớm nước mắt, về cuối chuyện, khăn tay đã ướt nhẹp. Sư Tử phải dỗ dành.

– Thuỷ Bình không nhận nó sao? – Song Ngư thở dài.

– Anh ấy có lý, tớ không thể ép được.

– Vậy thì Sư Tử nhận nuôi nó hả?

Sư Tử nhún vai. Cô không ngại đưa đứa bé này về, trước đây, ông nội, ông ngoại cô cũng nhận con nuôi. Đang nói nửa chừng, tự nhiên điện thoại của Sư Tử reng lên. Cô mở mắt tròn xoe, nhìn dòng chữ hiện lên trên điện thoại.​

Part 4:

Xử Nữ gập điện thoại lại, thở dài một hơi. Cô ngã xuống giường, được một lúc lâu thì co người lại. Sợ hãi, lo lắng, tựa như lúc chấp nhận đến với Thuỷ Bình, tựa như lúc phải đánh một canh bạc lớn nhất đời mình.

Xử Nữ muốn nhắn tin cho Sư Tử, xin nhận đứa bé ấy về nuôi. Xử Nữ thương nó, cũng thương bản thân mình, muốn cho cả hai một cơ hội. Nhưng lòng dạ vẫn phập phồng. Nhỡ như sau này...

– Biết sợ hả?

Thuỷ Bình ngồi đối diện giường, bắt chéo chân, bàng quan nhìn vợ tương lai vùi mặt vào chăn. Ngồi vậy được ba mươi giây, anh đến giường, kéo Xử Nữ lên, ôm vào lòng.

– Xử Nữ, em cần con đến thế sao?

Xử Nữ cười nhạt, lấy tay đùa mấy sợi râu lún phún trên cằm anh:

– Nói đùa, ai lại không cần con?

Con cái là người tiếp nối bố mẹ, không phải về diện mạo, trí tuệ thì cũng là chí hướng. Sư Tử từng nói con cái là một trong những di sản mà chúng ta để lại cho đời. Thiên Bình bảo con cái là nhân chứng sống cho những gì chúng ta đã làm cho đời, nếu làm tốt thì con nên người, nếu làm xấu thì con nhận quả đắng. Với Xử Nữ, con cái là yếu tố để Xử Nữ là một người bình thường, có thể hưởng hạnh phúc của một người bình thường, dạy dỗ hậu duệ kế thừa mình như một người bình thường.

– Anh đừng bảo là anh không cần nhé.

– Ừ, anh không cần.

Thuỷ Bình lớn tuổi, lại sống trong môi trường phức tạp, sớm đã thấy tình đời ấm lạnh. Anh đã thấy con ruột bỏ đói cha mẹ, thậm chí là giết cha mẹ, huống chi là loại con nuôi không huyết thống ruột rà. Thế nên Thuỷ Bình chẳng ngại xông pha chỗ nguy, sẵn sàng hy sinh luôn đường con cái của mình vì anh coi nhẹ nó.

– Phải rồi, nếu cần thì anh đã sớm cưới vợ để sinh con, em đâu có cơ hội nữa. – Xử Nữ vùi đầu vào hõm cổ Thuỷ Bình.

– Nữa rồi. Em có cơ hội là vì anh thích em, chẳng liên quan gì đến việc anh cần con hay không. – Thuỷ Bình ký đầu Xử Nữ. – Em không biết mình có giá sao?

– Em biết chứ. – Xử Nữ cười cười. – Em có tiền, có bạn có quyền. Nhưng đấy là giá để làm đại gia, không phải giá để làm vợ, làm mẹ người ta.

– Nói vậy, anh năm lần bảy lượt theo đuổi mới có được em, anh càng mất giá làm chồng, làm cha hơn.

Xử Nữ cười khục khục, ôm chặt lấy anh, nhẹ nhàng hôn lên môi anh:

– Nói sai rồi. Em vớ bở mới đúng.

– Nếu em thích con như vậy, sao lúc trước không thuê một người mang thai hộ đi, nhọc công đi nuôi con người ta làm gì.

