Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Câu chuyện thứ tư : ĐOẠN BĂNG CHẬP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện thứ tư : ĐOẠN BĂNG CHẬP

Như chúng ta đã thấy ở câu chuyện trên, có một vài sự việc đã xảy ra một cách lờ mờ, chỉ có một người biết, một vài người biết hoặc là ai cũng biết, chỉ một người không biết. Trong Hội Học sinh này tính riêng từng chuyện thì có tất cả những trường hợp ở trên kia. Chúng ta khoan nói đến những gì xảy ra sau khi Nhân Mã mặc quần đùi áo ba lỗ, nhảy tưng tưng như Achimedes tìm ra lực đẩy của nước và Kim Ngưu chôn mình trong nhà tắm. Hãy nói đến những gì đã xảy ra trước đó.

À, nên kể đoạn nào nhỉ. Lúc nào mà chúng ta mù tịt, chả hiểu gì cả. Phải rồi, từ lúc Ma Kết phát hiện Nhân Mã biến mất khỏi ký túc xá là tiện nhất. Nếu tất cả đều được thu lại trong một đoạn băng, chúng ta sẽ tua đến lúc đấy.

-Nhân Mã ! Cậu đâu rồi ! – Tiếng gọi Nhân Mã vang khắp trường.

Ma Kết, Thiên Yết chạy khắp trường, tìm mọi nơi Nhân Mã thường đến để trút bầu tâm sự, phòng tập thể hình, phòng café, vẫn không thấy đâu. Bảo Bình đi đến phòng quan sát, mở máy kết nối với camera, quay lại từ từ xem Nhân Mã có vượt rào không. Lục soát hết 12 cái camera, Bảo Bình mới thấy Nhân Mã trèo ra ngoài.

-Đối tượng đã trèo tường ra ngoài ! – Bảo Bình báo cáo với Hội phó thường trực qua bộ đàm.

-Biết rồi ! – Ma Kết đổ mồ hôi hột. – Quên nhắc Sư Tử là gã này hay mộng du sau khi bị chuốc rượu. Hồi đó cậu ta uống nhầm rượu sữa mà mộng du, thả hết cả đàn ngựa vào rừng.

Thiên Yết chạy về phòng lấy áo khoác :

-Để mình lấy xe ra đường tìm.

Sư Tử ngăn lại :

-Đừng !

Thiên Yết nạt :

-Cô biết gì mà cản ?

Ma Kết giữ tay Thiên Yết lại, lắc đầu. Tạm thời nên quên đi oán cũ để lo cho bằng hữu. Hơn nữa, Sư Tử đang ngồi xuống ghế và làm những động tác muốn bắt đầu một cuộc nói chuyện.

-Cậu thử tìm ở võ đường xem. – Ma Kết nói với Thiên Yết.

Thiên Yết gật đầu, chạy hộc tốc về phòng mình, gọi điện thoại cho mẹ để kiểm tra. Căn phòng giờ chỉ còn Ma Kết và Sư Tử. Ma Kết ngồi xuống cạnh Sư Tử, búng tay :

-Nói đi !

Sư Tử gật đầu, đưa điện thoại di động của mình ra. Màn hình hiện lên bức ảnh chụp Nhân Mã đang ngủ ngon lành trong tiệm bánh của Kim Ngưu. Kim Ngưu nhắn tin tới báo rằng Nhân Mã đang ở chỗ của mình, vừa khóc xong một trận, ngủ ngon lành, sẽ đưa về sau.

-Hóa ra là vậy. – Ma Kết thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng Sư Tử gọi lại để nói chuyện riêng thì không đơn giản đến thế. Ma Kết ngồi im, chờ Sư Tử nói ra câu chuyện này. Sư Tử thở dài :

-Tớ biết rõ là Hạnh Nhân không phải "Công chúa bánh ngọt" của Nhân Mã.

-Gì chứ, Nhân Mã đã nói rõ với mọi người rồi mà.

Sư Tử gãi đầu :

-Tớ biết từ lúc Nhân Mã giới thiệu cho mọi người kia.

-Cái gì ? – Ma Kết sửng sốt. – Sao cậu không nói ngay từ đầu, thế thì Nhân Mã đã không nghĩ chệch đi rồi khổ sở thế này.

