Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trạm tàu điện ngầm Thành Đô-Trùng Khánh
-Hạ Tuấn Lâm....
Hạ Tuấn Lâm....
Hạ Tuấn Lâm....
Cả một khoảng không được bao bọc bởi rất nhiều con người xung quanh lại vang lên vài tiếng hú hét của 'quần chúng'....cậu bé giữa khoảng không ấy chỉ nhẹ nhàng từng bước từng bước đi tiếp một cách thật hảo soái,nhưng có ai biết trong đầu cậu đang cảm thấy vô cùng tội lỗi khi làm mất trật tự an ninh công cộng,ghé tai người con gái đag đi cạnh mình nói nhỏ gì đó cậu liền tách ra hướng WC thẳng tiến .Sau một hồi giải quyết xong vấn đề cần giải quyết cậu ra ngoài rửa tay
'Cạch...'2cánh cửa phòng bên cũng mở ra
-Triển Dật Văn,lần này vui nhỉ,thật phải cảm ơn cạu vì đã cho tớ ké nhà 1tuần,lần sau cứ thế phát huy a,tớ đâu cảm kích vô cùng ..._ng con trai này nói với  cậu con trai mang tên Triển Dật Văn đang đi cùng mình
-Trì Ức,cậu không  ....._Triển Dật Văn nhíu mày nhìn Trì Ức,người vừa nói chuyện với mình ,lực hút ngay lập tức dời đến người  con trai đang đứng trước bồn rửa tay kia,tấm gương phản chiếu lại hình ảnh 3con người 4mắt nhìn nhau hỗn loạn
-Hạ Tuấn Lâm........_Triển Dật Văn lên tiếng xua đi bầu không khí  im lặng giữa không gian yên ắng,3từ thốt ra thật nhẹ nhàng nhưng làm tâm Hạ Tuấn Lâm xáo trộn không ít
-Dật Văn....cậu quen cậu ấy à..._Trì Ức mag cái bộ óc chứa đầy????đi hỏi Triển Dật Văn
-Ừ,Trì Ức cậu ra ngoài trước đi,tớ có chuyện muốn nói với cậu ấy..._Triển Dật Văn hướng Hạ Tuấn Lâm nãy giờ vẫn đứng im bất động lưng hướng phía mình ,đầu cúi xuống ,mái tóc hơi dài che đi biểu cảm trên khuôn mặt
-Vậy tớ ra trước ..._Trì Ức hướng cửa đi ra tiện tay đeo thêm cái khẩu trang thân êu
-Hạ Tuấn Lâm.....lâu gặp..._Triển Dật Văn nhẹ nhàng tiến lại,đặt tay lên bả vai đang không ngùng run rẩy của Hạ Tuấn Lâm
-Lâu không gặp,giờ tôi nên gọi cậu là gì đây Triển Dật Văn hay Nghiêm Hại Tường....à không giờ cậu là Dật Văn nhỉ..._Hạ Tuấn Lâm nhẹ nhàng quay người lại đối mặt với Triển Dật Văn,chiếc mũi nhỏ nhắn thoáng ửng đỏ,gò má hồng hồng,hốc mắt vẫn còn hơi ươn ướt chứng tỏ một điều cậu vừa khóc,lấy hết bình tĩnh và can đảm nhẹ nhàng thốt lên tên của người kia,người mà từng thân thiết với cậu,từng bên cạnh cậu,từng thân thiết gọi cậu 1tiếng Tiểu Lâm,từng một thời bao bọc cậu khi tham gia khám phá ngôi nhà ma vào sinh nhật Tứ Húc,vậy mà giờ đây người mặt câu đã khác xưa,người này là Triển Dật Văn,là người thờ ơ gọi Hạ Tuấn Lâm,không phải Hạo Tường Tường,không còn là người ngày nào còn nhớ cậu thích món rau đuôi phượng....không còn là người đó nữa rồi
-Tuấn Lâm,tôi nhớ cậu...._Triển Dật Văn nhẹ giọng tiến gần hơn người mình thương nhớ bấy lâu nay,thật muốn ôm cậu ấy vào lòng như ngày nào,thật mún hảo hảo cưng chiều,bảo vệ cậu ấy khi cậu ấy sợ hãi vào mỗi tối,thật mún trở lại như trước kia,trở lại ngày ấy
-Nhớ tôi...? Hừ...nực cười,cậu đừng nói chuyện một cách buồn cười vậy đi Triển Dật Văn,cậu nhớ tôi sao?_Hạ Tuấn Lâm lạnh nhạt tránh đi bàn tay Triển Dật Văn mún tiến đến chạm khuôn mặt đáng yêu ngày nào,khóe mắt cậu bỗng cay cay,đôi mắt dần đỏ lên một cách nhanh chóng,cứ như vậy nước mắt đã lăn dài trên má cậu