Xử Nữ lắc đầu:

– Không phải con anh, thì đứa trẻ nào cũng giống nhau, không cần phải mượn người ta mang thai giúp. Rồi em lại thấy ghen tị mất.

Xử Nữ dùng ngón tay lướt trên gương mặt Thuỷ Bình, như là vẽ lại nó. Mắt, mũi, miệng của anh rất đẹp, trong mắt Xử Nữ là rất đẹp. Nếu như có thể mang gương mặt này di truyền đến đời đời, thế thì tốt biết bao.

– Sao anh không thể tìm người sinh con được chứ. Con ai có tốt thế nào cũng không thể bằng con anh được.

– Có vậy em mới không tuỳ tiện thả anh đi cưới vợ khác. – Nhớ lại cái ngày Xử Nữ đi làm mai anh cho cô gái ở tiệm may, Thuỷ Bình tức điên lên được.

Thuỷ Bình đặt Xử Nữ nằm xuống giường, nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo của hai người, từ từ dẫn dắt Xử Nữ vào cuộc vui. Xử Nữ ngượng ngùng đáp lại. Đến khi Xử Nữ mệt, phải thiếp đi, Thuỷ Bình kéo vợ tương lai vào lòng, vuốt mái tóc cô.

– Anh à, nhìn con chúng ta này, nó giống anh ghê cơ. – Xử Nữ lẩm bẩm trong mơ, nước mắt ứa ra.

Thuỷ Bình chống cằm, đưa tay ra. Trên ấy toàn là "tinh hoa" của Xử Nữ không đấy. Nhân dịp này mang chúng đi thụ tinh nhân tạo, đưa con về cho Xử Nữ nuôi, không ai mang nó đi được. Nhưng Xử Nữ muốn nuôi một đứa trẻ giống anh, mang dòng máu của anh.

Anh có nên chiều ý Xử Nữ không? Thực ra anh không hẳn là không có con được. Dùng biện pháp kích thích thì vẫn làm nên "sản phẩm". Nhưng anh không thích. Con của anh, dòng máu của anh, trừ phi hoà hợp với Xử Nữ còn không thì chẳng ra thể thống gì.

Đột nhiên, điện thoại anh để trên đầu giường nhấp nháy. Anh nhướng mày. Màn hình điện thoại hiện lên một dấu chấm than màu đỏ.

Tốt quá! Anh đã chờ nó hơn mười năm nay rồi.​

Part 5:

Xử Nữ hẹn với Kim Ngưu đến nhà hàng xem các món ăn làm cho thực đơn lễ cưới. Tại hầm để xe, Xử Nữ phát hiện xe hơi màu đen nhà Sư Tử. Vào trong, Xử Nữ thấy bà Hải Sư đang xem gian phòng dương cầm mới mở của nhà hàng, có cả ông nội của Sư Tử nữa, cùng một đứa bé.

– Mama đến đặt tiệc cưới đấy à? – Kim Ngưu chào khách VIP với nụ cười công nghiệp vô cùng thân thiện. – Mời vào.

– Nhà Sư Tử có chuyện gì vậy? – Xử Nữ hỏi.

– Nhà ấy chuẩn bị nhận con nuôi hay sao ấy.

– Hả? – Dạo này Xử Nữ hơi nhạy cảm với hai từ "con nuôi", có người nói thì giật mình đánh rơi luôn cái giỏ.

Kim Ngưu không để ý lắm, tiếp tục nói:

– Mama có nhớ gia đình ở Hoa Kỳ có quan hệ lằng nhằng với Sư Tử không?

– Gia đình bà Lan ấy hả? – Xử Nữ quên mới lạ, suýt nữa Sư Tử chết dưới tay bà ta mà.

– Bà ấy qua đời rồi, để lại đứa cháu gái, ông đã nhận nuôi. Ông muốn mở tiệc mừng thành viên mới. Nhưng có vẻ như hai nhà không vui cho lắm.

Xử Nữ hiểu nỗi lo của hai nhà. Lai lịch đứa bé này hoàn toàn đối trọng với gia thế nhà Sư Tử. Hiện tại, cả hai nhà đều là bia ngắm của không ít thế lực vì đã nắm giữ trong tay không ít cơ quan chủ chốt về ngôn luận lẫn quân sự, hành động sơ suất là không được. Tương lai của Sư Tử, sợ là sẽ ảnh hưởng khá nhiều.