Sư Tử khổ sở nói :

-Vì tớ cũng biết "Công chúa bánh ngọt" thật là ai. Tớ sợ nếu mọi chuyện được phơi bày thì sẽ loạn cả lên. Tớ biết chắc mọi người sẽ không tán thành tác hợp cho họ, đầu tiên là Thiên Yết.

Ma Kết hỏi liệu đấy có phải là một trong những người bạn của Sư Tử không. Chỉ có bạn của Sư Tử mới làm cho Thiên Yết phản đối ngay từ đầu. Ma Kết rà soát từng người một, để xem là ai mà khiến cả bọn đều phản đối. Bạn của Sư Tử có Thiên Bình, Kim Ngưu...

-Kim Ngưu ? – Ma Kết lắc đầu tắp lự. – Không được !

-Thấy chưa ?

Trời xuống cũng nói y như Ma Kết thôi. Nếu ví Nhân Mã là ngọn lửa cuồng nhiệt thì Kim Ngưu là dòng suối trong lành, mát mẻ, hoàn toàn đối lập với Nhân Mã. Hai người này mà hẹn hò nhau thì kết cục cuối cùng không nát cũng tan.

-Vậy Kim Ngưu mới là người nướng bánh ?

Sư Tử gật đầu :

-Lúc đó đội của trường cứ thua suốt nên tớ đề nghị mua ở chỗ Kim Ngưu một số bánh quy khích lệ tinh thần. Kim Ngưu không những cho không mà còn thức cả đêm để làm bánh ủng hộ đội tuyển trường, chăm chút từng li từng tí.

Ma Kết lầm bầm :

-Nhưng sao giờ cậu mới nói ?

Sư Tử nhún vai :

-Tớ cứ nghĩ hay là để Nhân Mã đi chơi với Hạnh Nhân đi, tình yêu đâu phải chỉ dựa vào miếng bánh. Dù sao Hạnh Nhân cũng hợp tính Nhân Mã hơn.

-Đồng ý.

-Nhưng sau tất cả mọi chuyện, Nhân Mã lại chia tay Hạnh Nhân và vào đúng chỗ của Kim Ngưu để than khóc. – Sư Tử nghiêng đầu qua lại. – Tớ dám chắc giờ Nhân Mã đã biết ai mới là công chúa thực sự của mình. Tất cả mọi việc như được sắp đặt theo đúng trật tự của nó.

Ma Kết giật mình, Sư Tử đang nói chuyện của Nhân Mã nhưng đang gián tiếp nói đến chuyện của Ma Kết. Ma Kết gặp Sư Tử, cũng có sự ngăn cách nhưng cuối cùng học chung trường, chung lớp, làm việc chung Hội Học sinh. Tự hỏi...

-Đó có phải là định mệnh không ? – Sư Tử tự hỏi.

Ma Kết mỉm cười :

-Cậu đang tác thành cho họ sao ?

-Không !

Ma Kết bật cười :

-Đương nhiên là không.

Dù nghĩ như vậy, trên cương vị một người bạn, không thể để bạn mình liều lĩnh bước vào một con đường nguy hiểm được. Tuy nhiên, nếu định mệnh đã sắp đặt như vậy và cả hai không có ý thoái lui, người bạn này cũng sẽ ủng hộ hết mức. Sư Tử và Ma Kết trao đổi với nhau ánh mắt đồng tình.

-Sư Tử ! – Bảo Bình xộc vào. – Kim Ngưu đưa Nhân Mã về đây rồi.

-Ma Kết ! – Thiên Yết chạy vào. – Nhân Mã được Kim Ngưu đưa về đây rồi.

Sư Tử, Ma Kết vội chạy ra ngoài. Kim Ngưu cõng Nhân Mã từ ngoài cổng vào tận phòng sinh hoạt chung, ngồi xuống ghế mà thở phì phò. Sư Tử thương bạn quá đi, vội tìm cách đỡ giúp một tay. Ma Kết xoay sở cách đưa bạn thân của mình về phòng ngủ. Nhưng mà Nhân Mã bấu cổ Kim Ngưu rất chặt, kiểu nào cũng không buông ra.

-Nhân Mã. – Ma Kết lay Nhân Mã. – Về giường ngủ thôi.

Nhân Mã đang ngáy khò khò đấy thôi, nhưng cứ lầm bầm như đang tỉnh :

-Teddy...Teddy...

-Nhân Mã ! – Sư Tử thử từ cù léc đến ngắt nhéo. – Bỏ ra !

