Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Doris.Yun

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một truyền thuyết xưa kể lại rằng, một bông hoa kỳ diệu mọc giữa sa mạc rộng lớn và nguy hiểm sẽ mang lại cho người dũng cảm hái được nó sự tự do, đầy đủ cùng hạnh phúc. Chàng Arthur trẻ trung mang tâm hồn lãng mạn, tự tin, tràn ngập nhiệt tình với cuộc sống đã nghe được truyền thuyết đó. Và một ngày, Arthur quyết định thực hiện cuộc hành trình ý nghĩa nhất cuộc đời mình. Chàng sẽ tự mình vượt qua qua sa mạc hoang vu nguy hiểm, để tìm bông hoa quý giá một mình mà không cần sự trợ giúp của bất kỳ ai. Ba mẹ chàng lo lắng không muốn chàng dấn thân vào nguy hiểm, nhưng cuối cùng họ đã bị chàng thuyết phục bởi lời hứa sẽ sớm quay về.

Arthur tính toán và lên kế hoạch cẩn thận cho hành trình. Hăm hở lên đường, vào những ngày đầu chuyến đi, tinh thần của chàng rất lạc quan. Đôi lúc thời tiết xấu khiến chàng phải tạm dừng chân nhưng chưa lúc nào Arthur quên đi đích đến.

Rồi một ngày nọ, cơn bão cát lớn ập đến, trong phút chốc nó gần như đã nuốt chửng được chàng. Nhưng bằng dũng khí phi thường của mình, Arthur gồng mình lên chống chọi và mạnh mẽ vượt qua cơn bão. Tuy vậy, Arthur cũng bị thương đầy người, còn tâm trí của chàng thì đã một phần bị cơn bão làm cho yếu ớt.

May mắn thay, Arthur tìm thấy một ốc đảo xinh đẹp giữa sa mạc hoang vu. Thầm cảm thấy may mắn, chàng quyết định dừng lại nghỉ ngơi một chút, lấy sức vượt qua những chặng đường tiếp theo. 

Ở đó chàng gặp một con thỏ xinh đẹp tuyệt vời. Con thỏ thân thiện, không những an ủi chàng còn lấy lá thuốc giúp chàng chữa lành thương tổn. Hàng ngày, nó ở bên trò chuyện với chàng, kể cho chàng nghe những câu chuyện thú vị. Khi sức khỏe chàng khá hơn, thỏ con lại dẫn Arthur đi thăm thú thế giới tuyệt vời của nó. Bị mê hoặc đến mức gần như quên cả hành trình của mình, đôi lúc Arthur đã suy nghĩ đến việc dừng lại.

Thời gian thấm thoát trôi đi, cứ mãi đấu tranh nội tâm về việc ra đi hay ở lại, tâm tính của Arthur ngày càng không yên. Ở nơi đây, Arthur lúc nào cũng sẽ được gặp thỏ con, được sống những tháng ngày yên bình vui vẻ, ko cần lo sợ gặp cướp hay thú hoang, cũng không cần đối mặt với thời tiết khắc nghiệt nơi sa mạc.

Nhưng...

Cha mẹ chàng và người thân đang chờ đợi thì sao? Đã lâu lắm không thấy tin tức của chàng, chắc hẳn họ đang rất lo lắng. 

Mục tiêu ban đầu của chàng là gì? Không lẽ, cứ để mặc nó chết non như vậy?

Hơn nữa... Arthur đang dần đánh mất lý tưởng, dũng khí, thậm chí là cả sự tự tin của bản thân.

Trên ốc đảo thứ gì cũng thật xinh đẹp, thỏ con thì cứ mãi thể hiện sự thông tuệ của mình bằng những câu chuyện mà chàng chẳng hề biết tới. Chàng một mặt khao khát hướng đến những điều lý thú trong đó, nhưng cũng càng ngày càng cảm thấy bản thân lạc lõng, xa lạ ở nơi đây.

Rồi một ngày, Arthur thấy cha mẹ đang chống gậy xuôi ngược đi tìm chàng, bạn bè thì liên tục hỏi chàng bông hoa kỳ diệu ấy đâu. Chàng hoảng hốt, choàng tỉnh khỏi giấc mơ. Chàng tìm đến hồ nước để rửa mặt cho tỉnh táo. Arthur thấy bóng của mình phản chiếu trên mặt nước và thấy giật mình. Đã rất lâu rồi chàng không nhìn lại bản thân mình. Arthur không thể nhận ra chính mình, không thấy một Arthur rạng rỡ, nhiệt tình như ánh mặt trời. Đôi mắt ánh lên dưới làn nước kia chỉ còn sự sợ hãi, hèn nhát, lo được lo mất. Arthur bỗng nhận ra, thời gian không còn chờ đợi chàng nữa.

Arthur chạy đi tìm thỏ con, cố gắng thuyết phục nó cùng chàng đi tìm bông hoa trong truyền thuyết. Đáp lại chàng chỉ có ánh mắt hồng xinh đẹp vô cảm. Arthur biết mình đã lấy được câu trả lời.

Chàng lầm lũi rời khỏi ốc đảo. Khi Arthur vừa cảm nhận được sự bỏng rát từ nền cát sa mạc, cũng là lúc ốc đảo sau lưng chàng biến mất. Lòng chàng bỗng cảm thấy hụt hẫng giống như mất đi thứ gì đó rất quan trọng. Có lẽ, cả đời này chàng cũng không thể gặp lại thỏ con cùng ốc đảo xinh đẹp một lần nào nữa.

Những tháng ngày đã qua dù là chân thật hay chỉ là ảo ảnh, chàng cũng sẽ thật trân trọng. Chỉ là chàng đã có quyết định của mình. Lần này, chàng có thể sẽ tìm cho mình một người bạn đồng hành. Và nhất định sẽ không dừng chân quá lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top