– Nào, để ông bế con lên chơi đàn thử nhé.

Ông nội của Sư Tử bế bé gái ấy lên, đặt bàn tay của nó lên những phím đàn trắng, gõ tinh tinh. Đứa bé gầy đi nhiều so với lần gặp đầu tiên nhưng có vẻ linh lợi hơn. Đôi mắt nó sáng lên, chắc là ảnh hưởng từ mấy ngày ở chung với ông Lạp Khuyển.

– Không thân thích nào đến nhận nuôi nó sao? – Kim Ngưu lầm bầm. – Mà phải giao chuyện này cho nhà Sư Tử sao?

Xử Nữ phì cười. Trước đây, bà Lan còn sống, có thấy thân thích nào đến giúp đỡ đâu. Giờ có người muốn chìa tay ra, sợ là chỉ chăm chăm vào gói tiền bảo hiểm bà Lan để lại thôi. Ông Lạp Khuyển đón đứa bé về là cách tốt nhất cho nó. Nhưng không hề tốt đối với cả hai nhà.

– Lại thêm một số phận chẳng ai cần nữa. – Xử Nữ thở dài.

Xử Nữ nhớ đến đứa bé kia, rồi nhớ đến mình ngày trước. À không, Xử Nữ của ngày trước vẫn có Sư Tử, Thuỷ Bình cần đến. Bé gái kia được ông nội Sư Tử cần. Đứa bé kia...Xử Nữ cũng cần.

– Số phận không nhận à? – Kim Ngưu ngẫm ngợi. – Nhắc mới nhớ, Sư Tử chuẩn bị về rồi, có thông báo sẽ mang theo một đứa bé mới sinh nữa.

– Hả? Nó không nói với ta.

– Nó bảo nó lỡ nói bậy để vợ chồng mama doạ cho sợ mất mật, không dám gọi lần hai.

Xử Nữ cười khan chữa ngượng. Ngày hôm đó Xử Nữ hấp tấp không xem rõ nguồn cơn, khi ước muốn không thực hiện được thì trút giận lên đầu người khác.

– Thôi, lấy thực đơn đi. – Xử Nữ lái qua chuyện khác.

– Đây! Tính sẵn cho mama trước rồi. – Kim Ngưu đưa tờ thực đơn với đầy đủ thông tin, từ thành phần món ăn đến giá tiền. – Thong thả đi.

– Quý hoá quá. – Xử Nữ vui vẻ nhận lấy

– Giảm tiền may áo cho con là được.

Xử Nữ cười cười, không muốn đề cập đến chuyện này.

Bỗng, trong gian phòng dương cầm vang lên bài Twinkle, twinkle. Đây là bài độc tấu ưa thích của Thuỷ Bình. Điều đáng nói là Thuỷ Bình chuyên đánh lệch một nốt trong bài, mà cô bé này cũng đánh sai y như vậy. Lòng nổi hứng thú, Xử Nữ lân la đến gần cô bé ấy.

– Đánh sai rồi. – Xử Nữ nhắc nhở cô bé. – Đánh thế là chệch nốt đó, cô bé.

Bé gái hơi ngước đầu lên, chớp chớp mắt. Xử Nữ đánh lại đoạn nhạc ấy theo cách đúng. Cô bé lại chớp chớp mắt, à lên một tiếng, sau đó nở nụ cười.

– Thảo nào cháu thấy là lạ.

– Nào, để ta dạy cô bé nhé.

Xử Nữ cầm tay bé gái, đặt ngay ngắn trên những phím đàn, giúp cô bé tập. Người ở xa nhìn vào, thấy rất hoà hợp, ai nấy đều nở nụ cười. Kim Ngưu đứng ở đằng xa nhìn, lòng nếm đủ chua ngọt. Có người bảo rằng trong các cô gái của Hội, Xử Nữ là người vợ, người mẹ hoàn hảo nhất, tiếc thay lại sinh nhầm thân xác nam giới.

– Xong rồi, giỏi quá! – Xử Nữ ôm cô bé một cái, gọi là khen thưởng.