Nhân Mã trì trệ, không chịu buông ra. Đã vậy Nhân Mã còn đánh vào tay Sư Tử nếu Sư Tử muốn kéo Kim Ngưu ra. Ma Kết vỗ vai Sư Tử, bảo cứ đứng qua một bên. Ma Kết thì thầm vào tai Nhân Mã :

-Roi da !

Nhân Mã giật bắn mình, tự động buông Kim Ngưu ra, chạy bay về giường ngủ. Nhân Mã trèo được lên giường trên mới hay chứ, mặc dù cậu chàng đang say mèm. Sư Tử trầm trồ thán phục :

-Sao hay vậy ?

Ma Kết lắc đầu chán nản.

-Hội chứng Teddy của thằng nhóc.

-Hội chứng Teddy ? – Sư Tử thấy hiếu kỳ. – Kể tớ nghe đi.

Kim Ngưu cũng thích nghe nhưng Kim Ngưu khá mệt vì vác cái "bao gạo" kia rồi. Kim Ngưu nhắn Sư Tử nên kể lại câu chuyện đó cho mình rồi vào giường ngủ.

-Kể đi ! Kể đi ! – Sư Tử giục.

Ma Kết gãi đầu :

-À, chứng Teddy ấy mà...

-Đừng có kể !

Thiên Yết chạy ào vào bịt miệng Ma Kết, không cho Ma Kết nói. Có điều lúc làm thì hơi quá, bịt cả mũi của Ma Kết. Ma Kết theo phản xạ phải trở đòn Judo để tự bảo vệ mình.

-Ma Kết ! – Thiên Yết may mắn được ném vào ghế bành. – Đừng có kể chuyện đó với người lạ !

Sư Tử phản đối :

-Không đúng ! Chúng ta là đồng nghiệp ! Chúng ta phải chia sẻ tất cả chứ !

Rồi Sư Tử bấm điện thoại gọi mọi người tới phòng sinh hoạt chung nghe chuyện. Mọi người ngồi xếp lớp, chờ nghe câu chuyện chia sẻ kỳ khôi đó. Sư Tử hứa sẽ thu âm lại và gửi cho Thiên Bình với Song Tử. Sư Tử thực sự biến công việc này là việc của chung, Thiên Yết đành để yên cho Ma Kết kể ra.

-Hội chứng Teddy của Nhân Mã là thế này.

Hồi nhỏ xíu Nhân Mã có một con gấu nhỏ tên Teddy, nó làm bằng lông sói, do ông ngoại cậu ta tặng. Nhân Mã rất thích con gấu đó, hay ôm nó cả ngày, thậm chí mang nó lên lưng ngựa. Nhưng nó không thể cứ ở bên Nhân Mã mãi được, gió sẽ làm nó trốc lông, ông ngoại Nhân Mã phải dùng roi da để bắt Nhân Mã để nó ở nhà. Thế là Nhân Mã bỏ mặc nó, cho đến khi nó đóng bụi, cho đến khi nó bị chuột gặm. Và khi Nhân Mã bị ngã ngựa, trở về với bốn bức tường, tìm con gấu để ôm thì nó đã ra đi mãi mãi.

-Tội nghiệp...

Nhưng có hai kiểu tội nghiệp.

-Tội nghiệp Nhân Mã.

-Tội nghiệp con gấu.

-Cái gì ?

Ma Kết giảng hòa mọi người và tiếp tục câu chuyện. Nhân Mã đã khóc rất nhiều, khóc hết nước mắt. Nhân Mã luôn tự trách mình về chuyện con gấu, tại sao mình không cứ mang nó theo, mặc kệ lời dọa nạt của ông ngoại, tại sao mình không bọc nó lại rồi mang nó theo. Và từ đó không tìm thêm một con Teddy nào nữa.

-Ôi, tội nghiệp.

-Tội nghiệp Nhân Mã.

-Tội nghiệp con gấu.

-Cái gì ?

Trận chiến lại xảy ra tiếp tục, để yên cho Nhân Mã và Kim Ngưu ngủ, mọi người ra ngoài sân cãi nhau, để ba người Sư Tử, Xử Nữ, Ma Kết ở lại. Sư Tử đã kéo Xử Nữ để nói chuyện. Xử Nữ đúng là thánh biết đọc suy nghĩ.

-Đừng hòng để ta làm mai gã đó với cô bé của ta ! – Xử Nữ nói thẳng thừng luôn. – Nỗ lực giữ im lặng mấy tháng trời của ta sẽ thành tro nếu ta làm thế.