-Đừng khóc tiểu Lâm,tớ đau lắm...tớ nhớ cậu,nhớ rất nhiều...._Triển Dật Văn mặc kệ cậu có gạt tay mình ra hay không,vẫn cứ cố chấp đưa tay ra lau đi giọt nước mắt đang kiên trì lăn trên má tiểu Lâm,tâm cậu thắt lại,đau lắm
-Tôi khóc cậu đau,sao cậu vẫn làm tôi khóc đấy thôi,cậu nói nhớ tôi,sao còn cố quay bước dời đi,tại sao hả...._Hạ Tuấn Lâm lúc này không còn giữ được bình tĩnh,nước mắt dàn dụa cứ chảy khắp đôi má bầu bĩnh,trắng nõn
-Đừng khóc,nín đi,tớ xin lỗi là tớ sai tớ không  nên bỏ cậu,không nên dời đi mà không  nói tiếng nào,không nên bỏ đi không lời từ biệt ....là tớ sai,tớ xin lỗi,đừng khóc,tớ đau lắm....tớ yêu cậu_Triển Dật Văn ôm Hạ Tuấn Lâm vào lòng cúi xuống đặt lên môi cậu một nụ hôn khiến cậu bất ngờ 2 mắt mở lớn nhìn khuôn mặt được phóng đại trước mặt,đã bao lâu rồi không được  ngắm cậu ấy gần như vậy,đã bao lâu rồi không được cậu ấy ôm vào lòng như này,đã bao lâu rồi không cảm nhận được cái hôn của cậu ấy như thế này.Hạ Tuấn Lâm tham luyến nụ hôn có một chút khuynh hướng đáp trả của chính mình
'Ni shi dian,ni shi guang,ni shi wei yi.....'_Super star_Tf gia tộc cover_đoạn Tường Lâm cùng hát
-Ưm...._Hạ Tuấn Lâm có ý muốn dứt ra khỏi nụ hôn lòng thầm rủa cái người gọi điện cho cậu ngay lúc này,còn Triển Dật Văn cũng không khá hơn là bao,hận cái người đang đâu đi gọi điện khiến cậu với tiểu Lâm bị mất cảm xúc,vợ chồng người ta lâu lắm mới gặp lại mà phá đám,dù có tham luyến đến đâu cậu cũng pải luyến tiếc buông người mình yêu ra,nhìn tiểu Lâm cố gắng hít thở lấy thêm không khí ,xơ lụi trong lòng mình, có một chút gì đó hơi hưng phấn khi biết tiểu Lâm luôn nhớ đến mình khi lấy đoạn cậu với tiểu Lâm hát chung làm nhạc chờ
-Em nghe...._lấy lại hơi thở,cố gắng thoát khỏi sự quyến luyến lòng ngực người kia,cậu đỏ mặt quay đi nghe điện thoại
-.....
-Dạ,chị đợi em một chút,em xong rồi ra ngay ạ_Hạ Tuấn Lâm
-Tớ cũng phải đi rồi,hẹn gặp cậu sau tiểu Lâm của tớ,đừng khóc nhé,tớ yêu cậu..._Triển Dật Văn nhẹ nhàng ôm sau lưng,đặt lên má tiểu Lâm nụ hôn nhẹ rồi đeo khẩu trang vào đi mất.Tiểu Lâm ngơ ngác nhìn theo bóng dáng cao gầy đang khuất sau cánh cửa ấy,mới có mấy tháng thôi mà cậu ấy đã cao hơn hẳn tiểu Lâm rồi,không biết bên ấy người ta cho ăn mà có thể cao nhanh như vậy a,cậu thiệt ganh tỵ đó nha~~~~ giận dỗi bay đâu mất khiến Hạ Tuấn Lâm nhớ tới việc mình đag trên đường về công ty,lại thêm nhớ tới câu nói mà người kia để lại trước khi đi......
-Tiểu Lâm em có biết mình sẽ ở chung vs 1 tts mới không ?_người  quay phim
-Hả,anh nói gì ,người  mới sao???_Hạ Tuấn Lâm đang mải thả hồn ra ngoài đuổi theo những suy nghĩ riêng tư của mình, liền bị thu hút bỏi từ ngữ mang tên tts mới
-Đúng,em không biết  gì sao,...._người  quay phim
-.....*lắc đầu*....._Hạ.ngơ ngác.Tuấn Lâm
-Vậy khi gặp cậu ấy em sẽ nói gì  đầu tiên,đưa cậu ấy đi đâu chơi...???_người quay phim
-Nói gì ấy ạ,em sẽ nói 'Cậu có khỏe không ?',nói với cậu ấy Trùng Khánh có rất nhiều nơi để đi cứ từ từ mà hưởng thụ....._Hạ Tuấn Lâm mỉm cười,nụ cười tỏa nắng đẹp đẽ,tiếc là người cậu yêu không  nhìn thấy được  nụ cười hạnh phúc của cậu ..........

"Trái tim lại khẽ rung động,chấp nhận bỏ qua quá khứ,mở ra lần nữa chấp nhận anh
                   Người em đã từng yêu"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top