– Cảm ơn cô đi con. – Ông nội Sư Tử nhắc nhở cô bé.

– Cô? – Cô bé tròn xoe mắt, nhìn Xử Nữ. – Đây là cô ạ?​

Part 6:

Cô bé ngơ ngác nhìn Xử Nữ, sau đó ngó lại Kim Ngưu. Hồi nãy ông Lạp Khuyển cũng bảo cô bé gọi Kim Ngưu là "cô". Nhưng Xử Nữ không giống một "cô". Cô bé nhìn những người phục vụ nam bưng bê trong nhà hàng, rồi lại nhìn qua Xử Nữ. Xử Nữ giống "chú" hơn.

– Cô ạ? – Cô bé vẫn cứ hỏi lại.

Mọi người đứng chung quanh đều nín lặng, ái ngại nhìn Xử Nữ. Đáp lại, Xử Nữ chỉ nhếch mép cười. "Đây là nữ ư?" Xử Nữ nghe nhiều lần rồi. Cứ nhủ, như Sư Tử lúc nào cũng phải nghe "Đây là nữ ư?" khi ngồi trên ghế lãnh đạo. Người ta nhìn nhận thế nào, để xem mình thể hiện đến đâu.

– Ừ. – Xử Nữ cúi người thấp xuống để đứng bằng với cô bé. – Nhìn vậy thôi, chứ ta là "cô" đó nhé.

– Vì sao ạ?

– Vì ta không phải là một người bình thường. – Cái cười của Xử Nữ lại sâu thêm một tầng.

Cô bé gật đầu, cúi mặt xuống, miệng nói khẽ:

– Giống ông ngoại em ạ?

Kim Ngưu trừng mắt, nắm tay thật chặt. Nếu đây không phải lời của một đứa trẻ chưa thành niên, Kim Ngưu sẽ đánh nó. Xử Nữ là người chuyển giới, không phải kẻ bị tâm thần.

Ông nội Sư Tử và bà Hải Sư cũng ngại phật lòng Xử Nữ. Việc bị đánh đồng với người bị tâm thần đối với người chuyển giới, là hết sức đau đớn.

Nhưng Xử Nữ lại kéo đứa trẻ vào lòng, xoa đầu nó. Xử Nữ biết đây chỉ là một đứa trẻ, không hiểu người chuyển giới không phải mắc bệnh thần kinh. Cái chính là nó đang đánh đồng Xử Nữ và ông ngoại nó đều là những kẻ bị người ta khinh dễ, đều là những kẻ đáng thương. Nó đọc được nỗi đau thầm kín của Xử Nữ để có thể nêu ra sự so sánh ấy.

– Em là một cô bé thông minh.

Đứa bé ấy mỉm cười, áp má vào vòm ngực Xử Nữ:

– Mẹ cũng nói vậy. Nói giống "cô" như vậy. – Rồi bật khóc lớn ngay trong lòng Xử Nữ.

Ai nấy đều bất ngờ. Kim Ngưu, bà Hải Sư, đặc biệt là ông Lạp Khuyển. Đứa bé này từ sau khi bà mất, chưa từng khóc một tiếng.

Xử Nữ thản nhiên ôm nó vào lòng, để nó khóc thoả thuê. Trong lòng Xử Nữ thầm khen mình chưa hề lụt nghề nhìn người. Cô thấy đứa trẻ giống hệt Thuỷ Bình, giống y như đúc. Cái tính cứng đầu nhưng bị chọc vào chỗ mềm là khóc như mưa.

– Rồi, rồi, đi ăn tí bánh đi cô gái. Ta dẫn bé đi nhé.

Xử Nữ bế cô bé lên một cách gọn gàng, dẫn ra quầy đồ ngọt mua ít bánh. Ông Lạp Khuyển đã đặt bàn xong, gọi bé về, bé cứ quắp chặt lấy cổ Xử Nữ không buông. Xử Nữ cũng không muốn rời, bèn bế cả bé về nhà Sư Tử.