Ma Kết thở dài :

-Cậu biết Kim Ngưu là "công chúa" từ hồi nào vầy trời.

Xử Nữ nhìn Sư Tử trợn trừng :

-Thật chứ ? Cô bé của ta ! – Xử Nữ bấu vai Sư Tử. – Làm sao mà con đồng tình được ? Gã đó với Kim Ngưu như... nước với lửa là chưa đủ, nước với dầu mới đúng, không thể hòa hợp được !

Sư Tử kéo Xử Nữ ngồi xuống, vuốt giận :

-Tớ đương nhiên không có ý đó. Chúng ta ra ngoài được không ?

Xử Nữ gật đầu. Cả ba qua bên phòng café để nói chuyện, tránh làm Kim Ngưu, Nhân Mã thức giấc. Ma Kết lại nói :

-Mình tự hỏi Nhân Mã có xem Kim Ngưu như gấu Teddy không.

Xử Nữ bật dậy :

-Nghe đây ! Có hai trở ngại lớn trong vụ này, tính cách, bạn bè. – Xử Nữ chỉ vào mặt Ma Kết. – Trường hợp của cậu thì tôi chịu được vì hai người quen nhau đến 10 năm, cậu là trưởng nhóm, đứng mũi chịu sào được, còn Nhân Mã là em út, không thể chống được nhóm phó Thiên Yết !

Sư Tử chớp mắt :

-Trường hợp của Ma Kết ?

Ma Kết lúng túng. Nhưng nhờ Xử Nữ nổi điên đập bàn đập ghế nên Ma Kết thoát nạn. Xử Nữ vừa đá, vừa thét lên :

-Vừa phải thôi chứ ! Tôi gánh một vụ là đủ rồi !

Thế là trong buổi đêm ấy có hai vụ tranh cãi. Một về Nhân Mã và con gấu bông, ai tội nghiệp hơn. Một về chuyện có nên se duyên Nhân Mã với Kim Ngưu không, có thể sẽ mang lại nguồn sống mới trong nhóm. Cãi qua cãi lại, cuối cùng thì tạm hòa do ai cũng mệt mỏi. Mọi người ai về phòng nấy.

-Ngủ ngon ! – Sư Tử chúc Ma Kết ngủ ngon rồi về phòng mình.

Kim Ngưu đang ngủ, đèn trong phòng tắt. Chúng ta đã biết trước rằng Sư Tử rất sợ ngủ trong đêm tối nên đã mở đèn lên. Và Sư Tử thấy giường dưới mình trống không.

-Kim Ngưu ! Đâu rồi ?

Ma Kết thì về phòng với Thiên Yết. Là người lai Nhật, Thiên Yết trải nệm dưới nền ngủ, nhường giường cho hai bạn. Ma Kết chúc Thiên Yết ngủ ngon rồi lên giường trên chúc Nhân Mã ngủ ngon. Ma Kết vỗ về anh bạn, thì thầm :

-Ngủ ngon, cậu vừa trải qua một đêm tuyệt vời với công chúa của cậu đấy. Đừng khóc vì gấu Teddy nữa.

-Gấu Teddy !

Ma Kết định xuống giường ngủ, nghe Nhân Mã thì thầm vậy thì giật mình. Ma Kết quay lại, thấy Nhân Mã đang cười, cười đến rạng rỡ vô cùng. Và chăn của Nhân Mã có cái gì đó.

-Đừng... - Ma Kết lật chăn ra. – Kim Ngưu ?

-Kim Ngưu đâu ?

Sư Tử xộc vào phòng Ma Kết, lỡ giẫm chân lên Thiên Yết đang ngủ dưới sàn.

-Đồ thô lỗ ! – Thiên Yết thét lên.

Sư Tử bịt miệng Thiên Yết rồi chỉ lên trên. Mọi người cũng ập vào cùng lúc. Mọi người há hốc miệng. Trên giường, có Nhân Mã và Kim Ngưu, mặt đồ ngủ, lộ cả da thịt, ôm ấp nhau mà ngủ.

-Trời đất !

Kim Ngưu nghe động, dụi mắt :

-Có gì vậy... Á !!!

Kim Ngưu giằng mình ra khỏi vòng tay Nhân Mã, mặc kệ mình có ngã xuống nền hay không, thoát khỏi gã này cái đã. Mọi người cũng phụ một tay. Không ngờ Nhân Mã ôm Kim Ngưu rất chặt, làm kiểu gì cũng không buông ra.

