Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

full

Tôi là Như,23t,sinh ra tại quảng ninh và là một cô gái bình thường như bao cô gái khác.Tôi có niềm đam mê rất lớn với việc đi du lịch và khám phá những điều mới mẻ.Để thực hiện đam mê này thì tôi đã xách đít lên và quyết tâm đặt chân lên các vùng đất khác,vì thế nên tôi đã tới rất nhiều các tỉnh thành của đất nước việt Nam cũng như 1 số nước khác.Trong số các địa điểm đó thì Hà Nội nơi tôi đã đi đến 2 lần nhưng chưa bao giờ được khám phá kĩ nơi này.Nên hôm nay tôi quyết định đi tới đó.Đứng trên một con phố nhỏ với cái mát nhè nhẹ của mùa thu cùng với chiếc bản đồ trên tay tôi đang tìm kiếm cho mình  căn stay home victory để nghỉ ngơi và bắt đầu cuộc hành trình của mk.
"Hello,can i help you?"một giọng nói nhẹ nhàng và ấm áp vang lên đúng chất giọng của người hà thành thứ thiệt,giật mình tôi quay sang bên cạnh thì nhìn thấy anh với nụ cười toả nắng,vui vẻ muốn giúp đỡ,nhưng hình như anh tưởng tôi là người nước ngoài rồi,nín cười tôi nói "em muốn tìm stay home victory anh biết chỗ đó chứ ạ"anh ngẩn người ra gãi đầu nói "em là người việt à"tôi gật đầu cười sau một vài phút cho việc giải thích ngây ngô như một đứa trẻ của anh thì anh đồng ý chỉ đường cho tôi.Có buồn cười ko khi biết  stay home đó là của gia đình anh mà đến khi đi đến nơi tôi mới biết điều đó.Chúng tôi trao đổi số điện thoại,tên tuổi mới biết anh là tên Hoàng khánh Nam,24t,là một Nhiếp ảnh gia,một blogger du lịch chuyên nghiệp ngoài ra anh cũng phụ ba mẹ trong việc quản lý stay home(anh còn mặt dày đến nỗi muốn tôi lưu  tên  anh  trong danh bạ là Nam  đẹp trai,dễ thương,thân thiện mà sau này  đổi thành bố đẹp  trai của con của mẹ Như) .Anh cũng vui vẻ nhận làm hướng dẫn viên không công trong một tuần du hí tại hà nội của tôi.Một tuần đó với tôi nó trôi qua thật nhanh và đủ dài để tôi khẳng định tôi yêu anh mất rồi.Ngày cuối ở hà nội tôi đã quyết định nói vs anh,các bạn biết gì ko hóa ra tôi ko đơn phương anh các bạn à,lúc đó tôi chưa kịp nói gì thì anh đã thổ lộ trước mất rồi,phải nói cảm xúc của tôi lúc đó thế nào nhở hạnh phúc à,hay là ngạc nhiên đây. Chả biết nữa nhưng mặc kệ đi vì ngày này 2 năm sau chính tại con phố nhỏ khi xưa tôi gặp anh,anh đã cầu hôn tôi khỏi phải nói cũng biết tôi hạnh phúc thế nào rồi nhở.
Đến sau này khi đã về chúng một nhà và có đến 2 nhóc tì dễ thương một trai một gái chúng tôi vẫn hay nói đùa ngày đó gặp nhau đúng là định mệnh
Chỉ một chuyến đi mà tôi gặp được chàng trai của lòng mình,rồi đi qua những chặng đường của hạnh phúc xây dựng một tổ ấm 4 người.

Lưu ý:đây ko phải tự truyện của tui đừng có mà nhầm.............
Tái bút:yêu các bạn,trước khi thoát khỏi trang nhớ vote cho tui nhá ❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top