Ở đó, Xử Nữ gặp một nhân vật lâu lắm rồi chưa thấy mặt. Con mèo bờm dày đứng hiên ngang giữa sảnh đối chất với trưởng nam trong nhà, trên tay bế một đứa trẻ mới sinh.

– Đem chỗ này thành nhà trẻ rồi hử?

– Tích công tích đức mà cậu. – Sư Tử nhăn mặt. – Khó chịu quá đi. Con giữ nó vài ngày thôi.

Trong lòng Xử Nữ phập phồng hy vọng. Sư Tử mang đứa bé này về, chắc là định giao cho ai đó nuôi rồi. Xử Nữ có cơ hội không?

Trông đứa bé quẫy đạp trong lòng Sư Tử, được Sư Tử dịu dàng dỗ dành. Sư Tử thở dài. Đúng là trẻ con, đang cãi nhau nảy lửa vậy vẫn vô tư mà quậy, chẳng để ý trước sau gì cả. Trẻ con, vô tư mà phải ở trong trường hợp đặc thù, không biết sẽ làm bản thân và mọi người chung quanh khổ sở thế nào.

– Vài ngày nữa mẹ ruột của nó sẽ đón nó về, cậu đừng lo.

Cậu của Sư Tử nhướng mày:

– Thế là thế nào?

Đó cũng là điều mà Xử Nữ muốn hỏi.

Sư Tử bảo sau khi bị tách ra khỏi con đẻ, không hiểu vì sao mà bà mẹ trẻ kia hối hận, một mực đòi đón con về, muốn tự thân nuôi dưỡng nó. Sư Tử kể lại với Ma Kết, Song Ngư, hai người nghe mà hết cả hồn. Ma Kết lại kể với Thiên Bình, Thiên Yết, Thiên Yết bảo lòng người khó lường, lúc thế này, khi thế nọ, bảo Sư Tử mang đứa bé về nhà vài hôm, để họ xác minh lại thực hư, nếu cô gái này thực sự muốn nuôi con thì trả lại cho cô ta, không thì chọn một nhà hiếm muộn gửi nuôi.

– Con thấy cũng ổn nên bế nó về đây, đợi vài ngày rồi tính.

– Ồ, chuyện lớn mà không bàn với ta sao?

Sư Tử nghe giọng Xử Nữ, giật mình quay lại. Xử Nữ thả bé con kia xuống, nhẹ nhàng dỗ nó đến chỗ ông Lạp Khuyển, đi khuất khỏi nơi này. Rồi Xử Nữ nhìn Sư Tử. Ánh mắt ấy thể hiện rõ sự trách móc.​

Part 7:

Sư Tử nhăn mặt, vội chạy ù đi, gửi đứa bé cho bà vú trong nhà xem giúp rồi ra ngoài sảnh cầm tay Xử Nữ đi lên phòng mình. Ông cậu của Sư Tử ngớ người ra, muốn mắng nhưng đương sự lên lầu rồi, chắc chắn đã khoá cửa, ông bèn tặc lưỡi, về phòng sách. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên Sư Tử mang người lạ về nhà.

– Lớn rồi đấy, quên cha quên mẹ. – Xử Nữ giật tay ra, đến góc phòng mà ngồi.

Sư Tử gãi đầu, không biết nên nói sao cho phải. Trước giờ, việc lớn nhỏ gì Sư Tử không giải quyết được, đều tìm Xử Nữ đầu tiên, sau này Ma Kết dọn về ở chung, vì khoảng cách gần hơn nên Sư Tử lại tìm đến Ma Kết đầu tiên, nhưng luôn ra quyết định sau khi đã hỏi qua Xử Nữ. Giờ Sư Tử lại hành động trước.

– Già cả rồi, không được tinh anh như Thiên Yết, Thiên Bình. – Xử Nữ không ngần ngại bồi thêm một "dao" thẳng vào tim Sư Tử.

Mama giận, cực kỳ giận. Sư Tử nói trước với Ma Kết thì mama còn chấp nhận được, vì dù sao cũng gần với cô nhất, nhưng Sư Tử còn nói với cả Thiên Yết. Thế thì bây giờ Xử Nữ, mama "ruột thịt" của Sư Tử còn không bằng bên "nhà chồng" à?