-Nhân Mã ! Thả ra !

-Không !

Nhân Mã ngồi dậy, vẫn còn ôm Kim Ngưu bằng một tay, chỉ mặt từng người, gầm gừ đe dọa :

-Tôi không để cái roi da ấy dọa mình nữa đâu !

Động tác của Nhân Mã rất nhanh gọn, ai cũng nghĩ cậu chàng đang tỉnh, cho đến khi thấy đôi mắt ti hí kia thôi. Nhân Mã vẫn còn say rượu. Ma Kết thì thầm với mọi người rằng giờ nếu có ai hỏi gì, Nhân Mã sẽ nói từ ruột mình mà nói ra. Bảo Bình chớp cơ hội ngay :

-Làm thế nào mà Kim Ngưu lại ở đây ?

-Cõng, bế, vác ! Một gã teo cơ delta như cậu thì biết quái gì được ! – Nhân Mã chỉ mặt Bảo Bình, cười ha hả.

Bảo Bình mỉm cười, từ từ rút trong túi ra... pháo hoa :

-Chết đi đồ ngựa !

Mọi người ôm Bảo Bình lại, bên Sư Tử không quan tâm Nhân Mã bị gì nhưng không thể làm liên lụy đến Kim Ngưu được.

-Không ai có quyền cướp gấu Teddy khỏi tay tớ ! – Nhân Mã càng ôm Kim Ngưu chặt hơn nữa.

-Chết thật ! – Thiên Yết gãi đầu, tìm cách giải quyết.

-Thả ra ! – Kim Ngưu giãy. – Tôi ghét cậu !

Thiên Yết khỏi cần nghĩ nữa rồi. Nụ cười tắt đi trên môi Nhân Mã. Nhân Mã thả lỏng vòng tay, phẩy tay để Kim Ngưu đi. Kim Ngưu với tay lấy cái chăn trên giường trùm lên người, trong lòng hối hận sao tối nay lại chọn bộ đồ ngủ mát mẻ đến thế.

-Về thôi, Kim Ngưu ! – Sư Tử dùng thân mình bảo vệ Kim Ngưu, hộ tống Kim Ngưu ra ngoài.

-Về đi ! Ai cũng về hết đi ! Không cô nào cần tôi cả !

Nhân Mã rống lên não nùng, khóc một cách tức tưởi. Nhân Mã cầm gối ném xuống dưới mọi người, nhảy tưng tưng, rung lắc cả giường. Y như đứa trẻ bị lấy mất gấu bông !

-Nhân Mã, đâu phải ai cũng bỏ rơi cậu đâu. – Ma Kết dỗ dành.

-Cậu là con gái hả ? – Nhân Mã la làng luôn rồi. – Hay là tai có vấn đề ?

Ma Kết gầm gừ :

-Đừng làm mình bực chứ !

Nhân Mã chợt cười ha hả :

-Coi cái mặt bị lừa kìa ! Tớ đùa thôi mà ! Đi đi ! – Nhân Mã xua tay. – Tớ lớn rồi, có cần gấu bông nữa đâu.

Kim Ngưu nhíu mày. Nụ cười đó... đó là nụ cười Nhân Mã hay nặn ra để che giấu cảm xúc buồn bã của mình. Lúc say rượu Nhân Mã cũng cười kiểu đó được sao ?

-Nhân Mã, mình không bỏ rơi bạn. – Kim Ngưu tiến đến dưới chân giường.

Xử Nữ chặn Kim Ngưu :

-Đừng ! Thằng nhóc này kinh hơn con tưởng đấy !

Kim Ngưu đưa tay ra, khẽ chạm vào cái đầu của Nhân Mã đang gục trên cạnh giường trên.

-Bạn không cô đơn mà, các Teddy luôn ở đây.

-Thật chứ ? – Nhân Mã sụt sùi.

Kim Ngưu nhìn mọi người. Mọi người gật đầu. Kim Ngưu nhìn Nhân Mã, cười hiền từ, gật đầu. Nhân Mã cười toe, nhìn cưng kinh khủng ! Nhân Mã nắm lấy đôi tay của Kim Ngưu, tiến lại gần, từ từ, từ từ và... Chụt !

-Spider kiss ! – Bạch Dương trầm trồ.

Kim Ngưu đứng cứng ra như đá rồi kìa. Khổ ghê ! Sư Tử đã dạy cách phòng vệ khỏi bọn không biết lễ nghĩa rồi mà Kim Ngưu cứ đứng trơ ra mãi. Bây giờ Kim Ngưu cứ đứng trơ ra để gã kia quậy miệng của mình bằng miệng hắn y như đang uống sữa bằng ống hút.

-Đủ rồi ! – Sư Tử nhìn Ma Kết. – Xin lỗi nhưng tớ làm thế này là có lý do !

Sư Tử kéo Kim Ngưu ra sau, cho Nhân Mã ba đấm cổ truyền vào hai mắt và thay vì mũi, Sư Tử đấm vào miệng Nhân Mã. Nhân Mã bật ngửa ra sau, chết giấc. Sư Tử cởi áo khoác của mình, đắp cho Kim Ngưu, quăng tấm chăn của Nhân Mã về cho chủ nó.

-Đi thôi ! – Sư Tử dắt Kim Ngưu về phòng.

Đó là toàn bộ câu chuyện giải thích lý do vì sao Kim Ngưu lại chui vào phòng tắm và "tụng kinh cầu hồn" liên tục. Nguyên nhân chứ không phải sự kiện diễn ra tiếp ngay sau đó, Kim Ngưu nhận ra mình được hôn chỉ đến khi mặt trời mọc. Và đến khi mặt trời mọc cao hơn nữa, Nhân Mã mới tỉnh ngủ, tìm ra định luật của mình, mặc dù không nhận ra đôi mắt bầm tím của mình.

-Tớ đã tìm ra "công chúa" của mình rồi ! – Nhân Mã cầm tay Ma Kết, lắc mạnh.

-Cái gì ?

Nhân Mã chỉ miệng mình :

-Tớ không hiểu vì sao sáng nay thấy răng mình lung lay nên vụn bánh quy bám trong kẽ răng văng ra, chạm vào lưỡi tớ. Đấy chính là vị của cái bánh quy thần thoại đó ! Và cậu có biết từ đâu không ? Tớ có kiểm tra lại điện thoại di động của tớ và các cậu xem thử hôm qua tớ đã ở đâu ! Và tớ đã tìm ra ! Là Kim Ngưu ! Là Kim Ngưu đó ! Chả hiểu tại sao tớ lại không nhận ra ngay từ đầu nhỉ ? Tớ ăn bánh của Kim Ngưu cả trăm lần rồi mà !

Nhân Mã nói liên tù tì, không ngừng nghỉ. Hơn 3000 từ mà chưa hết luận văn. Thiên Yết, Ma Kết nghe hết và trả lời bằng một từ đơn giản :

-Không !

Nhân Mã nhăn mặt :

-Sao vậy ?

Thiên Yết kéo Nhân Mã tới phòng của Kim Ngưu và Sư Tử, mọi người bên chỗ Sư Tử đang xúm lại trước cửa năn nỉ Kim Ngưu ra nhìn mặt trời một lần. Song Tử, Thiên Bình vừa tới nơi, nghe tin, nghe chuyện cũng nhập cuộc.

-Làm ơn đi ! – Song Tử nài nỉ.

Kim Ngưu khóc thút thít :

-Không ! Bây giờ mình không còn trong sạch gì nữa ! Không ai cưới mình nữa.

Sư Tử đập cửa :

-Thôi mà, chỉ là một cái ôm, một cái hôn, một lần nằm chung giường với một gã con trai, đâu thể khiến bạn không được ai cưới được.

Cự Giải cười gượng :

-Đúng vậy, con trai bây giờ rộng lượng lắm.

Xử Nữ, Sư Tử trừng mắt với Cự Giải. Thiên Bình gãi đầu :

-Cự Giải, không nên nói vậy.

Bạch Dương đá cửa :

-Ra đi nào ! Bồ có bố là người Pháp chính cống mà xem đấy là điều khủng khiếp sao ?

Nhân Mã chớp mắt :

-Các cậu, có chuyện gì không ?

Mọi người quay phắt ra sau, thấy Nhân Mã với khuôn mặt ngơ ngác. Sư Tử nghiến răng, bẻ khớp tay. Âm thanh đó gợi cho Nhân Mã nhớ về hôm qua.

-Trời ơi ! – Nhân Mã ôm đầu mình. – Tớ đã bồng, đã ôm khi ngủ và đã hôn Kim Ngưu sao ?