– Đây là chuyện lớn, con không thể tự quyết định bằng đánh giá của một mình con được. – Sư Tử níu tay Xử Nữ, lắc lắc. – Thông cảm đi mà.

– Sao không gọi ta?

– Chuyện này... nhạy cảm.

Trong lòng Sư Tử lôi Thiên Yết với Thiên Bình ra mắng không biết bao nhiều lần vì cái tội xì thông tin cho Xử Nữ. Bây giờ Sư Tử không thể tặng giấy nhận con nuôi cho Xử Nữ như quà cưới hay tự tiện nhắc chuyện đó ra nữa.

– Mama, con biết mama rất muốn có con.

– Nhưng không đến mức cầu nguyện cho mẹ con ruột thịt người ta bỏ nhau. Nếu có thể, ta sẽ giúp cách để người mẹ ruột ấy nhận con về.

Sư Tử mỉm cười:

– Ai nỡ để mama đau lòng. – Sư Tử dụi đầu vào vai Xử Nữ, như cô con gái nhỏ làm nũng với mẹ mình. – Tội lớn lắm.

Xử Nữ phì cười, ký trán Sư Tử:

– Xem kìa, giờ mới thấy việc này khó hả?

– Khó, khó cực kỳ.

Sư Tử đột nhiên ngồi thẳng lưng, nhìn chằm chằm hai mắt Xử Nữ, nghiêng đầu.

– Hỏi nhỏ này, nếu mẹ đứa trẻ ấy không đến nhận con, mama có định nhận nó làm con không?

Xử Nữ gật đầu không chút do dự, trong ánh mắt hàm chứa hy vọng. Sư Tử thở dài:

– Lai lịch nó không ổn, còn nhỏ nữa. Rắc rối lắm đấy nhé.

Xử Nữ mỉm cười:

– Cái gì mà lai lịch. Nó đến với thế giới này như một tờ giấy trắng, tự người ta ghi nhận nó như thế nào thôi.

Sư Tử nghĩ gì mà mặt khó xử, xoay người qua, xoay người lại. Sư Tử lôi điện thoại ra, bấm điên loạn, xong rồi quẳng lên giường. Xử Nữ nghĩ mình đoán được hành động ấy là gì.

– Có cần ta mang nó về nhà cho tăng kịch tính không?

Sư Tử gãi đầu. Thiên Yết nhắn tin, kêu Sư Tử gửi đứa bé qua nhà Xử Nữ, làm như nó có chỗ nương tựa rồi, để xem người mẹ kia sẽ phản ứng ra sao. Nhưng Sư Tử không nỡ mang khao khát làm mẹ của Xử Nữ ra làm vật thí cho kế hoạch.

– Sư Tử, để ta mang nó đi hôm nay đi. Có lẽ đây là lần duy nhất ta được ôm bé sơ sinh thế này vào lòng, gọi nó là con.

Với hoàn cảnh đặc thù như Xử Nữ, nếu có thể nuôi con, chỉ nên là những đứa trẻ đã lớn, hiểu được chuyện để không bị ngoại cảnh xô đẩy làm ra chuyện khiến cha mẹ đau lòng. Xử Nữ không thể ôm đứa trẻ sơ sinh vào lòng, nuôi nấng nó như một người phụ nữ toàn diện, có thể mang thai, sinh con.

Kiềm không được thương cảm, Sư Tử ôm chầm lấy Xử Nữ:

– Sau này, nếu được phúc nhiều con, con sẽ cho mama một đứa. Hứa đấy.

Xử Nữ gật đầu:

– Được. Nhớ đấy.

Sư Tử quyết định mang đứa bé kia giao cho Xử Nữ. Còn một số đồ dùng chăm sóc trẻ sơ sinh, một mình Xử Nữ không mang về hết nên gọi cả Thuỷ Bình đánh xe đến giúp. Lúc hai cô gái loay hoay với mớ đồ, Thuỷ Bình ngồi im một chỗ ở phòng khách, lấy sách ra đọc.

– Dạ...chào chú... – Có cái bóng nhỏ nấp bên cửa. Đấy là Julie cô bé ban sáng đã chơi đàn cùng Xử Nữ.