-Tôi giết cậu ! – Kim Ngưu xông ra, tóm lấy cổ áo của Nhân Mã. – Tôi giết cậu !

-Xin lỗi.

Mọi người đang xông khói đây ! Chỉ có nhiêu đó ? Nhân Mã nói tỉnh bơ như không vậy. Nhân Mã nhìn Kim Ngưu, vẻ mặt hoàn toàn bình thản.

-Xin lỗi vì đã tự tiện làm thế với cậu. – Nhân Mã cười toe. – Nhưng tớ có nguyên do cả.

Kim Ngưu sững sờ :

-Tại sao ? Tại sao lại... làm thế ?

Chúng ta xem một bộ phim dài, chúng ta đọc được thông điệp từ nó vì nó rõ từ hành động đến nội tâm nhân vật. Cuộc đời cũng là một bộ phim, nhưng bị chập mất vài phần nội tâm của nhân vật, ai chú ý nó mới thấy được, hiểu được. Đôi khi là một đời, đôi khi là một vài năm, nhưng có khi chỉ cần một giây duy nhất.

-Tớ nghĩ tớ yêu cậu mất rồi. – Nhân Mã rất nghiêm túc trong chuyện này.

Ta đã nói đấy là một đoạn băng bị chập. Theo đúng mạch, sau lời tỏ tình nhẹ nhàng kia sẽ là một cái nắm tay hay là ôm vai nhẹ, nhưng băng bị chập nên Nhân Mã nhảy thẳng đến đoạn ôm ấp.

-Tớ tìm được cậu rồi !

Bốp ! Bốp ! Đó là đòn từ Kim Ngưu đến má của Nhân Mã, không phải tát mà là đấm. Cú đấm ấy Kim Ngưu thường để dành sửa đầu từ, mạnh lắm đấy ! Và khi đầu từ phải bị tống tiễn vào sọt rác, trong bụng của Kim Ngưu nghĩ vậy, Kim Ngưu còn tặng cho nó một cú húc đầu cơ.

-Úi da ! – Nhân Mã bị một cú ngay bụng.

Kim Ngưu đuổi Nhân Mã ra ngoài rồi tự nhốt mình vào phòng tắm lần hai. Mọi người thừ người ra. Chỉ một ngày mà bao nhiêu phim bộ công chiếu, hết Song Tử rồi Nhân Mã, hết Thiên Bình rồi Kim Ngưu, toàn phim chập mạch không ! Tình hình đã tệ còn tệ hơn. Đã đến lúc có một cuộc họp thực sự đây !

-Hội Học sinh khối 11 ! – Sư Tử xắn tay áo lên.

Hiếm lắm mới thấy Sư Tử dữ đến thế. Chỉ một cái bẻ khớp tay thôi cũng khiến Nhân Mã tỉnh dậy, Kim Ngưu ở trong kia phải ra ngoài. Sư Tử chỉ mặt từng người, kêu thẳng tên họ.

-Tất cả đến phòng họp ! Nhanh ! – Sư Tử xắn tay áo lên.

Sư Tử dẫn đường cho cả đám đi đến phòng họp. Sư Tử mở cửa bằng chân mới sợ. Sư Tử kéo ghế Hội trưởng, ngồi xuống, mọi người ngồi ghế theo từng nhóm.

-Thật là lố bịch ! Chỉ có hai ngày mà hai cô gái khóc và hai gã bị trọng thương. – Sư Tử đập bàn. – Và tụi này phải xem hai bộ phim dở tệ ! Việc duy nhất chúng ta làm là trố mắt nhìn !

Phòng họp im lặng, có sự phân chia đánh giá vấn đề cho hai bên. Ánh mắt thương hại trao về cho hai cô gái. Ánh mắt thù ghét dồn hết về hai chàng trai.

-Ai nói chuyện này đi chứ ? – Sư Tử chỉ mặt Song Tử. – Cậu nói trước !

Song Tử nổi da gà :

-Tớ... tớ...

Thiên Bình dịu giọng :

-Đừng làm khó...

Sư Tử liếc qua Thiên Bình, Thiên Bình gục đầu xuống, im lặng. Thiên Yết nhớ mấy hồi cấp hai quá ! Sư Tử khoanh tay, chờ Song Tử thốt nên lời :

-Nói !

-À... tớ... tớ thực sự rất quý Thiên Bình. – Song Tử thú thật với tất cả mọi người.

Sư Tử gật gù :

-Vậy cậu đã có câu trả lời rồi ?

-Hả ?

Song Tử hỏi câu trả lời về cái gì. Quỷ thần ơi ! Thì ra là hôm đó Song Tử không nghe được cái gì cả, từ câu hỏi đến lời dặn dò. Đầu óc Song Tử bay lên mây bởi nụ hôn ấy rồi. May mà không có cuộc họp này thì còn lâu mới có câu trả lời.

-Dù vậy, câu trả lời của tớ vẫn là duy nhất...

-Nghe đây ! – Sư Tử chặn Song Tử lại. – Hãy suy nghĩ kỹ một vài tuần lễ, "một vài tuần lễ" rồi trở lại chiến trường.

Bạch Dương không hiểu :

-Tại sao ?

Xử Nữ giải thích giúp :

-Không chỉ là dành thời gian cho cậu nhóc, còn cho Thiên Bình nữa. Cô bé đang sốc nặng đấy.

Song Tử chớp mắt, nhìn Thiên Bình. Phải rồi, Thiên Bình không chỉ đang yêu cầu Song Tử suy nghĩ kỹ đâu, Thiên Bình đang xin Song Tử thời gian để có thể trấn tĩnh lại rồi ra quyết định cho đời mình. Thiên Bình không chắc lắm về Song Tử, chính là vậy.

-Tớ hiểu rồi.

Thiên Bình thở dài :

-Tất cả... mình...

-Hay là thế này, khi nào Thiên Bình sẵn sàng cho câu trả lời kia, hãy ra hiệu cho tớ bằng cách hát bài đó. – Song Tử mỉm cười.

Thiên Bình gật đầu, mỉm cười ngượng ngùng :

-Ừ.

-Một vụ đã xong. Vụ thứ hai !

Vụ này động chạm đến bằng hữu của Sư Tử nên tay áo của cô nàng lại được xắn cao lên. Sư Tử chỉ dùng tay gõ lên mặt bàn mà tiếng nghe mạnh như sấm ấy. Sư Tử yêu cầu Nhân Mã trình bày sự việc, chi tiết nhưng không dài dòng.

-Tớ thích Kim Ngưu ! – Nhân Mã trình bày thật ngắn gọn.

Chuyện này không dễ dàng chút nào.

-Cậu vừa chia tay bạn gái đấy ! – Song Ngư không chấp nhận được sự thay đổi quá nhanh.

-Mới có một đêm thôi ! – Cự Giải không nghĩ tình cảm đó điện xẹt đến thế.

-Cậu rất hay cả thèm chóng chán ! – Xử Nữ chỉ mặt Nhân Mã.

-Đừng có hòng ! – Bảo Bình nói đơn giản thế thôi.

Sư Tử gầm gừ :

-Tránh xa cô bạn của tôi ra !

Ma Kết, Thiên Yết không cản vụ này, đến hai người còn rợn da gà mà. Nhân Mã làm mọi người sốc dữ quá !

-Tớ nghiêm túc đấy ! – Nhân Mã nói. – Tớ biết mọi người không tin vào phép màu của tình yêu nhưng tớ sẽ chứng minh cho mọi người thấy.

Sư Tử ngẫm nghĩ. Được, Nhân Mã đã nói vậy thì chấp nhận, để xem cậu chàng quyết định ra sao. Một là gã trẻ con này sẽ bỏ cuộc nhanh chóng. Hai là Kim Ngưu sẽ có một cậu bạn trai tuyệt vời, tùy theo khóa huấn luyện. Ai cũng cần một cơ hội.

-Được, chấp nhận !

-Sư Tử ? – Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Sư Tử mỉm cười :

-Nhưng gia hạn hoàn toàn khác. – Sư Tử đưa mắt nhìn Kim Ngưu.

Kim Ngưu nhẩm tính :

-Năm tháng.

Nhân Mã trố mắt. Sư Tử cười cười nhưng gừ gừ :

-Trong vòng năm tháng, nếu cậu có thể chung thủy hết lòng, thuyết phục được bọn này và lay động được cô gái này làm bạn gái của cậu, cậu sẽ có cơ hội. Bằng không thì xéo ! – Sư Tử nghiêm mặt lại. – Hoặc là một tuần sau trả lời, hoặc là nín mãi mãi.

-Tớ bằng lòng ! – Nhân Mã đáp thẳng thừng.

-Tốt !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top