– Gì vậy?

– Con...tìm sách... – Cô bé ngó mãi bìa quyển sách Thuỷ Bình cầm trên tay.

Thuỷ Bình à lên một tiếng, đập ghế. Cô bé hơi lúng túng, nhưng sau đó hít một hơi sâu, đến ngồi cạnh anh. Thuỷ Bình mỉm cười, đặt quyển sách ấy vào lòng cô bé rồi lấy một quyển khác ra đọc.

– Mới nhỏ mà đã đọc sách khoa học, không tệ đâu. – Thuỷ Bình xoa đầu cô bé. – Ai tập cho bé đó?

Julie hất trang sách qua một bên:

– Người ta bảo ông ngoại con là đồ bất thường. Cô kia hồi sáng cũng bảo bản thân cô bất thường. Con muốn đọc sách để biết "bất thường" mà người ta hay nói là gì.

Thuỷ Bình bật cười, nhấc cô bé lên, để vào lòng:

– Bất thường là gì ấy hả? Là không bình thường. Là không tuân theo sự sắp đặt của cái mà số đông hiện tại cho là chân lý.

– Bất thường tốt hay xấu ạ?

Thuỷ Bình cười, nựng má cô bé:

– Tốt là thế nào, xấu là thế nào. Bất thường là bất thường thôi. Người ta cứ đi theo cái bình thường mãi rồi bắt kẻ khác cũng phải theo nó, ai không theo thì cho là xấu, dù đôi lúc cái "bất thường" ấy chẳng hại gì đến họ.​

Part 8:

Mấy ngày sau, Sư Tử đến bấm chuông cửa nhà Xử Nữ. Xử Nữ đang dở tay thay tã cho đứa trẻ, nghe tiếng chuông mà giống như nghe thấy sấm. Cô để đứa bé trong nôi, loạng choạng bước xuống mở cửa.

– Sư...Tử...

Sư Tử bất đắc dĩ đưa hai tay ra ôm lấy Xử Nữ. Xử Nữ run rẩy, nước mắt đã ứa ra. Vậy là kết thúc rồi sao? Xử Nữ ôm đứa trẻ ấy chưa được tròn tuần, áo mới may cho nó chưa ráp tay.

– Đưa nó cho con đi mama, không thôi mẹ nó chết mất.

Xử Nữ gật đầu, đi lên lầu. Đứa trẻ còn nằm trong nôi, hai mắt nhắm nghiền, môi chúm chím đáng ghét. Qua được một tuần mà da nó trắng ra, Xử Nữ thoa cho nó phấn thơm để sau này còn trắng hơn nữa.

Xử Nữ thay áo cho nó, bọc kín nó bằng khăn bông, mang xuống lầu. Sợ đứa bé giật mình dậy, Xử Nữ đi rất nhẹ nhàng.

– Cảm ơn nhé, mama. – Sư Tử đón đứa bé, cúi đầu.

Vừa dứt khỏi đứa bé, Xử Nữ nhanh chóng đóng cổng, bước thật nhanh vào nhà. Nhìn nhau lâu thêm chút nữa chỉ khiến nhớ sâu thêm. Thà rằng tan sớm một chút.

Xử Nữ khoá cửa chính rồi nặng nề đi lên phòng mình. Cô ngã xuống giường, túm lấy chiếc chăn bông mới mua cho đứa bé, hiện còn nằm yên trong giỏ hàng. Cô bật khóc nức nở.

Nhân duyên này chỉ vỏn vẹn có năm ngày.

Nhưng người mẹ kia còn không nhìn mặt nó, không ôm nó lấy một lần, lúc mang thai cô ta không thể bỏ là vì sức khoẻ không cho phép thôi. Thế thì tại sao cô ta được quyền ôm nó về mà không phải là Xử Nữ. Vì cô ta là mẹ ruột sao?

Thế thôi sao?

– Con ơi! Con ơi! – Xử Nữ nức nở, vỡ cả giọng. – Cả đời mẹ không thể có con hay sao?

Thuỷ Bình đứng ở ngoài phòng, cảm thấy đau lòng vô cùng. Anh bước vào trong, ôm lấy Xử Nữ. Xử Nữ gục trên vai anh, khóc càng to hơn:

– Em sẽ không thể có con được! Cả đời em sẽ không thể có con được!

– Nói bậy!

– Là thật! Em là đồ sinh ra đã không bình thường, là hình phạt của trời!

Thuỷ Bình nghiến răng, xốc Xử Nữ dậy:

– Cái gì mà hình phạt của trời chứ? Không bình thường thì không bình thường thôi. Chẳng phải loài người chúng ta cũng từ những thứ "không bình thường" của loài vượn cổ tiến hoá dần đến đây sao? Trời đã tạo ra em, thì chắc chắn sẽ có cách giúp em thích nghi được. – Thuỷ Bình bóp chặt hai vai Xử Nữ, gầm lên. – Chẳng phải em đã có chồng rồi sao? Thì em cũng sẽ có con! Em sẽ có con! Trời không cho, anh mang con về cho em đây!

Thuỷ Bình mở hộc bàn ra, lấy một tập giấy tờ đưa cho Xử Nữ xem.

Đó là giấy nhận con. Thuỷ Bình đã đến nhà Sư Tử xin được nhận bé Julie làm con nuôi. Gia đình của Sư Tử đã bằng lòng, ban nãy Sư Tử đến có mang theo chiếc cặp đựng hồ sơ nhưng Xử Nữ không để ý.

– Em xem, đây mới xứng là con của em. Đứa bé này thông minh, xinh đẹp, mạnh mẽ, tốt bụng, lại do đích thân người nhà người quen của em gửi gắm. Phải như thế này mới xứng là con em, chứ không phải đi quơ quào.

– Anh...

Xử Nữ cầm tờ giấy nhận con nuôi, cả người như đã hoá đá. Cô thực sự không biết nên nói gì.

– Xử Nữ, em yên tâm, bây giờ bé gái ấy không thể về nhà chúng ta ngay được, nó cần quen dần với chúng ta trước đã. Anh sẽ cố trở thành một ông bố tốt nhất để không liên luỵ đến em. Sư Tử bảo chúng ta sẽ được nhận con ngay ngày cưới luôn.

– Tại sao? Tại sao? – Đôi vai Xử Nữ run lên, nước mắt nhỏ xuống làm nhoè đi màu mực in trên giấy. – Sao em có thể tốt phước đến thế để gặp được anh chứ?

Xử Nữ mang dòng nước mắt ấy đến lễ cưới của mình. Trước mặt quan viên hai họ, Sư Tử dắt bé Julie đến hai người cùng giấy nhận con nuôi. Bé Julie ôm chân Xử Nữ gọi "mẹ", mọi người đồng loạt vỗ tay chúc mừng.

– Song hỷ lâm môn. – Thiên Yết chạm ly với Xử Nữ.

– Cảm ơn. – Xử Nữ mỉm cười.

Xử Nữ quay sang Thuỷ Bình, nhẹ nhàng đặt lên môi anh một nụ hôn:

– Em yêu anh.

Người ở trước mắt đây là bạn đời, là chỗ dựa cho cô, giờ đã là cả bầu trời của Xử Nữ rồi. Ngày đó, Xử Nữ đã bị cuộc đời lấy mất trắng tất cả, Thuỷ Bình từng chút đòi lại cho cô. Và bây giờ, anh tiếp tục ban cho cô những gì ông trời nhẫn tâm cướp khỏi tay cô từ thuở lọt lòng.

Nhưng Xử Nữ không ngờ rằng những gì Thuỷ Bình cho cô không chỉ dừng lại tại đó. Mấy năm sau, Xử Nữ được ẵm bồng những đứa con của mình ngay từ khi còn là trẻ sơ sinh, những đứa con ruột, mang dòng máu của Xử Nữ trong người.

*Lời cuối chương: Ôi, có ai ao ước được một anh chồng như Xử Nữ không? Đẹp trai, nhà giàu, vợ muốn gì cho nấy. Cơ mà...khỏi đi, ông này nhiều ưu điểm nhưng trời bù cho ổng một nhược điểm nặng là bất bình thường, trừ Xử Nữ ra thì không ai chịu nổi.​

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top